12.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước cửa căn nhà ba tầng đặt 4, 5 chiếc vali, bên cạnh còn có một "cậu nhóc" 27 tuổi với mái tóc bồng bềnh như mây.

Hinata đứng phe phẩy tay quạt lấy chút gió mát vào cái thời tiếng 38 độ C của ngày hè. 

Kageyama từ trong ga xe đi ra che dù cho cậu.

"Đồ ngốc này, em cảm nắng mất. Cảm rồi thì không tham dự đám cưới của Bokuto-san được đâu." 

Hắn vừa nói vừa xoa xoa đầu cậu, 
Hinata nhe răng cười.

Đã 2 tháng kể từ lần cuối cả 2 làm tình, không hiểu sao kể từ lần đó Kageyama trở nên cẩn thận hơn hẳn.

Mọi vấn đề ăn ngủ  của Hinata đều được hắn chăm rất kĩ.

Một thứ linh tính mách bảo Kageyama  phải làm như vậy.

Mắt anh chăm chăm nhìn vào người omega nhỏ "của mình". Tay cậu đang bấu víu vạc áo khoác sơ mi bên ngoài của hắn.

"Shouyo, có nóng quá không em?"

Hinata lắc lư cái đầu cười hì hì.

"Có anh mà"

"Có anh thì làm sao? Đỡ nóng hơn hả?"

Hinata toang trả lời hắn nhưng xe đã tới.

Họ sẽ đi đến sân bay và bay thẳng ra đảo. Bokuto và Akaashi đang chờ ở đấy theo như lời của Suga-san nói.

Trên xe điều hòa mát rượi, cảm giác khoan khoái chưa được bao lâu thì một cơn choáng ập tới.

Hinata mặt tái xanh, tay quơ quàng tìm Kageyama. Hắn lập tức khẩn trương ngồi dậy.

Một tay ôm lấy người cậu, tay còn lại nắm lấy cái tay kia của cậu.

"Em làm sao vậy Shouyo?"

"Em..um.."

Hinata bụm miệng lại, mặt trắng bệch cắt không còn một giọt máu.

Hai đầu mày hắn nhíu lại gần như dính vào nhau. Tay vuốt dọc theo sóng lưng cậu trấn an.

"Sao lại say xe? Trước giờ em có bị đâu "

Hinata khổ sở lắc đầu. Cảm giác buồn nôn cứ tràn lên cổ họng làm cậu không dám mở miệng.

Bác tài xế nhìn thấy cảnh này phì cười hỏi hắn.

"Hai vợ chồng à? Mới cưới nên đi tuần trăng mật đúng không. Omega nhỏ này của cháu không sao chứ?"

Hắn nghệch người ra, chưa kịp mở miệng giải thích thì bị câu tiếp theo của bác tài chặn lại.

"Coi chừng là có thai rồi đấy, con trai nhỏ nhà bác lúc trước cũng như này đây."

Nói rồi ông bác cười rất lớn, có vẻ như rất hạnh phúc.

Mặt Kageyama thoáng chốc bay sạch vẻ lo âu rồi lại thoáng qua vẻ ngờ nghệch.

Sao hắn chưa từng nghĩ tới chuyện này ấy nhỡ?

Có thai. Có khi nào là thật không...

Cắt ngang đoạn suy nghĩ của Kageyama là tiếng yếu ớt của Hinata.

"Tobio, em chết mất."

Kageyama vội vàng ôm lấy người cậu, ánh mắt thăm dò nhìn vào bác tài.

"Ôi dào, bác là beta. Không sao. Không sao"

Kageyama gật đầu, nhẹ nhàng thả ra tin tức tố bao phủ lấy người của cậu.

Hinata lập tức thấy khá hơn, cảm giác buồn nôn cũng không còn nữa thay vào đấy là cảm giác buồn ngủ.

Sau đó không biết bằng cách nào mà cậu đã ngồi trên ghế hạng thương gia của máy bay.

Từ lúc nhận được tin tức tố an ủi của anh thì cậu cứ mơ màng, mọi việc đều do Kageyama sắp xếp.

Hinata lim dim ngủ, tay đưa sang bên cạnh ý muốn chạm vào người hắn.

Kageyama nhìn thấy bàn tay nhỏ ấy của cậu đưa sang vội giữ lấy.

Vỗ vỗ nhẹ vài cái như an ủi rồi đặt lên đùi mình nắm chặt.

Suốt cả chuyến bay tay của cậu vẫn đặt trên đùi anh, Kageyama rất hài lòng về việc đấy.

Hinata ngủ rất say, cái tay nhỏ thỉnh thoảng lại cào vào đầu gối anh nhưng không thức giấc.

"Shouyo, dậy thôi."

Tiếng gọi của Kageyama kéo cậu dậy khỏi giấc mơ kì lạ. Cậu mơ thấy ...

Mơ thấy bản thân ngồi ở giữ một núi à không, hàng núi nho tim tím. Một trái nho lăn long lóc lại gần cậu.

Nó có khuôn mặt của Kageyama, bản thân cảm thấy thú vị, Hinata đưa tay với lấy trái nho.

Quả nho này hơi lại, nó to hơn cả bàn tay cậu. Lại rất cứng. Tính tò mò khiến Hinata vô thức đưa tay cào cào lên lớp vỏ tím rịm kia. (*)

Chỉ nghe thấy tiếng Kageyama gọi tên cậu kêu dậy. Vậy là cậu tỉnh luôn.

Làm thủ tục xong xui thì cả hai được tiếp đón bởi hai người một gần như lạ một người thì quen đối với Kageyama.

Hai bóng dáng cao ngồng. Người coi trai tóc đen thấp hơn người ...thấp hơn.. Nhận ra người quen rồi.

Đó là cái người mà cầm ô che cho Hinata hôm đấy.

"A, Tsukishima, Kuroo-sann."

Tiếng Hinata cất lên. Kageyama chớp mắt, đầu cuối nhẹ xuống hơi chếch về bên trái, bên Kuroo đang đứng.

"Kuroo-san"

"Oi chào em Kageyama-kun, chào Chibi-chan~"

Kuroo giơ tay vẫy vẫy chào hai người.

Hinata có vẻ khá phấn khích chỉ thiếu nước nhảy cẫng lên thôi.

Tsukishima từ tốn bước lại sau Kuroo, người cậu vẫn cao dong dỏng và mặt thì vẫn thiếu đánh như cũ.

Đó là suy nghĩ của Kageyama sau khi cố gắng nở một nụ cười xả giao với Tsukishima.

"Hề"

Tsukishima cười khinh khỉnh với hắn rồi quay sang Hinata.

"Cậu vẫn còn ở chung với tên này à?"

"Thì sao?"

Tiếng Kageyama cất lên, mùi súng nồng quá đi.

"Cậu ấy là omega, cậu là alpha. Hm..ở với cậu như này coi chừng cả đời này tên lùn kia cũng không có được bạn đời ."

Tsukishima cố tình như vô ý đâm chọc vào tim đen của hắn. Gân xanh đã nổi đầy trán rồi.

Kuroo và Hinata chỉ biết nép về một góc bấu víu lẫn nhau.

"Chibi-chan anh sợ."

"Kuroo-san em cũng sợ"
                      ***

T/g:  tặng tui 1 vote làm động lực nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro