#37

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại công ty trung tâm của tập đoàn PJ, chiếc xe Bugatti màu xanh dừng lại ngay trước cửa ra vào. Hắn ta bước xuống với gương mặt thoang thoáng nét buồn, không còn hiện hữu nụ cười ranh ma như trước. Chàng trai thư sinh đứng gần đó đang hướng mắt về một cõi xa xăm nào đó ở phía trên cao nên cũng không để ý đến điều khác lạ đó của hắn. Ngay khi nhận thấy sự xuất hiện của hắn, chàng trai tay cầm tập hồ sơ đưa cho hắn:

- Thông tin mày cần đây.

Hắn chĩa ánh mắt sắc lẹm như tia chớp nhìn vào tập hồ sơ một hồi lâu rồi thẳng thừng quay mặt đi kèm theo một câu buông thõng:

- Vứt đi. Tao không cần nó nữa.

Chàng trai nhíu mày, nhìn theo bóng lưng của hắn mà không khỏi thắc mắc, vội vàng chạy theo. Hai đôi chân vẫn miệt mài vang lên những tiếng kêu "cộp, cộp" trên nền gạch xám, một bình thản, một đuổi với.

- Mày sao thế? Có chuyện gì với cậu ta à?

Đôi mắt mơ hồ vẫn thẳng tiến mà nhìn cùng với lời đáp lại đầy hờ hững:

- Chả sao cả.

Chàng trai với khuôn mặt méo mó nhìn hắn rồi cũng thôi, chuyển qua đề tài khác:

- Mà JiSun về rồi đấy.

Lúc này đôi mắt hắn ta mới liếc sang chỗ của chàng trai mà hỏi:

- Về rồi? Khi nào?

- Tuần trước. Đang ở chỗ mẹ mày đấy.

- Ở đấy làm gì?

- Ai biết? Chơi chăng?

Chàng trai chờ xem phản ứng của hắn ta thế nào nhưng khá bất ngờ khi khuôn mặt không một chút biến sắc, chân vẫn tiếp tục bước đều về phía căn phòng giám đốc. Chàng trai chẳng thể hiểu nổi hắn ta bị cái gì nữa, cứ giữ mãi câu hỏi ấy trong đầu mà theo sau hắn ta.

Cánh cửa mở ra, anh vẫn hiên ngang ngồi trên chiếc ghế quyền lực như mọi ngày, gương mặt vẫn không một biểu cảm. Sau khi hai người kia cũng đã yên vị trên chiếc ghế sô pha đối diện với anh, anh cất tiếng hỏi:

- Thế nào rồi?

Chàng trai thư sinh ôn tồn trả lời:

- Xong xuôi rồi nhưng có vẻ không hề dễ chơi như ta nghĩ đâu. Lão già ấy cũng ranh ma lắm khi đặt nhiều mã dữ liệu chứa đựng thông tin ảo khiến tao phải tốn biết bao nhiêu lâu mới có thể tìm ra được dữ liệu gốc. Tao đã gửi qua cho mày rồi đấy.

Thế rồi cả ba người cùng nhau ngồi bàn bạc kế hoạch gì đó suốt hai tiếng đồng hồ. Cuộc trao đổi kết thúc, anh giương mắt nhìn tên lắm mồm đang rất kiệm lời từ nãy đến giờ kia rồi nói:

- Chiếc đĩa hôm trước, vẫn còn một bản chưa được xử lý.

Vừa dứt câu, sự khó chịu xen lẫn phần tức giận hiện rõ trên khuôn mặt chảy xệ của hắn, cùng với đó là sự hoang mang của chàng trai khi nghe anh nhắc đến chiếc đĩa nào đấy. Hắn trầm giọng:

- Đang ở đâu?

Jimin ném lên bản tấm ảnh của một ngôi nhà, bình tĩnh nói:

- Đi nhanh còn kịp.

Hắn cầm tấm ảnh lên, đôi chân hướng vội về phía cửa mà lao ra. Chàng trai vẫn đang còn ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì thì đã bị Jimin nhắc nhở:

- Đi theo nó, đừng để nó làm bậy.

Chàng trai tuy có chút ngập ngừng nhưng cũng nhanh chóng đuổi theo hắn. Hai dáng người khuất hẳn sau cánh cửa, bỏ lại một thân ảnh phẳng lặng tựa mặt hồ đang ngồi trầm ngâm. Anh lấy trong túi áo chiếc điện thoại, bấm gọi một dãy số rồi chờ đợi sự trả lời từ đầu dây bên kia. Chẳng mấy chốc, giọng nói của một chàng trai vang lên từ chiếc điện thoại, đầy ngọt ngào và ma mị:

- Sao thế? Nhớ em à?

Anh vẫn mặt lạnh, điềm giọng hỏi:

- Chơi chán chưa?

Giọng nói trong vắt lại có đôi phần nhõng nhẽo như làm nũng anh:

- Thôi nào, em mới bắt đầu thôi mà. Bao giờ chán, em sẽ tự khắc về.

Anh giữ nguyên tông giọng của mình nhưng nghe sắc lạnh hơn hẳn, đưa ra lời cảnh cáo:

- Tự biết giới hạn, nếu không hậu quả tự gánh.

Đầu dây bên kia phụng phịu:

- Vâng, vâng, em sợ anh quá mà. Em sẽ không làm gì ảnh hưởng đến anh đâu. Vậy thôi em cúp máy nhé! Anh yêu~

Hai chữ "anh yêu" cất lên nghe thật rợn người làm sao, khiến anh nhăn mặt mà kết thúc cuộc gọi ngay tức khắc. Ném chiếc điện thoại lên bàn, anh cau mày chuyển qua chiếc máy tính làm việc. Có vẻ người kia rất biết cách chọc giận anh, thật dũng cảm làm sao...!

Người bên kia lúc này khóe môi hiện nụ cười thật ranh ma kèm theo một tiếng cười nhọn kéo dài trên miệng.

- Ai gọi cậu vậy? Có vẻ thân thiết, người yêu à? – Bỗng giọng Jungkook vang lên phía đằng sau lưng. 
__________________________

1 phút PR:
Mình mới đăng 1 tác phẩm mới, là Tuyển tập oneshot, mọi người vào ủng hộ mình với nha 🥰

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro