CHAP 11: GIẬN DỮ (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rất nhiều ngày không thấy Cậu về nhà, Anh thật sự rất lo lắng, đến công ty cũng không thấy Cậu thường xuyên, Anh không biết Cậu đã đi đâu,đã làm gì...

Nếu như Cậu đã biết Anh là đông tính, vậy thì sự thật Anh và Cậu đã tiến tới quan hệ gì không cần giấu giếm nữa... Anh không muốn thấy Cậu khinh miệt Anh, còn coi thường Anh và tình cảm của Anh... Tình cảm ấy không cho phép Cậu hiểu lầm, cũng không cho phép Cậu chà đạp lên nó... Có thể Cậu sẽ không bao giờ để ý tới Anh nữa... Nhưng tình cảm này, những cảm xúc trân thật những đêm Cậu và Anh có với Nhau nên được nói ra tất cả...

Hôm ấy mưa rất lớn, Cậu thật bận bịu với công việc, từ nhân sự cho tới thiết kế dự án đầu tư, sự mệt mỏi hiện rõ trên gương mặt cậu.
Nhân viên hôm nay tất cả làm sao vậy, đến một kế hoạch ổn cũng không có, mọi thứ như muốn bùng nổ ngay trong cuộc họp.
Cậu thật sự đã không kiềm chế được bản thân mà ầm ĩ đến 1h đồng hồ trong cuộc họp. Dải tán cuộc họp trong sự mệt mỏi và khó chịu khắp người.
Cậu cần đi bar uống vài li rượu, thật sự quá khó chịu.
Nguyên nhân chỉ là do công việc thôi sao,  không, không chỉ có vậy, đồ vật của Cậu bị người ta đụng vào, rất không thích như vậy và làm ảnh hưởng khá nhiều tâm tư của Cậu.
Vậy thì ném quách món đồ đó đi, mua một món đồ mới. Chơi cho thỏa thích. Cậy thực sự suy nghĩ như vậy. Ngả nghiêng nơi quầy bar ngập rượu, nơi những cô gái mặc những bộ cánh không thể thiếu vải hơn. Cậu đã có thể ôm vào lòng vài cô gái nóng bỏng, chạm vào những nơi lộ liễu nhất.
Khoác tay lên vai một cô nàng nóng bỏng rồi liêu xiêu dời khỏi Bar. Lên một chiếc taxi hạng sang và tiến về biệt thự, nơi có một thứ mà cậu coi như món đồ sở hữu, hôm nay Cậu thật muốn ném đi.
Cánh cửa lớn trong nhà mở ra, Cậu liêu xiêu khoác tay cô gái tiến vào trong nhà.
Nghe thấy tiếng cửa chính mở, TC từ phía phòng khách vội vàng chạy lại, hai tay giơ ra muốn đón lấy người đang khoác vai cô gái. Nhưng cánh tay anh đưa ra lại bị gạt đi mạnh mẽ.
- " Tránh ra"
TC đã ngửi thấy mùi rượu khá nồng nặc, biết rằng người kia đã quá say, nên lại tiếp tục tiến lại và đưa tay lên đỡ.
- " Tránh ra, bỏ bàn tay vẩn thỉu ấy ra khỏi người tôi"
Giọng đã ngà say, nhưng tâm trí lại tỉnh táo, cứ nghĩ đến món đồ của mình bị người khác chạm vào, VNB lại thấy ghê tởm vô cùng.
TC khựng lại giữa chừng vẫn chẳng hiểu có chuyện gì xảy ra. Lần này anh khẽ lên tiếng
- " Anh có chuyện muốn nói với em..."
Giọng Anh thật ấm, mỗi lúc nghe được giọng Anh, dù tâm trạng có xấu đến đâu thì lòng VNB cũng sẽ trùng xuống vài phần. Nhưng hôm nay, mỗi câu anh nói ra, mỗi hành động cử chỉ của Anh lại khiến Cậu khó chịu đến thế.
- " Anh im miệng và tránh xa tôi ra, tôi không muốn nghe bất kì điều gì từ một thằng đông tính như anh cả"_
VNB hất tay cô gái ra, và xô ngã TC. Lực xô Anh lúc ấy không hiểu sao lại mạnh đến vậy. TC không phòng bị đã ngã về phía sau, tay Anh chống xuống đất, truyền lên một cảm giác nhức nhối vô cùng.
- " Tất cả các người cút ngay khỏi nhà tôi, những thứ bẩn thỉu, không sạch sẽ như mấy người đáng được ở trong nhà tôi sao?"
Ngón tay VNB chỉ thẳng về TC.
- " Anh, anh cũng nên bị vứt đi lâu rồi mới phải, thứ đồ không sạch sẽ, Anh xem lại anh xem có giống cô ta không? Lẳng lơ, mồi chài bao nhiêu thứ đàn ông vì tiền. Đụng chạm biết bao thứ dơ bẩn."
Hôm nay VNB nói nhiều thật nhiều, men rượu khiến Cậu nói trôi chảy quá, nói lại quá rõ ràng.
- " em nói gì vậy NB? Anh không phải như vậy..."
- " hôm nay tôi sẽ nói cho anh hiểu.
.Anh, cái thứ đồ dơ bẩn hôm nay tôi muốn tống khứ đi.
.Anh, là đồ tôi bỏ đi, thật chướng mắt
.Anh, hiện tại cút ra khỏi nhà tôi, tôi vứt anh vì anh là đồ bỏ đi, chẳng cần lí do gì cả. Cút"
Một lời thứ đồ, hai lời dơ bẩn, ba lời bỏ đi. Cậu vứt anh đi như thứ đồ hoang phế. Trong anh còn chút tự trọng thì nên dời khỏi nhà ngay lập tức. Anh cũng có tự trọng, Anh cũng có liêm sỉ và hiểu rõ từng lời Cậu nói như thế nào. Ai chấp với người say, nhưng những lời người say lại là nói thật...
Anh đứng dậy cánh tay truyền tới thật đau, nhưng trái tim anh một cảm xúc dâng lên khó tả, bóp trái tim anh đến nghẹt thở lúc này.
Anh từ tốn đưa tiền cho cô gái và bảo cô trở về. Cũng chẳng để VNB nói thêm, anh xoay người thật nhanh hướng về phía phòng mình.
- " Đứng lại, tôi nói anh cút khỏi nhà tôi."
Thật sự VNB làm căng đến vậy, Cậu quá tỉnh hay sao???.
Anh vẫn đi thẳng lên phòng. VNB đuổi theo Anh, nghiêng ngả đứng trước cửa phòng nhìn Anh thu dọn đồ đạc. Ngày Anh tới đây một vali hành lí, hôm nay Anh dời khỏi đây cũng một vali đó.
VNB thấy thật chướng mắt, Cậu lao tới phía Anh, giật vali hành lí của anh quẳng từ tầng hai xuống dưới sàn tầng một, chiếc vali đã cũ, hành lí cũng vì vậy mà vương vãi khắp sàn... Quay lại túm lấy bả vai Anh, lực tay lúc này chẳng biết nặng nhẹ, túm lấy Anh ghì chặt.
- " lẽ ra tôi không nên nhặt thứ dơ bẩn như Anh và đem về nhà."
VNB nghiến răng nói ra những lời này, trong tâm Cậu đã thực sự trống rỗng. Cậu nằm vật ra giường của Anh và nhắm mắt. Bên tai Cậu chỉ còn tiếng mưa rào và tiếng sấm chớp thật lớn.

Anh không có cơ hội để nói ra sự thật, rằng Anh chưa bao giờ làm điều ấy với ai,  tình cảm và thân thể Anh chỉ dành cho mình Cậu... Hôm nay Anh đã không có cơ hội nói ra điều này, vậy thì hãy mãi mãi chôn vùi nó theo anh xuống mồ.... Anh cất bước ra đi.

Chap 12: SỰ THẬT

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro