Chương 2: Nức nở

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đêm ấy, cơn mưa nặng hạt đổ xuống, như gột rửa đi mọi cảm xúc lẫn lộn trong lòng em. Mỗi giọt mưa rơi trên mái hiên như tiếng thở dài của quá khứ, nhắc nhở em về những ngày tháng yêu dấu đã qua. Anh đứng đó, ngoài kia, giữa cơn mưa, trong khi em chỉ có thể nhìn anh từ xa, trái tim thổn thức.

Em nhớ rõ cái cảm giác lần đầu tiên được chơi bóng cùng anh, cái cảm giác khi đôi mắt anh – đôi mắt sâu lắng như mặt nước đêm – chiếu rọi vào tâm hồn em. Nhưng giờ đây, khi nhìn anh, em chỉ thấy một khoảng cách vô hình, lạnh lẽo và xa vời.

Tiếng mưa vang lên từng nhịp, từng nhịp, như một khúc ca buồn của định mệnh. Mỗi giọt nước lặng lẽ chảy xuống hòa cùng những giọt lệ đã lăn dài trên gò má em. Lòng em đã cố kìm nén, cố gắng không để sự yếu đuối bộc lộ ra bên ngoài, nhưng trước cơn mưa và trước tình cảm chưa bao giờ được đáp lại, em không thể kìm nén nữa.

Em yêu anh, yêu đến đau đớn. Nhưng tình yêu ấy, dù có mãnh liệt thế nào, cũng chỉ như ánh trăng xa nhòa trong cơn mưa đêm nay, mong manh, mờ mịt. Có lẽ, giữa chúng ta, mãi mãi chỉ có thể tồn tại những điều không trọn vẹn. Mưa vẫn rơi, nhưng trong lòng em, cơn mưa ấy đã trở thành một vết thương không bao giờ lành.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro