Chap 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuối cùng cũng thi xong môn Anh, Đinh Trình Hâm nộp bài thi, từ từ lấy cặp sách, rồi lén nhìn Khưu Nhiên Dĩnh một cái.

Khưu Nhiên Dĩnh đang thảo luận đáp án với mọi người.

Ai~~ Đinh Trình Hâm thở dài.

Cậu thật sự không ngờ là mình đã gây ra họa cho Mã Gia Kỳ.

Tối hôm qua, Lâm Tiểu Bân gửi một tấm ảnh chụp màn hình vào group Đàn em, nhìn xong thì cả ba người đều im lặng.

Tấm ảnh chụp một topic trên tường vạn năng QQ của Thất Trung, không biết là ai đó rảnh rỗi, thường sẽ có người lên đăng đủ các thể loại buôn chuyện trên đời.

Đoạn ảnh chụp một bài viết do người ẩn danh nào đó đăng lên tường vạn năng, bảo hôm nay ở phòng thi số 1 đã xảy ra chuyện đàn em vì chị dâu tương lai của đại ca mà đại chiến võ mồm tung trời với bạn học. Kể sinh động như thật, tả kĩ từng biểu cảm của Đinh Trình Hâm luôn.

Lượt like đã vượt qua một trăm, có người còn bình luận.

“Không ngờ bây giờ mấy em trai em gái mạnh mẽ như vậy”

“Chúng ta có thể yên tâm tốt nghiệp rồi”

“Đàn em của đại ca trường mà thi ở phòng số 1 sao? Lớp 11 bây giờ ghê gớm thật!?”

Lâm Tiểu Bân nhắn “Ha ha ha ha ha” liên tục, Mã Gia Kỳ và Ngô Uyên thì im lặng không nói.

Đinh Trình Hâm lại lúng túng muốn chết.

Tại sao mỗi lần cậu có lòng tốt đều thành ra chuyện xấu? !

Đinh Trình Hâm bảo đảm với mọi người sẽ đi giải thích với Khưu Nhiên Dĩnh, Mã ca không thích cô, hoàn toàn không thích cô!

Đàn em 1 - Vấn đề bây giờ không phải là Khưu Nhiên Dĩnh cảm thấy thế nào, mà là toàn bộ Thất Trung đều biết Mã ca thích Khưu Nhiên Dĩnh, quá xấu hổ. Sau đó Ngô Uyên và Khưu Nhiên Dĩnh ở cùng một chỗ, những người này sẽ tự tưởng tượng ra một chuyện tình tay ba kinh thiên động địa.

Đàn em 2 - …

Đàn em 3 - Vậy làm sao bây giờ? Tôi cũng viết tường vạn năng!

Đàn em 2 - Khưu Nhiên Dĩnh làm sao đi cùng với tôi cho được? Hi vọng quá xa vời, cậu đừng nói nữa! ! !

Đàn em 1 - Ngô Uyên ơi là Ngô Uyên, cứ thẳng thắn tỏ tình đi, quá lắm thì bị từ chối, đau một lần rồi thôi, sợ cái gì? !

Đàn em 2 - Bộ cậu có bạn gái rồi hay sao mà ở đây vẽ tới vẽ lui, kinh nghiệm còn không có mà đòi dạy tôi?

Đàn em 1 - ? ? ?

Đàn em 1 - Mã ca, ở đây có người mắng đàn em trung thành của cậu, cậu có xử khônggg!!!

Không ai để ý tới lời Đinh Trình Hâm nói, đàn em 1 và đàn em 2 đều quên mất việc ôn tập, đại chiến ba trăm tin nhắn trong group, cuối cùng quyết chiến với nhau bằng một đống meme.

Mã Gia Kỳ thì hoàn toàn im lặng, không nói câu nào.

Đinh Trình Hâm suy tư một hồi, đăng ký QQ, tải thêm tường vạn năng, đăng confession đính chính.

3 - Tôi là Đinh Trình Hâm, Mã ca không hề thích Khưu Nhiên Dĩnh, mọi người làm ơn đừng bịa đặt lung tung!

Tường vạn năng Thất Trung - …

Confession này được đăng lên, bên dưới ồn ào bình luận.

Đinh Trình Hâm mới nhìn thôi đã tuyệt vọng.

Tất cả mọi người đều cảm thấy cậu giấu đầu lòi đuôi, thậm chí có người nói “Đinh Trình Hâm này buồn cười quá đi, nếu như tôi là Mã Gia Kỳ thì sẽ đuổi cậu ta ra khỏi đội ngũ Đàn em ngay lập tức ha ha ha”.

Đinh Trình Hâm lướt xem đến hết, nghĩ rằng mình nên giải thích với Khưu Nhiên Dĩnh, dù cho có thể là giải thích cũng vô dụng.

Không ngờ cậu còn chưa mở miệng trước thì nay đã bị Khưu Nhiên Dĩnh gọi lại.

“Đinh Trình Hâm, chờ một chút.”

Đinh Trình Hâm sửa soạn lại cặp sách, xoay người, nhìn thấy Khưu Nhiên Dĩnh đang thấp thỏm bất an lôi kéo bạn cùng bàn, trong phòng học chỉ còn lại ba người bọn cậu.

Khưu Nhiên Dĩnh nhìn bạn của mình, được cô cổ vũ rằng.

“Nói đi.”

Khưu Nhiên Dĩnh lo lắng mở miệng.

“Cậu nói cho Mã Gia Kỳ, tôi không thích cậu ấy, cũng sẽ không thích bất cứ người nào, chỉ muốn học tập thật giỏi, thi đậu trường đại học lý tưởng. Xin các cậu đừng làm chuyện gì nữa!”

Đinh Trình Hâm mang cặp trên lưng, trịnh trọng nói.

“Cậu hiểu lầm rồi, Mã ca không có thích cậu, là do Vương Việt nói lung tung!”

Khưu Nhiên Dĩnh ngẩn cả người, bạn của cô phản ứng lại đầu tiên, chất vấn.

“Không thích? Không thích tại sao hôm qua nói chuyện giúp Nhiên Nhiên? Không thích tại sao lần trước phải xung đột với Vương Việt ở sân luyện tập ? Còn nữa, cái kẹp hoa nhỏ của Nhiên Nhiên, có phải do nhóm của cậu cầm về hay không ? Lần trước nữa ở căng tin, Ngô Uyên cũng hỏi về cái kẹp.”

Đinh Trình Hâm bị hỏi liên tục nên không trả lời được.

Cậu không thích nói khoác nói dối, bạn cùng bàn của Khưu Nhiên Dĩnh nói chuyện nào cũng đúng. Bởi vì thích Khưu Nhiên Dĩnh nên mới làm, nhưng là Ngô Uyên thích Khưu Nhiên Dĩnh chứ không phải Mã Gia Kỳ !

Cậu không tìm được lý do giải thích, não cậu như chết máy.

Bạn cùng bàn của Khưu Nhiên Dĩnh nhìn cậu đứng như trời trồng, cảm thấy Đinh Trình Hâm không ngụy biện được, kéo kéo Khưu Nhiên Dĩnh, bảo cô nói tiếp.

Khưu Nhiên Dĩnh lấy hết dũng khí nói.

“Tôi cũng không thích Vương Việt , ai tôi cũng không thích, tôi chỉ muốn yên lặng mà học tập. Sang năm thi tốt nghiệp trung học, hi vọng các cậu đừng làm ra chuyện gì để cho người khác nói hưu nói vượn, có được không ?”

Đinh Trình Hâm lẩm bẩm.

“Mã ca thật sự không có thích cậu .”

Đinh Trình Hâm cứ phủ nhận làm cho Khưu Nhiên Dĩnh hơi nổi giận, không chịu nổi mà tăng cao âm lượng.

“Nói không thích, tại sao phải làm nhiều chuyện khiến cho người khác hiểu lầm ? “

Đột nhiên bạn cùng bàn của Khưu Nhiên Dĩnh nhìn Đinh Trình Hâm đầy kinh ngạc.

“Chẳng lẽ không phải Mã Gia Kỳ, mà là cậu —— “

Đinh Trình Hâm sởn cả tóc gáy ngay lập tức, không biết vì sao lại chuyển hướng sang nghi ngờ cậu, thấy Khưu Nhiên Dĩnh cũng kinh ngạc, Đinh Trình Hâm vội vàng hô to.

“Không phải tôi ! Cũng không phải Mã ca! Chúng tôi chỉ vì muốn giúp Uyên ca —— “

Ba người rơi vào yên tĩnh một cách chết chóc.

Đinh Trình Hâm thấy mặt của Khưu Nhiên Dĩnh hồng lên, đỏ giống như trái táo, căng thẳng luống cuống mà nhìn bạn của mình.

Đinh Trình Hâm không biết nên xử lý tình huống này như thế nào, không còn cách nào khác là mang cặp chạy trốn mất.

Ba người Mã Gia Kỳ ở dưới lầu chờ cậu, Lâm Tiểu Bân hỏi.

“Nói rồi à?”

Đinh Trình Hâm hồn vía lên mây gật đầu.

“Nói rồi.”

Lâm Tiểu Bân lại hỏi.

“Cô ấy tin không?”

Đinh Trình Hâm gật đầu.

“Chắc là tin đó.”

“Cô ấy không nói gì à?”

Đinh Trình Hâm suy nghĩ một lát.

“Cô ấy nói không thích ai hết, chỉ muốn thi đại học.”

Lâm Tiểu Bân đồng tình nhìn Ngô Uyên, Ngô Uyên lại rất bình tĩnh, tựa như đã dự liệu được từ sớm. Mã Gia Kỳ xoa đầu Đinh Trình Hâm, nói.

“Đi.”

Kỳ thi cuối kì kết thúc, được cho nghỉ ba ngày.

Ba ngày sau, tổ chức họp phụ huynh. Sau đó năm học lớp 11 kết thúc, bọn họ sẽ tiến lên lớp 12, học hè một tháng.

Lúc nghe tin này, mọi người liên tục kêu rên, Trương Minh nói.

“Rên cái gì? Nhất Trung và Trung học thực nghiệm còn phải học thêm nửa tháng, nghỉ hè được có hai tuần lễ!”

Dù sao cũng là cuộc thi cuối kỳ, học tra thi xong cuối kỳ, kích động vô cùng. Lâm Tiểu Bân đề nghị đi biển cắm trại, ba người đều đồng ý.

Bởi vì hôm sau ra ngoài chơi nên chiều hôm đó bốn người cùng đi siêu thị mua đồ ăn vặt, chuẩn bị ngày mai mang đi biển.

Vừa vào siêu thị, Lâm Tiểu Bân đã vui vẻ đi đến khu đồ ăn, Ngô Uyên đẩy xe, vừa mắng cậu ta vừa đi theo. Mã Gia Kỳ và Đinh Trình Hâm đi chầm chậm ở phía sau, kéo dài khoảng cách với hai người họ.

Chờ họ đi xa, Mã Gia Kỳ hỏi.

“Khưu Nhiên Dĩnh còn nói gì nữa?”

Đinh Trình Hâm kinh ngạc quay đầu nhìn Mã Gia Kỳ, Mã Gia Kỳ giải thích.

“Mặt mày ủ rũ, vừa nhìn là biết có vấn đề.”

Đinh Trình Hâm nói hết mọi chuyện cho Mã Gia Kỳ nghe, cuối cùng than thở nói.

“Làm sao bây giờ? Tôi gây rắc rối rồi, xong đời, Uyên ca sắp đánh chết tôi rồi. Tôi có nên nói thật với Uyên ca hay không ?”

Mã Gia Kỳ nhìn Đinh Trình Hâm, vò vò tóc cậu, nói.

“Cả ngày gây náo loạn.”

Lúc Mã Gia Kỳ xoa đầu cậu, giống như một người anh trai.

Đinh Trình Hâm không nhịn được mà cười ha ha, kéo tay Mã Gia Kỳ, không cho hắn vò tóc cậu nữa, hỏi.

“Vậy làm sao bây giờ ?”

Mã Gia Kỳ suy nghĩ một hồi, nói.

“Đừng nói cho Ngô Uyên, gần đây cậu ấy học tập rất tích cực, mất công lại đả kích cậu ấy.”

“Ồ.”

Đinh Trình Hâm gật đầu, lại hỏi.

“Cậu ấy sẽ thấy bị đả kích lắm sao?”

Mã Gia Kỳ cạn lời.

“Đương nhiên rồi.”

Đinh Trình Hâm không hiểu.

“Tại sao?”

Mã Gia Kỳ trầm ngâm, không biết nên giải thích về vấn đề tình cảm nam nữ phức tạp như thế nào, không còn cách nào khác, nói.

“Cậu còn nhỏ, hỏi nhiều như vậy làm gì?”

Đinh Trình Hâm lại hỏi.

“Vậy sau này Uyên ca biết tôi bán đứng cậu ấy, cậu ấy có tức giận hay không?”

Mã Gia Kỳ đi ngang qua khu đồ ăn vặt, tiện tay ném mấy bao bánh bao viên, vô tình trả lời.

“Làm sao lại tức giận được? Tôi thay cậu ta cõng một cái nồi lớn như vậy, bây giờ toàn trường vẫn đang nghĩ tôi thích Khưu Nhiên Dĩnh, cậu ta dám giận sao?”

Đinh Trình Hâm cười ha ha.

Đinh Trình Hâm đi tới đi lui trong siêu thị, hơi kích động và hưng phấn, không biết mình nên mua cái gì.

Ngày mai đốt lửa ăn đồ nướng trên bờ biển, còn phải thuê lều bạt cắm trại. Đây là lần đầu tiên Đinh Trình Hâm qua đêm ở bên ngoài, cậu không biết nên mang theo những gì.

Lâm Tiểu Bân và Ngô Uyên đẩy một chiếc xe, trong xe chứa đầy bia, còn có thịt bò khô, que cay, đậu phộng da cá, đậu rang, tất cả đều là đồ nhắm rượu.

Đinh Trình Hâm nhìn thấy bia, trợn tròn đôi mắt.

Mã Gia Kỳ nói.

”Lấy cho cậu nhóc ít nước trái cây.”

Sau đó Lâm Tiểu Bân lấy vài hộp sữa bò, trà chanh.

Đinh Trình Hâm hỏi.

“Các cậu muốn uống rượu? !”

Lâm Tiểu Bân nghiêm túc.

“Các anh lớn hơn, cậu không hiểu đâu, cậu nên uống sữa bò.”

Đinh Trình Hâm sợ hãi.

“Nhiều bia thế sao? Mang hết nổi không?”

Ngô Uyên cười.

“Có Mã ca, sức lớn vô cùng, sợ cái gì? Nơi đó là khu cắm trại, cái gì cũng mắc, nên mang theo thì tốt hơn.”

Lúc tính tiền, mọi người đều đồng ý để Lâm Tiểu Bân giữ đồ hết. Cậu ta ôm hết một đống đồ, ngồi lên xe điện của Mã Gia Kỳ, khóc ròng ròng nói.

“Lần đầu tiên tôi được ngồi! Lần đầu tiên đó! Tôi phát hiện từ khi Đinh Trình Hâm đến, địa vị của tôi trong lòng Mã ca tụt dốc không phanh!”

Mã Gia Kỳ không để ý tới cậu ta, hỏi Đinh Trình Hâm.

“Nhớ ngày mai phải đi chuyến nào chưa?”

Đinh Trình Hâm gật đầu.

“Ngồi tàu tuyến số 1, sau đó đến hội họp ở trạm xe khách.

Mã Gia Kỳ gật đầu, dặn dò.

“Nhớ nạp đầy pin điện thoại di động .”

Đinh Trình Hâm ghi nhớ cẩn thận, ngoan ngoãn nói bye bye với Mã Gia Kỳ.

Lâm Tiểu Bân không nhìn nổi nữa.

“Mã ca dẫn học sinh tiểu học đi cắm trại à? Lớn thế rồi còn ngồi nhầm tàu được sao? Còn không biết ba chữ trạm xe khách to bự sao?”

Mã Gia Kỳ xoay tay một cái, xe điện chạy vút đi, đột nhiên Lâm Tiểu Bân ngửa ra sau, sợ hết hồn, hô to.

“Mã ca không tim không phổi! Cậu và Đinh Trình Hâm là đôi bạn tốt, được chưa?!!”

Ngô Uyên hô to.

“Giữ cho kĩ đồ ăn đó! Đừng làm đổ! Đừng có la nữa!”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro