2. [SukuIta] Trân Bảo Của Ác Thần (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảnh báo: Hàng 18+, H trần trụi thô bạo, shotacon.

Không phải gu xin đừng đọc rồi ném đá mị.

————————hannaleedinh—————————-

Loài người là một đám giòi bọ ích kỷ và đáng thương.

Chúng luôn theo đuổi cái lợi trước mắt mình và dối trá rằng bản thân làm vậy vì mục đích gì đó cao thượng lắm. Những cái mặt nạ bẩn tưởi ấy Sukuna đã thấy qua rất nhiều, nhưng cũng vì nguồn năng lượng tiêu cực nồng nặc tỏa ra từ đám người mọi rợ ấy nên gã mới có nhiều niềm vui và sức mạnh như lúc này.

Đám dân làng kia muốn sống an ổn ở mảnh đất trù phú này không thể không thờ cúng gã, Ryomen Sukuna – vị thần tối cao với quyền năng vĩ đại có thể thao túng thời tiết trong khu vực. Sukuna sở hữu một ngoại hình khiến bất kì ai tận mắt chứng kiến đều phải run sợ: chiều cao khổng lồ lên đến hơn hai mét với những thớ cơ bắp cuồn cuộn và những đường xăm đen trải dài khắp cơ thể, bốn cánh tay chắc khỏe có thể nghiền nát sọ người một cách dễ dàng, bốn con mắt đỏ ngầu như máu và cả một cái miệng to đùng ở giữa bụng.

Nếu muốn thì Sukuna đã có thể dễ dàng tàn sát hết lũ người dám cầu xin sự phù hộ của gã, nhưng ngẫm lại, gã muốn chơi đùa với lũ mọi rợ này lâu hơn. Sukuna đam mê máu, nhục dục và sự sợ hãi của con người, vì vậy gã nảy ra trò hiến tế người để mua vui cho bản thân.

Loài người đông như kiến lại đẻ như lợn, vì vậy hắn đòi một người mỗi tháng cũng không quá đáng đâu nhỉ?

Dĩ nhiên gã muốn những người trẻ tuổi vì thịt chúng săn chắc ngọt nước nhất, đến biểu cảm kinh sợ cũng khá khẩm hơn mấy tên già nhăn nheo. Hầu như kẻ xấu số nào bị hiến tế cho Sukuna đều không thể sống quá một tuần, sau khi chơi đùa chán chê với cơ thể chúng hắn liền giết sạch và vứt xác vào nhà của thân nhân để hưởng thụ tiếng ai oán khóc than.

Chuỗi ngày say mèm trong cảnh đầu rơi máu chảy của gã được duy trì suốt mấy năm, cho đến một ngày lũ người kia dâng lên vật hiến tế thú vị nhất mà gã từng thấy trong cuộc đời dài đằng đẵng này.

"Yuuji, ngoan ngoãn há miệng ra cho ta được chứ?"

"Vâng ạ. Nhưng để làm gì?"

Ngồi trong lòng gã là một đứa trẻ xinh xắn chỉ tầm chín, mười tuổi với mái tóc hồng dâu mềm mại và đôi mắt to tròn màu mật ong. Nó chính là vật hiến tế gần đây nhất của gã và cũng là người sống sót lâu nhất, đơn giản cũng vì thằng bé quá mức thú vị.

Ngày đầu nhìn thấy nó đơn độc ngồi trước cửa, gã tự hỏi lũ giòi bọ kia phải tàn độc cỡ nào mới đẩy một đứa trẻ vào chỗ chết như vậy. Sau khi tìm hiểu thì gã phát hiện thằng bé này là trẻ mồ côi, nên cái trò vác xác gửi thân nhân không chơi được nữa. Ngạc nhiên hơn, đứa trẻ này không hề tỏ ra sợ hãi trước vẻ ngoài của gã như bao kẻ khác mà còn bạo dạn hỏi đủ thứ với đôi mắt trong veo không lẫn chút tạp chất.

Thân là một ác thần tàn nhẫn có tiếng, đối diện với sự ngây thơ thuần khiết như vậy, Sukuna nhịn không được muốn vấy bẩn nó.

Tuy nhiên Sukuna cũng không vội, lần đầu có một đứa trẻ không sợ hãi gã, nghĩ đi nghĩ lại cũng không phải dạng tầm thường. Đúng như gã dự đoán, Yuuji là một đứa điếc không sợ súng. Có vẻ nhóc biết mình chẳng còn nơi để về nên dù bị gã dọa giết bao nhiêu lần mặt vẫn nhờn ra. Ngạc nhiên hơn, Yuuji cũng không phải loại con nít ranh phiền phức hay hò hét mà trái lại rất ngoan ngoãn, hiểu chuyện và có thể tự chăm sóc tốt bản thân, thậm chí còn dư thừa lòng tốt đi lo cho gã. Thứ duy nhất Yuuji muốn chính là sự yêu thương săn sóc – điều mà nhóc thiếu thốn và khát cầu vào lúc này – và Sukuna là kẻ duy nhất có thể biến mong ước của nhóc thành hiện thực. Không hiểu sao ý nghĩ này khiến lòng kiêu ngạo của Sukuna nhất mực thỏa mãn, cứ như vậy tha chết cho thằng nhỏ để nó mua vui cho mình. Dần dà, ý nghĩ giết chết Yuuji không còn tồn tại trong tâm tư của gã nữa, thay vào đó là dục vọng độc chiếm mãnh liệt đối với một mặt trời bé con mà gã có thể dễ dàng nắm chặt trong tay.

Sukuna trao cho Yuuji thứ nhóc mong muốn nhất, bảo vệ sự thơ ngây của nhóc khỏi những cơn tàn sát khát máu của mình để đối phương không còn cách nào khác ngoài ỷ lại vào gã hơn và coi gã là cả thế giới.

Nhìn đôi mắt to tròn lúng liếng ánh nước ấy, Sukuna nghĩ đã đến lúc mình thu hoạch trái ngọt rồi.

"Yuuji yêu ta đúng không?"

"Vâng! Yêu chủ nhân nhiều nhường này này!" Yuuji hưng phấn giang rộng hai tay hết mức có thể.

"Tốt. Hôm nay ta sẽ dạy cho ngươi cách thể hiện tình yêu đỉnh cao. Chỉ cần làm được việc này, ta và ngươi sẽ không bao giờ chia lìa được nữa."

"Thật sao?" Mắt nó sáng rỡ, há miệng thật lớn theo lời gã. "Vậy chủ nhân dạy em đi!"

"Haha, giỏi lắm. Hứa sẽ không bỏ chạy đấy."

"Dạ!"

Sukuna ôm chặt lấy Yuuji, kéo thằng nhỏ áp sát cơ thể to lớn của mình. Gã hôn từ trán, hai vầng thái dương xuống hai cái má phúng phính như táo chín của nhóc, cuối cùng dừng lại trước cái miệng nhỏ đang khúc khích cười. Ngón tay gã nhấn lên môi thằng bé, không chần chờ thêm một giây phút nào mà đưa cái lưỡi vừa dài vừa lớn vào khoang miệng ướt át ngọt ngào của đối phương.

"A!?"

Yuuji muốn lùi bước nhưng cơ thể nhỏ nhắn của nhóc hoàn toàn bị bốn cánh tay của Sukuna giữ chặt lại. Sukuna cũng không thèm chơi dạo đầu, một khi đã xâm nhập liền hung hăng chiếm lấy mọi ngóc ngách trong miệng đối phương, đè bẹp cái lưỡi hồng nhuận trong sáng trong cuộc chiến giành quyền lực. Miệng của Yuuji như bị nghiền nát dưới sự tấn công của Sukuna, đôi ngươi trở nên mù mịt bởi những giọt nước mắt dần hiện nơi khóe mi. Yukata trên người nhóc cũng bị cởi bỏ, để lộ nước da khỏe mạnh trước con mắt dâm dục của Sukuna. Cái miệng ở bụng gã vươn lưỡi ra và liếm ướt nửa thân trên của Yuuji, trêu đùa với hai đầu ti hồng hào bé xíu của nhóc. Tiếng rên rỉ cùng tiếng khóc của đứa nhỏ khiến lửa dục trong lòng Sukuna dâng cao, khát vọng muốn bạo ngược mặt trời bé con trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

Không vật hiến tế nào có thể tác động mạnh mẽ đến vậy tới Sukuna, điều này khiến Yuuji càng trở nên quý giá hơn với gã.

Đến khi gã chịu buông tha cho cái miệng nhỏ của nhóc thì Yuuji đã xụi lơ mất tiêu, hai mắt hoa lên trong mơ màng. Sukuna còn chưa đã thèm mà liếm cắn thêm mấy lần nữa, thu lấy tiếng nấc nghẹn ngào từ đứa trẻ.

"Thấy sao hả nhãi con? Thích không?"

"A...A..."

"Ta hỏi mà không trả lời là không ngoan." Sukuna cười gằn, tay vươn xuống "cậu bé" nho nhỏ giữa hai chân nhóc.

"C-Chủ nhân, em sợ..." Yuuji khóc nấc lên, gương mặt đỏ chín khiến nhóc con trông càng ngon miệng.

"Ta biết ngươi không quen, nhưng ngươi sẽ thấy thoải mái sớm thôi." Sukuna liếm đi những giọt nước mắt của nhóc. "Yuuji chẳng phải yêu ta sao? Nếu Yuuji không làm được việc này, ta đành phải tìm người khác vậy."

"K-Không!" Yuuji hoảng hốt trước khả năng mình bị thay thế. "Đừng mà, e-em sẽ cố gắng..."

Yuuji không biết chuyện hai người đang làm là gì, nhóc chỉ biết mình cảm thấy lạ lắm. Sukuna trông đáng sợ hơn thường ngày, những cái chạm của gã cũng nóng hơn như muốn thiêu đốt da thịt nhóc vậy. Tuy nhiên, Sukuna rất quan trọng với nhóc, là người đã chấp nhận nuôi nhóc không đòi hỏi từ tay ngôi làng thiếu tình người kia. Yuuji không muốn đánh mất người này.

Nhìn đứa trẻ cả tin trong lòng, Sukuna không khỏi cười khẩy.

"Tốt lắm, Yuuji của ta là ngoan nhất."

Yuuji rất thích được khen, lúc nào cũng mong mỏi được làm hài lòng gã, một tính cách thật đáng yêu nhưng cũng thật dễ lợi dụng.

Bàn tay to lớn của Sukuna bao bọc toàn bộ dương vật còn chưa phát triển của Yuuji và không ngừng nắn bóp. Đối phương rất sợ hãi nhưng vẫn bám chặt lấy gã mà nhẫn nhịn tất cả, thanh âm nức nở như tiếng nhạc du dương mơn trớn tai gã. Vì còn nhỏ nên sức chịu đựng của Yuuji kém vô cùng, chẳng mấy chốc đã bắn ra tay của Sukuna.

"Giỏi lắm Yuuji."

Sukuna vừa khen vừa liếm thứ chất lỏng trong tay; bất kể thứ gì từ Yuuji, gã đều muốn nếm.

"C-Chủ nhân, x-xong rồi?"

"Chưa đâu nhóc con. Phần tiếp theo mới là quan trọng nhất, nhưng cũng đau nhất, ngươi chịu được không? Nếu ngươi làm được ta sẽ rất vui đó."

"E-Em sẽ cố..."

Dù trong trạng thái kích tình mơ hồ nhưng Yuuji vẫn gật đầu lia lịa, trông không khác gì con cún nhìn thấy cục xương to.

"Xoay người lại, chổng mông lên."

Yuuji run rẩy làm theo chỉ thị của Sukuna, xoay người nâng hông thật cao về phía gã. Hai cánh mông của nhóc vừa trắng lại vừa tròn, sờ rất thích tay, cả hậu huyệt giữa chúng cũng mang một sắc hồng dễ thương.

Sukuna liếm mép một hồi rồi kéo căng mông nhóc ra, cái lưỡi to lớn không chút lưu tình chen vào vòng thịt chật chội ấy. Yuuji là người duy nhất mà gã không ngại dùng miệng nhấm nháp nơi này, chứ lũ người tầm thường kia không có diễm phúc được gã phục vụ vậy đâu.

"A! Đ-Đau quá!"

Yuuji khóc lớn, tay bám chặt nệm đến nhăn nhúm. Khi tắm rửa nhóc cũng phải làm sạch mặt sau nhiều hết mức có thể, nhưng kích thước của cái thứ ướt át kia lớn hơn rất nhiều so với ngón tay nhóc. Sukuna không thèm để tâm, nhấn lưỡi sâu hơn và hưởng thụ tiếng rên khóc của Yuuji. Hậu huyệt dễ nới lỏng hơn gã tưởng, có lẽ là vì thói quen tắm rửa mà gã bắt buộc nhóc phải tuân theo.

"Đừng bỏ cuộc quá sớm, ta còn chưa đi đến bước cuối cùng đâu."

Nói đến đây, Sukuna cởi khố ra, nhấn dương vật khổng lồ gân guốc của mình lên khe mông của đối phương. Yuuji giật bắn mình khi có thứ nóng bỏng tiếp cận với làn da mẫn cảm của mình, tiếng nức nở càng vang lên lớn hơn.

"Nếu Yuuji tiếp nhận được pha cuối cùng này, ta sẽ mãi mãi thuộc về ngươi, chỉ có thể yêu thương ngươi cả đời này mà thôi." Sukuna thỏ thẻ lời ngọt ngào vào tai nhóc. "Yuuji muốn thế không?"

"M-Muốn..."

Đôi mắt màu mật giờ đây đã trở nên đục ngầu bởi dục vọng, xinh đẹp đến mức khiến tâm can Sukuna ngứa ngáy, chỉ muốn chôn sâu phân thân của mình vào cơ thể bé nhỏ dưới thân ngay lập tức.

"Ngoan lắm. Đừng ngất trước khi ta xong việc đấy."

"Ôi-"

Không đợi Yuuji chuẩn bị tinh thần, Sukuna đã nắm chặt lấy eo nhóc mà đẩy dương vật của mình vào trong khoang thịt mềm mại. Yuuji cảm thấy cơ thể như bị xé rách nhưng cũng chẳng dám kêu ca, nhóc sợ Sukuna sẽ bỏ rơi nhóc. Lợi dụng điều đó, Sukuna không chút lưu tình thúc vào sâu hơn, thích thú nhìn nơi đó rỉ máu đôi chút.

Lần đầu đã tiếp nhận tốt như vậy đã là quá tốt, có vẻ hôm nay gã có thể chơi tận hứng được.

Dù đã chạm đến nơi sâu nhất trong Yuuji nhưng dương vật gã vẫn không thể vào hết được. Tuy nhiên nhiêu đó cũng không làm khó Sukuna, đợi thằng nhãi lớn hơn nhất định sẽ tiếp nhận được hết. Sukuna bắt đầu đẩy nhanh tốc độ thúc hông, mỗi lần đâm vào đều rất mạnh mẽ khiến cái mông căng tròn nẩy liên hồi. Cơn đau đớn lẫn khoái cảm kì lạ tấn công không ngừng nghỉ khiến nhóc cảm tưởng mình như sắp chết đến nơi. Yuuji theo bản năng muốn bò đi, muốn trốn khỏi cái thứ khổng lồ đang bạo hành mặt sau của nhóc nhưng nhanh chóng bị Sukuna nắm eo kéo về lại, thậm chí còn bị đâm mạnh và nhanh hơn như một hình thức trừng phạt.

"Đã bảo đừng trốn, ngoan ngoãn tiếp nhận ta đi."

Bên trong Yuuji vừa chặt vừa ấm lại ướt, đem lại cho gã một cảm giác sung sướng tột đỉnh không muốn xa rời. Chưa đã thèm, gã còn liếm cắn khắp người Yuuji, in lên thân thể nhóc những vết thâm tím đỏ trông rất đáng sợ.

"Ưm... A... C-Chủ nhân, em không chịu được nữa..."

Yuuji lúc này hoàn toàn đắm chìm trong nhục dục, khoái cảm quá lớn khiến nhóc khó có thể giữ tỉnh táo thêm được nữa. Sukuna như một con dã thú ngấu nghiến con mồi của mình, bỏ ngoài tai mọi lời cầu xin của Yuuji cho đến khi gã lên đỉnh và lấp đầy cơ thể nhóc bằng tinh dịch của mình. Vì quá nhiều nên thứ chất lỏng đặc sánh ấy trào cả ra ngoài, thấm ướt cả đùi lẫn nệm của gã. Đến khi gã thoát khỏi cơn tiêu hồn thì phát hiện thằng nhóc đã ngất xỉu tự lúc nào, cứ thế xụi lơ trong tay gã như một con búp bê vải.

"Chà, ta chơi còn chưa đã mà."

Dù còn thèm nhưng Sukuna biết mình không nên ép Yuuji quá mức, gã còn ối thời gian để huấn luyện cơ thể non nớt này cho đến khi đối phương không thể sống thiếu mình. Nhìn đống tinh dịch thấm ướt cả nửa thân dưới của nhóc, Sukuna cảm thấy thỏa mãn vô cùng, đến mức muốn tự mình tắm rửa cho đối phương.

Sukuna bế Yuuji vào lòng và hôn lên mặt nhóc, khóe môi cong lên tạo thành một nụ cười đầy điên dại.

"Của ta... Mặt trời của riêng ta..."

Yuuji... Đời này chỉ có thể thuộc về gã mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro