Chương 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jennie xin nhà trường nghỉ học hai tuần. Cũng không biêt là bao giờ chị mới tỉnh lại, nàng lo lắng như vậy, mới bỏ học mà bên cạnh chị.

Sau tuần đầu tiên, Jennie gầy đi trông thấy.

"Soo, tỉnh lại đi. Vì Soo mà em ốm mất mấy cân rồi này. Bắt đền chị đấy."

Tuần thứ hai, Jisoo vẫn chưa tỉnh dậy. Jennie đành xin nghỉ thêm một tuần nữa.

"Nói chuyện với em đi mà, em nhớ chị lắm."

Ngày cuối cùng  của tuần thứ ba, trong lúc Jennie vẫn đang chăm chú đọc sách, thanh âm quen thuộc ấy vang lên. Kim Jisoo tỉnh lại, và thật sung sướng biết bao khi lời dầu tiên chị thốt ra là tên của nàng.

"Jisoo, Jisoo, chị tỉnh rồi, để em gọi bác sĩ."

Bác sĩ nói chị cần phải ở bệnh viện thêm một tuần nữa, nhưng Jisoo cứ khăng khăng đòi về nhà Jennie cho bằng được.

"Em giàu mà, em mời bác sĩ về nhà chữa cho chị đi."

Một câu đùa? Hay nghiêm túc? Jennie không phân biệt được. Nhưng nếu chị đã muốn về thì nàng cũng đành về thôi.

Thủ tục xomg xuôi tất cả, hai người họ rời khỏi bệnh viện. Jisoo bị gãy tay trái, gãy xương sườn và bị thương ở khớp chân phải. Rất khó khăn trong việc di chuyển, nên cho đến tận một tiếng sau, căn nhà quen thuộc mới hiện lên trước mắt.

Không hiểu làm sao, cổ họng nàng cứ nghèn nghẹn mãi, chỉ cần một tác động nhỏ cũng có thể khiến nàng vỡ òa ngay lập tức. Nhìn thấy Jisoo cười nói với mình vẫn tốt hơn một Jisoo nằm im trên giường bệnh. Jennie xúc động, không biết là do công sức của nàng bỏ ra đã không uổng phí, hay do Jisoo cố gắng quay trở về từ cơn mê.

Tai nạn, chớp mắt đã có thể lấy đi một sinh mạng đang cười nói vui vẻ với mình, chớp mắt đã lấy đi người mình yêu thương nhất. Jennie thực sự rất sợ.

"Jennie."

Tiếng gọi của người ngồi cạnh khiến nàng xoay người, mắt chạm mắt, đợi câu nói tiếp theo.

Jennie đợi, nhưng Jisoo mãi không nói. Ánh mắt của chị khác hẳn so với lúc trước, nàng thấy ánh sáng chẳng còn, chỉ còn là bóng tối. Nàng thấy sự hòa đồng, tốt bụng biến mất đi. Nàng cảm thấy chị thay đổi thật nhiều, thứ duy nhất không đổi là trái tim vì nàng mà nhiều lần trật nhịp, ánh mắt vì nàng mà lộ vẻ cưng chiều, đôi môi trái tim vì nàng mà cười đến rạng rỡ.

"Soo gọi em có chuyện gì?"

Chị chỉ cười rồi lắc đầu, hôn lên trán nàng thật nhẹ. Hôn lên mắt mũi và cuối cùng là môi.

Đã gần một tháng rồi, Jennie chưa có cử chỉ thân mật nào với chị vì Jisoo phải nằm viện mà. Những chiếc hôn này, giống như một lời chào vì đã trở về từ địa ngục.

Tay phải của chị vuốt ve sườn mặt Jennie. Vừa cười với nàng, vừa nói. "Jennie Kim. Từ đây về sau, Kim Jisoo hoàn toàn thuộc về em. Cả linh hồn lẫn thể xác này."

"Jennie nắm lấy bàn tay chị." Em...em không hiểu. Có chuyện gì hở chị?"

"Sớm muộn em cũng hiểu. Giờ phiền em dìu chị lên phòng được không? Bé con của chị. "

Jisoo thay đổi vẻ mặt thật nhanh chóng làm sao. Jennie thật khômg theo kịp tính cách sau khi tỉnh lại của chị.

Hôm nay là chủ nhật, Jisoo vừa mới xuất viện về, ngỏ ý muốn đi học vào ngày mai. Jennie chắc chắn từ chối. Đành cuộn vào trong chăn, giả vờ giận dỗi rồi ngủ thiếp đi.

****

sooyaaa__ đã đăng tải một ảnh

sooyaaa__ belong to @jennierubyjane.

Người thích jztrui, llllm, rars, lilyli, lala_m, roses_are_rosie và 161.031 người khác thích bài viết

Bình luận

jennierybyjane belong to @sooyaaa__
>>roses_are_rosie lại chuyện gì nữa vậy taaaa. Ghen tị quá :)
>>lalalalisa_m yah, Chaeyoung, mình cũng công khai luôn điii
>>sooyaaa__ hai đứa đừng quậy tromg bài viết của chị chứ :>

hmais chời ơi, công khai cho cả thế giới biết rồi kìa!!!!
>>jnjsshipper tụi tui đợi ngày này lâu lắm rồi huhuhuhu
>>qtyaga ya, biết ngay mà, cuối cùng thì ngày này cũng đến!

hottoh nhìn lượt tương tác xem, cao thật sự, như người nổi tiếng ấy.
>>hturr well, vì Jisoo học ở ngôi trường nổi tiếng và, chính bản thân chị ấy cũng nổi tiếng.
>>gekwng không làm người nổi tiếng cũng uổng ấy chứ.

hongsuzu chà, im im như thế đùng một phát công khai. Có khi nào bẵng đi một thời gian rồi cưới nhau luôn không :)
>>sooyaaa__ có đó :)

detelahsh hợp nhau quá đấy chứ. Sói xám với cừu non.
>>sooyaaa__ bingo!

sooyaaa__ đã tắt tính năng bình luận

...

Jisoo khóa chặt nàng dưới thân mình, tự nhiên hôm nay lại muốn thức khuya một chút. Cũng lâu rồi mới có thời gian gần gũi nhau như vậy, hai ba tháng gì đó chứ đâu ít.

"Soo, chị chỉ mới khỏe được một tuần thôi. Ngày mai mình còn đi học nữa đó." Jennie co rúm người. Không phải vì sợ mà là không muốn, nàng cũng nhớ mùi vị của chị lắm, nhưng nàng lo cho vết thương của chị.

"Tay trái cũng đã khỏi rồi, chị cảm thấy rất khỏe. Nhờ em kiểm tra sức khỏe cho chị không được sao?"

Jisoo cười ranh ma, cúi người hôn lên cổ nàng, lại còn day day cắn cắn, khiến Jennie một trận tê dại.

"Kiểm tra sức khỏe...ah...em mời bác sĩ về là được rồi mà...đừng cắn."

Tại sao Jennie lại tỏ ra ngại ngùng đến vậy? Mấy lần trước, chẳng phải đều do nàng chủ động quyến rũ chị, khiến chị rơi vào bẫy sao?

Cũng tại Jisoo thay đổi, nên Jennie mới như vậy thôi. Jennie đã quen với một Jisoo ôn nhu, dịu dàng rồi, giờ bỗng nhiên đùng một phát, nàng từ kẻ đi săn trở thành con mồi trong tay chị. Thật khó để nàng tiếp thu chuyện này. Jennie cứ tưởng, mình sẽ là người chiếm thế chủ động chứ.

Mải mê suy nghĩ, Jennie không để ý rằng mái đầu đen của Jisoo đã sớm chui vào trong áo thun của mình.

"ah...Chị...chui ra..."

Jisoo giả vờ như không nghe, nhe răng cắn mạnh vài đỉnh ngực hồng hào của nàng, làm cho nàng hét lên, nước mắt cũng từ từ rỉ ra.

"Bé con của chị, chị xin lỗi, cho chị được không?" Jisoo tìm đến đôi mắt của nàng hôn lên, đưa lưỡi liếm liếm vài giọt lệ long lanh mằn mặn.

"Nhưng mà, mai còn phải đi học...ưm..." Ngoài lí do này, Jennie thật sự không nghĩ được gì khác. Jisoo cứ sờ mó khắp cơ thể, khiến cho nàng ngứa ngáy không thôi, lí trí cũng dần phai mờ đi theo từng cái động chạm.

Jisoo luồn tay vào áo Jennie, tìm đến nơi đẫy đà ấy bắt đầu xoa nắn. "Một hiệp, chỉ một hiệp thôi. Nhé?"

Jennie đỏ mặt cực kì, không dám đối diện với ánh mắt cháy bỏng đó của Jisoo. Nàng xoay mặt đi chỗ khác, còn không quên gật nhẹ đầu, thấy hay không thấy gì cũng mặc kệ chị.

Jisoo hài lòng, mỉm cười thật tươi.

Chị nâng gương mặt đỏ hồng của nàng đối diện mình, cũng không kịp đợi Jennie phản ứng đã ăn trọn đôi môi xin đẹp xủa nàng. Chậm rãi đưa lưỡi vào trong đùa giỡn với lưỡi nàng. Jennie cũng thật biết phối hợp làm sao, có lẽ hôn nhau quá nhiều, mỗi khi bắt gặp lưỡi của Jisoo sẽ tự động đáp trả lại. Day day rồi lại mút mát, còn cắn nhẹ vào lưỡi của Jisoo.

Quần áo của Jennie bị cởi đi lúc nào chẳng hay. Cả cơ thể nàng phập phồng, dán sát vào người chị, đôi tay trắng noãn cũng vô thức ôm chặt lấy cổ chị, đẩy cho nụ hôn đi sâu hơn.

Nàng giống như rắn, hai chân quấn lấy eo chị, cách một lớp áo mà châm lửa lên người Jisoo. Nàng giống như hồ ly, xinh đẹp tuyệt trần lại mưu mô xảo nguyệt. Nàng biết phải làm như thế nào để quyến rũ chị, biết phải làm như thế nào để khiến chị đê mê không dứt.

Jennie đột nhiên đẩy chị ra, lấy chăn quấn cả người lại. "Em đổi ý rồi...không cho chị nữa." Nàng muốn đùa một tí, xem chị sẽ làm gì.

Gương mặt Jisoo ngơ ngác một hồi, rồi lại chuyển sang nụ cười đầy ranh ma. "Em không cho thì chị cũng lấy."

Jennie chỉ cười. Rồi nàng thấy Jisoo lại tiếp tục đè mình xuống. Chiếc chăn bông ấm áp cũng rơi khỏi giường. Cả cơ thể tuyệt trần của nàng phơi bày ra trước mặt. Jisoo gấp gáp đưa tay ôm trọn cặp ngực trắng như tuyết mà ra sức nhào nặn. Tay còn lại xấu xa thăm dò nơi nữ tính của nàng, từ từ đi vào.

Quả đúng như chị nghĩ, nàng liền ngửa cổ hít một hơi. Oằn mình đón nhận yêu thương từ chị.

"ah~'

Còn tiếp...

_______________________________________

H này nhạt lắm, đừng mong đợi nhìu :' ((((

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro