tên tác phẩm : Le Service
tác giả : Edgaralie
Thể loại : trinh thám, học đường, kinh dị
tình trạng : keep going
lưu ý :
1 tác phẩm này hiện tại là tác phẩm đầu tiên mà mình chính thức đăng tải, nên tất nhiên sẽ còn nhiều thiếu sót và sửa đổi trong tương lai, vì thế mình mong muốn nhận được sự góp ý và ủng hộ từ các bạn, xin chân thành cảm ơn ('・ω・')
2 mọi địa điểm, tình tiết, bối cảnh, nhân vật xuất hiện trong truyện đều dựa trên trí tưởng tượng của mình, và hoàn toàn không có thật
3 truyện hiện tại chỉ đăng tải duy nhất tại nền tảng wattpad và được bảo lưu mọi quyền tại đây, nghiêm cấm các hành vi ăn cắp truyện hoặc đăng lại ở các nền tảng khác
*
[ngày đăng tải đầu tiên : 29/7/2024]
trích đoạn
*
một lần nữa tôi mơ màng bước vào giấc ngủ
lại là giấc mơ tỉnh
nhưng mọi thứ xung quanh tôi nhuốm một màng sương mù, tôi không có cách nào nhìn được giấc mơ này theo góc độ rõ ràng
tôi mơ thấy bản thân đang đứng giữa khoảng sân trong góc bị che khuất của sân trường, bầu trời lúc này cũng đang giăng kín mây, mắt tôi nhìn lên sân thượng, nơi có một nữ sinh đang đứng trên lan can
đây chắc hẳn là lần thứ 3 tôi nhìn thấy cô bé ấy, một cô bé có mái tóc ngắn đen dài đến vai, cùng khuôn mặt khá xinh xắn và dễ nhìn
nhưng khuôn mặt kia lại tựa hồ như mặt nước hồ tĩnh lặng, không có một biểu cảm nào rõ rệt mà tôi có thể nhìn ra, hoặc có thể vì tôi không thể đoán được biểu cảm của cô bé
tôi nhìn thấy mắt con bé hướng về phía xa xăm, lúc này nó đang đứng trên sân thượng dãy E của trường, cùng với đôi chân trần đang rươm rướm máu, tôi đoán chắc là chân con bé vì bị thương bởi các mảnh thủy tỉnh của cửa kính phòng thư viện khi nó chạy lên đó
Cho đến khi gió nổi lên, ánh mắt nó dừng lại ở tôi, trước khi nở một nụ cười méo mó đến đáng sợ, nhưng nụ cười ấy dần bị thay thế bởi vẻ mặt đau đớn khi con bé nhảy từ trên sân thượng xuống
ngay trước mắt tôi
một tiếng va chạm mạnh với mặt đất làm hai mắt tôi mở to, gương mặt phút chốc cứng đờ, hai bên tai cũng vọng lại tiếng ong ong, tôi chỉ cảm thấy khó thở ngay lúc này
tuy biết là mơ, nhưng nó chân thật đến mức đáng sợ
dường như ngay lúc này đây, tôi lại có thể nhìn rõ ràng thi thể con bé mà không gặp chút trở ngại nào, dường như bản thân tôi đang thực sự chứng kiến nó
màn sương mù nọ tựa hồ cũng đã dần tan, nhường chỗ lại chỗ cơn mưa rả rích
chân tôi không tự chủ mà tiến lại gần nơi cô bé rơi xuống, trước khi tôi kịp thời phản ứng lại, thì tôi đã nhận ra bản thân đang đứng trước x.á.c c.h.ế.t của con bé
thi thể con bé rơi xuống cách không xa chỗ tôi đang đứng, đầu của nó nát nhừ, bê bết máu, khuôn mặt của con bé cũng đã bị phần tóc che khuất mất, chỉ nhìn rõ được phần tay đang trong tư thế ôm thấy khuôn mặt như thể đang sợ hãi của nó, một khoảng đất xung quanh cũng dần bị nhuộm màu đỏ thẫm, mùi máu tanh xộc lên thẳng mũi tôi, làm tôi có chút hơi hoảng loạn, mà vô thức đưa tay lên mặt để che đi thứ mùi đó
*
thay đổi lần cuối : 8:53 ngày 23/9/2024
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro