mẫn.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

lưu trí mẫn đến với em như một bản tình ca mùa đông bất diệt, em ngân lên mãi những khúc vang du dương dịu êm nơi nắng hạ buông mình trên bờ biển lớn. lưu trí mẫn là chút tình vấn vương của một thời đã được xem như dĩ vãng, mộng mơ của tuổi trẻ năm nào được em cất đâu đó vào sâu hoắm trong lòng trời xanh biếc tinh khôi.

nàng với em tựa như chân trời và sao sáng. em ngẩng đầu trông về nàng như ánh hào quang vạn dặm kiêu sa, còn nàng thì ngẩng đầu trông lên dãy ngân hà xa xôi diệu vợi.

nàng là ánh dương bất tận nơi bầu trời buông mình cạnh cuộc đời chập chờn như sóng nước, nàng ở đấy, ngay cạnh vầng trăng bạc màu cong vút lên tận mây đen. thâm thẫm màu ấy như đôi mắt em ngày đông tàn xuân đến, em là gió trời lồng lộng chốn thiên đường mưa bay, là nhạt nhòa thời trẻ mà lưu trí mẫn dường như đã quên béng đi vào những ngày lòng nổi bão.

và rồi chúng ta sẽ lại yêu,

yêu cho trọn vẹn mảnh tình đã vụn vỡ.

"sao chị lại ở đây?"

"vì yêu em đấy"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro