26. " Sinh Linh bé nhỏ"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Chờ tôi nhé!

Jungkook nói, hôn nhẹ mái tóc y/n. Buông vòng ôm để y/n lên máy bay. Chỉ xa nhau một thời gian ngắn mà cả Jungkook và y/n điều cảm thấy hụt hẫng. Jungkook đứng một bên, chờ máy bay trở y/n cất cánh, bay đi cho đến khi không còn thấy bóng dáng nữa mới lên trực thăng riêng, bay về lại quán bar mới hoạt động để giải quyết công việc.

- "Y/n, tôi sẽ cho em một đám cưới hoàn hảo nhất ". Jungkook hạnh phúc nghĩ thầm, trong đầu lên những kế hoạch chi tiết cho đám cưới của hai người sẽ diễn ra ngay khi Jungkook về Hàn Quốc.

Lần đầu ngồi một mình trên chiếc máy bay tư nhân sang trọng của Jungkook, y/n cảm giác hơi trống vắng. Nhưng nhớ lại những hình ảnh bên Jungkook suốt hai tháng qua, y/n không thể ngăn mình tự cười ngọt ngào ngu ngơ. Jungkook đã nói một hai tháng nữa, sau khi xong việc bên Úc, Jungkook sẽ về Hàn Quốc và cưới y/n. Hạnh phúc như trong mơ

...

Về đến Hàn Quốc, vừa ra khỏi cổng an ninh, y/n đã thấy Yoongi đứng đón sẵn. Mãi vui với hạnh phúc, y/n líu lo kể chuyện của mình cho Yoongi nghe trên đường về. Mãi khi đến khi về gần tới căn hộ, y/n mới để ý thấy vẻ trầm lặng bất thường của Yoongi.

- Sao hôm nay Jimin không đi cùng anh ạ? - y/n sực nhớ, liền hỏi thăm.

- Jimin với anh vừa cãi nhau rồi. Cũng mới đây thôi. Lúc trở về từ Úc anh lỡ ăn hết hộp quýt mà không chừa lại cho em ấy nên giờ em ấy giận anh bỏ về Busan luôn rồi.

- Hả? Sao lại như thế chứ?

- Chính anh cũng bất ngờ mà. Anh cũng không nghĩ lần này Jimin lại giận đến như vậy. Lần này em ấy bỏ về Busan.

- Ôi, anh Yoongi ơi....

- Em đừng lo. Anh đã xin nghỉ vài ngày để về Busan xin lỗi em ấy. Em ấy đi mới có mấy ngày mà anh nhớ đến mất ăn mất ngủ như này.

- Nhưng liệu Jimin có tha lỗi cho anh không?

- Nếu mà dùng lời nói không được thì dùng hành động. Bất quá thì lên giường giải quyết.

Yoongi quyết đoán xổ một tràng. Nhìn qua thấy y/n nhìn mình với vẻ bất lực, liền cười vui vẻ.

- Hoàn cảnh của anh lúc này chỉ còn cách đó thôi y/n à. Nhưng đây cũng là cơ hội cho anh và Jimin bồi dưỡng tình cảm luôn. Chứ mỗi lần cãi nhau tình cảm dễ hao hụt lắm.

- Chúc anh thành công...

...

Đến căn hộ, Yoongi giúp y/n xách hành lý lên đến nhà rồi quay về ngay. Căn hộ vẫn sạch sẽ ngăn nắp. Có lẽ dì Hwa vẫn thường xuyên qua đây dù y/n đi vắng. Tắm gội xong, y/n thấy buồn ngủ liền lên giường đánh một giấc.
Tỉnh dậy đã là buổi chiều,y/n vào bếp mở tủ lạnh, thấy đầy ắp thức ăn tươi ngon đã được dì Hwa chuẩn bị sẵn. Bỏ một đĩa gà sốt cay vào lò vi sóng. Y/n sực nhớ, liền lấy điện thoại ra sạc pin. Suốt hai tháng ở Úc, y/n chưa đụng đến nó lần nào. Phần vì không có sim ở Úc, phần vì Jungkook cũng ít khi nhắn tin hoặc gọi điện cho y/n. Vừa mở lên được năm phút, điện thoại y/n đã đổ chuông báo có người gọi đến. Y/n đặt đĩa gà lên bàn chạy đến nghe điện thoại. Là Ji-Ah gọi.

- Alo. Chị Ji-Ah, chị khỏe không? - Giọng y/n vui mừng.

- Y/n à, em đi đâu mất tích đến hai tháng vậy? Em làm Ji-Ah lo quá.

- Em chỉ ở Úc thôi ạ. Ji-Ah chị đang ở đâu vậy?

- Ở nhà thôi. Em về đến Gangnam rồi chứ?

- Vâng. Em vừa về đến nhà. Chị hay thiệt đó, em vừa mở máy lên đã được chị gọi đến rồi.

- Em đang ở nhà hả? Vậy Ji-Ah qua chỗ em chút nhé.

- Vâng. Chị đến đây đi. À, Ji-Ah chị đã ăn tối chưa. Em làm một phần gã sốt cay cho chị luôn nhé?

- Ok em.

- Em chờ chị đến ăn cùng nhé.

- Ừ. Ji-Ah đến ngay đây. Em cúp máy đi.

Chờ y/n cúp máy, Ji-Ah cũng nhanh chóng thay đồ, phóng xe chạy về phía căn hộ của y/n. Suốt hai tháng nay không thể liên lạc được với y/n l, Ji-Ah đứng ngồi không yên. Y/n đã nói lần đi khách vừa rồi chỉ có một tuần, vậy mà đi bẵng mất hai tháng. Ji-Ah gặng hỏi Rosé cũng chỉ được biết là y/n đang ở Úc. Không biết y/n đi với ai, không biết bao giờ y/n về. Trong đầu Ji-Ah tưởng tượng ra hàng loạt những tình huống ghê rợn mà một cô gái trẻ đẹp như y/n có thể gặp phải ở nơi xa lạ. Tự tưởng tượng, tự lo lắng, rồi lại phải tự trấn an mình.
Mỗi ngày trong suốt hai tháng qua, Ji-Ah đều bấm gọi vào số điện thoại của y/n không dưới chục lần. Hôm nay được nghe giọng nói ngọt ngào quen thuộc của y/n, Ji-Ah cảm thấy như mình vừa được hồi sinh.

- Chị Ji-Ah...

Y/n mở cửa khi vừa nghe tiếng chuông. Chưa kịp chào người trước mặt cho hết câu, y/n đã nằm gọn trong vòng tay của Ji-Ah. Cái ôm của Ji-Ah thật chặt, như sợ vuột mất y/n.

- Ji-Ah nhớ em quá!

- Em cũng nhớ chị lắm.

Y/n vui vẻ ôm lại Ji-Ah. Đúng là thời gian ở Úc, có những lúc y/n rất Ji-Ah, nhất là khi y/n ở nhà một mình, không có ai cùng trò chuyện. Y/n nhớ những lần đi ăn uống, đi chơi xa cùng Ji-Ah, nhớ những lần chat chít cả ngày thật vui vẻ.

- Ji-Ah chị ở nhà có gì mới không? Kể em nghe với.

Y/n buông tay ra, Ji-Ah cũng không tiện giữ y/n lâu hơn nữa đành nới lỏng vòng ôm. Y/n tách ra, đóng cửa lại cẩn thận. Dọn bữa tối lên bàn ngoài phòng khách, hai cô gái cùng ăn uống, trò chuyện tâm sự. Ji-Ah kể về những lần đi chụp hình gần đây, Ji-Ah khám phá ra được rất nhiều địa điểm thú vị, dự định sẽ dẫn y/n đến chơi.

- Em có gì vui kể Ji-Ah nghe đi. Nãy giờ Ji-Ah thấy em cứ cười tủm tỉm hoài nha.

- Có ạ?

Y/n đưa tay che miệng cười. Vẻ hạnh phúc đang lấp lánh trên gương mặt
y/n khiến Ji-Ah không thể không chú ý.

- Có một chuyện, em kể chị nghe, chị đừng nói với ai nhé.

- Hứa danh dự.

- Chắc khoảng hai tháng nữa em sẽ kết hôn đó chị.

- Em nói sao? - Ji-Ah choáng váng, không tin vào tai mình.

- Em kết hôn chị ạ. Chị ngạc nhiên lắm phải không?

- Kết hôn? Với ai? - Ji-Ah hỏi dồn dập, một nỗi buồn lớn dần đè lấy tim Ji-Ah.

- Với anh Kook chị ạ. - y/n nói nhỏ, nhận ra vẻ khác thường của Ji-Ah.

- Anh Kook? Là Jeon Jungkook sao?

- Vâng.

- Em có bị sao không vậy y/n - giọng Ji-Ah đã mất hết sự bình tĩnh - Jeon Jungkook, không phải là cái kẻ đã... bán em sao? Sao lại kết hôn với hắn ta?

- Chị Ji-Ah... Jungkook đã nói với em là anh ấy sai rồi. Anh ấy xin lỗi em rồi. Anh ấy cũng có nỗi khổ riêng chị à.

- Nỗi khổ riêng? Nỗi khổ riêng gì mà đem con gái người ta đi bán như món hàng vậy?

- Chị à, Jungkook anh ấy thực sự có nỗi khổ riêng. Anh ấy thật lòng với em mà. Em cũng thật sự yêu anh ấy. Chị là người bạn duy nhất của em, em thực sự mong nhận được sự chúc phúc của chị.

- Chính vì là bạn của em, Ji-Ah mới không thể nhìn em làm những chuyện khờ dại như thế.

- Ji-Ah, em biết chị lo cho em. Nhưng Jungkook anh ấy đã xin lỗi em rồi, anh ấy cũng hứa với em sẽ không bao giờ đối xử với em như thế nữa. Chị yên tâm đi mà.

- Sao Ji-Ah yên tâm được. Lời hứa của đàn ông ư? Lại là lời hứa của một kẻ sẵn sàng bán người mà hắn yêu thật lòng đi làm gái ư? - giọng Ji-Ah có chua chát.

- Chị Ji-Ah...

- Nếu em muốn cưới hắn thì đừng bao giờ nhìn mặt Ji-Ah nữa.

Ji-Ah tức giận, đứng dậy bỏ đi. Y/n liền chạy theo, níu tay Ji-Ah.

- Chị Ji-Ah, em xin chị, chị là người bạn duy nhất của em, chị đừng bỏ đi như vậy. Chị Ji-Ah... - y/n vừa khóc vừa nói.

- Buông tay ra. Ji-Ah không có người bạn nào thiếu suy nghĩ như em.

Ji-Ah vừa dứt câu, y/n liền buông tay ra chạy vội về phía nhà vệ sinh, nôn thốc nôn tháo vào bồn cầu trắng sứ. Ji-Ah đứng hình tại chỗ. Mất một lúc sau, khi cơn giận dịu lại phần nào, Ji-Ah mới từ từ đi về phía y/n. Đứng trước cửa nhà vệ sinh, nhìn bộ dạng tội nghiệp của y/n, dù lòng đầy chua xót, Ji-Ah cũng không nỡ bỏ về.

- Em thật sự yêu hắn ta?

Ji-Ah hỏi khẽ. Y/n với tay nhấn nước xã bồn cầu, rồi gật đầu nhẹ nhàng. Ji-Ah biết mình đã thua hoàn toàn.
Vốn không hề có chút hy vọng sẽ được y/n đáp lại tình cảm, Ji-Ah không nghĩ rằng mình có thể đau lòng hơn thế. Khi nghe y/n báo tin kết hôn, lại là kết hôn với Jungkook, cảm giác mất mát như đốt thủng một lỗ sâu hoắc ngay giữa tim Ji-Ah. Tàn lửa đau đớn lụi dần những phần còn lại của Ji-Ah thành từng mảnh cháy đen, nát vụn. Ji-Ah đã định bỏ đi, một mình chui vào góc nào đó tự hàn gắn lại những mảnh vụn ấy. Vậy mà, chỉ cần thấy y/n thế này Ji-Ah cũng không thể rời đi.
Ji-Ah vẫn muốn ở bên chăm sóc y/n, dù chỉ thêm một chút thời gian ngắn ngủi.

- Xin lỗi chị Ji-Ah, chắc do em mới xuống máy bay nên bị như vậy. - y/n rửa miệng sạch sẽ, yếu ớt nói.

- Không phải do máy bay đâu. Chắc em đã có thai rồi đó.

- Sao ạ?

- Ji-Ah nghĩ em đã có thai rồi. Nếu muốn chắc chắn thì đi khám bác sĩ, hoặc mua que về thử cũng được.

- Có thai ư?

Y/n mơ màng nói. Trong lòng mơ hồ trào dâng một cảm giác hạnh phúc ngọt ngào. Có thai. Vậy là y/n sắp có một đứa con ư? Một đứa con minh chứng cho tình yêu của y/n và Jungkook. Y/n sẽ yêu thương nó thật nhiều. Y/n tự hỏi, không biết Jungkook sẽ cưng chiều con đến thế nào.

- Nếu em cần, sáng mai Ji-Ah sẽ mua cho em.

- Ji-Ah, chị tốt quá. Em cảm ơn chị. Chị không còn giận em nữa chứ?

- Là Ji-Ah vô lý rồi. Cuộc sống của em, em có quyền tự do chọn làm những gì em muốn. Cười Jungkook hay cưới bất cứ ai, Ji-Ah cũng không có quyền giận... - giọng Ji-Ah vẫn còn đượm buồn.

- Ji-Ah chị đừng nói vậy. Em biết chị lo cho em. Nhưng Jungkook, anh ấy đã thay đổi rồi ạ. Anh ấy thương em lắm.

- Được rồi, được rồi. Ji-Ah không cần nghe về Jungkook của em nữa đâu. Ji-Ah về trước, sáng mai Ji-Ah sẽ mua que thử mang qua cho em.

- Chị về ạ? Ngày mai chị có bận gì không? Hay là tối nay chị ngủ lại đây với em đi.

Y/n vô tư đề nghị. Ji-Ah những khuôn mặt xinh đẹp của y/n, thầm nhủ ở lại cũng chỉ khiến Ji-Ah thêm đau lòng, nhưng bàn chân lại không nghe lời, không thể nhấc lên nổi để rời đi.

- Chị sẽ ở lại nhé. Lâu rồi mới được gặp lại chị. Em mừng lắm. Em còn nhiều chuyện muốn kể với chị lắm. Chị ở lại nhé, chị Ji-Ah?

- Ừ.

- Vui quá. Chị ngồi đi, em sẽ pha cà phê cho chị.

Ji-Ah đi về phía sofa, thẫn thờ ngồi xuống. Mùi cà phê y/n pha trong bếp tỏa mùi thơm đưa đến mũi Ji-Ah lại càng khiến nỗi đau trong lòng Ji-Ah thêm xót xa. " Được bao lâu nữa? Ji-Ah có thể được ở bên cạnh em, dự chỉ với tư cách bạn bè, được bao lâu nữa?" - Ji-Ah khổ sở nghĩ thầm. Y/n đã nói hai tháng nữa sẽ kết hôn. Vậy là Jungkook sẽ về trước thời gian đó. Vậy là, Ji-Ah chỉ có thể được ở bên y/n đến lúc đó mà thôi. Vì chỉ có người hoàn toàn ngây thơ như y/n mới có thể không nhận ra tình cảm luôn bị đè nén của Ji-Ah. Còn Jungkook, chắc chắn là một người từng trải, chắc chắn sẽ nhìn ra tình cảm ấy, chắc chắn cấm đoán y/n, không cho y/n qua lại với Ji-Ah.

- Ji-Ah chị chờ chút nhé, cà phê đang chảy rồi ạ.

Ji-Ah cố gắng mỉm cười, cố gồng mình tỏ ra bình thản trước những câu chuyện y/n kể về Jungkook và y/n, về tình yêu ngọt ngào của hai người. Những kế hoạch cùng y/n đi đến những địa điểm thú vị, vỡ tan thành từng mảnh, đâm vào Ji-Ah sự nhức nhối không ngừng.

...

Từ nhà vệ sinh bước ra, y/n nhào đến vui mừng ôm lấy Ji-Ah.

- Là hai vạch, chị Ji-Ah ơi. Em sắp có con rồi.

- Em sẽ mua thật nhiều quần áo đẹp. Phải mua thật nhiều váy đẹp. Con gái chắc chắn sẽ thích màu hồng chị nhỉ?

- Con gái? Sao em chắc sẽ là con gái?

- Em không biết nữa. Chỉ là em thích có một đứa con gái thôi ạ. Con gái đáng yêu mà.

- Nhưng lỡ nó là con trai thì sao?

- Thì em vẫn yêu thương nó. Yêu hơn cả Jungkook nữa. - y/n vui vẻ đùa giỡn.

- Coi chừng ba nó ghen đấy.

- Ừ nhỉ, chị nhắc em mới nhớ. Jungkook anh ấy cũng hay ghen lắm. Em phải cẩn thận để con không bị ăn đòn oan mới được.

Ji-Ah cười khổ. Nhưng những ngày tiếp theo Ji-Ah vẫn dành thời gian đưa y/n đi mua sắm. Mặc nỗi đau mất mát trong lòng nhìn y/n mải mê với những bộ đồ mua cho em bé còn trong bụng, Ji-Ah bất giác cũng thấy bình yên lạ thường.

....

🥀🥀🥀

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro