01

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đây là phần bàn luận số 2, 01. Sau chương bàn luận 00 trước (đã ẩn). Vì "Là Viễn Chủy đệ đệ sao?" và cả "Vân Chi Vũ" theo cách mình xem đều đã qua giai đoạn đầu tiên (từ đầu đến thử thách Tam Vực) vậy nên có bài bàn luận này.

Bài này sẽ dài hơn, nói về mạch truyện của những chương vừa rồi, về nhân vật, cách xây dựng, tình tiết... Và nó chỉ giới hạn ở những chương này (nghĩa là về sau, nếu có bất cứ gì thì cũng không chắc chắn, vậy nên phần này mang mục đích tham khảo và giúp ai theo dõi truyện sẽ dễ hiểu hơn).

Cảm ơn.

*

1. Về cách xây dựng bộ truyện

- như phần giới thiệu mình đã đề cập, bộ này dựa theo tình tiết và mạch đi của phim Vân Chi Vũ. Đương nhiên nó không bao gồm việc các tình tiết giống y hệt hay như thế nào, vậy nên nếu bạn là fan phim, thì mình phải nhắc trước rằng, bộ này ngoại trừ mượn hướng đi theo phim (thi thoảng sẽ sửa chữa vài chỗ) và các tình tiết quan trọng ( sẽ có thay đổi ở lời thoại lẫn hành động) thì gần như không có liên quan. Plot của phim là của phim, và plot của truyện cũng như vậy. Vậy nên đừng thắc mắc tại sao "phim không có đoạn này" hay "tại sao truyện lại như vậy", mình viết vì nó hợp lí với truyện hoặc đơn giản là mình thích thế.

2. Về tình tiết

- Các tình tiết đa phần đều có sự xuất hiện của Cung Viễn Chủy, đương nhiên, vì ẻm là nhân vật chính của truyện mà. Nhưng thỉnh thoảng sẽ có các phân đoạn ngắn chỉ có sự xuất hiện của các nhân vật khác, ví dụ như chương Tân nương đầu tiên, có phân đoạn chỉ có riêng Cung Tử Vũ, hay có Cung Tử Vũ và Kim Phồn. Chương Cung Thượng Giác, cũng chỉ có cảnh của ổng và cố Chấp Nhẫn, chương Thích khách cũng có phần riêng của Cung Hoán Vũ và Trịnh Nam Y, hay mới đây, phần đầu chương Tam Vực là cuộc nói chuyện riêng của Vân Vi Sam và Thượng Quan Thiển.

- Mình chỉ có thể nói lí do gồm hai nguyên nhân như vậy: một là trong phim, Cung Viễn Chủy không phải nhân vật chính, vậy nên cảnh của ẻm gần như là góp nhặt khá ít, vậy nên mình sẽ cố gắng thêm những đoạn có Cung Viễn Chủy, và có lẽ nó không có trong phim ( cái này sẽ giúp một phần trong việc xây dựng nhân vật của ẻm của bộ này). Thứ hai là để làm rõ tình tiết, vì lấy Cung Viễn Chủy làm nhân vật chính của bộ này, nhưng vẫn hãy nhớ, rất nhiều tình tiết quan trọng không có ẻm ở trong, điển hình có thể nói là cảnh chọn tân nương, dù là hai tân nương, hay mười tân nương đi nữa cũng không có phần của Cung Viễn Chủy chọn ( vì ẻm còn bé), vậy nên để xây dựng hoàn chỉnh, sẽ có các đoạn riêng của các nhân vật khác.

- nhưng nếu ai chú ý sẽ phát hiện rằng có nhiều đoạn phim mình đã cắt bớt, và cuối cùng lại vá nó vào một phần chung. Chủ yếu vì nó không quan trọng với truyện, nhưng lại quan trọng vì làm nên tình tiết ẩn sau này của truyện.

3. Về các phần liên quan đến Cung Viễn Chủy ( chỉ nói về thuốc và dược liệu)

- mình không chuyên về dược, mình chỉ có học qua nó thôi, hơn nữa có rất nhiều loại mình chưa biết đến, vậy nên các loại dược liệu ( thường viết in hoa các chữ đầu của tên) phần nhiều là tham khảo trên mạng, và gần như không có tác dụng tham khảo trong thực tế. Xin hãy lưu ý.

- bên cạnh các dược liệu hay thuốc đề cập ở phim, có rất nhiều loại là mình tự thêm vào.

- và các loại dược liệu đấy có thật, công dụng cũng thế ( mặc dù công dụng chỉ là một ý) hay cách dùng ( mục này cần lưu ý, vì cách pha hay cách sử dụng mình tham khảo, vậy nên không hề chắc chắn ). Hãy đảm bảo bạn đọc phần này như biết thêm và vui thôi.

- Kỳ Nham nhắc ở chương Thích khách theo tìm hiểu thì có thành phần photpho, và nó gặp điều kiện ẩm sẽ cháy, hoặc phát nổ, vậy nên nó có thể giải thích chi tiết tại sao khi Cung Viễn Chủy đổ thuốc lên người thích khách, lúc ánh nắng chiếu vào lại khiến nàng ta khó chịu, kiểu như bị bỏng ấy. Hay Thổ Lâu Đằng ở chương Bạch Chỉ Kim, gọi dân dã hơn là Trầu Không, một phần công dụng là chữa đau bụng do lạnh. Cách sử dụng là "nhai nát" hay "hơ nóng và đắp lên bụng" cũng đã được tham khảo... Kỳ Nam ở chương Tam Vực, nó là dược liệu để lưu hương (?) và rất quý hiếm, công dụng khá chung, kiểu xua đuổi côn trùng, giữ ấm, và lí do y sư từ chối chỉ vì dược liệu này trong thực tế cũng rất khó tìm và quý hiếm. Bách Trùng Thương ở cùng chương còn gọi là Ngũ Bội Tử, và nguồn gốc của nó là tổ của ấu trùng sâu bọ thật ( mục đích cho nó vào chỉ để nhấn mạnh phần "đây là dược liệu chưa được chế biến" và vẫn sống nguyên, vậy nên mới hợp với việc Vân Vi Sam sử dụng thuốc của Vô Phong lên nó để tạo mùi hương riêng mà nàng ta tự nhân biết được, và rồi che mùi nó dưới dược liệu Kỳ Nam đã xin từ Cung Viễn Chủy). Cơ cấu của nó mình đã nói trong ngoặc, nhưng nếu không hiểu thì có thể giải thích như vậy: Vân Vi Sam trộm Bách Trùng Thương còn chưa "chế biến" - phơi khô, vậy nên nó vẫn còn ấu trùng bên trong, và khi nàng ta cho thuốc của Vô Phong vào chỗ hốc chứa ấu trùng đấy, nó sẽ có mùi riêng mà nàng ta nhận ra được (về việc ấu trùng đấy chết nên để lại mùi khác hay nó sống tiếp nhờ thuốc là tùy mọi người phán đoán, dù sao nó sẽ chỉ dừng lại ở đây thôi).

4. Về nhân vật Cung Viễn Chủy

- chương bàn luận trước mình từng nói, nhưng có lẽ có nhiều bạn vẫn chưa xem được vì mình đã ẩn đi (dù sao nó không tính là chương bàn luận chuẩn xác mà nói về các nhân vật nhiều hơn).

- xin hãy nhớ thiết lập của Cung Viễn Chủy trong đây là "không được Cung Thượng Giác nuôi dưỡng mà phải tự lớn lên". Nó chỉ là một tình huống, nhưng sự thực là ảnh hưởng đến toàn bộ mạch phát triển nhân vật và truyện.

+ Cung Viễn Chủy không giống như trong phim, không có người chống lưng để thích làm gì cũng được ( theo suy nghĩ của ẻm), và không khóc ( chắc chắn rồi, vì đây là thiết lập cũ của ẻm, ngay từ phân đoạn nhớ lại ngày bé trong phim, hãy nhớ Cung Viễn Chủy vẫn luôn được nhắc đến là "đứa bé không thích khóc cười, thích sâu bọ, ngay cả đám tang cha mẹ cũng không rơi một giọt nước mắt, ngay cả bị thương cũng không có cảm xúc gì")

+ Cung Viễn Chủy ở đây cô độc, nhẫn nhịn, đề phòng.

+ Cung Viễn Chủy luôn ở một mình, từ lúc trốn đi xem tân nương ở chương Tân nương, đến khi ngồi trong phòng giã thuốc ở chương Tam Vực, lúc nào ẻm cũng ở một mình, và ngăn cách hết với mọi người. Cung Viễn Chủy cũng đề phòng tất cả, kiểu ẻm sẽ nghe theo lệnh, sẽ thắc mắc trong lòng, nhưng đề phòng toàn bộ sự thân cận và lòng tốt của tất cả mọi người, như Cung Thượng Giác tặng quá nhiều quà, Cung Viễn Chủy sẽ nói rằng bản thân có rất nhiều đồ rồi trong lần gặp ổng tiếp theo để từ chối khéo, hay như chương Đại điện, Cung Tử Vũ không hề đề cập đến việc tại sao Giả quản gia lại nói rằng Cung Viễn Chủy "sai khiến" mà chỉ muốn trị tội của lão, thế nhưng Cung Viễn Chủy vẫn sẽ đứng ra xin điều tra, thậm chí còn nói "thuốc độc ám khí của Chủy Cung cần thì cứ dùng", ẻm đề phòng mọi người, vì tại sao mọi người lại "bỏ quên" ẻm dù ẻm bị Giả quản gia "vạch tội". Hay chi tiết không có trong phim, là Cung Hoán Vũ xuất hiện cùng Cung Viễn Chủy trên đài ở chương Thích khách, Cung Viễn Chủy biết rằng bản thân đã để găng tay "ở bàn của thư phòng", thế nhưng bây giờ nó lại ở trong tay của Cung Hoán Vũ, đáng lẽ ẻm sẽ hỏi hay trách gã ta tự tiện, nhưng cái Cung Viễn Chủy làm lại là "cúi đầu đeo găng tay và tránh ánh mắt" của Cung Hoán Vũ, ẻm cũng không hỏi tại sao ẻm lại phải chặn đám người Cung Tử Vũ và tân nương dù "nhiều người võ công cao hơn mình".

+ Cung Viễn Chủy ở truyện đề phòng, bởi vì ẻm không biết ai sẽ ở bên mình, cũng sợ rằng nếu mình tin tưởng người ta ở bên mình thì một ngày nào đó người ta sẽ bỏ đi.

+ Cung Viễn Chủy ở truyện biết cái gì sẽ khiến mình tránh xa rắc rối, cũng biết làm sao để sống yên ổn ở Cung Môn. Phần vì từ ngày bé đã như thế, phần vì cả Chủy Cung chỉ còn một mình ẻm mà thôi, "Cung Viễn Chủy là Cung Viễn Chủy, nếu y không phải thì sao... "

+ Cung Viễn Chủy được xây dựng là người có trách nhiệm. Chắc chắn, vì vốn dĩ nếu theo mạch đi, Cung Viễn Chủy cho dù không được nuôi dưỡng để thành em bé ngang ngược nhưng ngoan ngoãn hiểu chuyện như phim thì đáng lẽ cũng phải thành kẻ máu lạnh ngang ngược chứ? Nhưng Cung Viễn Chủy ở đây vẫn "ngoan, nhẫn nhịn, cô độc, biết trước sau, kính trên nhường dưới, phép tắc dù không ai dạy nhưng vẫn đủ, nói chuyện vẫn chừng mực và đủ hiểu biết tình thế", vì ẻm đang sống cho Cung Viễn Chủy, chứ không phải sống cho chính mình. Vậy nên mới có những chi tiết ẻm ngồi cả ngày thưởng trà với các trưởng lão, hay nhận lời Cung Thượng Giác đi đón Thượng Quan Thiển. Đấy là bổn phận của con cháu, của đệ đệ phải làm.

+ Cung Viễn Chủy vẫn rất ngây thơ, như ẻm sẽ mặt lạnh hỏi y sư về việc đón tân nương như cho có, nhưng lại lén thổi tắt nến rồi trốn ra ngoài bãi sông xem, có lúc vì lời hứa xuống núi của Cung Tử Vũ để điều tra Tống Tiên Trần cũng có cảm giác "tim đập 200 lần" như trúng độc.

+ Xin nhớ điều cuối, Cung Viễn Chủy cũng rất vô tình. Cho dù có bao tình tiết khác, nhưng xin hãy ghi nhớ điều này. Cung Viễn Chủy không được ai dạy dỗ về cách yêu thương, vậy nên cho dù ẻm đã giấu sự vô tình đi bằng những hành động khác thì vẫn có đoạn mình viết, như chương Độc (?) lúc tra khảo Trịnh Nam Y, Cung Viễn Chủy ở đây vẫn như trong phim, tự mình tra khảo, nhưng trong truyện lại có chi tiết "thở dài". Thở dài không phải vì thương tiếc, mà là thấy người không biết hối cải để bớt đau đớn. Cung Viễn Chủy không nhân nhượng với những kẻ thù, hay đúng hơn là những kẻ ngoài Cung Môn.

- cái duy nhất dịu dàng để mình thiết lập bối cảnh với Cung Viễn Chủy ở đây là "sự thiên vị" ( không rõ ràng) từ mọi người. Như các trưởng lão sẽ vin vào cái cớ "Viễn Chủy còn nhỏ tuổi" hay như cố Chấp Nhẫn luôn thích khen ẻm, và sự kính trọng từ y sư (canh cửa lúc ẻm giã thuốc ở chương Tam Vực, thấy ẻm "có vẻ" cũng muốn xuống núi nên đề nghị phơi dược liệu thay cho ẻm ở chương Chấp Nhẫn...).

- Cung Viễn Chủy sẽ dịu dàng, vì mọi người đều dịu dàng với ẻm. Nhưng xin đừng quên thiết lập của ẻm.

5. Về nhân vật Cung Tử Vũ

- mình nói về ổng trước, đơn giản vì ổng xuất hiện nhiều nhất chỉ sau Cung Viễn Chủy.

- ở đây vẫn có người pick ổng, hoặc ngồi bè Vũ Chủy. Và vẫn câu cũ "tại sao lại không pick ổng", mình thích Cung Tử Vũ, vì vibe bạn trai ngây thơ và mấy câu kiểu rất tình của ổng, kiểu khi cười nói cũng làm cảm giác hơi ngốc. Và xin hãy nhớ, mình giữ nguyên phần này của ổng, chứ không giữ thái độ, cách nghĩ, lối sống và hành động của ổng trong phim. Có nhiều người xem phim, hay đoạn cắt gì đấy sẽ không thích, nhưng hãy chỉ xem vẻ ngoài ở đấy, và hãy nhớ hành động lời nói của ổng ở đây.

- Cung Tử Vũ chưa có làm gì quá đáng hay bất hoà nào ở đây cả. Trong này, ổng phần nhiều sẽ được xây dựng khác. Mình thích cách viết thiết lập cho Cung Tử Vũ ở đây.

+ Cung Tử Vũ biết bản thân ở đâu, ở chương Bạch Chỉ Kim (?) Cung Tử Vũ đã tự nói rằng mình không khác gì kẻ thừa, và ổng không muốn tham gia vào sự vụ Cung Môn, cơ bản bởi vì ổng biết mình đã ăn chơi quá lâu rồi, chắc chắn không thể bắt kịp, hơn nữa bên trên còn có Cung Hoán Vũ làm thiếu chủ, Cung Tử Vũ không muốn tranh giành với ca ca đã chăm sóc quan tâm mình từ nhỏ.

+ Cung Tử Vũ không tin người như thế và biết phân rõ đúng sai, vẫn ở chương Bạch Chỉ Kim, tình tiết mà ổng ra "tố cáo" nước thuốc cũng được sửa, kiểu ổng tin Cung Viễn Chủy trong sạch, nhưng cũng vì tân nương gặp vấn đề nên thắc mắc. Hay vụ Giả quản gia, Cung Tử Vũ đem lão ra đại điện chỉ với suy nghĩ rằng góp phần điều tra về cái chết của cố Chấp Nhẫn và thiếu chủ chứ không chỉ đích danh ai, dù trước đó Giả quản gia đã "đổ" cho Cung Viễn Chủy sai khiến.

+ Cung Tử Vũ rất biết quan tâm và tinh tế hơn nhiều. Ở chương Chấp Nhẫn, Cung Tử Vũ đã hỏi Cung Viễn Chủy rằng muốn cùng hắn xuống núi điều tra hay không, ban đầu thì nó khá giống "lời rủ hẹn hò" đó, nhưng thực ra là Cung Tử Vũ biết rằng tâm lí của Cung Viễn Chủy cũng có bất ổn, vì cố Chấp Nhẫn và thiếu chủ đã uống Bách Thảo Tụy nhưng vẫn trúng độc, vậy nên trong suy nghĩ của Cung Tử Vũ "Cung Viễn Chủy hẳn cũng rất loạn vì thuốc của mình có vấn đề", hay chương Địa lao, khi gặp Thượng Quan Thiển lấy cớ quên đồ về nữ khách, Cung Tử Vũ lại ngỏ ý "ở lại với đệ có được không", vì ổng biết Cung Viễn Chủy vừa ở địa lao có một mình, vậy nên có lẽ rất cần người bên cạnh.

+ Mình đặt từ "được không" ở cuối, tóm lại nó vẫn là câu hỏi thôi, nhưng viết vậy có cảm giác như Cung Tử Vũ thật sự rất coi trọng ý kiến của Cung Viễn Chủy. Ẻm "được" thì ổng dắt tay líu lo nói chuyện bên cạnh, ẻm "không" thì ổng cúp đuôi sầu não đi chỗ khác nhìn lén. Phân đoạn mới nhất ở chương Giấc mơ, Cung Tử Vũ chiếm đến hơn nửa chương chỉ để nhấn mạnh việc ổng coi trọng Cung Viễn Chủy ra sao, bởi vì ẻm là người duy nhất còn lại rõ ràng trong giấc mơ của ổng và vẫn còn ở cạnh ổng. Chi tiết bảo Kim Phồn "tìm chuông bạc" về treo cũng thế. Không có người, thì nhìn vật nghe tiếng nhớ người.

+ Cung Tử Vũ cũng rất cô đơn. Ở chương Tân nương, hắn tự tỉnh trong tiếng cời lửa ở một gian phòng xa lạ ngay ngày ca ca đón tân nương, sau đó lại vẩn vơ nghĩ về quá khứ (Cung Tử Vũ là người được xây dựng nhớ về quá khứ nhiều nhất trong các nhân vật, bởi vì đây sẽ là nguyên nhân để Cung Tử Vũ trưởng thành và dần lớn mạnh hơn về sau này ).

+ với Cung Thượng Giác, Cung Tử Vũ hẳn là ghen tị lẫn với không cam lòng nhiều hơn. Kiểu Cung Thượng Giác giỏi giang hơn ổng nhiều, trong truyện dù có đoạn hai người cãi nhau và động tay động chân ở đại điện, nhưng sự thật thì cảm giác Cung Tử Vũ đối xử với Cung Thượng Giác giống như em trai với anh lớn mà mình không ưa nhiều hơn chứ không phải hận thù gì.

- Cung Tử Vũ là một tên cô đơn, từ trong chính những giấc mơ về thuở còn "hạnh phúc" của mình, và cái mà Cung Tử Vũ đang cố níu giữ là những gì còn sót lại trong mơ - Cung Viễn Chủy.

6. Về nhân vật Cung Thượng Giác

- ổng chưa xuất hiện nhiều lắm, vậy nên những gì mình nhắc sẽ đơn giản hơn.

- với Cung Viễn Chủy, lại nhắc lại một lần nữa câu đã dùng ở bài bàn luận trước, "Cung Viễn Chủy là keywords của cậu hai ở mọi vũ trụ".

- Ở truyện, Cung Thượng Giác không hề nuôi dưỡng Cung Viễn Chủy, hoặc đấy là giả thiết bạn tin, và là bối cảnh mình đặt ra. Mình nghĩ sẽ có mấy câu hỏi kiểu "tại sao hai không nuôi ẻm mà hai tốt với ẻm vậy" hay "sao simp ẻm dữ vậy hai", và mình sẽ giải đáp dần dần. Plot của Cung Thượng Giác chính là ở đây.

- Cung Thượng Giác ở truyện nghe có vẻ "tình" và "lạ" hơn trên phim nhiều. Có lẽ phần nhiều vì Cung Viễn Chủy luôn bày ra thái độ khá trốn tránh và xa cách ổng, vậy nên cảm giác "có em trai nhưng cũng không hẳn là có" với Cung Thượng Giác rất lớn. Ổng vừa muốn chăm Cung Viễn Chủy, vừa sợ ẻm sẽ sợ quá trốn biệt tăm.

+ Lúc xem phim, mình thường thấy mọi người đùa rằng có khi đống rương ổng mang về đầu phim phải có một nửa là quà cho Cung Viễn Chủy, vậy nên mình đã để nó vào truyện và "xác thực" nó.

+ chi tiết thêm nữa của ổng là lúc tặng lục lạc ở chương Y quán, mình tự thêm vào vì thật sự muốn xem cái cảnh Cung Thượng Giác đeo quà cho Cung Viễn Chủy. Chuông nhỏ ẻm có rồi, vậy thì tặng thêm một cái lục lạc nhỏ nữa ở dây buộc, lúc đi sẽ kêu tinh tang, hơn nữa đeo ở đây cũng làm cơ hội tiếp xúc cao hơn. Thậm chí mình còn đi tả cái lục lạc "chạm khác bằng bạc" và Cung Thượng Giác còn cẩn thận " bọc nó bằng phỉ thúy". Kiểu ổng đã chọn cái đẹp nhất, tinh xảo nhất chỉ để làm một món quà tặng "bình thường" lúc đi xa nhà cho Cung Viễn Chủy ấy.

+ cái lạ của Cung Thượng Giác nhất trong truyện này chắc là cách ổng nói chuyện với Cung Viễn Chủy. Kiểu luôn có cái gì đấy nghe giống trêu chọc tán tỉnh ( đùa thôi) như vị thương nhân mà ổng vô tình cứu nghe nói ổng có một đệ đệ thích đồ trang sức tinh xảo nên đã tặng, chưa bàn tính đúng sai, thì riêng việc "nghe nói" đã lạ rồi, nghe ai nói, ổng nói chứ ai? Vậy nên cho dù là ổng được tặng hay tự mua, thì cũng rất đặc biệt.

+ cuối cùng là phải nhắc đến chương Vô Danh, khi mà các trưởng lão hỏi về việc Cung Thượng Giác muốn chọn ai làm tân nương, ổng đã nói rằng "gọi Viễn Chủy đệ đệ đến", nghe quen không? Dù sau đó trưởng lão đã cắt ngang và ổng nói như đấy là "đùa", nhưng ai biết được, dù sao Cung Thượng Giác đã thành công doạ sợ ba trưởng lão và Cung Tử Vũ.

- Cung Thượng Giác biết rõ Cung Viễn Chủy ( hoặc chỉ rõ ở phần ngoài cũng được) như chương Cung Thượng Giác, ổng không đưa đồ đến cho Cung Viễn Chủy mà sai Kim Phục đưa đến, đúng là do ổng có việc, nhưng sự thật thì cũng không hẳn, vì ngay sau đó đã có đoạn Cung Viễn Chủy đã "thay đồ mới mà Cung Thượng Giác mang về" dù bản thân cũng mới thay đồ xong. Hay như chương Y quán, Cung Thượng Giác biết rõ Cung Viễn Chủy sẽ từ chối, nhưng ổng dùng danh nghĩa "ca ca tặng cho đệ đệ", vậy nên không thể từ chối được. Chương Túi ám khi cũng vậy, Cung Thượng Giác biết rõ Cung Viễn Chủy đã "sợ" Giác Cung và sẽ tìm cách để không đến nữa, vậy nên ổng đã im lặng, nhưng mà im lặng này có phải để làm việc hay suy tính thì vẫn phải đợi chương tiếp và diễn biến sau.

- Cung Thượng Giác không phải được xây dựng như Cung Tử Vũ, người sẽ trưởng thành nhờ quá khứ và ước mơ thuở nhỏ. Cung Thượng Giác đã trưởng thành, và cái ổng đi tiếp theo, cái mà hoàn thiện thiết lập của Cung Thượng Giác không thể rõ được.

- hiểu đơn giản thì Cung Thượng Giác là người mang plot, vậy nên chừng nào còn plot thì không thấy được con người thật của ổng.

- nhưng xin hãy nghi nhớ, Cung Thượng Giác thật ra cũng rất quan tâm đến Cung Viễn Chủy. Hắn mang plot, và một phần plot là đệ đệ của hắn ta.

7. Về nhân vật khác

- Cung Tử Thương, nàng ta xuất hiện không nhiều. Mình thích kiểu tính cách này, nhưng cũng hơi ngại vì bả nằm ở ranh giới "vừa ghét vừa thích" với "vừa quen vừa lạ". Cung Tử Thương của truyện khác với phim, và cũng sẽ có những cảnh rõ hơn phim (nếu bả xuất hiện). Cung Tử Thương đa sầu đa cảm hơn những gì mình tưởng: Trong chương Y quán ở cuối, khi Giả quản gia và thư đồng muốn chạy trốn, Cung Tử Thương đã chặn hai người lại, và có chi tiết "nàng ta nhíu mày khó chịu" nhưng ngay sau đó lại gọi Kim Phồn đầy vui vẻ vì chặn được người, hay như chương Túi ám khí, nàng ta thấy Thượng Quan Thiển như che dấu gì đó và sẵn sàng bảo vệ Cung Viễn Chủy khi ẻm bị Giả quản gia đổ tội lúc thẩm vấn. Tóm lại thì Cung Tử Thương rất đặc biệt, vì tính cách và cách hành xử của nàng ta, vậy nên mình thay đổi mối quan hệ của Cung Tử Thương và Cung Viễn Chủy, dù sao thì ẻm không có sự bảo bọc của ca ca thì cũng phải có sự chăm chút thầm lặng bé nhỏ từ tỷ tỷ duy nhất.

- Kim Phồn, gã ta xuất hiện từ đầu đến giờ, đất diễn không nhiều nhưng vẫn đủ góp mặt. Thiết lập của ông này thì tạm thời mình vẫn giữ nguyên, nhưng vẫn phải sửa lại vài chỗ, kiểu như mọi người khi thấy Kim Phồn ở bộ này sẽ không còn thắc mắc rằng "tại sao gã chỉ là thị vệ mà nói chuyện ngang cơ với Cung Chủ như Cung Viễn Chủy" hay là sẵn sàng "đánh tay đôi" với ẻm. Kim Phồn ở đây đúng với chức hơn, ổng chỉ không "xứng chức" vài lúc khi ở riêng với Cung Tử Vũ, vì hai người là bạn bè, trước cả khi là chủ tớ.

- Vân Vi Sam và Thượng Quan Thiển, mình sẽ gộp chung để nói về hai người này. Mặc dù họ có nhiều đất diễn, nhưng gần như cũng không có lay chuyển đến kịch bản quá nhiều (hoặc chưa đến lúc). Vân Vi Sam ở đây có phần "tình cảm" hơn, mặc dù vẫn suy tính, nhưng nàng ta lại biết "lợi dụng điểm yếu" của người ta hơn nhiều. Kiểu như chương Giấc mơ và Tam Vực, Vân Vi Sam xác định được Cung Viễn Chủy có tầm quan trọng với Cung Tử Vũ, vậy nên ẻm trở thành đối tượng để Vân Vi Sam vịn vào đi bước tiếp theo. Còn Thượng Quan Thiển, trong phim bả khóc khá nhiều, kiểu đụng chút là có thể rưng rưng nước mắt ấy ( dù chỉ là giả vờ) nhưng ở bộ này lại thiếu "vại nước" khác ấm ức cùng, vậy nên chiêu này phần lớn mất tác dụng. Hướng đi của cả hai cũng đang cần xem xét nhiều lắm, vì thực sự cả hai người họ đều liên quan rất "đậm" đến mạch phim sau này.

8. Về hướng đi sau này

- cái này mình sẽ chỉ nói qua thôi, nhưng chắc chắn là sẽ không thể nhanh chóng được.

- nếu có ai đã xem phim thì chắc cũng sẽ biết rằng từ phần Tam Vực, nội dung sẽ bẻ lái ngang dọc và một đống tình tiết sẽ đập vào mặt, vậy nên mình cần chút thời gian để sắp xếp. Không chỉ vì Cung Viễn Chủy, mà còn vì bộ truyện.

- không thể phủ nhận các hành động trong phim và các cp ở phim được, và mình sẽ phải tìm cách đi đúng mạch nhưng lại là theo diễn biến của mình. Vậy nên phó bản Tam Vực đầu tiên và boss màn đầu tiên sẽ xuất hiện sau.

9. Ngoại truyện

- cái mà mình ghi chú ngay đầu rằng "nếu câu chuyện này đi theo một hướng khác" và cái hướng này lại là "có nhân vật chưa xuất hiện lẫn yếu tố sinh tử văn".

- nó có thể đi tiếp, hoặc không, vì đoạn cuối của ngoại truyện làm mình rất ưng. Khi mà nó đủ cái "diễn biến thời gian":

+ từ lúc Cung Viễn Chủy tự biết rằng "khoé mắt mình chưa có nếp nhăn, tóc mình chưa bạc, đôi mắt vẫn sáng trong và khoé môi mỉm cười". Cung Viễn Chủy nhận ra được y thay đổi, về tình cảm và con người chứ không phải ngoại hình.

+ đến lúc Cung Viễn Chủy phát hiện thời gian trôi qua rất nhanh, khi mọi người xung quanh đang thay đổi: khoé mắt Cung Tử Vũ có nếp nhăn khi hắn cười, bên tóc mai của Cung Thượng Giác có ẩn một sợi tóc bạc, Tuyết Đồng Tử phải khoác thêm áo choàng lông. Hay từ những đứa bé trong nhà, Cung Nhất Sinh từ đứa bé "y hệt bản sao ngày nhỏ của Cung Viễn Chủy " trở thành người "cãi nhau oang oang ở đại điện và lầm bầm bắt mãn vì phải làm việc". Cung Chi Chuỷ từ bé gái thích khóc thành cô nhóc thích trêu chọc người khác, rồi lại chạy khắp nơi. Hay Cung Thụy Vũ thích đến phòng thuốc học tập y sư, Cung Ứng Giác và Cung Hữu Giác đứa đã biết viết chữ đứa biết bắn cung.

- mình thích cách thời gian không xác định ở ngoại truyện nhưng cũng đủ thích ứng. Nói thật thì mình cảm thấy khá nhanh, nhưng đoạn vừa rồi nói bên trên làm mình thấy rất thích.

- và biết đâu tương lai lại có thêm vài phần nữa, không phải là thời gian tiếp đó mà sẽ quay ngược lại, có thể là về Cung Nhất Sinh lúc nhỏ, hay khi có mấy đệ đệ kia thì sao? Mong là mình còn viết được đến đấy. Và mong mọi người sẽ thích, nếu như hôm nào đấy thấy thông báo của truyện là chương ngoại truyện.

10. Kết

- tóm lại thì cảm ơn mọi người, nếu đã xem đến đây.

- truyện sẽ tiếp tục cập nhật vào tuần tiếp, sau khi mình kiểm tra xong mọi thứ.

- cảm ơn vì bình luận của mọi người, và bình chọn nữa. Mặc dù mình vẫn mong sẽ thấy bình luận hơn, vì có thể xem mọi người thảo luận về truyện.

- và, bộ này chắc chắn phải có yếu tố tình cảm. Vì tình cảm không phải chỉ tình yêu, mà còn là gia đình, bạn bè, và mọi người nữa.

- cảm ơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro