14. Bên nhau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chào buổi sáng. . . . . ." Jisoo vùi đầu vào mái tóc như mây của giai nhân. Thơm quá. . . . . . Kim Jennie cảm thấy ngứa ngứa, nhịn không được bật cười. Đêm qua nàng ở lại qua đêm ở nhà Kim Jisoo. Hai người vốn muốn nghiêm chỉnh xem mấy bộ phim, yên bình vượt qua buổi tối cuối tuần, không thể tưởng được một bộ cuộn phim còn không xem xong, hai người lại lôi nhau lên trên giường.

"Tóc em thơm quá. . . . . ." Bàn tay to của Kim Jisoo bắt đầu xấu xa hoạt động. Buổi sáng rất thích hợp để yêu thương người phụ nữ của mình. . . . . . Tìm đến bộ ngực mềm mại của giai nhân trong lòng, khát vọng của Kim Jisoo với Kim Jennie lại càng thêm nồng nàn hơn. Jisoo vĩnh viễn cũng chưa thấy đủ với cô gái nhỏ ngọt ngào này. . . . . .

"Không được!" Nhận thấy được ý đồ của cô, Kim Jennie vội vàng ngăn cản. Ngày tươi đẹp đầy ánh nắng như vậy đương nhiên phải dậy để hoạt động, tuyệt đối không thể lãng phí thời gian ở trên giường!

Không được! Kim Jennie ra sức chống cự, cố gắng muốn thoát khỏi ma chưởng của cô. Đáng tiếc, Kim Jisoo không hề để ý tới sự phản đối của nàng!

"Ánh mặt trời tươi đẹp như vậy, lại là chủ nhật. . . . . ." Jisoo há mồm cắn lấy vành tai nàng, chiếc lưỡi linh hoạt liếm láp qua lại, cảm giác tê dại làm cho nàng run rẩy.

Jisoo bướng bỉnh gặm cắn bả vai mịn màng của nàng, ngứa quá, lại có chút khiêu khích. . . . . . Nàng thở hổn hển, cố gắng đấu tranh.

Không được! Nàng sẽ kiên định!

"Jisoo không nghĩ là thời tiết hôm nay tốt lắm sao, đi ra ngoài một chút sẽ tốt lắm không?" Nàng cố thuyết phục.

Jisoo tiếp tục nhào nặn bộ ngực đẫy đà của nàng, cảm giác tê dại lại từng trận kéo đến, làm cho nàng kìm lòng không được mà yêu kiều rên rỉ. Kim Jennie cố gắng không để cho lý trí tán loạn.

Ông trời ơi. . . . . . tên này là khắc tinh của nàng! Nàng phải kiên cường! Tuyệt đối kiên trì tới cùng!

"Ngày hôm qua người ta bị Soo ăn hiếp mệt mỏi quá rồi. . . . . . Hôm nay tha cho em đi!" Nàng chọn kế điệu binh.

Jisoo lưu luyến không tha, vừa hôn lên nụ hoa đỏ sẫm vừa đùa bỡn, làm cho giai nhân nhịn không được, tiếng rên rỉ dâm đãng tràn ra bờ môi đỏ mọng.

"Không được! Người ta còn chưa có ăn bữa sáng, bụng rất đói. . . . . ." Cuộc tấn công của cô càng ngày càng mãnh liệt, nàng đang đầu hàng dần! Xong rồi xong rồi, nàng cũng sắp buông khí giới mà đầu hàng ! Làm sao bây giờ. . . . . .

"Nói cho cùng!" Kim Jisoo phút chốc ngẩng đầu lên, cười đến tà ác.

"Cục cưng, bị em rao giảng như vậy, Soo mới nhớ ra Soo cũng thật sự là rất đói. . . . . . Thế nên, trước tiên cho Soo ăn em một chút đã. . . . . . Mấy tiếng không có đồ ăn, Soo thật sự là rất muốn em. . . . . ." Dứt lời, tay cô đột nhiên dò xét nụ hoa mẫn cảm của giai nhân, dùng sức mơn trớn, Kim Jennie né tránh không được, chịu đựng khoái cảm khác thường, nhanh chóng lên đỉnh mãnh liệt.

"A. . . . . . Dừng tay lại! Em. . . . . ." Nàng thua rồi! Trong buổi sáng sớm tươi đẹp, dào dạt ánh mặt trời ấm áp này, Kim Jennie như là bữa sáng của cô, bị ăn sạch hoàn toàn!

Kim Jennie ngồi xổm trước giá đựng đĩa CD, nhìn thấy chồng đĩa CD rực rỡ muôn màu của Kim Jisoo, chuẩn bị chọn ra chiếc đĩa thích hợp cho bữa sáng muộn màng.

"Lấy cái này đi." Kim Jisoo chỉ vào một cái CD.

"Được." Bật nhạc lên, Kim Jennie chạy vào phòng bếp.

Kim Jisoo tò mò theo sát phía sau, "Trong tủ lạnh không có gì, em muốn nấu gì?" Chỉ còn một ít cà rốt, hành tây, rau dưa, mấy quả trứng cùng một ít pho mát mà thôi, thứ đồ tốt nhất còn lại là bánh mỳ. Jisoo thật sự rất khó tưởng tượng, cô gái nhỏ này có thể biến ra được chiêu gì mới mẻ?

"Jisoo không nên nhiều lời!" Phòng bếp là thiên hạ của phụ nữ, đàn ông không nên lắm mồm. Kim Jennie rất nghiêm túc ra lệnh.

"Jisoo có thể giúp gì không?" Nhìn một hồi, Kim Jisoo nhịn không được mở miệng. Quay đầu nhìn cô, liếc mắt một cái, Kim Jennie cực kỳ tao nhã nói, "Pha cà phê đi!" Dùng máy để pha cà phê rất dễ, chỉ cần đừng cho nhiều đường quá vào cà phê là được. Nhìn thấy cô gái nhỏ ra vẻ mặt chỉ huy, Kim Jisoo không khỏi cảm thấy thật thú vị. Ngẫu nhiên để cho phụ nữ chỉ huy một chút cũng không tệ. . . . . .

Không bao lâu, trên bàn ăn đã đặt một đĩa trứng rán thơm ngon, bánh mỳ nướng toả hương thơm ngào ngạt, còn có rau xào với thịt hun khói nữa. Hơn nữa còn có cà phê thơm nồng, sau một hồi mà có từng đấy mòn.

"Thật là lợi hại!" Kim Jisoo vỗ tay.

"Ha ha ăn xem có thích hay không." Kim Jennie mỉm cười.

"Ăn ngon lắm!" Kim Jisoo khâm phục nhìn Kim Jennie, không thể tưởng tượng được cô gái nũng nịu này lại nấu ăn không tồi chút nào.

Quả nhiên con mắt cô thật tốt! Kim Jennie cao hứng nở nụ cười."Chờ một chút!" Lập tức lại vào phòng bếp cầm chút hoa quả đi ra, bày ra trên bàn.

Hai giây sau, Kim Jennie lại chạy đến phòng bếp cầm nước chanh đến.

"Không phải là em thấy nước chanh rất ngọt sao?" Kim Jisoo bối rối nhìn Kim Jennie, tò mò hỏi.

"Chính là như vậy, nhưng có điều, như thế mới là bữa sáng chất lượng được!" Kim Jennie nói như là chuyện đương nhiên. Đáng tiếc thiếu hoa. . . . . . nhưng cũng không thể đi mua hoa bây giờ được, nàng đành phải chấp nhận.

Con người theo chủ nghĩa hoàn mỹ. . . . . . Kim Jisoo bật cười nghĩ. Nhưng cô lại thích như vậy. Nhìn thấy Kim Jennie tao nhã ngồi xuống, Kim Jisoo đột nhiên cảm thấy như mình vĩnh viễn không thể hiểu hết cô gái nhỏ này.

"Em hỏi Soo một việc được không." Ăn đến một nửa, Kim Jennie xiên trứng rán, cười đến thực ngọt ngào nhìn Kim Jisoo.

"Làm sao vậy?"

"Có thể hỏi được không?" Kim Jennie cười hì hì.

"Vì sao lại hỏi như vậy?" Kim Jisoo không rõ Kim Jennie muốn hỏi việc gì mà lại ấp a ấp úng như vậy.

"Jisoo trả lời em trước đi." Kim Jennie làm nũng.

"Em muốn hỏi cái gì? Cũng đừng nên hỏi Soo vấn đề quái dị gì đấy. Jisoo sợ nhất việc bị nữ hỏi Soo vì sao lại thích cô ta đấy." Kim Jisoo mở ra vui đùa.

Câu này lại cũng là câu Kim Jennie muốn hỏi. Nghe thấy bạn trai nói như vậy, cô liền không dám mở miệng . Không nghĩ tới chính mình làm cho bạn gái không vui, Kim Jisoo còn mở miệng, "Sao còn không hỏi ?"

"Em đã quên vừa mới muốn hỏi cái gì rồi." Kim Jennie miễn cưỡng tươi cười.

"Thừa lúc còn nóng ăn đi -- trứng lạnh không ăn được, bên trong em có thêm pho mát đấy." Kim Jennie cố gắng làm cho mình thoạt nhìn như vui vẻ, nhưng thâm tâm vẫn trầm xuống, trầm xuống, chìm đến tận đáy cốc. Lại một lần nữa, nàng không biết tình yêu đôi lứa là khó hiểu như thế, cũng lại một lần nữa mất đi tin tưởng với mình.

Mùi vị của tình yêu tựa như ngồi ở hai đầu bập bênh, chợt lên chợt xuống. . . . . .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro