Chương 6: Viện Binh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cùng lúc này thì viện binh vừa tới kịp lúc, người dẫn đầu là Huyền phong chủ ( Huyền Vô Phong ) đi đến hiện trường thì thấy đệ đệ mình bị xử đẹp nằm gục trên đất bất tỉnh nhân sự, y phục dính đầy bụi cát. Từ những chi tiết này y đang tưởng tượng lại tình cảnh khốn khổ của đệ đệ mình bị đánh tới nỗi quần áo đầy bụi cát do bị đánh gục nhiều lần dưới đất nên mới bẩn như thế!

Y nhìn những gì xảy ra với đệ đệ mình trước mắt, mặt giận tới nổi xám đen, nổi gân xanh trên mặt, lên cơn thịnh nộ quát lớn: “ Các ngươi phải trả giá cho việc này! ”

Trắc Phàm không biết phải giải thích ra sao, nhưng trong mắt Huyền Vô Phong thì y chính là thủ phạm đánh đệ đệ hắn ra nông nỗi này, y không còn cách biện hộ nào khác đành thú nhận hết mọi chuyện với Huyền Vô Phong_“ Huyền phong chủ rất xin lỗi về chuyện xảy ra hôm nay! Ta cũng không muốn mọi chuyện xảy ra và đi đến bước đường như thế này! ”.

_“ Thật xin lỗi! ”.

Huyền Vô Phong hắn quát lớn: “ Ngươi còn nói! Ngươi làm đệ đệ ta ra nông nỗi này ta còn chưa tính xổ với ngươi! ”.

Trắc Phàm cảm thấy tội lỗi: “ Ta nói thật với Huyền phong chủ vậy! Đệ đệ của người... Y... ”

Huyền Vô Phong hắn tò mò ngắt lời y: “ Các ngươi đang giấu ta? Nói mau đệ ấy bị gì?! ”.

Y thở dài đáp_ “ Chuyện tới nước này ta cũng không dám giấu diếm phong chủ, đệ đệ của người..
Đệ đệ của người... y đã... bị tẩu hỏa nhập ma rồi! ”

“ Còn lại lên cơn điên bất chợt! ”.

“ Ta vốn định đưa y về để chữa trị cho y! Nhưng Huyền phong chủ người lại...”

_“Ta không đồng ý! ”Huyền Vô Phong ngắt lời y.

_“ Các ngươi đưa đệ ấy về? Chẳng khác nào đang gián tiếp giết y! ”

_“ Không có ta ở đó, các ngươi lại muốn hại đệ ấy? ”

_“ Sư đệ đồng môn thật khó lường trước đều gì xảy ra, không thể tin được!! ”

Trắc Phàm nghe y nói cũng có lý, trong chuyện này ắt hẳn cũng có người nhún tay vào, một số sư đệ đồng môn luôn đấu đá lẫn nhau không từ thủ đoạn, hãm hại lẫn nhau.

Trắc Phàm cũng không thể không nghĩ tới điều y nói là đúng, nhẹ giọng đáp_“ Huyền phong chủ đã nói như thế thì ta cũng không thể không đồng ý! Dù gì y cũng là đệ đệ ruột của người, nên người lo y bị người khác hãm hại cũng là điều dĩ nhiên, ta cũng không còn lời nào để nói nữa! ”

_“ Xin cáo từ! ”

Trắc Phàm thu Dây trói tiên vào tay áo của mình, cùng đám đệ tử Thanh Linh Sơn lẳng lặng rời đi.

Còn Huyền Minh Tâm vẫn đang bất tỉnh nhân sự dưới đất, bị Huyền Vô Phong bế lên đưa về.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro