Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

☘️🦁🐰☘️

01

Quý Hướng Không xách giỏ trái cây trong tay, phía trước là Thái Đinh đang dặn dò cậu, nói mẹ anh luôn thích người hiểu chuyện, đến thăm cũng không dám tay không mà đến, Quý Hướng Không vốn muốn chọn đồ tốt hơn cho Vương Lam nhưng Thái Đinh lại không cho cậu mua đồ mắc tiền, nói con trai của bà biết kiếm tiền, không thiếu gì cả, cầm một giỏ trái cây là đủ lòng thành rồi, Quý Hướng Không đồng ý nhưng lại len lén mua một cái máy mát xa vai cổ, nhét bên trong mới đi qua.

Thật ra cậu hơi khẩn trương, từ sau khi mẹ cậu qua đời lúc cậu còn nhỏ, Quý Hướng Không liền chưa từng chung sống hòa thuận với nữ trưởng bối ở tuổi này, ba cậu cưới mẹ kế còn là người vâng vâng dạ dạ, ngày thường tựa như người xa lạ, đến bây giờ đột nhiên phải ở chung với trưởng bối, còn là mẹ vợ tương lai, cái này dù là ai cũng sẽ khẩn trương.

Hơn nữa, ngày thường Quý Hướng Không trông vừa cool vừa tra này năm nay cũng chỉ mới mười chín tuổi.

Hôm nay cậu cố tình mặc áo lông trắng, cả người có vẻ dễ bảo lại ngoan ngoãn, quả nhiên Vương Lam vừa mở cửa ra liền trợn tròn mắt, dường như không còn tồn tại thằng nhóc vẻ mặt kiêu ngạo đã thấy trên mạng kia nữa, chỉ còn lại một cậu bé trắng nõn sạch sẽ cầm giỏ trái cây nói với bà, "Chào cô, con là Quý Hướng Không."

Vương Lam nghĩ thầm thật là làm bậy a, Thái Đinh nhà mình hơn hai mươi tuổi đi đâu lừa học sinh cao trung này đến vậy, sao con mình dám làm loại chuyện này chứ!

(Cao trung sinh 高中生: học sinh ở trường trung học bậc cao đẳng.)

Vương Lam vốn đang định ra oai phủ đầu với Quý Hướng Không lại đột nhiên không nỡ, đón người vào, sau khi thấy rõ trong tay Quý Hướng Không còn cầm một giỏ trái cây thì càng cười không khép miệng được, buột miệng thốt ra lời thoại kinh điển của mẹ vợ, "Đến thì đến, còn mang quà cáp làm chi."

Thái Đinh đứng phía sau đưa mắt ra hiệu, Quý Hướng Không vội vàng nói, "Một chút tâm ý nhỏ thôi ạ."

Vương Lam lật lật trong giỏ, "Đều là đồ tốt, rất mắc đi, tiệm trái cây tinh phẩm chính là lừa mấy đứa nhỏ các con, aiz, đây là gì, máy mát xa sao?"

Bà lấy đồ ra, Quý Hướng Không cười nói, "Bình thường cô xem TV gì đó, liền có thể đeo trên cổ, khá thoải mái, thả lỏng cơ bắp."

"Sao còn mua đồ mắc như vậy." Vương Lam ngoài miệng oán trách nhưng giọng nói lại vui tươi hớn hở, "Lần sau không được a." Bà để Quý Hướng Không vào phòng khách ngồi trước, thường xuyên nhảy quảng trường khiến bước đi của bà trông rất uyển chuyển nhẹ nhàng, vui sướng cầm đồ bỏ vào phòng mình.

Thái Đinh cũng là lần đầu tiên thấy Quý Hướng Không ăn mặc ngoan như vậy, càng nhìn càng thích trong lòng, khuỷu tay chọt chọt cậu, "Không phải đã nói anh đừng mua đồ mắc rồi sao?"

Quý Hướng Không nhướng mày, "Không phải cô rất vui sao, cũng may không nghe em."

Vương Lam đi ra ngồi xuống sô pha, bắt đầu hỏi đông hỏi tây Quý Hướng Không, Thái Đinh thức thời đến phòng bếp rót nước giúp hai người.

Thật ra lúc đầu Vương Lam nghe nói về người mà anh đang yêu cũng lẩm bẩm một hồi, tuy Vương Lam đã có tuổi nhưng rất hợp thời, còn biết lướt hot search trên Weibo, theo link nhấn vào mấy topic, sau khi xem xong mấy tin đồn xấu linh tinh đó của Quý Hướng Không, chuyện thứ nhất nói chính là, "Mẹ không đồng ý, thằng nhóc đó đa tình như vậy, đến lúc đó lừa tiền con còn khiến con đau lòng thì sao!"

Thái Đinh nói, "Cậu ấy còn có tiền hơn con."

Vương Lam trừng anh, "Có tiền thì không gạt người sao, con nhìn gương mặt này đi, trông có vẻ bạc tình bạc nghĩa, đôi mắt hung dữ, vừa nhìn đã thấy không hiền lành gì, con làm sao đối phó người ta được a!"

Anh giải thích giúp Quý Hướng Không, "Chỉ có vẻ như vậy thôi, lúc cậu ấy và con ở bên nhau rất tốt, muốn gì cho đó, còn để ý con hơn cả mẹ, một ngày con ra vẻ mấy lần mà cậu ấy đều không giận!"

Vương Lam vừa nghe vừa gấp gáp dùng ngón tay chọt anh, "Đây là chuyện rất đáng để tự hào sao? Con ra vẻ mấy lần rồi, mẹ còn không chịu nổi con, con còn mong người ngoài nhịn được sao?"

Thái Đinh nói trong lòng không phải con đang nêu ví dụ sao, sao lại thành chuyển lên người con rồi, nhưng anh thức thời không mở miệng, thuận tiện suy nghĩ lời mẹ anh nói một chút, cáu kỉnh nhỏ nhặt, quả thật làm mỗi ngày sẽ hơi tổn thương tình cảm.

Vương Lam thở dài, "Cũng phải, con đã lớn vậy rồi, tự con nhìn người, mẹ tin tưởng ánh mắt của con, gặp mặt một lần đi, mẹ gặp trước rồi nói?"

02

Lúc ăn cơm Vương Lam đã hỏi thăm rõ ràng Quý Hướng Không làm việc gì đó, live stream kiếm tiền nhiều cỡ nào trong lòng bà biết rõ, nghe nói sau khi Esport đăng quang Olympic thành công thì rốt cuộc đã có cái nhìn mới về ngành công nghiệp game này, bà cảm thán, "Vẫn là thiếu kiến thức a, trước đây còn ôm con chơi game, chỉ chớp mắt mấy chục năm qua đi, ngay cả đại học cũng có chuyên ngành điện, esports chuyên nghiệp rồi."

Thái Đinh gắp một miếng thịt gà cho Vương Lam, "Đúng vậy, mẹ đừng nói con không làm việc đàng hoàng nữa."

Một bàn đồ ăn hôm nay đều do Thái Đinh làm, gà ớt, ớt xanh xào tôm bóc vỏ, bắp cải xào, thịt luộc còn có một nồi canh dưa chuột trứng muối, Quý Hướng Không vừa ăn vừa kéo chuyện nhà với hai người, lần đầu tiên cậu biết tay nghề nấu ăn của Thái Đinh tốt như vậy, suốt ngày ăn cơm hộp quả thật dạ dày bị ngược muốn chết rồi, vốn đã thích Thái Đinh 120%, từ từ đi thẳng đến 999, nhưng mà bàn đồ ăn này món nào cũng có ớt đỏ hoặc ớt xanh, dạ dày chính tông phương bắc như cậu hơi chịu không nổi, cái trán lặng lẽ đổ mồ hôi, suy nghĩ sau này phải nói Thái Đinh bỏ ít ớt cay một chút.

Vẫn là Vương Lam phát hiện cậu bất thường trước, Quý Hướng Không vốn đã trắng, vừa bị cay mặt liền đỏ bừng, miệng cũng sưng lên, nhìn rất đáng yêu, Vương Lam đi rót chén nước lọc, "Cay cũng không nói, súc súc chút rồi ăn."

Thái Đinh xấu hổ, "Con cũng không biết cậu ấy không thể ăn cay như vậy."

Quý Hướng Không nhìn mỗi món ăn đều có mức ớt cay khoa trương, cảm thấy nguyên nhân thật đúng là không phải do mình không ăn cay được, Vương Lam giúp cậu nói, "Con bỏ nhiều ớt cay như vậy, trước kia mẹ đã muốn nói với con rồi, ăn quá cay không tốt, sau này bỏ ít một chút."

Thái Đinh le lưỡi, lại nhìn Quý Hướng Không bị cay choáng váng, ngoài miệng chọc cậu, "Quê quán của chúng tôi bên kia, trẻ em ăn cơm mới để nước lọc bên cạnh để súc."

Vừa trắng sạch vừa ngoan, còn không phải là trẻ em sao? Vương Lam múc chén canh cho Quý Hướng Không, "Uống chút canh trước đi, cái này không cay, con cũng thật là, không thể ăn thì nói trước một tiếng."

Quý Hướng Không cười cười, "Vỏ Vỏ làm cơm quá ngon, con không nỡ nói em ấy."

Thái Đinh đỏ mặt, Vỏ Vỏ xem như là nhũ danh của anh, hồi nhỏ đều là trưởng bối thân thích gọi, bây giờ Vương Lam vẫn gọi anh là Vỏ Vỏ, rõ ràng Quý Hướng Không nhỏ hơn anh 6 tuổi, lại có dáng vẻ săn sóc người như vậy, một tiếng Vỏ Vỏ khiến anh cảm thấy Quý Hướng Không chính là sẵn lòng cưng chiều anh, khiến anh ngọt vô cùng.

Vương Lam ồ à một tiếng, hiển nhiên nghe cậu gọi Vỏ Vỏ cũng khá vui vẻ, "Có gì không nỡ chứ, tay nghề này của nó có khi còn không bằng người nhà con, đừng tâng bốc nó."

Quý Hướng Không mím mím môi, "Ba con đã mặc kệ con từ rất sớm rồi, con cũng...... chưa từng ăn cơm mẹ con làm."

Vương Lam giật mình, Quý Hướng Không nói tiếp, "Con đi con đường này, ba con mắng con không có tiền đồ, trước nay ông ấy đều không ủng hộ con, cho nên bây giờ con cũng rất ít về nhà, cô à, cô không giống vậy."

Cậu nói chính là lời thật lòng, tuy là lúc trước quả thật cậu tìm rất nhiều chiến lược để học tập, còn nhờ các anh em đóng góp rất nhiều ý kiến cho cậu, nào là bán thảm, giả ngoan, giả đáng thương, gương mặt này của cậu mà ngoan lên sẽ có tính lừa gạt mười phần, nhưng gần gũi mấy tiếng, cậu đã cảm thấy Vương Lam là một trưởng bối rất tốt, cậu đã không có mẹ từ rất sớm, không ai quan tâm cậu trưởng thành thế nào, hơn nữa làm việc cũng không tệ, nhưng mà có mẹ có gia đình thật sự không giống vậy, có mẹ lải nhải quan tâm, gian nhà này mới có khói lửa khác biệt.

Nghĩ vậy cậu lại cười, nói cho cùng Thái Đinh tốt như vậy còn có thể khiến cậu mềm lòng như vậy, gia đình có thể nuôi ra anh trai bảo bối Thái Đinh này, chắc chắn là có một người mẹ rất tốt.

"Nói gì vậy, cái gì không giống nhau." Vương Lam an ủi cậu, "Nếu mẹ con còn sống, chắc chắn sẽ ủng hộ con hơn cô, vừa biết kiếm tiền vừa lễ phép, ai có thể không thích con a."

Bà cũng mềm lòng, trong đầu xuất hiện cảnh một người đàn ông trẻ đã đi xa và bà phải chịu hết mọi đau khổ, lại nghĩ đến lúc mở cửa thấy cậu vai rộng chân dài, mặc áo lông trắng rất đẹp, lúc trước xem trên mạng, trong video gọi Thái Đinh là bảo bảo, nói thế nào nhỉ, tự tin tùy tiện muốn chết, chẳng trách Thái Đinh nhà bà thích, người này đặt trong đám người, ai thích con trai mà không thích chứ!

"Sau này có rảnh thì đến nhà cô nhiều chút, tay nghề của cô tốt hơn Thái Đinh, cô làm bữa cơm cho con ăn." Bà nói.

Quý Hướng Không gật đầu, Thái Đinh thấy mẹ anh như vậy, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, Quý Hướng Không biểu hiện còn tốt hơn trong tưởng tượng của anh, chắc là đã nắm bắt được mẹ anh rồi, nhưng mà anh nghe Quý Hướng Không kể những chuyện đó xong, trong lòng cũng cảm thấy khó chịu, anh chỉ luôn luôn nhìn thấy Quý Hướng Không cà lơ phất phơ miệng đầy lời nói phét, nhưng không biết sau lưng cậu còn có những chuyện này, tự mình dự tính sau này sẽ không ra vẻ trước mặt cậu nữa, đối tốt với cậu một chút.

"Tiểu Quý à, cô còn có việc hỏi con, lúc trước ở trên mạng thấy con chơi game rất lợi hại, sao con không vào đội thi đấu a?"

Một câu này của Vương Lam xem như hỏi đến điểm mấu chốt, Quý Hướng Không ở NG mấy năm nhưng vẫn luôn không vào đội, thật ra cũng không có nguyên nhân gì khác, cậu không qua được lằn ranh trong lòng mình kia, ba cậu vẫn luôn mắng cậu không có tiền đồ, cậu liền mơ màng hồ đồ ngây người ở trong đội mấy năm, chuyên chọn làm chuyện mà ba cậu coi thường, Vương Lam nghe cậu nói xong vỗ bàn một phát, lại lấy phong cách giọng oang oang ra, "Như vậy sao được, cuộc sống của con mà con lấy chọc tức ba con, ông ấy càng nói không được, con càng phải làm cho ông ấy xem!"

"Nhân viên công vụ cái gì, ổn định cái gì, không phải ai ai cũng đều thích hợp với công ăn việc làm ổn định gì đó đâu, nhìn Vỏ Vỏ nhà chúng ta xem, mỗi ngày ngốc ở nhà không phải cũng kiếm tiền sao? Còn kiếm được nhiều nữa chứ! Mắc gì coi thường ngành nghiệp mới phát!"

Thái Đinh vừa nghe bà nói một lần liền nhịn không được cười, "Mẹ, lúc trước mẹ cũng không phải nói vậy a, mẹ còn chê con cả ngày ở trong nhà phiền đó?"

Vương Lam xua xua tay, "Đó là sợ con không tìm được người yêu, bây giờ tìm được rồi còn có thể giống nhau sao?"

Bà nói với Quý Hướng Không, "Tiểu Quý, con nhớ kỹ, con hãy làm những gì con thích, không sợ con chê cười cô đâu, cô cũng muốn xem con vì yêu thích mà có thể làm được đến mức nào, cũng sẽ yên tâm giao Vỏ Vỏ cho con."

Quý Hướng Không nghe, yên lặng thẳng lưng, trả lời bà, "Con biết rồi."

Vương Lam cười nheo mắt, "Dù sao không thành thì con về live stream cũng kiếm được tiền mà, nhưng đừng nghe ba con trở về làm nhân viên công vụ gì đó, tiền lương kia được bao nhiêu chứ, Vỏ Vỏ nhà cô rất tốn tiền đó, không thể chịu khổ đâu, đi thi đấu, đi xông xáo, lấy quán quân trở về!"

Thái Đinh có một sự e lệ khó nói, âm thanh nho nhỏ, "Mẹ!"

Quý Hướng Không không ngờ sơ tâm đã sớm che giấu từ lâu này của mình lại có một ngày được trưởng bối tán thành, đáy mắt của cậu hơi hơi nóng lên, nhưng nhiều hơn vẫn là khí thế xông xáo lúc cậu mới ra đời lại trở về trên người cậu, cậu nhịn không được nhiệt huyết sôi trào, nắm tay Thái Đinh, nói với Vương Lam, "Con sẽ cố gắng lấy quán quân, cũng sẽ đối xử với Vỏ Vỏ thật tốt."

Nói xong cậu nhìn Thái Đinh, Thái Đinh và cậu nhìn nhau cười.

☘️🦁🐰☘️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro