Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nước mắt đầm đìa , cô bước về nhà thì gặp Jun :
- Cậu bị sao vậy ?
Ngân đẩy Jun ngã rồi chạy thật nhanh vào nhà , mặc Jun đag gõ cửa gọi .
- CẬU CÚT ĐI !!!
Ngân hét lớn , trong tiếng khóc nấc , Jun dần hiểu đc vấn đề , anh đành bước về nhà . Cả đêm , trong đầu anh cứ nghĩ đến Ngân : giờ cô đag lm gì ? Cô hiện tại có ổn ko ? Cô đã ăn cơm chưa ? , ... Một vạn câu hỏi đang xuất hiện làm anh ko ngủ đc .
Còn Ngân , cô ko ăn uống gì , tắm xong là lên giường nằm nghĩ : mai làm sao mà đi học khi cặp sách đang ở dưới hồ ? Lúc nãy , cô nói vậy với Jun có quá đáng ko ? Jun đã ngủ chưa ? , ... Ngân cx đag nghĩ về nhau
( Mà tui nghe nói , khi 1 trong 2 người nghĩ về nhau là người kia ko ngủ đc , vậy mà cả 2 đang nghĩ về nhau 🤭 )
Sáng hôm sau , Jun đến lớp ko thấy Ngân , anh nghĩ nhóm nữ sinh kia đã bày trò bắt nạt cô :
- Này , các cậu thôi cái trò trẻ con kia đc ko ?
- Bọn tớ lmj chứ ?
- Các cậu lmj Ngân rồi ?
- Lmj là lmj , bọn tớ ko bt
- Ko bt , vậy Ngân đâu ?
- Sao bọn tớ bt đc
- Ngân mà làm sao thì các cậu đừng trách tôi ác .
Jun bỏ tiết , chạy nhanh về nhà Ngân , đập cửa uỳnh uỳnh :
- Ngân ! Ngân !
Không có phản hồi , anh phải lấy chìa khoá mà hôm qua Ngân xô anh ngã . Cậu định đưa cho Ngân chìa khoá và hỏi thăm cô , nhưng bị cô đuổi nên anh đành quay về
Còn Ngân , Ngân có 1 chiếc chìa khoá dự phòng đc dấu ở cạnh cửa , nên ko ai bt .
Sau khi vào đc nhà , Jun lên nhà tìm Ngân thì thấy cô nằm li bì , đôi mắt sưng húp lên , chắc hẳn hôm qua cô đã khóc rất nhiều , trán âm ấm , người thì cứ co ro . Anh lay nhẹ người cô :
- Ngân ! Ngân !
Ngân nhìn Jun , giật mình ngồi dậy :
- Ủa ? Sao cậu ở đây ?
- Sao hnay cậu ko đi học ?
- Tớ mệt , cậu ko thấy sao ? Mà sao cậu vào đc nhà tớ ?
- Cậu ko cần bt đâu , đã ăn sáng chưa ?
- Chưa
- Vậy , ngồi đây đi , tớ mua cháo cho .
Jun vừa mua cháo về thì nhận đc cuộc gọi từ mẹ :
- Alo Jun ! Sao đang học lại bỏ tiết giữa chừng vậy hả ? Con đag ở đâu ? Về nhà ngay cho mẹ !
- Con đang có việc , tý con về
- Mẹ ko cần bt , con về ngay
- Dạ
Jun mang cháo vào cho Ngân , anh định đút cho cô thì :
- Cậu về đi ! Tớ tự lm đc
- Nhưng cậu đag ốm mà !
- Cậu về đi , mẹ cậu đag lo đấy
- Cậu nghe thấy à ?
- Cậu về đi
- Vậy tớ về , có gì thì alo cho tớ nhoé
- Ừ
Jun về nhà thì bị một trận mắng tả tơi :
- Con đi đâu từ sáng đến giờ hả ?
- Con đi có việc mà
- Ko có việc gì quan trọng bằng việc học , mà mẹ nghe hnay con bé Ngân nó nghỉ học , hay là ...
- Ko có
- Mẹ đã nói gì đâu , mà mày đã tự nhận rồi à ? Mẹ nói bao nhiêu lần rồi , ko đc sang nhà con bé đó !
- Tại sao lại ko ?
- Nhà nó đều là loại ko ra gì , bố thì rượu chè , cờ bạc , mẹ thì nghèo , con thì học hành ko đến nơi đến chốn .
- Mẹ à ! Đó chỉ là quá khứ , cô chú bây giờ cx đang lm để trả nợ và nuôi Ngân mà mẹ . Ngân học chung với con là đã giỏi lắm rồi , sao mẹ vẫn còn những suy nghĩ cổ hủ vậy nhỉ ?
- Á à , thằng này hôm nay còn dám cãi cả mẹ cơ à ?
- Con ko dám
- Lên tắm rửa rồi xuống ăn cơm , Từ nay trở đi không được đến nhà nó nữa nghe chưa ?
Jun chả nói gì , lẳng lặng lên phòng .
______________________________________
Sẽ nhiều bạn thắc mắc tại sao cái chỗ Ngân lại có chìa khoá dự phòng . Vì tui bị bí á , và tui ngang ngược zậy đó , chịu ko ? Chịu thì chịu , ko chịu bắt phải chịu🤧
______________________________________
Hết rồi . Mọi người thấy cách viết này của mình đc ko ? Cho mình xin ý kiến với nhé . Mn nhớ vào bình chọn cho chị bé nhé : maivang.nld.com.vn , hạn đến 7-1-2022 nha ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro