#43

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Về phía hai người kia, sau khi rời khỏi nhà Hoseok, hai người lên xe và chạy trên xa lộ lấp lánh những ánh đèn thơ mộng nhưng tâm trạng cả hai lại chẳng ai tốt đẹp cả. Chàng trai thư sinh bắt chuyện trước:

- Trong bức thư và chiếc đĩa ban nãy có gì vậy?

- Lời đe dọa từ Kang JoonGuk với đoạn phim camera ghi lại buổi tối hôm ấy của tao với cậu ta. – Hắn ôn tồn trả lời nhưng vẫn có nghe thấy chút gì đó khó chịu.

- Mày thích cậu ta?

Nghe được câu hỏi, hắn có chút ngập ngừng nhưng rồi cũng trả lời:

- Không biết. Nhưng dù thế nào, người cậu ta chọn sẽ không bao giờ là tao.

Chàng trai trầm ngâm một lát rồi mở chiếc hộp đựng của xe ô tô ra, lấy một tập hồ sơ nào đấy, quay sang nhìn hắn, nghiêm túc nói:

- Tao nghĩ chúng ta cần xem qua nó.

Hắn nhìn qua tập hồ sơ, xác định được đó là tập hồ sơ chứa thông tin mình đã nhờ chàng trai tìm giúp nhưng chính hắn ban sáng đã vì nổi nóng mà không ngần ngại kêu chàng trai vứt nó. Hắn không nói gì, lặng lẽ cho xe đậu vào một quán cà phê mở muộn gần đó.

Hai người bắt đầu mở nó ra.

- Mày chưa xem qua à? – Hắn hỏi.

- Chưa, vì thông tin của cậu ta cũng không quá khó tìm nên tao đã nhờ trợ lý của mình tìm giúp. Hoàn thành thì tao đem qua cho mày luôn.

Hắn từ từ lấy trong tập hồ sơ ra những bức ảnh cùng một số thông tin đi kèm với bài báo gì đấy. Cả hai đều chăm chú đọc từng dòng chữ trên đấy rồi đồng loạt mở to mắt mà nhìn nhau.

- Cái này, cậu ta... - Chàng trai có vẻ rất kinh ngạc.

Đôi lông mày của hắn nhăn nhúm lại, đôi mắt phức tạp như suy tính điều gì.

-----------------------------o0o------------------------------

Sáng hôm sau, Jungkook bị đánh thức bởi những tia nắng tinh nghịch len lách qua khung cửa thông gió. Mới có 6h thôi nhưng mặt trời đã cố gắng chui vào phòng cậu để phá giấc ngủ vậy đấy.

Cậu nheo mắt, lười biếng lết thân ngồi dậy, cố mở to hai con mắt để nhìn xung quanh nhưng thật lạ, trong phòng lại chỉ có một mình cậu. Chẳng lẽ ChoSun hôm qua không có về phòng ngủ? Đang loay hoay với thắc mắc trong đầu, cánh cửa phòng liền bật mở. ChoSun bước vào với mái tóc ướt dượt, nước vẫn còn chảy dài xuống tận cổ.

ChoSun thấy Jungkook đang ngồi nhìn mình với khuôn mặt ngơ ngẩn liền mỉm cười nói:

- Mình mới đi tập thể dục về. Cậu dậy thì đi vệ sinh cá nhân đi rồi tụi mình đi ăn sáng.

Jungkook vẫn có chút bán tín bán nghi nhưng rồi cũng ậm ừ cho qua, đi vào trong nhà tắm. Jungkook biết thật ra cậu ta chỉ vừa mới bước vào phòng sáng nay thôi, tối qua cậu ta không hề có về phòng vì ánh đèn phòng đêm qua cậu quên tắt đến sáng vẫn còn nguyên. Ngoài ra cậu còn nhìn thấy trên cổ cậu ta những vết đỏ tím lờ mờ dưới lớp phấn nền được nước làm nhạt mất.

Jungkook bắt đầu càng thêm nghi hoặc về người bạn kia. Chẳng lẽ đến giờ cậu ta vẫn chưa bỏ cái nghề phô diễn da thịt của mình đi? Jungkook đã nghĩ tuy rằng ChoSun từng làm cái công việc mà cậu cực kì ghét bỏ ấy nhưng nếu cậu ta thực sự mong muốn thay đổi thì cậu hoàn toàn có thể chấp nhận được và mở lòng với cậu ta. Vậy mà mới vào đây chưa được bao lâu, cậu ta đã có thể câu dẫn người khác rồi đưa họ lên giường như thế sao? Bộ cậu ta thèm hơi của đàn ông lắm à?

Đối với Jungkook mà nói, việc quan hệ tình dục chỉ đơn thuần là một sự giải tỏa về mặt sinh lí cho người đàn ông có ham muốn chiếm lĩnh. Còn cậu thì không, cậu không về có cái ham muốn nhục cảm ấy. Nói trắng ra, cậu thậm chí còn khinh bỉ nó. Người yếu thế hơn mối quan hệ ấy thường đề cao sự giao thoa xác thịt đó để rồi chính họ lại bị rơi vào những lầm tưởng rằng bản thân quan trọng với người kia đến nhường nào. Tất nhiên đấy là đối với quan niệm của người phương Đông, còn phương Tây thì thường thoải mái hơn rất nhiều. Suy cho cùng, đó cũng chỉ là một công việc trao đổi lợi ích của đôi bên, có gì đáng để khao khát đến vậy sao?

Bỗng cậu lại nhớ đến bản thân cũng đã từng nằm dưới thân của Jimin mà cảm nhận từng dòng khoái cảm mãnh liệt đến nhường nào và cậu cũng phải thừa nhận cậu có chút gì đó lưu luyến với cảm giác đó, cậu cũng khao khát... Nghĩ đến đây, cậu liền tát vào mặt mình một cái thật mạnh. Tát để bản thân tỉnh ra, tát để nỗi đau thể chất có thể xoa dịu đi nỗi nhục cho pha tự vả của chính mình. Cậu vừa mới tìm ra đủ mọi lí do để coi việc làm tình là một nhu cầu hạ đẳng nhưng cũng chính cậu lại không thể làm chủ được ham muốn của bản thân.

Cậu vò đầu, tự dặn mình: "Tỉnh lại Jungkook! Mày điên, điên thật rồi! Sao lại có thể có cái suy nghĩ đó chứ?" Phải rồi, với cái ham muốn ấy thì cậu đang chứng tỏ cho chính mình thấy cậu cũng chẳng hơn ChoSun là bao, cũng cần sự giải tỏa vấn đề sinh lí. Nhưng cậu lại không muốn bản thân mình qua tay nhiều người, cậu chỉ muốn một người duy nhất và tên người đó ngay tức khắc hiện rõ mồn một trong đầu cậu: Park Jimin. Cái tên đó hiện lên kéo theo là một sự bức bối yêu cầu được phóng thích dâng trào trong cơ thể khiến Jungkook khẽ rùng mình.

- Cậu làm gì mà lâu vậy Jungkook?

Giọng nói của ChoSun vang lên bên kia cánh cửa phòng tắm khiến Jungkook giật bắn, có đôi chút hoảng loạn nhưng cũng nhanh lấy lại bình tĩnh, đáp:

- Mình thấy hơi mệt, có lẽ cần tắm chút cho tỉnh táo. Cậu đi trước đi, mình sẽ theo sau.

ChoSun nghe vậy liền hỏi lại:

- Cậu không khỏe ở đâu à? Cần đến bộ phận kiểm tra sức khỏe không?

Jungkook vội vã trả lời:

- Không, không cần đâu. Cậu cứ đến nhà ăn đi, mình sẽ xong ngay thôi.

- Vậy mình đi trước. Nhanh lên nhé, 7 giờ phải tập hợp rồi đấy.

Thế là ChoSun bước ra ngoài trước. Sau khi nghe tiếng đóng cửa, chắc chắn cậu bạn ấy đã ra ngoài, Jungkook mới thở phào rồi nhìn lại mớ rắc rối đang biểu tình phía dưới của mình, chán nản thở dài. Jungkook đành tự mình xử lý nhanh chóng, tắm rửa, dọn dẹp sạch sẽ trong thời gian quy định rồi vội vã chạy đến nhà ăn. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro