4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Điều chờ đón Izana không phải là văn phòng giám thị, Aiko dắt gã đến phòng y tế

"Ngồi đi, để tớ sơ cứu"

"Làm cái đéo gì thế? Tao cóc cần"

Aiko ngước mắt lên nhìn Izana," Cậu ghét tớ vậy à?"

"Ừ đấy, tao thế đấy" Giọng điệu ngang ngược thách thức của Izana đáp lại

" Mặc kệ cậu, tớ thích cậu đấy"

"Nhưng tao chả thích mày"

Câu trả lời của Izana khiến Aiko điếng người. Phải, từ trước đến nay chưa ai dám từ chối cô cả, ai cùng yêu mến cô cơ mà, không sớm thì muộn.Người bị ghét phải luôn là chị ta, là chị ta...

Aiko bắt Izana ngồi yên để lấy đồ sơ cứu,sớm thôi, cô sẽ cảm hóa được cậu mà. Izana nhân lúc Aiko đi lấy đồ, đôi chân chạy vọt ra khỏi phòng, nhanh chóng tìm hình bóng ấy.Đây rồi! Dáng người nhỏ bé với mái tóc ngắn màu kem quen thuộc.

Y/n đang thơ thẩn, em nhận ra rằng, đứa em gái cùng cha khác mẹ của mình đã để ý đến cậu trai tóc trắng này, em nhận ra cách con bé quan tâm cậu ta. Trông thật thảo mai làm sao, như cái cách nó làm mấy năm trước....

"Bà chị!", tiếng gọi bất ngờ khiến y/n quay đầu giật thót."Lại là chú mày hả?",nhắc tào tháo có tào tháo, y/n hỏi xong lại quay đầu nhìn cảnh vật.

" Bà chị khốn nạn lắm đấy, miệng thì bảo có duyên mà chẳng để lại cái tên" Izana cà khịa, hòng muốn biết tên người con gái.Cậu trai đứng sà vào y/n, lòng cảm thán" Thật nhỏ bé! Mà cái miệng chẳng thua ai".

Y/n định mở miệng thì lại nghe một tiếng hét quen thuộc.

"Izana! Về ngay!"Aiko giận dữ

Khốn kiếp! Chưa xin được số nàng mà bị con khốn này phá đám.

" Đi theo nó, nếu cậu muốn gặp lại tôi"

"Tôi đéo..""ĐI NGAY" Con ngươi xanh ngọc kia giận dữ

Izana bực tức rời đi." Phiền phức rồi đây"Y/n thầm nhủ" Đụng vào đồ con bé thích là y như rằng mẹ con nhà nó làm khó mình".

Izana giận dữ nhìn Aiko," Mày bất lịch sự quá đấy, từ nay mặc xác tao, đéo cần mày động vào" rồi bỏ đi, để lại Aiko với khuôn mặt méo đi từng phút một

"Không được!Không được! Sao cậu lại nói chuyện với chị ta? Sao là quý mến chị ta? Chị ta sinh ra là để bị giày xéo, không thể như thế, tôi luôn hơn chị ta cơ mà" Tâm lý của Aiko đang vang vọng từng tiếng đinh tai nhức óc. Điều gì đó xúi giục cô lại làm điều không phải với chị gái mình.

Trên đường về nhà, Aiko vừa cắn tay, đầu tính kế để gây sự với y/n.Thi thoảng, đôi ngày, y/n sẽ là con khốn đáng ghét, còn Aiko sẽ đóng vai nạn nhân, nhất là trong mắt họ hàng.

Như vừa nghĩ ra được gì đó, Aiko mắt sáng ngời, đôi môi cười thâm hiểm.

"Phải, y/n, tao sẽ luôn tỏa sáng, và mày là cái ghế mà tao dẫm lên"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro