chap 2:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kkk làm biếng quá đi:)))

Chào mừng các người đến với câu chuyện đầy dấu chấm hỏi của ta🤣😆😆

....

Cạch cạch cạch........tiếng bàn phím vang lên liên tục, xung quanh khá yên tỉnh, đây không phải cậu đang soạn thảo hay chạy chương trình gì đâu, mà là đang chơi game.

Để kết thúc chuỗi ngày mệt mỏi , cậu thường chơi game, bình thường chơi tới 12 giờ đêm mới chịu đi ngủ.

Nhưng không biết hôm nay cậu rất tỉnh , đã hơn 2 giờ sáng rồi,

Định ăn chút gì đó lót dạ, nhưng phát hiện ra nhà hết nước sôi rồi mà nhà cậu lại không có ấm đun, định nhịn đói thì nghe ngoài cửa có tiếng gõ cửa.

Cậu sợ hãi, đã hơn 2 giờ rồi đó.

Giờ này ai còn thức  mà đi gõ cửa nhà cậu, có khi nào là trộm không.

Cậu chạy ngay xuống bếp , cầm trên tay cái chảo phòng thân.

Sau khi xác định đã đủ khả năng phòng thủ ,mới từ từ bước ra mở cửa.

Khi chuẩn bị giơ chảo lên tự vệ thì nghe được giọng quen thuộc, cậu  thở phào nhẹ nhõm buông chảo xuống trong ánh mắt đầy kinh ngạt của Vương Tuấn Khải.

“Hai giờ rồi, anh sang nhà em có việc gì không?”

Bây giờ cậu mới  để ý trên tay hắn là hai bịch chứa đầy đồ ăn khuya còn nóng hỏi, hắn đưa đến trước mặt cậu khẽ cười.

“ Anh có mua đồ ăn khuya, muốn rủ em cùng ăn, em ăn không?”

Cậu vui mừng như bắt được vàng, liên tục gật gật đầu.

Anh đúng là phao cứu sinh của cậu , đang định nhịn đói thì anh sang rủ ăn chung, anh ấy thật là tốt quá đi.

Cậu mở cửa cho anh vào nhà, mở đèn phòng khách lên, rót nước mời hắn.

Cả hai nhanh chóng xử xong những món kia, rồi quay sang xem TV.

Nhưng chỉ được 1 lúc cậu bắt đầu cảm thấy buồn ngủ vô cùng, toàn thân vô lực  ,chỉ muốn ngủ thôi, sau đó cậu nhắm mắt lại  ngủ.

“ Nguyên Nhi, Nguyên Nhi”

Khẽ lay người cậu dậy, nhưng cậu không có động tĩnh gì, liền trở về thành con người cuồng si như trước kia.

Hắn tham lam gục đầu vào hõm cậu hít lấy hít để mùi thơm,rất thơm là mùi bạc hà thanh mát.

Đôi môi mấp máy, đỏ hồng như đang khiêu khích hắn mau chiếm lấy nó đi. Hắn từ từ tiến đến nhấm nháp cánh môi của cậu.

Ưm rất ngọt, rất khả ái, rất thơm rất mịn , và chắc chắn rằng sẽ rất ngon.

Nhưng hắn chỉ dừng ở đó, chứ không có thêm bất cứ hành động nào quá đáng.

Chợt nhớ đến lời thầy bà.

“ Hai lá bùa này là 1 cặp, đưa cho người kia 1 lá, ngươi 1 lá. Để hiệu nghiệm hơn ,ngươi hãy cắt 1 ít tóc của người kia cho vào trong lá bùa của ngươi, và lấy  nước thuốc này cho cậu ấy uống”

Nhìn  xung quanh hắn thấy một  con dao gọt trái cây  ,hắn liền cầm lấy nó ,cắt một ít tóc  của cậu cho vào lá bùa của mình.

Còn chuyện nước thuốc hắn có cách khác.

Vì sao cậu bị bất tỉnh?

Vì đây là kế hoạch của hắn, liếc camera hắn thấy cậu đang chơi game đang hăng hái, nhưng lại thấy cậu đang lục lọi gì đó, sau đó mặt thất thỉu  đem tô mì không có nước đến ngồi trước bàn, xoa xoa bụng.

Chắc là cậu đói rồi, đây cũng là cơ hội của hắn a~

Sau khi lấy được tóc cậu, hắn bồng cậu trở về giường đắp chăn cẩn thận , bật điều hòa, sau đó nhẹ nhàng rời đi.

Khi hắn vừa rời đi ,cũng là lúc cậu mở mắt, một bóng đen từ trong màn bay ra.

“ Bùa của ta được chứ, hắn mê mệt ngươi rồi hahaha”

Cái bóng đen đó cũng biến đâu mất dạng, cậu cũng nhắm mắt lại.

Tại sao mọi chuyện lại như vây?

_Kimngantran0811_

Quèo quéo queo giờ thì rối rồi phải không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro