Day 10. Câu tỏ tình chưa dám ngỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trải qua biết bao nhiêu thăng trầm trong cuộc sống, không có gì đau đớn bằng việc ta nhận ra người mình từng thương cũng đã thương mình. Thì ra chúng ta đã để mất nhau như thế.
Karma biết khi đó Takebayashi thích Okuda và anh không muốn tổn thương người bạn của mình nên đành phải gác lại tình cảm cá nhân.
Okuda trong lòng có chút mất mát bởi những hi vọng bị dập tắt của một thiếu nữ dành cho mối tình đầu. Cô chưa hề dám nghĩ qua Karma có thích mình hay không, có lẽ là trong tiềm thức của Okuda đã từ chối khả năng này. Cô cố chấp xem anh như một người bạn tốt nhất, người thân tốt nhất mà quên mất không để ý tới cảm xúc của chính mình.
Cả hai quyết định chôn giấu những rung động đầu đời, âm thầm đặt đối phương ở một vị trí nhất định trong lòng.
Karma thương Okuda, Okuda thương quá khứ anh từng trải qua. Họ trân trọng nhau ở hiện tại, muốn cùng nhau trong những ngày tương lai. Có lẽ ở thời điểm này, 1 câu tỏ tình là chưa thích hợp. Đây không phải là dấu chấm kết thúc mà là một bước đà để tiến lên phía trước. Sau này không còn là những cô cậu học sinh 15-16 tuổi đầy sốc nổi, mà là những người lớn trưởng thành. Ở cái tuổi đôi mươi Karma và Okuda đã biết suy nghĩ, biết trân trọng nhau hơn. Thật mong sau này Karma có thể khoác cho Okuda bộ váy cưới đẹp nhất trước sự chứng kiến của tập thể lớp 3E mà đeo vào tay cô chiếc nhẫn cưới.
"Sau này nếu không ai để ý đến Manami thì tớ sẽ miễn cưỡng lấy cậu"
  Karma vừa xoa đầu cô bạn đối diện vừa cười khanh khách.
"Ai bảo tớ sẽ lấy cậu chứ"
  Okuda phồng má liếc xéo tên đầu đỏ nào đó. "Không biết ai sẽ là người cuối cùng trong hành trình yêu đương của mình,nhưng hi vọng, đó sẽ là Karma."
"Sau này dù có nhau hay không thể bên nhau thì cũng rất vui được gặp lại, mối tình đầu của tôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro