Chương 1: Li Khai Vi Hoa cung

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dịch Dương Thiên Tỉ là đệ tử của Vi Hoa cung 1 môn phaí huyền bí và bí ẩn trên giang hồ

Vi Hoa cung nôỉ tiếng vơí võ công thượng thừa cao thâm nhưng Vi Hoa cung này môn đồ rất ít hơn nữa ngươì của môn phaí này luôn ẩn cư trong 1 ngôi mộ cổ lớn đầy cạm bẫy và mật đạo mà ko ai dám tơí khiến cho môn phaí này ai cũng chỉ nghe danh chứ chưa hề nhìn thấy bao giờ

Vi Hoa Cung

1 nam tử thanh y anh tuấn chắp tay sau lưng tiêu saí bước đi phía sau là 2 thiếu niên 1 lớn 1 nhỏ, lớn khoảng trừng 18 nhỏ khoảng 16

-các con phaỉ nhớ ko bao giờ được ra khoỉ Vi Hoa cung rõ chưa?

-vì sao vậy sư phụ

Thiếu niên trừng 18 thắc nắc hoỉ sư phụ mình

-bơỉ vì thế giơí bên ngoaì rất nguy hiểm rất đáng sợ đặc biệt nếu con có tình aí thì càng đáng sợ hơn

-tình aí là gì? sao laị đáng sợ vậy sư phụ?

-tình aí là 1 loaị độc dược mà khi con dính phaỉ cả đơì xẽ ko bao giờ rứt ra được nó xẽ khiến con đau khổ

nam tử thanh y xoa đầu hiền hoà nhìn đệ tử của mình

-Thiên Tỉ con hãy luôn nhớ phaỉ đoạn aí tuyệt tình có biết ko?

-dạ sư phụ

y tuy là đồng ý vơí sư phụ nhưng trong lòng laị hết sức tò mò về thế giơí bên ngoaì và thứ được goị là tình aí kia

1 tháng sau

sư phụ của y bế quan tu luyện Thiên Tỉ liền nghĩ ra cách ra ngoaì

y goị sư đệ của y laị nhẹ nhàng hoỉ

-tiểu Hạo đệ có muốn ăn kẹo hồ lô muốn chơi đèn hoa đăng cùng trong tróng ko?

-đệ muốn nhưng làm sao có được những thứ đó chỉ thế giơí bên ngoaì mơí có

vị thiếu niên cụp mi tỏ vẻ thất vọng ủy khuất Thiên Tỉ chọc ngón tay vào chán sư đệ mình mỉm cươì

-ta có cách chỉ cần đệ giúp ta

-hảo a sư huynh noí đi

-ta xẽ giả vờ bế quan luyện võ còn đệ môĩ ngày hãy bê thức ăn vào phòng ta che dấu giúp ta đừng để sư phụ biết

-sư huynh vậy là lừa sư phụ a

-đệ đừng lo ta xẽ nhanh tróng quay chở về

Thiên Tỉ chạm vào 1 bức tượng hoa sen nhỏ cạnh giường chiếc tủ liền di chuyển mở ra 1 lôí đi

-sư huynh mau chở về nhé

-ta biết rôì mà

tiểu Hạo nhìn theo bóng sư huynh mình có cảm giác như đây là lần cuôí được nhìn y

Thiên Tỉ men theo lôí đi bí mật thoát ra ngoaì, thế giơí bên ngoaì muôn màu muôn vẻ hiện ra trước mắt y

Thiên Tỉ nhanh tróng vào trong thị trấn, vì hôm nay là lễ hoa đăng đâu đâu cũng náo nhiệt nhộn nhịp

Hoa đăng bay khắp trơì lung linh rực rỡ, khắp nơ là đầu dãy hàng hoá có hoa có mặt nạ, hồ lô đường cùng đầy đủ moị thứ

Thiên Tỉ thích thú mỉm cươì nụ cươì đồng điếu ngọt ngào khiến bao nhiêu ngươì đi qua đều ngây ngẩn ngắm nhìn

y thấy phía trước túm laị rất đông liền đến xem hóa ra phía trước là 1 nhóm ngươì maĩ võ

-xin chào moị ngươì hôm nay chúng tôi xẽ biểu diễn cho moị ngươì xem 1 môn võ cô vô cùng lơị haị

ngươì đàn ông da ngăm đứng trứơc chảo dầu sôi sục thả 1 đồng tiền vào đồng tiền liền tan chảy ra

-thưa moị ngươì đây là 1 chảo dầu đang sôi tôi xẽ dùng tay nhúm vào để cho moị ngươì thấy nôị công của tôi thâm hậu thế nào

ông ta sục 2 bàn tay vào chảo dầu rôì dơ 2 tay lên

-moị ngươì thấy đấy tôi ko sao cả

-hảo hảo

moị ngươì hò reo vỗ tay tán thưởng, ông ta cầm khay đi laị ai cũng cho tiền đến khi đứng trước mặt Thiên Tỉ y vẫn lạnh lùng ko cho tiền

-vị công tử này sao xem song laị ko cho tiền?

ông ta noí vơí dọnh mỉa mai khó chịu, Thiên Tỉ nhìn ông ta

-thứ nhất ta ko có tiền thứ 2 ông gạt ngươì sao ta phaỉ cho tiền

-công tử noí vậy là ý gì?

dọng ông ta như đe dọa, moị ngươì xung quanh cũng bắt đầu bàn tán

Thiên Tỉ đi đến gần chảo nhúm bàn tay trắng trẻo vào chảo rôì dơ lên, lão ta mặt lập tức biến sắc moị ngươì xung quanh ngạt nhiên xì sào

y ung dung mỉm cươì giải thích

-chảo này vốn dĩ ko nóng mà chỉ ấm trong chảo cũng ko phaỉ dầu mà là dấm pha vơí dầu, dầu nhẹ hơn dấm xẽ nôỉ lên hơn nữa lửa đun này cũng ko phaỉ to khi đùn xẽ tạo cho ngươì xem giống như chảo đang sôi thực ra ko phaỉ vậy khi thục tay vào ta xẽ thấy chảo này rất ấm ko hề bỏng

moị ngươì nghe song biết bị lừa liền đoì laị tiền rôì bỏ đi

ngươì đàn ông da ngăm giận taí mặt nhìn trằm trằm Thiên Tỉ

-tiểu tử thôí dám phá môí làm ăn của ta ngươì đâu cho nó 1 trận cho tao

1 đám ngươì cầm gậy sông lên y nhẹ nhàng nhún chân bay lên ko trung quay 1 vòng băng phách ngân châm bắn vào đám ngươì kia, họ biến thành những bức tượng băng búng nhẹ liền vỡ tan thành từng mảnh tên cầm đầu sợ quá bỏ chạy

-sư phụ noí ko sai thế giơí bên ngoaì thật nguy hiểm và xầu xa

y quay đi bỏ laị những kẻ ngu đần xấu số chết dưới băng phách ngân châm

ở trong Vi Hoa cung từ nhỏ Thiên Tỉ ko hay biết việc giết ngươì ghê gớm đến mức độ nào y chỉ cho là đang trừng phạt họ vì họ

tên chạy thoát kia quay về goị thêm ngươì chuy đuôỉ tìm giết thiên Tỉ nhưng đều bỏ mạng dươí băng phách ngân châm của y

những kẻ chạy thoát lan chuyền tin trong giang hồ chẳng mấy chốc Thiên Tỉ đã được coi là ma đầu vơí tên goị Băng Huyết Hồ Ly

Khuông mặt mị hoặc đi đến đâu xẽ có băng và máu ở đó, chả ai quan tâm vì lý do gì y giết ngươì chả ai biết sự thật họ chỉ cho rằng y là 1 ma đầu độc ác giết ngươì ko ghê tay họ chuyền tai nhau lan rộng tin đồn hơn

miệng lươĩ thế gian độc ác đôỉ trắng thay đen nào có ai biết thật hưa ra sao? nào ai quan tâm kẻ đúng ngươì sai?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro