Chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tao khẽ nheo mắt lại, cậu đưa tay lên dụi dụi mắt, theo quán tính nhìn sang bên cạnh. Anh vẫn đang say ngủ, khuôn mặt bình yên đến lạ. Đưa tay chạm nhẹ vào mặt hắn, cậu cười:

"Anh đúng là đồ ngốc."

Anh bỗng nhiên cựa mình, cậu vội rụt ngay tay lại để tránh làm anh thức giấc. Hắn lăn qua lăn lại, rồi gối đầu lên tay, miệng lẩm bẩm nói mớ:

-Tao, đừng bỏ anh!.

"Đồ ngốc, sẽ không bỏ, không bỏ anh đâu".

Cậu nhón người hôn chụt lên đôi môi đỏ hồng kia, rồi kéo chăn lên đắp cho hắn, sau đó nhẹ nhàng bước xuống.

Cậu vào làm vệ sinh cá nhân, rồi xuống phòng bếp nấu đồ ăn sáng. Hôm nay cậu nhất định phải làm một bữa thật ngon cho hắn.

Cậu sẽ không sơ suất như lần trước nữa, cậu lôi điện thoại ra, cẩn thận lên mạng tìm cách nấu những món vừa ngon mà vừa không làm cậu phải nôn.

Để điện thoại ở bên, cậu vừa làm vừa nhìn vào đó.

-Xem nào, đầu tiên là thái rau.

Cậu khổ sở túm gọn bó rau lại thái phầm phập, rau văng tứ phía, dưới đất cũng có, trên người cậu cũng có, trên thớt cũng có. Cậu ngán ngẩm thở dài, làm người vợ đảm đang thật khổ mà!. Cậu ngay từ nhỏ đã được bố mẹ cưng chiều hết mực, đến miếng ăn cũng phải có người đút từng muỗng, đến năm 18 tuổi thì cậu tách ra sống riêng, bữa ăn cũng phải có người của sếp bưng đến tận miệng, thế mà bây giờ cậu lại phải khổ sở đi nấu ăn cho kẻ cậu được giao nhiệm vụ phải giết chết!. Thật cậu chẳng muốn phải giết chết con người đó, rốt cục là sếp của cậu có thù oán gì với hắn?!?.

-Sếp, em xin lỗi.

Thái rau xong, cậu lại đi tìm cái nồi để nấu cháo. Cháo trắng là món ăn đơn giản vừa ngon lại vừa dễ nấu, như vậy sẽ dễ hơn đối với một người vụng về như cậu. Đang khó khăn thái cà rốt để cho vào nồi cháo thì bất ngờ có người đằng từ sau ôm xiết lấy vòng eo cậu:

-Sáng dậy đã không thấy Tiểu Zi ở bên, ra là nấu đồ ăn sáng cho anh à?. – Kris hơi nghiêng đầu qua một bên để nhìn cậu.

Tao không phản ứng, mặc cho hắn ôm, tay vẫn khổ sở thái cà rốt.

-Đừng gọi em bằng cái tên khó chịu đó. – Giọng cậu có chút khó chịu, kì thực cậu không thích cái tên đó chút nào, cậu đã lớn thế này rồi cơ mà.

-Tiểu Zi! Tiểu Zi! Tiểu Zi của anh!. – Sehun nhắm mắt dụi dụi mũi vào tóc cậu, giọng có ý trêu chọc, Luhan của hắn thật dễ thương mà.

-Ngoan cố, xích ra cho em nấu ăn.

Kris lì lợm không buông tay ra khỏi vòng eo cậu, trái lại còn mạnh bạo luồn tay vào trong áo cậu xoa xoa lên cái bụng còn phẳng lì:

-Bao giờ con mới ra đời đây? Con nhất định sẽ rất đẹp trai giống baba.

Tao cắt nốt phần cà rốt nhỏ, hơi nghiêng đầu lại với hắn, tay vớ lấy bó hành tiếp tục cắt:

-Còn lâu, nó đẹp giống em.

-Con của anh là phải đẹp giống anh. – Kris vẫn xoa xoa tay lên bụng Luhan, thỉnh thoảng cậu nhột nên run nhẹ người làm hắn càng thêm thích thú.

-Thế nó không phải con của em chắc?.

-Con của cả hai chúng ta.

*

Tao bất mãn kéo ghế ra ngồi xuống, miệng và cổ đỏ ửng vì khi này bị hắn hôn. Tên sắc lang này, có cần phải hành hạ cậu vào sáng sớm thế không hả?.

Kris chậm rãi đặt các món ăn lên bàn, miệng không ngớt lời khen ngợi:

-Tiểu Zi nấu ăn thật là ngon nha.

-Chưa ăn làm sao biết ngon?

-Không cần ăn cũng biết Tiểu Zi của anh nấu ăn rất ngon rồi.

-Điên.

Kris cười trừ, rồi kéo chiếc ghế bên cạnh ra ngồi, chân bắt chéo. Hắn cho cơm vào hai cái chén rồi đưa một cái cho Tao:

-Của em.

Tao cầm lấy chén cơm, không ăn mà cứ nhìn chăm băm vào hắn, cậu đang chờ đợi lời khen từ hắn. Lần này cậu đã rất cẩn thận rồi, đến món ăn đơn giản nhất như cháo trắng cậu cũng lên mạng tìm cách nấu. Kì thực lần này cậu đã làm hết sức mình rồi, kết quả ra sao chỉ còn chờ hắn thôi.

Hắn cho cháo vào chén, rồi phồng má thổi vào đó, sau đó đưa cho cậu:

-Tiểu Zi ăn đi này, không nóng đâu.

Cậu xua xua tay, cậu đang đợi lời nhận xét từ hắn cơ mà:

-Anh ăn trước đi.

-Tiểu Zi ăn đi. – Hắn dúi chén cháo vào tay cậu, tay cầm lấy chén không của cậu cho cháo vào đó.

Tao không phản ứng nữa, cậu đặt chén cháo xuống bàn, nín thở chờ đợi phản ứng của hắn.

Khi thấy hắn cho muỗng cháo đầu tiên cùa miệng, cậu cứ ngây ngốc nhìn miệng hắn, khuôn mặt có chút gì đó...đê mê. Cậu cứ nhìn miệng hắn, rồi lại nhìn cổ họng hắn khi mà hắn nuốt xuống, cứ như vậy cho đến khi hắn ăn gần hết nửa chén cháo cậu sực tỉnh, đưa tay lên gãi gãi tay như Tôn Ngộ Không rồi hỏi:

-Thế nào?. – Cậu ghét mặt sát mặt hắn khiến hắn bật cười.

Kris ngưng cười, rồi múc lên một muỗng cháo:

-Chẳng phải anh đã nói là Tiểu Zi của anh nấu ăn rất ngon rồi sao.

-Anh hết câu nhận xét à?. – Tao giận dỗi khoanh hai tay trước mặt, môi cong lên. Gì chứ?!?. Cậu đã nấu cả buổi chỉ để nhận được mấy lời đó thôi sao?.

Khóe mắt Kris vẽ lên một tia cười, hắn nghiêng đầu nhìn Luhan:

-Đậm đà như tình yêu của hai chúng ta vậy.

-Anh dẻo miệng thật, lúc nhỏ có hay ăn kẹo kéo không?. – Tao vừa nói vừa cầm chén cháo lên, xúc một muỗng rồi cho vào miệng, trầm ngâm nhấm nháp một chút rồi tự thán phục mình – Woa, quả thực không tệ nha, rất ngon!.

-Anh đã bảo mà.

Hai người cứ thế vừa ăn vừa trò chuyện, đôi khi Tao lại gõ tay lên đầu Kris, hai người họ rất đáng yêu.

Ăn xong họ lại kéo lên phòng khách xem tivi, tivi đnag chiếu bộ phim "The Kiss" – bộ phim mà Kris rất thích, hắn kéo Tao ngồi lên đùi, vòng tay xiết lấy éo cậu:

-Cùng xem phim nào.

Tao cựa quậy khỏi vòng tay hắn, hắn làm như cậu là trẻ nít không bằng, cựa quậy một hồi không được vì hắn quá khỏe, cuối cùng cậu đành cam phận trong vòng tay hắn.

Cậu cùng hắn chăm chú xem phim, tivi đang chiếu đoạn một cặp nam nữ hôn nhau, cậu xấu hổ cúi mặt xuống, tay cà cà vào nhau, chân thì quắp lại. Kris nhìn cậu lúng túng như thế thì bật cười, cúi xuống tựa cằm lên vai cậu:

-Sao phải xấu hổ?.

Tao không thèm trả lời hắn, đưa tay lên hất mặt hắn quay đi chỗ khác, mặt vẫn cúi gằm xuống, trông cậu như một con cún nhỏ bị chủ phạt vậy.

Kris không bỏ cuộc, hắn cúi mặt xuống sát mặt Luhan, hôn nhẹ lên chóp mũi cậu rồi mới hỏi:

-Sao phải xấu hổ hả Tiểu Zi?.

-Em muốn ngủ. – Tao chồm tới ôm lấy người hắn, vì vóc dáng nhỏ con nên cậu lọt thỏm trong vòng tay hắn.

-Ừ được rồi, đi ngủ nào. – Kris ôm lấy người Tao, nhấc bổng cậu lên, giọng yêu chiều hết mực.

Kris hất mặt bảo đám vệ sĩ tắt tivi, rồi bế Tao lên phòng mình, nhẹ đặt cậu xuống giường, hắn cúi xuống vuốt ve khuôn mặt cậu. Tao không ngủ mà cứ nhìn chằm chằm vào hắn, tâm trí cậu đang rối cả lên, sao hắn lại kề sát mặt cậu như thế này chứ. Tao thở dồn, tim cậu đập thình thịch, cậu không làm chủ được mình nữa, cậu yêu tên này chết mất thôi. Tao với tay lên ghì đầu Kris xuống mặt mình mà hôn, Kris lúc đầu có hơi ngạc nhiên, nhưng sau rồi cũng đáp trả. Hắn nằm hắn lên giường, tay mân mê vuốt ve làn da cậu, sau rồi dùng một tay cởi từng khuy áo cậu. Lát sau thì cả hai không còn gì trên người, Kris chăm chú nhìn cậu từ trên xuống dưới, vẻ mặt thỏa mãn làm Tao xấu hổ, cậu đánh bộp tay lên đầu hắn:

-Nhìn cái gì mà nhìn.

Kris bật cười, đôi vai rung nhẹ, rồi vục mặt vào cổ cậu.

Đang đê mê thưởng thức mĩ nhân thì từ ngoài cửa bỗng có người xông vào:

-Thưa thủ lĩnh, có...Ô...A...Em xin lỗi, em xin lỗi thủ lĩnh. – Nhìn thấy cảnh không nên thấy, tên đó liền quỳ ngay xuống, mặt cúi gằm không dám nhìn lên.

Kris không vẻ gì là tức giận, điềm tỉnh cười nhẹ nhìn hắn:

-Đã biết lỗi rồi chứ?.

-Rồi ạ.

-Biết rồi thì đi chết đi.

-Vâng ạ.

Tên đó cúi mặt lui ra ngoài, Tao ngạc nhiên, vì cớ gì chỉ có tí chuyện cỏn con này cũng bắt người ta phải chết:

-Sao anh ác thế?.

Kris nằm xuống bên cạnh Tao, kéo chăn lên đắp cho cậu rồi kéo cậu vào lòng:

-Ác gì?.

-Sao lại bắt người ta phải chết?.

-Em không thấy sao? Chẳng phải ở ngoài anh đã để bảng "CẤM VÀO", hắn thừa biết quyền lực của anh như thế nào, cớ sao bây giờ lại cả gan xông thẳng vào phòng anh? Hẳn là có mục đích khác.

Tao nằm im trong lòng hắn, nghe hắn thao thao bất tuyệt, nhẹ nhàng gật đầu ra vẻ hiểu chuyện.

-Hắn vào đây là để nhìn em đó.

-Hử?

-Ừ, hắn vào đây là để nhìn em, nếu như lúc nãy hắn không thấy cảnh không nên thấy thì hắn sẽ không phải chết. Vì anh ích kỉ, chỉ muốn giữ em cho riêng anh thôi, thân thể ngọc ngà này chỉ mỗi mình anh được thấy và nâng niu thôi, em hiểu rồi chứ?.

-Gì chứ? Em có điểm gì để hắn phải nhìn?.

Kris kéo cậu sát vào lòng hơn, hơi thở phả nhẹ vào tóc cậu:

-Là vì thế gian này không ai có vẻ đẹp thuần khiết như em cả.

Tao ngẩn người. Đẹp?!? Cậu công nhận, nhưng làm gì đến nỗi để Kris phải nói như thế? Thuần khiết á? Vớ vẩn. Tên này bị khùng rồi. Tao không nghĩ ngợi gì nữa, dù sao thì cậu cũng không cãi lại hắn, cậu nhắm mắt vờ ngủ.

Kris hôn nhẹ lên trán cậu, rồi nói "Chúc ngủ ngon", sau đó hắn với tay tắt công tắc đèn trên đầu rồi nhắm mắt ngủ.

Tao mắt vẫn nhắm, nhưng trong lòng thực sự khó chịu, lúc nãy đang vui mà. Cậu lấy tay vẽ vòng trong lên ngực hắn, cất giọng nhỏ:

-Không tiếp tục à?.

Kris vẫn không mở mắt, hắn để tay lên eo cậu:

-Em đang có thai đó.

-Nhưng em khó chịu.

-Ngủ đi.

-Không, em muốn.

Kris mở mắt ra, hắn chồm dậy, mặt sát mặt với tao, hai tay chống hai bên người cậu:

-Bướng thật! Là em nói đấy nhé.

--------------------------

Từ đây mình sẽ đổi xưng hô từ anh sang hắn nhá. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kristao