Khỏi bệnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trời phủ một màu xám xịt đầy đe dọa ...

Diệc Nhi ngồi yên trên chiếc giường ấm áp , lười biếng chùm chăn và nghe tiếng mưa thật buồn đang lặng lẽ rơi ngoài kia . 

- Ngự y tới ! - Tô công công cất lên chất giọng eo éo .

- Tham kiến Quý phi Nương nương

- Miễn lễ - Diệc Nhi mệt mỏi ngáp . Nếu thế gian này không còn Kỷ Cung , cô cũng chẳng thiết nhìn thấy ánh sáng mặt trời nữa.. 

- Sao Người không có chút vui vẻ nào vậy? - Kim ma ma ngạc nhiên nhìn biểu hiện của cô . Bà cho rằng Quý phi không may gặp nạn bị mù nên sinh ra lãnh đạm . Nếu chữa khỏi mắt , chắc chắn người sẽ vui mừng như xưa .Nhưng mọi việc diễn ra hoàn toàn đi ngược lại suy đoán của bà..

- Người đã không còn ... Ta nhìn những cảnh vật ngoài kia chỉ càng thêm đau lòng . Ma ma và Tô công công cứ lui ra trước đi .

- Giờ tại hạ sẽ chữa cho Người hết bệnh .

- Bệnh của ta là tâm bệnh , không cách nào chữa khỏi ! Ngươi cũng rời khỏi Hoàng cung này đi . Ta sẽ xin hoàng thượng miễn tội cho ngươi . 

- Nàng nghĩ rằng ta không thể sao? Thứ lỗi cho ta nói thẳng : Tình cảm nam nữ đâu phải thứ quan trọng nhất cuộc đời này? Quan trọng hơn là nàng phải tiếp tục sống thật hạnh phúc ... 

Diệc Nhi thầm kinh ngạc. Tại sao hắn lại thấu hiểu tâm can cô như vậy?  

Rồi cô chợt bừng tỉnh .Đúng thế ! Tình yêu đâu phải thứ quan trọng nhất trong cuộc sống .  Hơn nữa , những chuyện xảy ra với cô đều chỉ như một giấc mộng . Cô là đứa trẻ mồ côi , không gia đình, không nhà cửa, điều duy nhất cô theo đuổi chính là võ học . Nếu sau này trở về thế giới hiện đại , bị mù sẽ rất khó tâp võ , rất khó sống ! Diệc Nhi liền ngoan ngoãn ngồi yên để người đó chữa bệnh cho mình . Khi bàn tay ấy lướt qua mũi cô , phảng phất mùi hương quen thuộc mà suốt kiếp này cô không thể lãng quên ... 

Hai viên đá cọ xung quanh mắt Diệc Nhi dần biến thành những viên ngọc xinh đẹp . 

" Chẳng phải viên đá này ở trên Vọng Thiết Sơn sao? Cọ đá này vào da thịt , đá sẽ hóa ngọc , chữa được mọi bách bệnh. Thì ra nó lại kì diệu như vậy " (đọc phần 2)

Đầu tiên , những hình ảnh mờ ảo lướt qua võng mạc cô ,rồi sáng dần , sáng dần ...

- Kỷ Cung ! 

Ngay khi nhìn thấy nam tử trước mặt , lòng Diệc Nhi bỗng hạnh phúc kì lạ . Chàng giờ còn đẹp hơn xưa . Cô lo lắng không biết lúc này khi không trang điểm , trông cô có tiều tụy xơ xác lắm không . Cô dụi mắt lần nữa để chắc rằng chàng không phải là ảo ảnh hay một thứ gì đó tương tự .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro