Chap 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

☘️🦁🐰☘️

"Ưm, chậm một chút, anh đừng...... gấp như vậy, a!"

Thái Đinh mới vừa khó khăn đóng cửa lại thì Quý Hướng Không đã đẩy người lên tường, dùng tay lót ót của Thái Đinh, hôn xuống thật sâu.

Hôm nay là vòng bán kết, NG mới vừa đạt được tư cách tiến vào trận chung kết, lúc trước Thái Đinh đồng ý với cậu, nếu sau khi vào đội NG có thể đánh vào vòng bán kết thì Thái Đinh sẽ cho cậu chút khen thưởng.

Ở khánh công yến, Quý Hướng Không vừa mới uống chút rượu liền nhận được tin nhắn Thái Đinh gửi cho cậu, nói cậu uống ít chút, khen thưởng đã chuẩn bị xong.

Cậu lập tức uống nốt nửa chai rượu còn lại trên tay, nói với đồng đội và người đại diện, "Không hầu nữa, các anh chơi từ từ đi, em về khách sạn."

Người đại diện ồn ào muốn giữ cậu lại một lát, lần này vòng bán kết thắng lợi, một phần lớn trong số đó là do khả năng thao tác xuất sắc của cậu, cái loại cảm giác tiết tấu gặp nguy không loạn này, siêu nhận thức này khiến huấn luyện viên và ông chủ đều cảm thấy lúc trước mặc kệ cậu ở trong đội ăn không uống không là chính xác.

Quý Hướng Không xua xua tay, "Không được không được."

Có đồng đội liền hiểu, làm mặt quỷ, "Vỏ Vỏ bảo bối đến à?"

Quý Hướng Không đá hắn một phát, cười mắng, "Đi chết đi, Vỏ Vỏ bảo bối là cho cậu gọi à, vừa huấn luyện vừa thi đấu, lâu như vậy không gặp, tớ nhớ muốn chết rồi."

Mọi người bắt đầu ồn ào, dưới sự trêu chọc thiện ý của mọi người, Quý Hướng Không cầm lấy áo khoác, phất tay, "Đi đây!"

Cậu mới đi ra, loáng thoáng nghe thấy có người cười nói, "Tiểu biệt thắng tân hôn nha."

Quý Hướng Không chặn một chiếc taxi lại, từ cửa sổ xe nhìn ra, nhà cao tầng mọc san sát, đã gần đến đêm khuya mà trên đường phố vẫn ngựa xe như nước, đám người cười nói rộn ràng giống như thủy triều, đèn neon lóng lánh chói mắt, ánh đèn trên biển quảng cáo mờ ảo, ông chủ câu lạc bộ NG mua một cái màn hình, đến giờ vẫn đang truyền phát video tin bọn họ đánh vào trận chung kết, Quý Hướng Không chưa bao giờ nghĩ đến có ngày này, mấy tháng sau có thể đến nước Pháp giành vinh quang cho sự nghiệp esports Trung Quốc.

Mấy ngày nay cậu đã nghe nhiều người nói với cậu là cậu nhất định có thể, cậu là niềm tự hào của mọi người, nhưng mà trên sân thi đấu, tất cả những gì cậu muốn là chiến đấu cho bản thân và cho ba mình thấy, esports không phải là một nghề không phổ biến, nó vừa là lý tưởng vừa là vinh quang, nhưng hơn thế nữa, cậu nghĩ về Thái Đinh, lúc cậu quyết tâm vào đội bắt đầu thi đấu, Thái Đinh nói với cậu, "Em tin anh, em chờ anh trở về."

Cậu đã trở về, mang theo lời hứa của cậu, cậu muốn tạo dựng tên tuổi cho chính mình, sau đó chuyển sang bước tiếp theo, biển rộng mặc cá nhảy, trời cao mặc chim bay, lúc Quý Hướng Không mới từ trong nhà trốn đi thuê một nhà hầm nhỏ mười mấy mét vuông, vùi bên trong chơi game, cậu chưa bao giờ biết bên ngoài còn có một vùng đất rộng lớn đang chờ cậu chinh phục, còn tình yêu của Thái Đinh khiến cậu từ chùn chân bó gối đi ra.

Nghĩ đến Thái Đinh, trong lòng cậu liền không cầm được nhu tình, Thái Đinh không nói lý, đáng yêu, xinh đẹp, lại dịu dàng yêu cậu, cậu muốn chia sẻ niềm vui giờ khắc này với anh nhất.

Trên đường hơi kẹt xe, chờ cậu chạy về khách sạn thì Thái Đinh hẳn là đã chờ đến ngủ rồi, lúc đi đến mở cửa, trên mặt vẫn còn nét ngủ đỏ bừng, ngửi được mùi rượu trên người cậu còn nhíu mũi lại, "Không phải đã nói anh uống ít chút sao, sao anh luôn không nghe lời em, anh......"

Quý Hướng Không nhịn không được, hôn lên đôi môi vừa ấm vừa hồng do nhiệt độ cao trên giường kia.

Thái Đinh bị cậu một đường mang lên trên giường, trong lòng trong mắt Quý Hướng Không đều là anh, vừa hôn xong, mặt của Thái Đinh vốn đã hồng càng thêm nóng, anh nói, "Em còn chưa nói chúc mừng anh mà."

"Không sao, anh biết chắc chắn bảo bảo rất vui vì anh."

Nhìn Quý Hướng Không trước mặt, Thái Đinh cảm thấy hơi hoảng hốt, cậu bé với cái miệng toàn lời nói phét, làm lâu đài heo heo cho anh kia có thể sẽ là nhà vô địch thế giới, mọi thứ đều xảy ra thật nhanh.

"Bảo bảo, anh muốn thưởng." Quý Hướng Không bế anh lên, để anh tách ra ngồi trên đùi cậu, hai tay xoa eo anh, cào ngứa anh tựa như trêu đùa, Thái Đinh né tránh, bộ dáng rất thẹn thùng, "Gấp gì a, anh buông em ra trước đã......"

Anh xuống khỏi người Quý Hướng Không, ngồi trên giường, anh chậm rãi cởi áo sơ mi đồ ngủ ra, giọng nói của Quý Hướng Không hơi khô, hình như Thái Đinh mặc cái gì đó hơi mỏng xuyên thấu bên trong, chờ anh cởi quần ngủ ra, Quý Hướng Không thật sự nhịn không nổi nữa, dùng tay sờ lên đùi anh.

Phía trên là một đôi vớ lưới đai đeo viền ren trắng tinh, được nối liền với chiếc quần lót tam giác nho nhỏ, nửa người trên là nội y nữ sinh kiểu Pháp, chỉ có hai mảnh vải rất ít, vừa nhỏ vừa mỏng, vừa vặn có thể che khuất đầu vú anh.

Thái Đinh rất gầy, nhưng bộ ngực lại mềm hơn đẫy đà hơn con trai bình thường một chút, vừa khéo mặc vào nội y kiểu Pháp, đùi càng có thịt hết ý, một vòng ren siết phía trên, màu trắng rất thuần khiết, nhưng lại tràn đầy tính dục.

Trong mắt Quý Hướng Không phát ra ánh sáng có thể nói là cuồng nhiệt, từ khi hai người bọn họ quen nhau đến giờ, mỗi ngày cậu đều kêu khẩu hiệu ngắm chân mặc vớ này, dĩ nhiên Thái Đinh nhử lòng ham muốn của cậu không cho cậu ngắm, lúc muốn thì lẳng lơ vô cùng, nhưng lúc không muốn thì giống như vỏ trai nuôi trân châu, Quý Hướng Không cạy thế nào cũng không động, có đoạn thời gian thậm chí cậu còn có cử chỉ điên rồ, vừa nghĩ đến Thái Đinh liền cứng, khiến cậu hận không thể một hơi ăn Thái Đinh giống như ngốn bánh đậu ngọt thơm mùi sữa, một miếng xương cốt cũng không chừa.

"Sao không nói lời nào?" Mặt Thái Đinh đỏ như rỉ máu, vừa xấu hổ vừa thấp thỏm, "Khó coi có phải không, em đã biết không đẹp rồi, nhưng mà anh, cả ngày đều muốn xem......"

Quý Hướng Không cũng sắp mở miệng hô to Bồ Tát rồi, sao lại khó coi được, bây giờ cậu kích động đến mức không thể nói chuyện, cậu động cũng không dám động, có loại cảm giác nhìn thêm một cái nữa sẽ giây bắn.

Mỹ vị như thế đã đưa đến bên miệng mình, nào có đạo lý không ăn, Quý Hướng Không không nói hai lời, dứt khoát lấy hành động thay cho lời nói, trực tiếp vùi mặt vào kẽ hở trên bắp đùi của Thái Đinh, hít sâu một hơi rồi bắt đầu vừa cọ vừa liếm.

Cậu thật sự không khống chế nổi, trên người Thái Đinh có mùi hương ấm áp, trên vớ đều là mùi thơm nồng nàn dễ ngửi, Thái Đinh bị cậu cắn đùi vài cái, vừa ngứa vừa đau, "Anh là chó a......"

Quý Hướng Không dứt khoát đẩy người ngã trên giường, nâng chân dài của Thái Đinh lên, dùng mặt dán cẳng chân bị vớ bao lại của anh, cái loại xúc cảm trơn trượt này hoàn toàn khác với chân trần, rõ ràng chỉ cách một lớp nylon hơi mỏng nhưng lại đầy sức dụ dỗ hơn là trần trụi.

Rõ ràng cậu đã trầm mê, Thái Đinh biết cậu thích nhưng không ngờ phản ứng của cậu lại lớn như vậy, quần rộng thùng thình liền bị dương vật cương cứng đỉnh ra một độ cong đáng sợ, trên mặt cậu đều là nét đỏ bệnh hoạn, vừa hôn cẳng chân Thái Đinh vừa phát ra hơi thở thô ráp, quá đáng hơn là cậu nâng chân Thái Đinh lên, hôn gan bàn chân nhạy cảm của anh, lòng bàn chân của Thái Đinh cũng hồng, sau khi bị liếm ướt có thể thấy rõ màu hồng lộ ra từ vớ nylon.

"Thích quá bảo bảo......" Quý Hướng Không kéo quần xuống, dương vật thẳng tắp, cậu hướng về trước một chút để Thái Đinh khép chân lại kẹp lấy, cọ qua cọ lại trên bắp đùi trần và lớp vải quấn, "Thật trơn, ha...... Lần sau mặc liền thể, anh xé rách chịch em."

Thái Đinh cảm giác được Quý Hướng Không bắt đầu cắn ngón chân mượt mà của anh, nhạy cảm mà bắt đầu run rẩy, dương vật cũng đứng lên, đôi mắt ướt nhẹp, "Không muốn đâu, anh thật biến thái......"

"Ừm anh là biến thái." Quý Hướng Không buông chân Thái Đinh, bày ra hình chữ M, thuần thục duỗi tay sờ, "Chồng là biến thái lớn, bảo bảo là biến thái nhỏ, nếu không sao chồng hôn nhẹ chân mà đã chảy nước rồi?"

Thái Đinh bị sờ run rẩy, mông vô thức đung đưa theo chuyển động của Quý Hướng Không, "Không phải...... Là gel bôi trơn......" Giọng của anh rất nhỏ, vừa nghe liền biết là xấu hổ, "Lúc trước đã rửa sạch, chuẩn bị sẵn chờ anh."

Chân tâm của anh bị thấm ướt bởi chất lỏng hưng phấn phía trước của Quý Hướng Không, trên vớ cũng bị thấm chỗ đậm chỗ nhạt, ngón tay thon dài của Quý Hướng Không đè đè thật sâu trong nhục huyệt của anh, chậc một tiếng, "Gel bôi trơn à, vậy chồng làm em ra nước."

Thái Đinh không thể từ chối, dù xấu hổ vẫn mở chân ra chịu chịch, Quý Hướng Không rất thích nói lời cợt nhả, mỗi lần đều khiến Thái Đinh rất ngượng ngùng, hơn nữa cậu nhỏ hơn Thái Đinh nhiều như vậy, loại tuổi tác lớn nhỏ này không cảm thấy thẹn mà ngược lại còn có thể khiến trong lòng anh sinh ra rất nhiều khoái cảm kỳ lạ, nói tóm lại chính là tuy mắc cỡ nhưng Thái Đinh lại thích.

Có thể nói là Quý Hướng Không lòng nóng như lửa đốt, cậu loát động dương vật của mình vài cái, quy đầu chống vào nhục huyệt co rút, một khoảng thời gian không làm, bây giờ Thái Đinh chặt đến mức giống như còn chưa bị cậu phá thân vậy.

Cậu cúi xuống hôn loạn ngực Thái Đinh, mút ra một mảnh đỏ thẫm, Thái Đinh lắc mông, đùi kẹp hông cậu, Quý Hướng Không trầm người xuống, quy đầu phá vỡ nhục huyệt, đâm thẳng vào chỗ sâu nhất, đã lâu không khai trai, Thái Đinh lại mềm mại vô cùng, nhục huyệt chặt chẽ dày đặc hút mút dương vật của cậu, Quý Hướng Không ngậm núm vú của anh, hung ác bắt đầu chịch anh.

Quý Hướng Không tuổi trẻ có tinh lực, dương vật lại thô dài muốn chết, Thái Đinh cảm giác quy đầu kia sắp đẩy đến bụng mình rồi, tới tới lui lui ra ra vào vào giống như muốn làm chết anh vậy, không bao lâu Thái Đinh liền thất thần, tiếng kêu càng dâm đãng hơn.

Anh thật sự không chịu nổi Quý Hướng Không chịch anh như chó đực nhỏ vậy, nhục huyệt bị ức hiếp thảm, đáng thương vô cùng mà co rút lại, huyệt thịt đỏ tươi cũng sắp bị chịch tê dại, bụng nhỏ chua xót từng đợt, chỉ chốc lát Thái Đinh chợt thét chói tai run rẩy, dùng tay đẩy đầu Quý Hướng Không, "Nhẹ chút, đừng...... đừng sâu như vậy."

Quý Hướng Không sẽ không nghe anh, lúc Thái Đinh bị cậu làm chịu không nổi là lúc xinh đẹp nhất, Quý Hướng Không rất thích, anh càng nói không muốn thì cậu càng phải làm hung hăng, đè người dưới thân cuồng chịch bạch bạch, xương quai xanh và cằm của Thái Đinh, tất cả đều là vết đỏ mà cậu mút ra, nội y bị đẩy lên, đầu vú theo động tác chịch mà muốn lộ không lộ, phía trên cũng đều là nước bọt sáng lấp lánh, Quý Hướng Không vẫn chưa thỏa mãn, ngồi dậy giơ hai đùi của anh lên khép lại, theo vớ vừa liếm vừa cắn, hạ thân vẫn đâm không ngừng, mũi chân của Thái Đinh cũng căng thẳng, cậu còn ngậm ngón chân của người ta trong miệng, đâm đến mức nhục huyệt ứa bọt trắng.

"Quá sướng." Quý Hướng Không ra chút mồ hôi, tóc dính trên trán, cậu hất tóc ra sau, lộ ra cái trán trơn bóng, mồ hôi túa ra trên sống mũi thẳng của cậu, ngũ quan của cậu vốn đã sắc bén, lúc chuyên tâm chịch người càng gợi cảm muốn chết, Thái Đinh nhìn mà thân thể càng mềm, từng đợt khoái cảm từ xương cùng bò lên trên lưng như bị điện giật, nháy mắt liền co rút tiết ra.

Anh đến cao trào mãnh liệt, cả người ngâm nước sáng ngời xinh đẹp như vậy, Quý Hướng Không vẫn đang chịch anh, Thái Đinh vừa bắn tinh vừa bị chịch, tinh dịch văng lên bụng Quý Hướng Không, bị Quý Hướng Không thuận tay lau một phát, cơ bụng càng có vẻ khắc sâu.

"Bảo bảo đã không được rồi sao?" Quý Hướng Không dứt khoát bế người lên, ngậm môi Thái Đinh hôn, Thái Đinh cảm thấy trong bụng sắp bị khuấy hư, bắt đầu làm nũng ngang ngược khóc, "Không được làm...... Từ bỏ, anh nhanh lên......"

Quý Hướng Không không có cách, hung hăng cắn cằm anh, hậu huyệt của Thái Đinh liên tục co rút vì cao trào, Quý Hướng Không cũng không đành lòng, đỉnh lên trên thật sâu, bắn vào trong.

Lúc cậu rút ra mang theo tinh dịch tí tách tí tách, mới ý thức được lần này quá gấp, chưa đeo áo mưa đã bắn trong ngay, Thái Đinh mệt vô cùng, cũng không rảnh rối rắm cái này, không ngờ Quý Hướng Không vì lần đầu tiên bắn trong mà càng nghĩ càng hưng phấn, trong chốc lát lại cứng, lôi kéo Thái Đinh còn muốn tiếp.

Thái Đinh lấy chân đạp mặt cậu, đá cậu không chút lưu tình, "Không tiếp...... Anh để em nghỉ một lát, anh thật là, anh thật là chó a!"

Quý Hướng Không lại không tức giận, cậu bắt lấy cổ chân của Thái Đinh để lên dương vật mình, "Anh chính là chó của bảo bảo, thích bảo bảo nhất, ngoan, bảo bảo dùng chân làm chồng sướng đi."

Cậu liền đè chân Thái Đinh chịch như vậy, dịch tiết, gel bôi trơn, còn có tinh dịch bắn lúc trước khiến vớ của Thái Đinh trở nên dính nhớp, cậu dứt khoát xé một cái lỗ chỗ vớ gan bàn chân, từ đó đâm vào, Thái Đinh cảm giác được thứ lừa đảo kia của cậu lại nóng lại cứng thêm, quy đầu vẫn luôn cọ kẽ ngón chân nhạy cảm của anh, hô hấp lại dồn dập lên, "Anh......"

Quý Hướng Không biết anh muốn mắng , đơn giản chính là biến thái a chó a này kia, Vỏ Vỏ bảo bối của cậu mắng chửi người cũng xinh đẹp, bị mắng cậu vẫn vui vẻ chịu đựng, nhưng mà chân nhỏ của Thái Đinh thật sự rất mềm, cậu càng làm càng nghiện, đè một chân khác của Thái Đinh xuống, dẫn đường cho anh giẫm lên tinh hoàn trướng phồng của cậu, sau khi chịch thêm mấy chục cái, quy đầu quấn trong vớ, bắn đầy chân Thái Đinh.

Chờ cậu bắn đủ rồi, buông Thái Đinh ra mới phát hiện Thái Đinh giương ngón chân, tinh dịch nhiều đến mức không nén được, còn bản thân Thái Đinh nằm ngửa trên giường, xấu hổ đến mức khóc không ngừng, hai mắt đẫm lệ mông lung mắng cậu khốn kiếp, Quý Hướng Không mềm lòng vô cùng, nhào tới dỗ anh, "Xin lỗi, đều do anh, anh không biết xấu hổ, anh là cầm thú, anh là khốn kiếp, thấy bảo bảo đẹp như vậy liền nhịn không được, thật xin lỗi......"

Thái Đinh khóc đến mức đôi mắt cũng sưng lên, Quý Hướng Không hôn đôi mắt của anh từng chút từng chút, liếm hết nước mắt, vừa dỗ vừa xin lỗi không mệt mỏi, một lúc lâu Thái Đinh mới bình tĩnh lại, sau khi ủy khuất chính là thẹn thùng vô tận, "Nào có ai như anh vậy...... Sao còn dùng, còn dùng chân......"

Anh nói không được nữa, thật là xấu hổ thảm, Quý Hướng Không không biết xấu hổ, cười hệ hệ, "Đó là vì chân của bảo bảo đẹp như vậy, chồng liền nhịn không được a."

Bọn họ ôm nhau vuốt ve an ủi trên giường trong chốc lát, cuối cùng Thái Đinh cũng ngừng khóc, trái tim Quý Hướng Không tràn đầy, khác với sự hân hoan khi vào trận chung kết, cảm giác giờ phút này là dịu dàng, giống như nước mật ong âm ấm theo mạch máu chảy khắp toàn thân, bất giác, Quý Hướng Không phát hiện thì ra đây chính là cảm giác hạnh phúc.

Sau khi làm xong Thái Đinh mới kịp nhìn kỹ mặt Quý Hướng Không, huấn luyện suốt đêm và thi đấu cường độ cao khiến Quý Hướng Không gầy đi rất nhiều, dưới mắt cũng có thâm đen nhàn nhạt, lại oán trách cậu cũng không ngăn nổi đau lòng, Thái Đinh hôn nhẹ mày cậu, "Lúc em không ở bên, anh phải học cách chăm sóc mình a."

Cả người Quý Hướng Không đều tan chảy, trực tiếp dúi đầu vào hõm vai Thái Đinh, mang theo giọng mũi nói, "Không muốn em không ở bên, muốn em vẫn luôn chăm sóc anh."

Thái Đinh cười ha ha, sờ cái ót tóc xù xù của cậu, "Nếu mỗi ngày ở bên nhau, nói không chừng sau này anh sẽ chán đó."

"Không đâu, chỉ cần em không chê anh nhỏ còn không có gì cả thì anh đã mang ơn đội nghĩa rồi, sao anh còn dám nói chán?"

Thái Đinh xoa tóc cậu, "Anh tốt nhất là vậy."

Hai người yên tĩnh trong chốc lát.

Thái Đinh mơ mơ màng màng ôm Quý Hướng Không, cảm giác mình sắp ngủ rồi.

Đột nhiên anh nghe thấy Quý Hướng Không ngồi dậy, ghé sát vào tai anh, giọng nói trầm khàn.

Cậu nói, "Bảo bảo, chúng ta làm thêm một lần đi?"

☘️🦁🐰☘️

Khen thưởng này ngon quá 🤤🤤🤤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro