12. Động tâm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nếu thật sự là cậu rất chán ghét Kim Jisoo, thì theo cá tính của cậu, làm sao mà cậu có thể ngoan ngoãn vào khuôn khổ, nguyện ý thừa nhận cái giao kèo vô lý kia?"

Nhìn người xinh đẹp trước mắt, Kim Jennie bất giác lại nghĩ tới lời nói của Park Chaeyoung.

"Ai. . . . . ." Nói thực ra, Kim Jisoo đang chuyên tâm tìm kiếm góc máy kia cũng rất tuấn tú, hơn nữa hai ngày nay cộng tác với Jisoo, nàng không thừa nhận cũng không được, người đàn ông này thật sự không giống người thường. Jisoo có thể nắm bắt tình hình trong thời gian ngắn nhất, cũng lại có thể đưa ra những sáng kiến rất đáng giá.

Giống lần này, mời nữ minh tinh Nhật Bản đến chụp. Chỉ tìm ra cái ngoại cảnh thôi cũng đã đầy khó khăn rồi, may mắn thay Kim Jisoo lại tìm được ngoại cảnh không tồi chút nào, còn lại sẽ chờ sau khi chụp xong dùng máy tính sửa chữa lại một chút là ổn. Chỉ là. . . . . . Chính nàng cũng không hiểu vì sao mà nàng lại tức giận với mình như thế. Mỗi khi Kim Jisoo đụng vào nàng, nàng lại mất hết ý niệm kháng cự trong đầu là sao? Chẳng lẽ nàng thật sự như Chaeyoung nói, lại động tâm với Jisoo sao? Chỉ là. . . . . .

Kim Jennie thấy nội tâm mình đang tranh đấu ầm ầm, quyết định đi lấy chút nước uống trước đã. Còn định đi xuống, đầu óc nàng bất ngờ nảy ra! Nàng mới đi đến xe đạp, đột nhiên nữ đồng sự A đi tới bên cạnh, cười đến ngọt ngào. "Tâm Tâm à. . . . . ."

"Làm sao vậy?" Kim Jennie khó hiểu, nữ đồng sự này làm khác phòng với nàng, sao hôm nay cũng chạy tới kiểm tra ngoại cảnh nhỉ? Hơn nữa nữ đồng sự này lại là mẫu người không hoà nhã, sao bây giờ lại đột nhiên cười tươi như vậy?

"Không có gì." Nữ đồng sự A nhìn bốn bề tứ phía, xác định không có người nào nữa, mới chậm rãi mở miệng, "Nghe nói cô cùng Kim tiên sinh rất thân thiết?"

Ha ha, đây là điều mà mấy ngày nay toàn bộ nhân viên nữ của công ty đều muốn hỏi đó, nhưng cô ta là như người thứ nhất thôi. Kim Jisoo xinh đẹp tiêu sái, hài hước lại có cá tính, và quan trọng nhất là nhiếp ảnh gia tài giỏi nữa. Trong mắt phụ nữ, Jisoo là con rùa vàng cực lớn. Không thể tưởng được đại lão rùa vàng này cũng đã bị Kim Jennie này cho ăn! Hỏi sao các nàng lại không bóp cổ tay, không đấm ngực giậm chân cho được?

Mọi người quan sát vài ngày, phát hiện nhà gái như không muốn thừa nhận chuyện gì, mọi người liền bắt đầu xoa tay, chỉ chờ nhà gái nói một câu "Không quen" là các nàng lập tức dung hết hỏa lực, toàn bộ tiến công, chuẩn bị lực công phá đại kim quy! Cô hỏi một tiếng là còn nể mặt đồng nghiệp đấy, nếu không biết là người nào thì cô đã sớm trực tiếp xen vào cặp đôi này rồi!

"Cái gì?" Kim Jennie sửng sốt một chút. "Toàn công ty đều truyền tai nhau, nói cô cùng Kim tiên sinh rất thân nhau à." Nữ đồng sự A vội vàng hỏi, trong mắt lóe lên "Tốt nhất là cô nên nói rằng không quen".

Nhìn thấy trong mắt vị tiểu thư này hừng hực lửa, Kim Jennie thật sự không biết nên phải trả lời như thế nào. "Tôi. . . . . ."

"Cô như thế nào?" Nữ đồng sự A như muốn hét lên!

"Khụ khụ." Lúc này đằng sau truyền đến tiếng ho khan rõ to của Kwon Ji Yong .

"Trần quản lí!" Nữ đồng sự A hô.

Không xong. . . . . . Không thể tưởng được con rùa vàng thứ 2 --Kwon quản lí phòng kế hoạch rõ ràng là đã ở đó từ khi nào rồi!

Bị Kwon quản lí nghe được câu cô vừa mới hỏi, chuyện xấu hổ này. . . . . .

"Kỳ thật, tôi nhớ rõ hôm nay chỉ có phòng kế hoạch mới được kiểm tra hậu cảnh thôi mà, sao người của phòng lễ tân cũng đến đây vậy?" Kwon Ji Yong hồ nghi nhìn nữ đồng sự A.

"Ha ha ha ha là. . . . . . đang chăm sóc khách hàng thôi! Là đang chăm sóc." Nữ đồng sự A cười đến là tươi, vội vội vàng vàng rời đi.

Nhìn nữ đồng sự A rời đi, Kwon Ji Yong nhỏ giọng nói : "Vùng hoang vu này mà cũng có khách muốn dã ngoại sao?" Thật sự là rất khoa trương.

Kỳ thật không chỉ có phòng lễ tân, hôm nay ngay cả phòng nghiệp, phòng kế toán, thậm chí ngay cả phòng thương mại cũng xông ra, hơn nữa ai cũng đều nói là thuận đường ghé qua.

Kwon Ji Yong nhìn Kim Jennie, "Cô không thấy là đồng nghiệp đến tham quan hôm nay hơi nhiều sao? Hơn nữa đều là nữ đồng sự."

"Đúng vậy! Tò mò quái." Kim Jennie gật gật đầu.

"Cô không biết vì sao à?" Kwon Ji Yong vẫn nhìn Kim Jennie.

Vẻ mặt Kim Jennie buồn bực, "Vì sao nhỉ?"

"Không có gì." Kwon Ji Yong vẫy vẫy tay."Cô đi xem xem Kim tiên sinh có gì cần hỗ trợ không đi!"

"Không có gì." Kwon Ji Yong vẫy vẫy tay."Cô đi xem xem Kim tiên sinh có gì cần hỗ trợ không đi!"

Ai. . . . . . làm sao mà mỹ nữ khí chất phòng kế hoạch này lại nhìn không ra nhỉ, có rất nhiều phụ nữ thèm nhỏ dãi Kim Jisoo âu yếm đấy?

Kim Jennie trở lại nơi Kim Jisoo vừa mới chọn ngoại cảnh, phát hiện ra vây quanh Jisoo là cả một đám đông phụ nữ, hơn nữa đều là đồng nghiệp trong công ty. Các nàng rốt cuộc là từ đâu tới vậy? Kim Jennie không dám tin cảnh tượng nhìn thấy trước mắt, hơn nửa ngày không mở mồm thốt nên lời được.

"Kim tiên sinh, uống chút nước đi."

"Kim tiên sinh, uống nước trái cây đi!"

"Ha ha ha ha. . . . . . Kim tiên sinh thật hài hước!"

"Kim tiên sinh thật sự là tuổi trẻ tài cao a!"

"Kim tiên sinh, tối nay ăn một bữa cơm được không?" Có người lớn mật đưa ra lời mời.

"Cái gì? ! Kim tiên sinh làm sao có thể ăn tối với cô được?"

"Làm sao có ý gì với cô được?" Cuối cùng thì cũng xảy ra tranh chấp. Thấy bọn họ sắp khai hoả chiến tranh, Kim Jisoo đột nhiên hô to,

"Ông Min Won, sao hôm nay lại rảnh đến đây thế này?" Phút chốc, tranh chấp tiêu tan, đám người nhanh chóng tản mát đi hết.

Bỗng chốc mọi thứ im lặng lại giống khi Kim Jennie rời đi.

"Ông ấy đâu?" Ông Min Won là trưởng phòng tổ chức, Kim Jennie nghĩ ông ấy thật sự chạy tới xem xét tình hình, cũng khẩn trương đứng lên.

"Lừa mấy người thôi." Kim Jisoo nháy mắt với nàng, đi tới chỗ Kim Jennie.

"Anh rất xấu nha." Kim Jennie mặt nhăn mày nhíu. Nhưng nàng vẫn cảm thấy có điểm kỳ lạ. . . . . .

Tận mắt thấy Kim Jisoo được các nữ đồng nghiệp thích như vậy, không hiểu vì sao, trong lòng của nàng lại có điểm không thoải mái, còn có chút hoang mang nữa. Tuy đúng là nàng có thừa tư sắc, nhưng trong công ty cũng có rất nhiều mỹ nữ đặc sắc, vì sao Kim Jisoo lại cứ một mực coi trọng nàng? Thậm chí đã qua vài ngày rồi mà Jisoo vẫn kiên trì thực hiện giao kèo, cũng không tỏ ra thân cận nàng chút nào trước mặt mọi người.

Dù sao Jisoo cũng sẽ không vì nàng là trinh nữ mà chịu trách nhiệm với nàng đấy chứ? Nhưng mà. . . . . . bọn họ chưa quen nhau được bao lâu, vì sao Kim Jisoo lại muốn kết giao với nàng nhỉ? Nghĩ vậy, lòng nàng càng thêm chua xót và buồn bực.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro