Chương 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Ăn cơm xong nhớ ra nhé.”

Lưu Trí Mẫn chở cô đến cửa nhà, nói xong những lời đó liền lái xe đi.

Chỉ còn lại Kim Mẫn Đình đứng tại chỗ, ngực thình thịch nhảy dựng lên.

Hôm nay là ba Kim Dũng Quân ở nhà nấu cơm, Kim Mẫn Đình đi vào toilet, cơm nước xong nhớ tới cái gì đó, lại đi vào toilet súc miệng đánh răng.

Kim Dũng Quân dọn chén xong đi vào xem cô đánh răng, hỏi “Sao giữa trưa còn đi đánh răng?”

“Con……” Kim Mẫn Đình trả lời lắp bắp “Con, con cảm thấy đồ ăn có dính trên răng.”

Kim Mẫn Đình tai phía sau càng thêm hồng, đánh răng xong, nhìn về phía Kim Dũng Quân nói muốn đến trường học nghỉ trưa.

Mới đi đến cây đèn giao thông, một chiếc xe máy đã gầm đến trước mặt, Lưu Trí Mẫn nhìn cô kêu lên “Tổ tông, bên này!”

Kim Mẫn Đình cắn môi đi qua.

Chị đội mũ bảo hiểm cho cô, chở cô một đường nhanh như chớp mà về nhà.

Vừa mới từ trên xe máy đi xuống, Kim Mẫn Đình đã bị Lưu Trí Mẫn kéo vào trong phòng.

Cửa còn chưa đóng lại, Lưu Trí Mẫn đã đem cô ôm vào trong ngực hôn xuống.

“Ưm——” Kim Mẫn Đình một câu còn chưa nói, đã bị hôn đến thở không được.

Lưu Trí Mẫn thở gấp, hôn môi cô mở miệng mút vào, lực đạo lớn đến nỗi như muốn đem cả người cô nuốt ăn vào trong bụng.

Kim Mẫn Đình bị hôn đến không tự chủ được mà kêu rên.

“Mẹ nó.” Lưu Trí Mẫn thở hổn hển như trâu, mút cắn môi cô.

Mở miệng, liếm mút, liếm cắn.

Cô mới vừa đánh răng xong, còn ăn thêm một viên kẹo vị đào.

Toàn bộ khoang miệng đều là mùi hương ngọt ngào.

“Biết chị muốn hôn em.” Chị thở hổn hển hôn cô, giọng nói tựa hồ khàn khàn “Cho nên, ăn kẹo?”

Kim Mẫn Đình đỏ mặt không nói lời nào.

Đốt ngón tay chị chui vào trong áo cô, ngón trỏ nhẹ nhàng câu lấy nội y cô, lòng bàn tay chạm đến làn da mềm mại “Tổ tông, cho chị sờ một chút.”

Kim Mẫn Đình cả người run lên, thở gấp đến lợi hại “Lưu Trí Mẫn……”

Chị hôn cô thật mạnh, hai tay luồn vào trong, cởi dây nịt nội y của cô, một bàn tay nắm lấy nơi mềm mại của cô.

Kim Mẫn Đình ở trong khoang miệng chị tràn ra tiếng rên rỉ, có phần hoảng sợ “Không cần……”

Lòng bàn tay chị sờ vào đầu vú cô, nhẹ nhàng khảy khảy.

Giọng nói Kim Mẫn Đình thay đổi.

Lưu Trí Mẫn xốc áo cô lên, cúi đầu ngậm lấy đầu vú cô.

Hình dáng của ngực thập phần xinh đẹp, mềm mại, cao kiều, đầu vú nho nhỏ, mang theo màu hồng phấn.

Kim Mẫn Đình bị dọa, tay trắng nõn đẩy chị ra “Lưu Trí Mẫn……”

Đầu vú bị đầu lưỡi liếm mút mạnh mang đến khoái cảm khác lạ, sống lưng cô tê dại, phía dưới như có dòng nước chảy ra, cô bất lực mà kêu tên chị, khóc nức nở.

“Tổ tông.” Lưu Trí Mẫn thở hổn hển ngậm lấy nhũ thịt của cô, một tay xoa nắn một bên nhũ thịt, tay còn lại mò xuống phía dưới xoa nắn phần côn thịt đã cứng như sắt của mình.

Mấy ngày nay chị đã nghẹn đến nỗi thiếu chút nữa là phát hỏa.

Chưa tới một phút, chị liền bắn, cúi đầu thở hổn hển, mạnh mẽ mút cắn môi Kim Mẫn Đình.

Hơi thở nóng bỏng khiến cả người Kim Mẫn Đình phát run.

Chị hơi dịch người ra, trước tiên mặc lại quần áo cho Kim Mẫn Đình thật tốt, sau đó mới đi lấy khăn giấy lau chùi cho mình.

Chờ đến khi chị từ toilet đi ra, Kim Mẫn Đình đã rời đi.

Xong rồi.

Lưu Trí Mẫn không chạy xe máy, bước chân chạy nhanh đuổi theo “Tổ tông, chị sai rồi!”

Chị giữ chặt Kim Mẫn Đình, đem người vừa kéo đến trước mặt.

Trên khuôn mặt trắng nõn đều là nước mắt.

Muốn mạng.

Mắt liếc nhìn xuống một cái, lại cứng tiếp rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro