Chương 86: Anh sẽ được mở rộng tầm mắt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sashimi rất tươi, cá ngừ ca-li lớn lại đầy thịt, lưỡi bò và thịt ba chỉ nướng trên vỉ phát ra tiếng xèo xèo, mùi thịt, mùi than và gia vị đan xen nhau, tràn đầy trong căn phòng nho nhỏ, kẻ khác ngửi thấy ngón trỏ lập tức nhức nhối. Đây là nhà hàng Nhật Bản mà Bright hích nhất, khi tâm tình đặc biệt tốt, hắn sẽ mang theo Malaika, hoặc là mời Engfa đến uống mấy ly nhỏ cho thoải mái. Nhưng hôm nay, hắn và Engfa ngồi đối diện nhau, lại lạnh lẽo không có tâm trạng, rầu rĩ không vui.

- "Được rồi, anh cũng đừng căng thẳng mặt mày như vậy, giờ tôi cũng không trách anh nữa rồi."

Bright ngửa đầu uống cạn ly rượu, lại rót một ly, lắc đầu nói: "Em không trách, thế nhưng Malai vẫn còn đang giận dỗi tôi đấy, hơn nữa bản thân tôi nhớ tới, trong lòng còn sợ hãi, nhỡ ra lúc đó Charlotte thật sự lấy mạng Win Metawin..."

- "Giờ Win Metawin không phải là không có chuyện gì rồi sao, hơn nữa hắn cũng không truy cứu chuyện này, Malai không cần phải vậy."

- "Engfa, tôi chỉ không muốn em oan ức."

- "Oan ức?" – Engfa thong thả ung dung lật thịt nướng trên vỉ sắt: "Nhưng tôi lại không thấy."

- "Em thật không thấy oan sao? Người mình yêu nhất, cứ như vậy tan biến không giải thích được, kết hôn không rõ, gả cho một thằng chồng cầm thú, sinh con, thậm chí, khi rõ chân tướng, ngay cả ly hôn cũng khó khăn."

- "Bright, nếu như anh yêu một người, anh mong muốn người kia toàn tâm toàn ý yêu anh không? Mong muốn người kia sẽ đặt anh ở vị trí đầu tiên chứ?"

Bright ngẩn ra: "Đó là đương nhiên!"

- "Cho nên, tôi không phải là oan ức, chỉ thất vọng thôi." – Engfa thản nhiên nói: "Có thể bởi vì tôi từ nhỏ bị người ta tổn thương cũng không thấy sao, cho nên tình yêu đối với tôi mà nói là lỗi lầm, mà tôi lại yêu ai thì xem họ còn quan trọng hơn tính mạng mình. Thế nhưng Charlotte thì khác, em ấy sở hữu nhiều thứ hơn tôi, cho nên, lúc phải lựa chọn, tôi lại là người... là người bị buông bỏ."

- "Buông bỏ?" – Bright không giải thích được: "Em đang nói việc Charlotte mất trí nhớ?"

- "Tôi chỉ mong muốn Charlotte yêu tôi, có thể yêu ích kỉ một chút, Sara khi đó sở dĩ có thể đả động tôi, cũng là bởi vì em ấy yêu đủ ích kỉ. Quên đi, không nói những điều này nữa."

Bright trầm mặc một lát, nói: "Nếu như Charlotte dám cùng Win Metawin tranh quyền nuôi nấng Sunny, thì vụ ly hôn tất nhiên sẽ là trường kỳ kháng chiến."

Engfa rót cho mình ly rượu, khẽ nói: "Nhanh, rất nhanh sẽ ly hôn, em ấy cũng sẽ được như ý nguyện."

- "Ai, Engfa, em mới khỏe đã bao lâu đâu, đừng uống rượu chứ." – Bright đứng lên đoạt ly của cô, lại cảm thấy nghi hoặc: "Rất nhanh? Làm sao em biết? Sao đột nhiên em nắm chắc như vậy?"

- "Thì biết là biết."

- "Sao em..."

- "Được rồi, đừng hỏi." – Engfa chỉ chỉ lưỡi bò nướng trước mặt hắn: "Không phải anh thích nhất cái này sao, ăn đi, kẻo nguội sẽ không ngon nữa.

- "À, được."
.
.
.
.
.
.
Thư ký mang trên mặt nụ cười kính cẩn, một mạch dẫn Win Metawin vào văn phòng Tổng Giám đốc. Ngồi trên bàn làm việc rộng lớn, là một cô gái trẻ tuổi, trên người mặc bộ âu phục được may khéo léo hoàn mỹ, vừa người, nút áo mở ra, ống tay áo vén lên, cảm thấy vô cùng cởi mở tùy ý, đột nhiên mái tóc xoăn tảo biển hơi bung lên một chút, đầu vẫn cúi thấp, chỉ thấy được cái trán trơn bóng.

- "Tổng Giám đốc, luật sư Win tới."

- "Ừ." – Sara cũng không nâng mí mắt một chút, bỏ qua một bên văn kiện đã ký trong tay, dặn dò nói: "Cô đem bản kê khai này đến phòng tài vụ đi."

- "Vâng."

Thư ký cầm văn kiện, yên lặng lui ra. Win Metawin đứng cũng không được, ngồi cũng không xong, trên đường đi tới, hắn đã gọi vô số lần đến điện thoại Jessi, nhưng điện thoại di động vẫn tắt máy, hôm nay Sara coi hắn như không khí, hắn nhịn không được suy đoán này nọ, tâm trạng càng rối bời, đang cảm thấy thời gian bắt đầu gian nan, may mắn Sara lại ngẩng đầu lên: "A, anh rể, anh đã đến rồi."

Giọng nói của nàng tựa như mang theo chút kinh ngạc, Win Metawin biết rõ nàng làm bộ làm tịch, cũng không tiện nói ra, cười ngồi xuống đối diện nàng: "Đúng vậy, tới được một lúc rồi."

Nhìn quanh bốn phía một cái, thở dài nói: "Sara, văn phòng của em, lần đầu anh tới đó, thật là chất."

- "Phải rồi." – Sara hơi chuyển động ghế da dưới thân, như vô tình nói: "Mỗi lần tới công ty này, anh đều vì tìm ba, tất nhiên chỉ đi đến phòng làm việc ông ấy."

Win Metawin làm biết Sara lợi hại, bất an giật giật thân thể trên ghế, lại nhìn chung quanh trang trí bày biện một chút, cười chuyển chủ đề: "Thấy dượng bình thường đụng một chút trách mắng em, khua môi múa mép, nhưng mà cái gì tốt nhất, ông ấy đều cho em."

Sara ngọt ngào cười, giọng nói nhẹ như lông vũ: "Con gái dù làm bất mãn, thì vẫn là con gái, người ngoài chào hỏi vui vẻ, thì vẫn là người ngoài."

Những lời này như một cây kim nhỏ khó nhìn ra, dễ dàng ghim vào cho Win Metawin đau đớn, trong nháy mắt hắn cảm thấy máu tràn lên mặt, nhưng mà rất nhanh, hắn lập tức trấn định lại, cười ha ha nói: "Đương nhiên, đương nhiên rồi."

Nói tới đây, tựa hồ có một cơn lạnh ập đến, bầu không khí trở nên có chút cứng ngắc.

Sara nhìn Win Metawin thật lâu, nhẫn nại trôi đi mất một chút, nụ cười cũng hơi thu lại, nàng chơi đùa với chiếc bút trong tay, bỗng nhiên mở miệng nói: "Win Metawin, ly hôn với chị gái tôi đi."

- "Vì sao?" – Win Metawin hỏi ngược một câu, lại rất nguội lạnh nói: "Anh yêu Charlotte."

- "Yêu?" – Sara như nghe chuyện hài, lại không cười ra, chỉ nhún vai: "Đừng yêu, không được sao?"

Có lẽ cái khinh miệt trong giọng nói nàng đã tấn công Win Metawin, bắp thịt trên mặt hắn giựt giựt, rốt cuộc không nhịn được nói: "Tôi biết Jessi đang ở chỗ của em."

- "Ồ?"

- "Sara, chớ trêu chọc lòng vòng tôi, chúng ta cứ nói trắng ra." – Win Metawin trở nên kích động: "Tôi gọi điện cho cô ta, tắt máy, đi tới chỗ cô ta ở tìm, cũng không có, tôi biết hết thảy là em làm."

- "Chỗ ở?" – Sara chớp chớp con ngươi bảo thạch lóe sáng, nghiêng thân về phía trước: "Ý của anh, là lúc nãy anh đã đến ổ yêu của mình? Hèn gì qua đây lâu như vậy."

- "Ổ yêu? Được rồi, Sara. em cứ thoả thích sỉ nhục, dù sao cũng là tôi đáng đời." – Win Metawin không biết là bởi vì xấu hổ, hay là bởi vì kích động, vẻ mặt sưng lên:

- "Thế nhưng, xin em đừng bảo tôi ly hôn, trước kia em giúp tôi, là thật không? Tôi biết mình làm sai, tôi biết Charlotte dù sao vẫn là chị của em, nhưng... nhưng Jessi là người khác đưa cho, tôi cũng nhất thời bị mê hoặc. Hơn nữa, đó là lúc Charlotte lạnh lùng với tôi, em cũng biết cô ấy đối xử với tôi thế nào, cô ấy... cô ấy và cô Engfa kia..., chỉ là lòng tự trọng của tôi bị tổn thương, không thể xua khỏi đầu... Em đừng bao giờ nói cho dượng và mọi người, xin em!"

- "Chậc chậc." – Sara lắc đầu: "Cuộc đời tôi ghét nhất là xem nam nhân diễn bi kịch, anh diễn trước mặt dì dượng tôi mới có hiệu quả, còn đối với tôi nhìn chỉ thấy khôi hài, cho nên giữa hai chúng ta cũng không khỏi có chút đáng thương."

Thanh âm Win Metawin ngưng lại theo lời nàng, trên mặt hắn lúc xanh lúc trắng, qua một lúc lâu, mới nói: "Sara, tôi nói tôi yêu Charlotte, em bây giờ một chút cũng không tin?"

- "Tôi tin, tôi vẫn tin, coi như là bây giờ anh tìm hai ba cô ở bên ngoài như, tôi cũng tin." – Sara khẽ nhếch khóe môi, cười nhạt, đột nhiên vừa chuyển: "Xe, nhà, cùng với tất cả tài sản của hai người thuộc về anh, thêm năm triệu bath tiền mặt, Charlotte sẽ nuôi Sunny, còn anh vĩnh viễn biến mất khỏi thành phố này, thế nào?"

Win Metawin sửng sốt, kêu to: "Em sỉ nhục tôi?! Em còn muốn rời khởi nơi này?"

- "Được rồi, tôi thừa nhận tôi sỉ nhục anh." – Sara lại lơ đễnh, dựa vào ghế da một chút: "Anh không đồng ý à?"

- "Tôi nhắc lại một lần, tôi yêu Charlotte, sẽ không rời khỏi đây, sẽ không ly hôn, sẽ không buông Sunny!"

Thanh âm Win Metawin phát ra cực kỳ lớn, làm phòng làm việc to rộng đang an tĩnh vang lên nghe cực kỳ chói tai, ngón cái Sara xoa xoa thái dương, khẽ thở dài: "Chị tôi thật sự rất đẹp, khiến người ta yêu, cũng không thể trách anh lưu luyến khó bỏ. Thế nhưng anh yêu chị ấy, chung quy rốt cuộc bản thân đã trải qua nhiều năm cùng chị ấy như vậy, còn có con rồi, cũng phải biết đủ chứ. Hơn nữa, bây giờ trong lòng chị ấy coi anh là thứ gì, lòng anh biết rõ. Anh có năng lực, có tướng mạo, có tiền, ly hôn chẳng lẽ còn sợ không có nữ nhân sao? Trên thế giới này, nữ nhân xinh đẹp hơn chị tôi lại không phải là không có, lại so với chị ấy còn trẻ hơn, hiện tại chị ấy cũng đã sắp ba mươi tuổi, không phải sao? Về phần đứa bé, lại không phải vấn đề, anh muốn sống kiểu gì mà không thể chứ, anh hoàn toàn có thể tìm một chỗ khác một lần nữa bắt đầu."

Nói đến đây, Sara tinh tế nhìn sắc mặt của Win Metawin một chút, nói: "Hôm nay, tôi muốn giải quyết việc này dứt khoát với anh, giờ anh ưng thuận, ngoại trừ Sunny, cái gì cũng là của anh, còn có khoản tiền tôi cho, nếu bọn họ biết, chỉ sợ anh một đồng cũng đừng hòng."

- "Một đồng cũng đừng hòng? Hừ, đang uy hiếp tôi sao?"

Sara thản nhiên nói: "Tôi chỉ cần đem chuyện anh bên ngoài có nữ nhân cho ba biết, anh nghĩ còn được gì sao?"

Win Metawin nghẹn họng, không phục nói: "Là người đều có lúc phạm sai lầm, huống hồ, dượng cũng có nữ nhân bên ngoài?!"

- "Anh lấy bản thân so với ông ấy, anh xứng sao!" – Sara cười lạnh một tiếng, nói: "Huống hồ, ông ấy có là một chuyện, anh có là một chuyện khác, anh cho là ông ấy thích anh như vậy là bởi vì anh có năng lực? Bởi vì anh khiến ông ấy vui? Bình thường đưa đồ đạc đắt giá cho anh, thậm chí còn cho anh tiền để anh xuất ngoại du lịch, thế nhưng những thứ hàng triệu? Vì sao ông ấy đưa xe, muốn cho Charlotte đứng tên? Vì sao ông ấy cố ý muốn cho Charlotte nhiều cổ phần công ty hơn? Vì sao lần trước tặng dì dượng nhà, đều đứng tên Charlotte? Win Metawin, anh là người thông minh, ông ấy đối với anh như vậy, chẳng qua là bởi vì thương yêu Charlotte, yêu ai yêu cả đường đi lối về mà thôi, ở vài phương diện, nam nhân ích kỉ hơn nữ nhân nhiều lắm, ba tôi chắc chắn là loại người như vậy, ông ấy có thể bất trung với vợ, nhưng tuyệt đối không cho phép người khác bất trung với con gái mình, hơn nữa ông ấy đối xử với Charlotte còn tốt hơn con gái. Nếu như ông ấy biết việc này, anh có thể tự ngẫm hậu quả."

Ánh mắt Win Metawin lóe lên, suy nghĩ hồi lâu, đột nhiên cắn răng nói: "Tất cả mọi thứ đều là của tôi, hơn nữa không phải là năm triệu, mà là hai chục triệu, đây là bồi thường tôi mất con gái!"

Lời này hắn thốt ra, ngay cả Sara cũng ngẩn ra: "Hai chục triệu? Đang nói đùa sao?"

- "Hai chục triệu bath, một đồng cũng không thể thiếu!"

- "Tôi đã thay đổi chủ ý." – Vẻ mặt Sara lạnh xuống: "Bốn triệu, ba tôi đưa ra tất cả mọi thứ, còn Sunny, thuộc về chị tôi, tài sản chung chia đôi, sau khi ly hôn anh lập tức biến khỏi thành phố này!"

- "Hiện tại là ai đang nói đùa vậy?" – Win Metawin nổi cơn thịnh nộ, miễn cưỡng kềm chế, lạnh lùng nói:

- "Charlotte trước hết phải xin lỗi tôi, hơn nữa, trước đó còn cố ý giết tôi, tôi không truy cứu trách nhiệm pháp luật, còn bằng lòng ly hôn như mong muốn, nhịn đau buông Sunny, hai chục triệu thật sự không coi là nhiều."

- "Ha ha" – Sara xoay xoay cây bút, giận dữ cười đáp: "Win Metawin, tôi không muốn làm lớn chuyện, cân nhắc mãi mới quyết định nhân từ, ai ngờ, anh đúng là mặt dày không biết xấu hổ!"

Win Metawin hướng thân thể về phía trước, hai tay chống trên bàn làm việc, nhìn chằm chằm ánh mắt nàng nói:

- "Nếu em không thoả mãn, vậy thôi, chỉ là dù cho dượng biết, tôi cũng không sợ, cùng lắm thì gặp nhau trên toà án! Đừng quên trên người tôi bây giờ còn có một vết thương đấy, lại đừng quên tôi là một luật sư! Hơn nữa trong tay tôi có nhược điểm của các người, ai cũng đừng hòng cướp Sunny từ chỗ tôi!"

- "Nhược điểm, nhược điểm gì?" – Sara khẽ động chân mày lá liễu, không tự chủ kéo dài thanh âm: "Ảnh chụp? Hay CD sex? Nhà anh không phải là bị trộm rồi sao? Ngay cả văn phòng Sở Luật sư cũng bị đốt cả rồi mà?"

Thân thể Win Metawin chấn động, sắc mặt trắng bệch, hắn lui về sau một bước, cắn răng nói: "Là cô! Là cô tìm người làm, cô cho đốt phòng làm việc của tôi, còn vào nhà tôi ăn cắp! Là cô!"

- "Tôi..." – Sara đang muốn nói, khóe mắt lại phát hiện vị trí tay trái hắn đã thay đổi, đang từ bên người chậm rãi trượt vào túi, nàng nở nụ cười, quan sát một chút tình hình chung quanh, nói ra khỏi miệng cái khác: "Vừa nãy vào cửa, có nhìn thấy vài người đứng ở của hay không? Đều là bảo vệ của tôi, văn phòng làm việc này có nhiều tài liệu và văn kiện quý giá, Win Metawin, cho dù là anh, nếu như không cẩn thận cầm đi một hai cái, anh bước ra không nổi cổng công ty tôi đâu, e rằng gãy tay gãy chân là nhẹ."

Nói rồi, ánh mắt của nàng dời xuống, nhìn về phía túi quần tây bên trái hắn, tay Win Metawin không khỏi co rúm lại, chậm rãi từ trong túi vươn ra, Sara không nói gì, mỉm cười nhìn hắn, thế nhưng biểu cảm hàm ý uy hiếp lại rõ ràng. Win Metawin bị nàng nhìn sợ hãi, hồi tưởng lại lúc nãy ở cửa ra vào thấy mấy người cao to, chóp mũi không khỏi thấm ra vài giọt mồ hôi lạnh, lập tức lấy điện thoại di động ra, yên lặng tắt đi.

- "Tốt, có câu gieo gió gặt bão, những lời này hôm nay tôi muốn anh mở mang thêm một chút." – Sara nhìn hắn, hơi híp mắt, nụ cười trên khuôn mặt xinh đẹp như hoa đào, vừa nói, vừa cầm lấy một túi văn kiện trên bàn, giơ giơ lên lên không trung: "Anh sẽ được mở rộng tầm mắt."

"Bộp", túi văn kiện màu vàng ném đến trước mặt Win Metawin, Win Metawin chần chờ một chút, cầm trong tay, cân nhắc trọng lượng, lòng nổi dậy dự cảm xấu.

Sara giơ giơ chân mày lá liễu: "Sao, sợ hả?"

Win Metawin cười lạnh một tiếng, hãy còn mạnh miệng:

- "Sợ? Sợ cái gì? Sara, cô đừng phô trương thanh thế trước mặt tôi..." Nói còn chưa xong, nhìn một tấm hình vừa móc ra, sắc mặt hắn đại biến, lập tức dốc ngược túi miệng túi xuống dưới, ào ạt, đồ trong túi loạt xoạt rơi ra, rải rác đầy bàn, mắt nhìn từng cái, phía trên đó, không có chỗ nào không phải là hình ảnh dâm loạn, mà thứ khiến hắn hết hồn hơn nữa, là ngoài xấp ảnh chụp dày cộm còn có hai đĩa CD, hắn gần như nhào tới, lập tức chộp chúng vào tay, sau đó dùng ánh mắt kinh sợ nhìn Sara.

- "Thế nào? Ảnh chụp tôi cho anh xem, so với cái anh cho Engfa Waraha xem còn rõ nét hơn nhiều, đẹp hơn nhiều đúng không?" – Ánh mắt Sara đông lạnh, bên môi hiện lên một nụ cười như không cười: "Về chuyện cái anh cầm trong tay, anh tự biết là cái gì, anh đừng nghi ngờ băn khoăn, tại tôi học anh cả đó."

Win Metawin tâm thần đại loạn, mặt như màu đất: "Cô... cô..."

Sara có vẻ thấy khuôn mặt của hắn rất đáng giá thưởng thức, ung dung nói: "Nội dung bên trong CD đặc sắc hơn, một nam nhiều nữ, chất lượng cao, rõ nét, nhiều độ góc độ, quả thật đuổi kịp và vượt qua Nhật Hàn, sánh kịp với Âu Mỹ, làm để xem thế là đủ rồi. Tôi thật sự cảm tạ anh, đã tự vận động để thuyết minh cho tôi rõ bốn chữ mặt người dạ thú, giáo viên Ngữ văn hồi xưa của tôi mà nhìn thấy anh, nhất định sẽ xấu hổ mà chết."

Win Metawin đứng thẳng bất động lúc lâu ở đó, gân xanh trên trán từng cọng một nổi lên, hàm răng cắn lại cạch cạch rung động: "Jessi, con nhỏ gái bao, con tiện nhân kia, dám phản bội tao!"

- "Win Metawin, anh quên mất mình ở với loại nữ nhân gì, còn đánh giá cao mị lực của mình, có đôi khi, mị lực mà ở bên cạnh tiền bạc, thật là yếu ớt, chịu không thấu một cú đâu."

- "Nam và nữ khác nhau." –  Win Metawin đột nhiên ngẩng đầu lên, hung tợn nhìn nàng: "Cô có những thứ này, vậy thì thế nào! Cô cho là cô đốt văn phòng tôi, tôi sẽ không để dành trước sao? Sara, ngây thơ như thế, không giống cô."

- "Ngại ghê." – Mắt Sara nhìn thẳng hắn, chớp mi nói:

- "Thỉnh thoảng tôi đúng là ngây thơ lắm, thỏ khôn cũng chỉ đào hang ba ngách, hang của anh tôi tìm hết rồi, tôi chắc chắn anh không còn bất kỳ cái gì trong tay có thể gây bất lợi cho Charlotte! Ngay cả hòm thư của anh cũng đã bị bôi đen, nếu anh có thể moi ra được, tôi lập tức điền chi phiếu hai chục triệu bath cho anh, danh dự chị tôi quý giá hơn hai chục triệu đó nhiều lắm."

Win Metawin nhìn biểu cảm vô cùng kiên định của nàng, sửng sốt hồi lâu, chật vật nuốt một ngụm nước bọt, thái độ cũng không ương ngạnh như trước, một lát, lắc đầu nói: "Sara, bốn triệu bath mà muốn tôi ly hôn, buông con gái, rời khỏi nơi này? Không thể được, chúng ta... chúng ta nhường nhau một bước, tôi thỏa mãn tâm nguyện của cô."

- "Không được." – Sara không chút nghĩ ngợi, lắc đầu nói: "Tôi nói bốn triệu, thì một đồng cũng không hơn, tôi đã cho anh cơ hội."

Win Metawin buông tay nói: "Được rồi, chúng ta cuối cùng cũng không thể thỏa thuận chuyện này rồi, tôi biết, giờ cô không cần tôi mở miệng đồng ý, cũng có thể dễ dàng khiến bọn tôi ly hôn. Thế nhưng ly hôn là một chuyện, sau khi ly hôn, cuộc sống của nhau có tốt đẹp được hay không, lại là một chuyện khác. Tôi sống không tốt, hai người Engfa và Charlotte cũng đừng mong yên ổn, tôi vẫn có cách dằn vặt họ."

Nói đến đây, hắn cười đầy hàm ý sâu thâm: "Hơn nữa, Sara, cô biết, dượng rất tin tôi, tôi biết không ít chuyện đâu."

- "Người của gia tộc tôi luôn luôn không để người khác uy hiếp. Nếu như đến lúc đó chính anh không quản cái mồm mình, vậy không thể làm gì khác hơn, bọn tôi đành chịu cực, tới quản thay anh rồi." – Sara như sớm đoán được hắn có chiêu này, ngồi thẳng người, trên mặt tràn ra nụ cười ngọt dịu, thanh âm trở nên nhẹ vô cùng: "Cơ mà, tôi muốn thiện ý nhắc nhở anh một chút, anh là người thông minh, đừng làm chuyện điên rồ, dù cho không ngẫm cho mình, cũng nên vì đứa trẻ chưa ra đời mà ngẫm lại, anh nói xem có đúng hay không?"

- "Đứa trẻ chưa ra đời?" – Win Metawin hoảng sợ, không khỏi lui về sau một bước.

- "A, lẽ nào nãy giờ quên chưa nói cho anh biết sao? Coi đầu óc tôi kìa, thật đúng là..." – Sara nói lời trách bản thân, nụ cười trên mặt lại càng xán lạn: "Jessi, cô ta nói cho tôi biết, có vài lần cô ta nhầm thuốc cảm với thuốc tránh thai, cho nên chúc mừng nhé, lần này làm ba, không chừng được con trai đấy."

- "Cô..." – Sắc mặt Win Metawin tái xanh, tay chỉ vào nàng, tức giận đến run cả người: "Cô lại ác độc như vậy, lại cho gái điếm mang thai với tôi, cô... cô..."

- "Anh cũng chớ nói như thế." – Sara thu nụ cười, lãnh đạm nói: "Ở trong lòng tôi, gái điếm còn cao quý hơn anh."

Win Metawin bị nàng làm tức giận đến nói không ra lời, "cô" hồi lâu, đột nhiên ngã ngồi xuống ghế: "Không, không... Đây không phải là thật, sao có thể có con! Cô đang nói láo! Chờ một chút, cho dù có, cũng không phải của tôi! Cô ta cũng không phải chỉ có mình tôi! Tôi lại không phải hai mươi tư tiếng đồng hồ ở bên cạnh cô ta! Bảo cô ta... bảo cô ta hủy đứa bé đi!" Hắn một hồi thì thào nói nhỏ, một hồi thì lên tiếng rít gào, nói năng lộn xộn, giống như trở nên điên dại, hiển nhiên hoàn toàn không cách nào tiếp thu sự thật này.

- "Không phải chỉ có mình anh?" – Sara cười nhẹ, châm chọc nói: "Người ta cũng đã nói, từ đó tới nay cũng chỉ phục vụ cho mình anh. Về chuyện thật hay không thật, có phải là của anh hay không, chờ đứa bé sinh ra, xét nghiệm DNA, không phải mọi nghi vấn gì đều có thể giải quyết rồi sao? Yên tâm, nhất định tôi sẽ tìm người chăm sóc người ta thật tốt, để đưa bé có thể thuận lợi sinh ra, anh không tiếp nhận cũng không sao, đến lúc đó cô ta có thể cầm đưa bé đi giám định, ôm con đi tìm ba mẹ anh, đúng không?"

Win Metawin gắt gao nhìn chằm chằm nàng, qua hồi lâu, yên lặng tựa như một con gà trống đá thua, hắn cúi đầu, vùi mặt thật sâu vào lòng bàn tay của mình.

Phòng làm việc lớn như vậy, lại yên tĩnh đến chết lặng.

Trà trên bàn đã nguội, Sara bưng lên, uống một ngụm, hơi nhíu mày một chút, lập tức thả ra, nàng dựa vào ghế da, mắt lạnh lùng nhìn Win Metawin đối diện, thần sắc an nhiên, kiên trì đến kỳ lạ.

- "Vì sao? Vì sao?" – Cũng không biết qua bao lâu, vai khẽ động, từ từ ngẩng đầu lên, bi ai nói: "Tôi không hiểu."

Sara cũng không nói lời nào, chỉ lẳng lặng chờ nghe tiếp.

- "Không phải là cô giúp tôi sao? Không phải là giúp tôi ly hôn sao? Sara, vì sao?"

Sara thản nhiên nói: "Suy nghĩ con người sẽ thay đổi, huống hồ, khi đó trong lòng tôi, anh còn chưa kinh tởm đến mức này."

- "Trên thế giới này, mười người đàn ông đã có chín người như vậy, thế nhưng điều này không trở ngại đến vai trò người chồng người ba tốt, tại sao cô lại ác nghiệt với tôi vậy?" – Win Metawin đỏ mắt, chậm rãi nói: "Sara, tôi luôn luôn đối đãi với cô thế nào, trong lòng cô hiểu rõ, lòng cô thì luôn xa cách Charlotte, mà tôi, cũng một mực nỗ lực tu bổ quan hệ giữa hai người, tôi tự nhận mình vẫn đáng là một thành viên gia đình, vì sao hôm nay cô lại không từ thủ đoạn với tôi?"

- "Vậy tại sao anh không từ thủ đoạn với Charlotte? Ngay cả cách mang CD tình dục ra uy hiếp cũng làm được! Dù quan hệ của tôi và chị ấy thế nào, chị ấy vẫn là người thân của tôi, lẽ nào tôi trơ mắt nhìn chị ấy và một tên ngụy quân tử, đê tiện, hám lợi mê tiền ở cùng cả đời?"

- "Tôi ghi hình chụp ảnh, chẳng qua là sợ cô ấy ngày nào đó sẽ rời khỏi tôi, tôi làm tất cả cũng là vì không muốn ly hôn! Tôi cũng chưa từng nghĩ sẽ công khai đoạn ghi hình, tôi chỉ... chỉ muốn uy hiếp Engfa một chút, kích thích ả một chút!" – Bắp thịt trên mặt Win Metawin thống khổ co quắp, thì thào nói: "Tôi thật không ngờ, ả lại đưa cái này cho Charlotte, mà Charlotte... lại tới tìm cô."

- "Anh sai rồi, chị ấy không nói cho Charlotte, mà trực tiếp tới tìm tôi."

Win Metawin sửng sốt: "Ả... tới tìm cô?"

- "Đúng vậy, chị ấy muốn tôi giúp tiêu hủy CD, giúp Charlotte thắng ly hôn."

Win Metawin cắn răng: "Ả bảo cô làm như vậy? Ép tôi đến đường cùng?"

Sara lắc đầu: "Chị ấy chỉ là muốn tôi giúp đạt được mục đích, về quá trình làm sao, tất cả là tôi."

- "Vậy mà cô lại giúp con biến thái kia! Vậy mà cô lại tin mồm mép ả, không tiếc lấy tất cả thủ đoạn ra đối phó với tôi! Ha, ha ha!" –  Win Metawin tức giận vô cùng, thất thố cười to: "Lẽ nào cô cũng giống Charlotte, bị ả mê hoặc rồi sao!"

Sara không thừa nhận, cũng không phủ nhận, Win Metawin nhìn nét mặt của nàng, tiếng cười đột nhiên nghẹn ở cổ họng, cũng không phát ra được nữa: "Cô..." Hắn trợn tròn hai mắt, kích động nhìn Sara: "Lẽ nào... lẽ nào cô thật sự..."

- "Tôi vẫn còn ghi thù." – Sara ngưng ánh mắt trên mặt bàn, bỗng nhiên cười cười: "Lần trước vết thương anh cho chị ấy, thiếu chút lấy mạng chị ấy, tôi đã sớm muốn thay chị ấy đòi lại rồi, cho đến hôm nay, mới thấy vui vẻ trong lòng phát ra chút."

Win Metawin như bị một cú nặng nề giáng xuống, chợt nhảy dựng lên, Sara giương mắt nhìn hắn, bình tĩnh nói: "Anh nói không sai, tôi giống Charlotte, tôi yêu chị ấy."

- "Không, tại sao lại như vậy!" – Win Metawin không ngừng lắc đầu, đố kị, phẫn nộ, khó có thể tin, các tâm trạng chồng chất trong lòng Win Metawin, cảm giác tắc nghẽn bực bội khiến hắn ngay cả hô hấp cũng trở nên trắc trở, qua hồi lâu, hắn từ từ tỉnh táo lại, một lần nữa dấy lên chút hi vọng trong lồng ngực, ánh mắt cũng trở nên long lanh sáng chói: "Nếu như... nếu như là như vậy, cô lại càng không muốn tôi ly hôn mới đúng, Sara, không ly hôn, vậy mới lợi cho cả hai chúng ta."

- "Win Metawin, tôi quá hiểu loại người như anh, nhưng tôi với anh không phải cùng loại." – Sara cười nhạt, đưa một phần văn kiện qua, cúi đầu: "Được rồi, kế tiếp phải làm sao, anh tự lựa chọn, đến ngày mai, bốn triệu bath tôi cũng không thể bảo đảm nữa. CD, ảnh chụp anh có thể lấy cho mình thưởng thức, giờ mau ra khỏi phòng làm việc tôi."

Giọng nói của nàng, tựa như cấp trên nói với người cấp dưới chân thật đáng tin, Win Metawin ngây ra như phỗng, đứng thẳng một hồi ở đó, nghe lời cất túi văn kiện đi, lúc gần rời khỏi, hắn bỗng nhiên quay đầu lại mở miệng nói: "Nói cho tôi biết, ả có quái ma lực gì khiến cả đám các người như vậy? Rốt cuộc có cái gì tốt? Cô yêu ả cái gì?"

- "Cái này anh hỏi tôi, tôi phải suy nghĩ thật kỹ." – Sara gõ gõ đầu bút, làm ra vẻ đau khổ suy tư, mấy giây qua đi, nàng ngẩng đầu, cười như không cười nhìn hắn: "Nói thật, tôi cũng không nói rõ cụ thể là yêu chị ấy gì, đại loại... đại loại tôi biết ở với chị ấy, mãi mãi không cần lo bị quay phim chụp hình, hoặc bị thu CD."
.
.
.
.
.
.
- "Cái gì? Chị nói cái gì?" - Malaika vừa nắm điều khiển từ xa, vặn âm lượng TV nhỏ đi, nhai hai ba cái rồi nuốt miếng khoai trong miệng xuống, nghẹn đến phải dốc cổ lên.

- "Chị nói chị muốn buông quyền nuôi nấng Sunny."

- "Charlotte, lần trước em đã nói, quyết không tán thành chị làm như vậy!" – Malaika chật vật trả lời một câu, sau đó cầm lấy ly nước uống vào miệng vài ngụm lớn, lúc này mới thở ra một hơi, nói tiếp: "Nếu chị như vậy làm, em sẽ định nghĩa lại hai từ 'người mẹ' này."

Charlotte nghiêng mặt đi, nhẹ giọng nói: "Sinh ra con bé là sai lầm của chị."

Malaika kêu lên: "Thế nhưng chị đã sinh con bé rồi nha! Em cũng không nỡ xa con bé, lẽ nào chị nhẫn tâm vậy?"

- "Win Metawin sẽ đối tốt với con bé." – Charlotte cắn cắn môi, trong mắt xẹt qua vẻ thống khổ: "Chị cũng không phải không thương con bé, sau đó chị có thể ngày ngày đi thăm con bé, cũng không mất đi con bé, nhưng nếu không ly hôn, chị nhất định sẽ mất đi Engfa, chị không muốn kéo dài nữa."

- "Thế nhưng..."

- "Gần đây chị vẫn lo lắng chuyện này, quyết định này với chị mà nói vô cùng khó khăn. Chuyện Engfa bị thương, ảnh hưởng rất lớn đến chị, em không thể hiểu rõ cảm thụ này, mỗi khi nhìn vết sẹo của chị ấy, chị lại cảm thấy, trong người mình vẫn tồn tại người kia, chị không có cách nào khống chế lý trí, cả đầu óc chị đều ích kỉ, trong lòng lại thấy mình và người kia là hai người..."

Malaika nghe những lời này, không khỏi động lòng: "Charlotte, trước đây mẹ chị lấy cái chết uy hiếp chị, hại chị tai nạn giao thông mất trí nhớ, hiện tại có thể... bởi vì người chị yêu sâu đậm bị thương, kích thích đến, cho nên chị mới có thể chậm rãi khôi phục ký ức? Phải biết rằng, Engfa khẳng định vẫn tồn tại trong tiềm thức chị, hoặc ở chỗ nào khác, không phải lúc chị vừa gặp chị ấy đã cảm thấy rất quen thuộc sao? Chứ sao lại tiếp tục yêu chị ấy lần thứ hai?"

Trên khuôn mặt xinh đẹp của Charlotte hiện lên nụ cười tái nhợt, nhẹ nhàng lắc đầu: "Chị đương nhiên mong muốn bản thân khôi phục ký ức, hiện tại so với bất cứ lúc nào càng khát vọng nhiều hơn, thế nhưng, chị cũng không nhớ ra gì, chỉ càng ngày càng sợ mất đi Engfa."

Malaika giật giật môi, muốn nói cái gì nữa, Charlotte lại nói: "Nói chung, Malai, chị đã quyết định làm như vậy rồi."

Vừa nhắc tới cái đề tài này, Malaika lại kích động: "Charlotte, chị không thể ích kỉ như thế, vụ này tuy khó thắng, nhưng cũng không phải là không có hi vọng mà! Hơn nữa, chị và Engfa yêu nhau, ly hôn hay không có cái gì khác nhau chứ, chỉ là tờ giấy thôi mà, nói cho cùng, cái này có phải nguyên nhân thật hay không? Tình yêu của Engfa, không bỏ qua cho một đứa bé?"

- "Không, không liên quan tới chị ấy, chị ấy rất để ý giấy hôn thú, cơ mà chị ấy đối với Sunny tốt lắm, chỉ là chị không bao giờ muốn gán với Win Metawin nữa, không muốn..." – Charlotte nhớ tới không khí ôn hòa bên cạnh Engfa, dừng lại một chút, nói: "Chị biết Win Metawin đã ra khỏi viện, bây giờ nên đi giải quyết chuyện này."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro