chương 33

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TTs : - ta lúc đó bắt đầu từ trên cơ thể của những người vẫn khỏe mạnh tìm hiểu qua. Không nghĩ tới ngoại trừ Tử Kỳ Vi, bọn họ còn ăn những loại thảo mộc có độc tính cực mạnh khác nhưng cơ thể vẫn hoàn toàn khỏe mạnh! Ta đoán, Tử Kỳ Vi tương khắc với một số loại độc dược khác,giống như với Trùng Ngọc Phi sẽ bị áp chế. Với những thứ thảo mộc kia lại có thể tiêu trừ lẫn nhau !

Không đợi cho Gia Kỳ và Trình Hâm lên tiếng, cậu tiếp tục nói.

TTs : - đây là điều duy nhất mà ta phát hiện ra, thế nhưng những người chết kia cũng như số người còn lại trong việc sử dụng thức ăn, ngay cả bọn họ cũng không phân biệt được mình đã và không ăn những gì. Không có điều gì chắc chắn suy đoán của ta là đúng, hơn nữa cũng không thể dùng những loại thảo mộc nguy hiểm như vậy để thử trên cơ thể người, thế nên ta chưa từng nói điều này với bất kỳ ai!

GKs - chẳng lẽ không còn cách nào khác hay sao!?

Gia Kỳ trầm mặt, Thiên Tỉ nói tất cả các loại thảo mộc kia đều có tính độc rất mạnh, tuyệt đối không thể mạo hiểm thử trên người Vương Tuấn Khải. Nhưng nếu không tìm được thứ tương khắc tiêu trừ được Tử Kỳ Vi, thời gian càng lâu độc tố càng lan rộng. Bọn họ trước đó cũng biết được Âu Dương Na Na là người ép Tuấn Khải uống loại thuốc kia.

THs : - nếu đã biết nguyên do từ đâu phát sinh, không phải chỉ cần bắt được kẻ hạ độc, ép người giao ra thuốc giải!?

TTs : - Tử Kỳ Vi ta chưa từng nghe đến có người tìm ra được giải dược của nó, chỉ sợ ngay cả người hạ độc cũng không có thuốc giải!

Tuy cậu nói vậy nhưng trong lòng vẫn có chút hoài nghi, bởi lẽ cậu biết không có thuốc giải là ở thời đại trước, nhưng thời đại này công nghệ vượt trội, nghành y cũng không giống lúc trước nên việc tìm ra thuốc giải cũng rất có thể.

GKs : - nếu cần thiết phải thử , tôi có thể dùng Tử Kỳ Vi để cậu tìm ra giải dược!

Thiên Tỉ lắc đầu.

TTs : - không thể! Tuấn Khải trúng Tử Kỳ Vi tích tụ trong người trong thời gian dài, không giống nếu cậu bây giờ muốn dùng trên người mình, số lượng tương đồng vẫn cần thời gian để tìm hiểu, số lượng lớn hơn......sẽ lập tức mất mạng!

GKs - THs : - .........

Ba người ở trong căn phòng im lặng hồi lâu. Thiên Tỉ lại nhớ lại đứa bé lần trước khi ôm mình .

-    ca ca đừng quá lo chuyện bao đồng, nếu không sẽ khó giữ lấy tính mạng!

Lại nhớ đến cuộc gọi lần trước.

-    muốn lấy được thuốc giải Tử Kỳ Vi, hai ngày sau đến nhà riêng của Vương Nguyên!

Thiên Tỉ trầm mặt suy nghĩ về chúng hồi lâu, người gọi cho cậu bảo cậu đến nhà Vương Nguyên nếu muốn có thuốc giải vậy cạu có nên......mạo hiểm một lần?, khi thoát khỏi suy nghĩ của mình không biết Trình Hâm đã ra ngoài từ lúc nào, hiện tại chỉ còn lại Gia Kỳ đứng đó. Gia Kỳ cũng im lặng một hồi mới trầm giọng hỏi cậu.

GKs : - độc trong người cậu.....?Thiên Tỉ!  Tôi thấy sắc mặt cậu vẫn không tốt lắm, giống như chưa được giải!

Thiên Tỉ thầm thở dài trong lòng, nếu biết được Trình Hâm nhiều chuyện như thế cậu sẽ không nói với hắn đâu. Lại nhìn đến ánh mắt sắc bén của Gia Kỳ, ngoài Tuấn Khải ra hắn chính là người cũng rất sắc bén không thua kém gì anh.

TTs : - nghỉ ngơi một hai ngày sẽ ổn thôi!

Thiên Tỉ quay qua nhìn thấy ánh mắt sắc bén của Gia Kỳ liền giật mình quay qua chỗ khác.

TTs  : - độc trong người ta vẫn chưa thể giải, cần có thời gian để tìm ra được đây là thứ độc gì. Không cần để người khác biết được, ta có thể tự xử lý!

Cậu đứng lên muốn trở về phòng thì tay của cậu nhói lên từng đợt,  nhưng vẫn cố kìm lại tỏ vẻ bình thường mà trở về.

---------------------- phân cách------------------

TKs : - Thiên Thiên!?

Tuấn Khải hôm nay trở về cảm thấy không giống như bình thường, mỗi lần đều là Thiên Tỉ đã ngủ từ rất sớm. Nhìn thấy cậu đứng bên ban công, mái tóc vẫn còn chút ẩm ướt dường như mới vừa từ phòng tắm trở ra, nên còn động lại vài giọt nước chảy dài xuống cổ cậu. Nhìn Thiên Tỉ như vậy lại khiến lửa nóng trong người anh càng thêm khó chịu. Tuấn Khải cởi đi chiếc áo vest bên ngoài để sang một bên.

TKs : - em bình thường cũng không thích tắm khuya, hôm nay lại tắm tối như vậy sao?

Thiên Tỉ quay đầu lại, nhìn anh mỉm cười.

TTs : - không có! Ta là cố ý muốn đợi anh!

TKs : - đợi anh?

Tuấn Khải  vừa nói thì tay anh đã bị Thiên Tỉ nắm lấy, cảm giác mát lạnh truyền đến khiến anh cảm thấy dễ chịu. Thiên Tỉ không nói gì chỉ nhìn anh, trên người cậu chỉ bận một bộ đồ ngủ thoải mái , cổ áo có chút hé mở có thể nhìn thấy được nước da trắng mịn.

Từ lần đầu tiên anh ôm cậu vào lòng thì Thiên Tỉ tựa như muốn né tránh việc đó. Cậu luôn cố ý ngủ trước khi anh trở về hoặc lảng sang việc khác khi bọn họ ngủ cùng nhau.

Tuấn Khải hiểu nguyên nhân do chính mình không biết kiềm chế, chính vì vậy chỉ cần Thiên Tỉ không đồng ý anh cũng sẽ không miễn cưỡng, nghĩ chỉ cần nhẫn nại mội thời gian cậu sẽ không né tránh anh nữa. Không ngờ nhất là chính lúc này, Thiên Tỉ lại là người chủ động khiêu khích anh như vậy. Tuấn Khải chưa bao giờ thôi khao khát cậu, thế nhưng  anh vẫn nhẹ nhàng đưa tay lên xoa tóc cậu.

TKs : - em hôm nay làm sao vậy?

Thiên Tỉ lắc đầu, tay đang nắm bàn tay anh kéo lại đặt lên một bên mặt mình. Cậu có thể nhận thấy nhiệt độ của anh lúc này thật sự rất nóng, Thiên Tỉ nhỏ giọng.

TTs : - anh không muốn sao?

TKs : - em thật sự có ý đó.....?

Tuấn Khải nhíu chân mày, bàn tay đang được Thiên Tỉ nắm lấy áp trên mặt liền xoay lại túm lấy cổ tay cậu. Tuấn Khải đẩy mạnh người trước mắt xuống giường. Anh nhìn đôi mắt linh hoạt không chút rụt rè né tránh của người dưới thân mà trầm giọng.

TKs : - Thiên Thiên! Nếu em cứ khiêu khích anh như vậy, anh không chắc bản thân có thể làm ra việc gì đâu!

TTs : - ta biết!

TKs : - em không sợ sao?

TTs : - không sợ!

Thiên Tỉ không hề đắn đo trả lời, cậu một tay bị Tuấn Khải áp trên đệm giường, một tay liền đưa lên ôm qua người anh khẳng định nói.

TTs : - Vương Tuấn Khải! Ta yêu anh! Ta....ưm.....

Đôi môi hé mở lập tức bị che lấp, Thiên Tỉ hai mắt nhắm lại tiếp nhận nụ hôn vừa dịu dàng vừa có chút thô bạo như muốn chiếm đoạt của anh. Cắn mút bờ môi ngọt ngào của cậu đến đau rát, đầu lưỡi Tuấn Khải bắt đầu cạy mở khớp hàm rồi đi vào trong khoang miệng của Thiên Tỉ.

Không giống trước kia đến hít thở cũng khó khăn , cậu đã dần quen với những nụ hôn triền miên không dứt của anh. Tựa như bị Tuấn Khải nuốt chửng, mỗi nơi đều bị anh thăm dò đến, đầu lưỡi bị anh quấn lấy không buông đến tạo ra những âm thanh khiến người đỏ mặt xấu hổ.

Thiên Tỉ lại không hề né tránh mà đáp trả lại anh bằng tất cả những gì cậu biết. Nụ hôn kéo dài đến vậy bắt đầu khiến đầu óc Thiên Tỉ trở nên mụ mị, cậu hít thở cũng dồn dập hơn.

Rời đi đôi môi vì mình càn quấy mà sưng đỏ của cậu, trông Thiên Tỉ gương mặt ửng hồng cùng đôi mắt dâng lên một tầng  nước mê người nhìn anh. Hơi thở nóng bừng của cả hai lại thật gần hòa lại với nhau, Tuấn Khải dịu dàng hôn lướt qua bờ môi nhỏ như đang hối lỗi, anh liếm nhẹ trên vành môi cậu rồi trượt dài xuống làn da trắng mịn thơm mùi hoa nhàn nhạt.

TTs : - ưm.....

Đầu lưỡi vừa nóng vừa ẩm ướt trượt trên da dần đi xuống khiến cơ thể Thiên Tỉ cũng cảm thấy ngứa ngáy những nơi anh đi qua. Yết hầu đột nhiên bị cắn nhẹ khiến cậu bất chợt rùng mình không tránh phát ra tiếng.

TTs : - ưm.....Tuấn Khải......!

Một bên đang khống chế cổ tay Thiên Tỉ từ từ nới lỏng rồi đưa lên trên, mười đầu ngón tay đan vào nhau rồi siếc chặt lại. Tuấn Khải ở chiếc cổ nhỏ của Thiên Tỉ lưu đầy những vết tích, tay còn lại không an phận luồn vào bên trong áo Thiên Tỉ đùa nghịch.

Cổ áo mỏng hé mở theo tay anh trượt dần xuống vai, Tuấn Khải liếm một đường theo xương quai xanh của cậu rồi lại cúi xuống sâu hơn ngậm vào một bên đầu ngực của cậu cắn mút.

Cho dù không phải lần đầu nhưng cơ thể Thiên Tỉ chưa quen với việc bị kích thích như vậy vẫn còn rất nhạy cảm, cậu cắn vành môi mình để không phát ra tiếng. Đầu ngực bị cắn mút ngứa đến khó chịu bắt đầu muốn đẩy thân người trốn tránh, chỉ là cơ thể cậu tựa như không có sức lực để phản kháng lại.

Biết rằng nơi này của Thiên Tỉ thường sẽ rất nhạy cảm, Tuấn Khải liếm quanh một lần lại cắn một lần mà cảm nhận những cái run khẽ của người bên dưới mình. Anh cùng lúc mang quần áo của cả hai người cởi bỏ.

Hai cơ thể không chút cản trở dán chặt vào nhau,  ôm trọn thân người của cậu trong vòng tay. Cảm nhận thân nhiệt cùng nước da mềm mịn khiến Tuấn Khải càng lúc càng không thể dịu dàng như ban đầu, anh nơi đầu ngực Thiên Tỉ bất chợt cắn mạnh.

TTs : - A...!!

Ngực phát đau khiến Thiên Tỉ không tránh được kêu lên tiếng, ngay lúc mình còn chưa kịp chuẩn bị thì lại nhận ra huyệt động bên dưới bị ngoại vật chen vào cơ thể còn mang theo cảm giác lành lạnh khó nói. Hai mắt đang nhắm chặt của Thiên Tỉ liền mở lớn nhìn Tuấn Khải phía trên người mình, cậu run giọng.

TTs : - Tuấn Khải.....đó....đó là gì?

Buông tha đầu ngực bị mình cắn mút đến đáng thương, Tuấn Khải lại hôn nhẹ trên môi Thiên Tỉ.

TKs : - đừng lo! Đây là cao dược!

TTs : - dược.....cao dược!?

Mặt Thiên Tỉ đỏ bừng, vừa muốn nói thì bên dưới lại bị Tuấn Khải cho thêm vào một ngón tay khiến Thiên Tỉ nhăn mặt.

TTs : - ư.....Tuấn.....Tuấn Khải.....!

TKs : - Thiên Thiên?

TTs : - lạnh......nóng.......khó chịu....!

Cậu lắc đầu, cảm giác vừa lạnh vừa nóng mà Thiên Tỉ không thể diễn giải. Không giống như lần trước  khi Tuấn Khải giúp mình khuếch trương, bậy giờ lại có chút gì đó vừa không muốn lại muốn.

TKs : - thật sự là khó chịu sao?

TTs : - ưm.....ta.....

Tuy miệng của bảo bối nói khó chịu nhưng lại càng siếc chặt hơn hai ngón tay anh. Khóe môi Tuấn Khải kéo lên hứng thú, quả nhiên là dược tốt, như vậy sẽ không khiến Thiên Tỉ chịu đau như lần đầu.

ʕっ•ᴥ•ʔっ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro