03

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Ru

Sau khi rời khỏi dinh thự của hầu tước, Kim Dokja không trả lời ngay lập tức mà mang Jung Heewon chậm rãi đi bộ trong đêm trăng, đi qua một cây đèn đường ánh sáng mờ nhạt, đến cầu thạch củng trên sông.

"Tôi nghĩ tiểu thư Jung Heewon sẽ có chuyện muốn hỏi." Kim Dokja nói

Với một dàn kẻ có ý định phản bội phía trước, Kim Dokja đương nhiên đã bàn luận với nhóm bạn về kế hoạch nguy hiểm này. Anh đảm bảo cho dù không hoàn thành được mục đích cũng có thể rút lúi an toàn với đồng đội, đối với việc làm đám người hầu tước tin tưởng chỉ nói sẽ tuỳ cơ ứng biến. Khi Kim Dokja vừa nói ra lời ấy, cũng không phải nhìn sót phản ứng kinh ngạc của Jung Heewon.

Jung Heewon trầm ngâm một lát, hỏi: "Vừa rồi, Cuộn giấy phát hiện nói dối mà mấy tên kia đem đến......là hàng thật?"

"Không sai là hàng thật." Kim Dokja "Tiếc quá kế tiếp tôi còn muốn cho bọn họ hiểu lầm mình đã mang đến đồ giả."

Dưới cầu nước lóng lánh, ánh trăng lay động, mông lung chiếu ra thân ảnh Jung Heewon muốn nói lại thôi.

"Tôi không phải Alpha." Dokja rũ mắt xuống, chủ động ngả bài: "Mà là Omega."

Mặc dù đã phỏng đoán, Jung Heewon vẫn thở dốc vì kinh ngạc. Cô hỏi: "Vậy anh cùng Hoàng Thái Tử......"

" 'Alpha và Omega định mệnh'..... là quan hệ như vậy đó." Kim Dokja bình tĩnh kể: "Những phần còn lại sẽ trở về thảo luận với mọi người."

Anh đột nhiên phiền chán không lí do một trận, thay đổi bước đi lại phải quay về trình bày. Jung Heewon dưới tình thế cấp bách không thể không hỏi nhiều thêm: "Từ từ, Hoàng Thái Tử không biết chuyện này đúng không? Hai người......"

"Chỉ có cha mẹ tôi và Han Sooyoung biết chuyện này thôi." Kim Dokja nói: "Yoo Joonghyuk có biết hay không cũng không sao cả, chúng tôi không phải sẽ chịu sự chi phối của bản năng động vật nguyên thuỷ."

Jung Heewon hình như còn muốn nói thêm cái gì, nhưng Kim Dokja đã không còn muốn nghe. Anh buồn khổ nghĩ: Mọi người luôn ôm quá nhiều ảo tưởng lãng mạng đối với duyên phận của Alpha và Omega định mệnh, nhưng pheromone phiền phức sao mà sánh được với tình yêu chân chính? Nếu thực sự là định mệnh, khắc lên ràng buộc từ tận linh hồn, Yoo Joonghyuk sớm đã yêu Kim Dokja, Kim Dokja cũng đã yêu Yoo Joonghyuk thật đậm sâu, mà không giống như bây giờ ngậm chặt không thể mở miệng, vướng bận đến từng tế bào.

Có vài lúc, Kim Dokja thực sự hâm mộ là Yoo Joonghyuk chẳng biết gì về sự việc này.

Búng tay nửa tháng đã qua đi, hầu tước và quý tốc đối với Omega định mệnh của Hoàng Thái Tử khá tò mò, cũng tràn ngập kì vọng với quân cờ này. Sau khi bản luận, bọn họ quyết định phái một người đưa Omega tới trước mặt Hoàng Thái Tử, quan sát lại phản ứng tiếp theo.

Kim Dokja đồng ý với kế hoạch này, nhưng từ chối chịu trách nhiệm dẫn nhân vật Omega đi. Anh đưa ra lí do tràn ngập thuyết phục: "Thân phận của ta quá mức lộ liễu, dễ dàng khiến cho Hoàng Thái Tử nghi ngờ."

Mọi người tán thành. Cuối cùng một Beta có địa vị thấp nhất, xưa nay lại lại không chớp mắt ra mặt, hơn nữa đem danh nghĩa thân thích đưa Omega tiến vào hoàng cung chào hỏi. Sau khi tìm hiểu lịch trình hằng ngày của Hoàng Thái Tử, các quý tộc nhanh chóng lựa thời gian thích hợp.

Ngày thực thi kế hoạch, bá tước đến đón Omega đến nơi được Kim Dokja chỉ định lại không thấy thiếu công tước ra mặt, chỉ thấy được thân tín là đám người Jung Heewon, Yoo Sangah. Sau khi dò hỏi, chỉ nói là thiếu công tước có chuyện khác quan trọng cần giải quyết.

Dù cho thiếu công tước không ra mặt, từ những kẻ anh bố trí phòng thủ cũng đủ để cho thấy anh rất coi trọng kế hoạch này. Bá tước chỉ có thể cảm thán đáng tiếc làm sao, hắn đã muốn nhân cơ hội cùng thiếu công tước nói nhiều thêm vài câu. Sau khi từ bỏ kéo gần quan hệ với thiếu công tước, bá tước vô cùng chờ mong được thấy bộ dáng Omega định mệnh của Hoàng Thái Tử.

Khi hắn cuối cùng cũng đứng trước mặt Omega trong truyền thuyết, không hề bị trở ngại mà nhìn thấy rõ bộ dáng của đối phương, không khỏi nín thở, sau đó hai mắt trừng lớn.

"Ờm, vị này là....." Bá tước ngó trái ngó phải, nhất thời không tìm thấy từ ngữ thích hợp.

Người đối diện bá tước là một Omega tóc vàng trẻ tuổi nhu nhược, có được ấn tượng phù hợp được khắc vào Omega làn da trắng như sữa cùng khuôn mặt đáng yêu, tứ chi thon thả bị trường bào sang trọng ôm lấy. Omega hơi nhút nhát mà cúi đầu, không dám mở miệng, tất cả các mặt đều đúng với miêu tả của Kim Dokja.

Bá tước nhỏ giọng hỏi Yoo Sangah bên cạnh: "Thực sự là vị này sao? Cảm thấy diện mạo, cùng Hoàng Thái Tử so sánh với....."

Ánh mặt đảo qua Omega trên trán nổi gân xanh, Yoo Sangah mở miệng tràn ngập ý cười, lúc này mới trấn an bá tước đang nghi hoặc: "Không có sai đâu, vị này chính là một Omega."

Quy tắc của giới thượng lưu là hai bên giới thiệu, đầu tiên là giới thiệu thân phận bá tước cho Omega, lại nói cho bá tước tên của Omega này: Ricardo Von Kaiserix.

Thời gian ra khỏi cửa tiếp theo, trò hay sắp đến rồi.

Nếu muốn đích thân đem ngựa ra trận, Kim Dokja đượng nhiên chuẩn bị đầy đủ. Không chỉ là tóc cùng gương mặt, ngạy cả thân cao thể trọng đều được nguỵ trang rất kĩ, cuối cùng hoá trang thành "Ricardo"——một người hoàn toàn bất đồng với Kim Dokja ngày thường. Có hiệu quả rất rõ ràng. Trên đường được bá tước đưa tới hoàng cung, không có quý tộc, kỵ sĩ hay tôi tớ nào liên hệ tên Omega xinh đẹp nhu nhược này với thiếu công tước anh đĩnh thanh tuấn.

Trong kế hoạch, Kim Dokja chỉ cần làm Hoàng Thái Tử với thông tin của những tên quý tộc đó hơi giao động, tình thế này là đủ cho phương hướng mà anh muốn. Yoo Joonghyuk không cần nhìn thấy Ricardo lần thứ hai. Sau khi thanh toán xong mấy tên quý tốc sâu bọ kia, Hoàng Thái Tử với Omega định mệnh sớm nở chóng tàn kia có nghi ngờ, Kim Dokja cũng tin là dù có chết cũng không thể đối chứng.

Ngược lại, Kim Dokja lo lắng nhất là: Yoo Joonghyuk sẽ có phản ứng không tốt về bạn lữ định mệnh của mình. Anh chỉ mong pheromone của Omega lâu không phóng thích đủ để Yoo Joonghyuk nghỉ chân.

Ngược lại nữa là Yoo Joonghyuk vẫn còn độc thân, như vậy sẽ không làm Kim Dokja có thêm gánh nặng.

Không lâu sau, Kim Dokja mang suy nghĩ nồng đậm ấy cùng bá tước tiến vào hành lang Hoàng cung "tình cờ gặp gỡ" với Vương Thái Tử đang làm việc công, bên cạnh còn có người bạn kỵ sĩ Lee Huýnung và đồ đệ Lee Jihye.

Không muốn bỏ lỡ cơ hội tốt, bá tước dẫn đầu hành lễ với Yoo Joonghyuk, tận lực không tỏ ra cố tình mà giới thiệu Omega bên người: "Trưa tốt lành, thưa bệ hạ. Vị này là Ricardo Von Kaiserix, cũng là cháu họ của thần

Kim Dokja hành lễ theo, dùng mắt khẽ liếc nhìn Yoo Joonghyuk đối diện.

Đáng mừng là, nỗi lo mà anh nghĩ tới không phát sinh. Yoo Joonghyuk không phải là không giao động. Hay nên nói là, Hoàng Thái Tử phản ứng thái quá——Yoo Joonghyuk dùng đôi mắt sắc bén nhìn chằm chằm "Ricardo", từ đáy lòng Kim Dokja sinh ra cảm giác bị con sói ác độc truy đuổi. Pheromone Alpha trút xuống như muốn chui vào tim phổi Kim Dokja.

Kim Dokja cố gắng bình tĩnh đọc cảm súc của Alpha. Đây là phản ứng gì? Đầu tiên là kinh ngạc, sau đó dục vọng che trời lấp đất, như muốn đem toàn bộ Hoàng cung chìm trong lửa giận, thình thoảng pha trong dục vọng hỗ loạn mãnh liệt mênh mông đó là một chút mừng thầm.

Người xung quan thấy Yoo Joonghyuk thất thố, ngay cả Lee Hyunsung trước đây ngố ngố cũng khẩn trương mà nhìn chăm chú Yoo Joonghyuk, Lee Jihye nhìn đoàn người bá tước trước mắt nhiều hơn, quen tay mà chạm lấy vỏ kiếm. Mọi người nhìn chăm chú, Yoo Joonghyuk duỗi tay mạnh mẽ bắt lấy Kim Dokja, cắn răng nói: "Ngươi......"

Khong rảnh mà lo đóng vai Omega mảnh mai, Kim Dokja linh hoạt tránh đi tay Yoo Joonghyuk. Anh tạm thời không muốn cùng Yoo Joonghyuk ở trạng thái này giao lưu quá nhiều, huống chi Yoo Joonghyuk trước mắt lửa giận ngập trời. Người xung quan không trách móc điều đó, một Omega xa lạ bị Hoàng Thái Tử vua dữ tợn này doạ sợ là chuyện bình thường.

Lắc mình một cái, Kim Dokja dịch vào sau lưng bá tước, hy vọng vị bá tước có thể đang bị Hoàng Thái Tử làm cho kinh hãi nhớ tới chuyện nên làm.

"À mà này, điện hạ....." Bá tước lắp bắp phục hồi tinh thần, quyết định hành động, nhưng ánh mắt Yoo Joonghyuk đảo qua, đầu lưỡi bá tước đang băn khoăn bị làm cho bế tắc, chỉ sợ mình chết mà chán đổ mồ hôi lạnh.

Kim Dokja thầm mắng quý tộc này không dùng được nữa. Anh không đợi động tác của Yoo Joonghyukhay những người xung quan, đỡ trán lảo đảo một bước, cướp cơ hội giả vờ suy yếu.

Bá tước cuối cùng cũng bắt được thời cơ, lấy cớ cháu họ không khoẻ mà cáo lui, cũng mặc kệ có đắc tội Hoàng Thái Tử hay không mà đem Kim Dokja rời đi. Khi Kim Dokja lặng lẽ quay tầm mắt, là Yoo Joonghyuk đang ngăn Lee Jihye muốn đuổi theo, mặc kệ lí do của hắn là gì, việc này làm Kim Dokja thở phào một hơi.

Dù thế nào đám quý tộc với ý đồ gây rối với Kim Dokja mà nói, kế hoạch hôm nay cũng được coi là thành công——không nên nói là, thành công quá mức.

-TBC-

Ru: dạo này lười kinh mọi người ơiii, lần sau mình đăng luôn một mạch hai chap nên còn lười nữa huhu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro