49

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lô Chu đỡ trán, Lâm Nghiêu cũng tiến vào hỏi “Cười cái gì cao hứng như thế.”

“Ha ha ha ——” Đỗ Mai cầm bao muối đưa cho Lâm Nghiêu nhìn nói “Tôi thật sự không hối hận tuyển Tiêu Nghị làm trợ lý, nhiều năm trong công ty như vậy… Nhìn thấy trợ lý đáng yêu nhất… Ha ha ha ha ha…”

Lâm Nghiêu nháy mắt bộc phát ra một trận cười to, ngã vào trên ghế sa lông.

Tiêu Nghị quả thực như lọt vào trong sương mù.

Đỗ Mai đem muối thu vào ngăn kéo, cười đến đau bụng, thật vất vả bình tĩnh trở lại nói “Chúng ta nói chuyện công tác của cậu, Tiêu Nghị.”

“Còn muốn mua muối sao?” Tiêu Nghị nói “Phát sinh chuyện gì ?”

Đỗ Mai khoát tay, trong mắt Lô Chu mang theo ý cười nói “Cậu đi ra ngoài trước đi, tôi có lời muốn nói với Đỗ tổng.”

“Được.” Tiêu Nghị đi ra, thuận tay đóng cửa lại, hắn có chút khẩn trương, bởi vì hôm nay xem như thử việc chính thức kết thúc, biểu hiện ba tháng này, quan hệ với tốc độ tăng lương của hắn, cùng với việc có thể tiếp tục vì Lô Chu công tác không.

Trong khoảng thời gian này, hắn thực nghiêm túc làm việc cho Lô Chu, Tiêu Nghị với chuyện mình có thể lưu lại hay không, vẫn tương đối có tin tưởng, trừ phi Lô Chu trên thực tế cũng không vừa lòng hắn, nhưng không phải nghe nói lúc trước trợ lý đều bị Lô Chu đuổi đi sao?

Tiêu Nghị đang lạc quan, bỗng nhiên nghe thấy bên trong Lô Chu tựa hồ có chút sinh khí nói “Cậu ta? ! Cậu ta có thể làm cái gì! Cái gì cũng không được, chị đừng nhìn cậu ta tốt tính, cậu ta thật sự cái gì cũng đều không hiểu, chỉ là oắt con vô dụng!”

Tiêu Nghị trong lòng lộp bộp một tiếng, nhất thời trầm xuống.

Là thế này phải không? Tiêu Nghị nghĩ thầm mình đã thực cố gắng.

Hắn cho là mình rất hiểu Lô Chu, nhưng là thời gian này, hắn bỗng nhiên cảm thấy Lô Chu thực xa lạ, tình cảm, công tác, hắn làm đích xác không tốt, tuy rằng bình thường cũng thực tò mò.

Bên trong thanh âm nhỏ, nghe không được đang nói cái gì.

Tiêu Nghị lại muốn tình cảm… Cho dù là tình cảm có khả năng Lô Chu cũng sẽ không có tình cảm gì với hắn, trên thực tế mình đảm đương trợ lý trong mấy ngày nay, cũng mang cho Lô Chu thêm không ít phiền toái, mặc kệ có thể lưu lại không đều phải cảm tạ Lô Chu chiếu cố hắn.

Nếu thử việc không qua, có thể ở trong vòng hỗn loạn tiếp tục lăn lộn trong điện ảnh và truyền hình sao? Tiêu Nghị nghĩ mình bỏ thêm công sức cho đoàn phim, làm việc vặt tiền lương bao nhiêu? Nhớ rõ mơ hồ nghe Đỗ Mai nói qua, làm việc vặt một tháng chỉ có 3-5 ngàn.

Lâm Nghiêu đẩy cửa đi ra nói “Đến, vào đi.”

Tiêu Nghị đi vào, ngồi ở trước bàn, có loại cảm giác chấp nhận phẩm phán, Lô Chu bắt chéo chân, ngồi ở trên ghế sa lông chơi game, Tiêu Nghị nhìn lén y, Lô Chu cũng không ngẩng đầu lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#comantu