Nếu là Anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô gái nhỏ đôi mắt buồn thở dài nhìn người đối diện:

- Sài Gòn ơi, mệt rồi, biết dựa vào ai đây?

- Ừ, mình có đầy chỗ dựa. Chắc bạn không đâu nhỉ- giọng cười khẩy của một bạn trai đầy mỉa mai.

Cô gái lúng túng cười. Cô đang hỏi nó có phải thứ mà mình cần nghe. Lời đùa xuất phát từ nỗi cô đơn chất chứa trong lòng. Nụ cười khiến con người ta siết chặt cái nỗi cô đơn ấy. Con người ta trở nên đau lòng, mềm nhũn ra không còn sức chịu đựng. Gượng cười, đáp trả yếu đuối.

- Mình đầy bạn bè, bạn đừng lo!

- Ai?

- Như.... Cô nói vội đầy lúng túng tên những người...

Tự hỏi

" Nếu là anh? Anh sẽ nói gì với anh chàng đấy? Nếu là anh, anh có bảo vệ em như đã từng. Nếu là anh, anh có để cho em cô đơn và lạc lõng như vậy. Nếu là anh, em có tự tin, dõng dạc nói EM CÓ ANH"...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro