10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trẫm dễ dàng tha thứ cho ngươi quá lâu rồi.” Lô Chu mang theo thanh âm uy nghiêm giận dữ hét “Cha mẹ ngươi làm như thế, trẫm đã nhẫn hạ, nhưng ngươi xem đi, ngươi nào có bộ dáng của hoàng hậu——!”

Đoàn phim tất cả mọi người bị chấn một chút, đạo diễn giơ ngón tay cái, ý bảo tốt lắm.

“Khả Hãn ——!” Ninh Á Tình hai đầu gối mềm nhũn, quỳ gối trước mặt Lô Chu, gào khan nói “Ta lúc mười ba tuổi cùng Khả Hãn quen biết…”

Tiêu Nghị: “…”

Đầu gối Ninh Á Tình chấm đất bò sát đi qua, một đầu đeo trâm lúc ẩn lúc hiện, Tiêu Nghị thiếu chút nữa cười văng lên.

Ninh Á Tình: “Tim của ngài có phải ý chí sắt đá hay không, vì sao có thể cứng rắn như thế! Cho dù là đá cứng, ta tự tin cũng có thể làm nó mềm hoá, ngài ước chừng ba năm chưa từng tới lãnh cung của thần thiếp…”

Tiêu Nghị thiếu chút nữa bị kịch bản cười văng, cười không thấy mắt.

“Cắt.” Đạo diễn nói.

Lô Chu lập tức vẻ mặt run rẩy, muốn cười lại ngại ngùng cười, khom người lấy đồ vật mới vừa rồi bị y hất xuống, tổ đạo cụ tiến lên cất kỹ, đạo diễn cùng Ninh Á Tình nói “Á Tình, lúc đi qua, không cần quá nhanh, động một chút tượng trưng là được…”

“Lô Chu diễn xuất thật sự không tồi.” Ghi chép tại trường quay nói nhỏ giọng với Tiêu Nghị.

Tiêu Nghị gật đầu, không dám nói gì khác, ghi chép tại trường quay lại nói “Mẹ kiếp kịch bản này sến làm tôi một phật muốn thăng thiên.”

Quản lý cười nói “Đủ cẩu huyết đủ xem là được, chỉ sợ sến đến không dễ nhìn.”

Tiêu Nghị không dám bình luận bậy, miễn cho rơi vào tay trong lỗ tai biên kịch, một lát sau đạo diễn nói diễn, bắt đầu, Lô Chu lại đảo qua, đau xót nói “Trẫm đã dễ dàng tha thứ cho ngươi quá lâu rồi!”

Lần này diễn càng hảo, Tiêu Nghị phát hiện diễn xuất như thế nào, một câu cao thấp rõ ràng, quả nhiên là xuất thân trên màn ảnh lớn, lời kịch này liền tính hiện trường thu âm đều không thành vấn đề. Ninh Á Tình lại gào khan phác đi qua, kêu to Khả Hãn Khả Hãn.

Vì thế hoàng hậu đại liêu Thuật Luật Bình đầu tiên là bị biên kịch bôi đen một phen, lại bị nữ nhân vật chính bổ một đao.

“Thần thiếp vẫn là vì Khả Hãn, ngài chậm rãi ——!”

Lô Chu vẫn luôn trợn tròn mắt, nghe xong Ninh Á Tình tự thuật, Ninh Á Tình lại lấy tay áo che mặt, phát ra tiếng ho khan gian nam, ngồi dưới đất.

Lô Chu chậm rãi đi lên trước, mắt đỏ bừng nhìn Ninh Á Tình.“Ngươi cũng biết, trẫm cùng hắn quả thực là huynh đệ tốt nhất, lần này mưu phản cũng là thê tử của hắn báo tin, từ nhỏ trẫm hứa hẹn với hắn, vô luận làm chuyện gì, trẫm đều không trách hắn!”

“Nhưng…” Ninh Á Tình nói “Khả Hãn có biết người ngoài nói cái gì hay không? Vì sao đệ muội (em dâu) lại tiết lộ việc này, chính là bởi vì có quan hệ bất chính với Khả Hãn… Quan hệ bất chính… A nha, thần thiếp nói không được nữa, nếu Khả Hãn cảm thấy…”

Tiêu Nghị nghĩ thầm rằng như vậy cư nhiên đều còn chưa có NG sao, đạo diễn lực nhẫn nại lực của ông thật sự không đồng nhất a, quá thần kỳ .

“Cắt.” Đạo diễn rốt cục nói “NG, làm lại.”

Lô Chu hướng Tiêu Nghị ngoắc, Tiêu Nghị liền nhanh chóng đi qua, Lô Chu quát “Thuốc nhỏ mắt a!”

Ninh Á Tình bị hoảng sợ, có chút sợ hãi nhìn Lô Chu, Tiêu Nghị vội lấy ra thuốc nhỏ mắt, để Lô Chu ngồi xuống, nhỏ thuốc cho y, vừa mới bởi vì mở mắt lâu mà hai mắt đỏ lên, Lô Chu lại nhu nhu mắt, Tiêu Nghị ấn bả vai y, đạo diễn nói diễn, Tiêu Nghị rời khỏi màn ảnh lại bắt đầu .

Nửa giờ sau.

Lô Chu rầm một tiếng đem đồ vật trên bàn quét xuống.

“Trẫm dễ dàng tha thứ cho ngươi quá lâu.” Lô Chu gằn từng chữ.

Tiêu Nghị thật sự thấy khổ cho bọn họ, quay một cảnh nhiều lần như vậy, hắn nói với quản lý “An tỷ, quay như vậy sẽ không đủ thời gian?”

Quản lý nói “Nhìn tình huống đi, ngay từ đầu đều là như vậy, trừ phi đuổi tiến độ vào lúc sau, nam nữ nhân vật chính muốn hợp nhau đều phải có một đoạn thời gian, tìm được trạng thái thì tốt rồi.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#comantu