Chương 37: Hoảng hốt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng






Sáng sớm Jiyeon mở cửa phòng tranh, liền thấy một cái bóng trắng vọt vào trong, chăm chú nhìn nhìn, lại là Irene - "Mới sáng sớm, cậu giả ma dọa ai à?" - Jiyeon tức giận nói, ban nãy cô còn tưởng hồn ma con gái, sợ hãi hai chân mền nhũn.

"Đẹp không?" - Irene thái độ khác thường không phản bác, xoay qua xoay lại mấy vòng trước mặt Jiyeon, còn ném một cái nhìn quyến rũ cho Jiyeon, nhất thời để cô nổi da gà đầy người, Irene hôm nay uống lộn thuốc rồi hay sao?

Nhưng không thể không nói, hôm nay cậu ấy ăn mặc rất xinh đẹp, cái váy hoa trắng liền thân như của Chaeyoung, giày đế cao màu trắng, đeo một sợi lắc bạc xinh xinh trên cổ chân trắng nõn mềm mại. Mà hôm nay Irene còn tinh tế trang điểm nhẹ, mặt trong suốt như ngọc, mắt trong veo như nước, cộng thêm hai con ngươi xanh thẳm làm mê hoặc lòng người và khí chất quý tộc bẩm sinh, người phụ nữ của giờ phút này hiện giờ trên đời mấy ai có thể sánh cùng.

"Hyunie, hôm nay cậu sao thế?" - Eunjung một bên cũng bị Irene hôm nay hù dọa, vì Irene lúc này quá khác thường, không hiểu sao cho cái cảm giác xuân tình phơi phới.

Irene không nhận được câu trả lời mong muốn, hơi mất hứng trề môi - "Không có gì, hôm nay liền muốn trang điểm mà thôi..." - nói với giọng thất vọng.

"...".

"...".

Jiyeon với Eunjung đưa mắt nhìn nhau, nhất thời hiểu được một chút lý do hôm nay Irene trang điểm như vậy, xem ra là đã thông suốt.

"Hyunie, hôm qua bọn tớ để cô Sunyoung làm một bài kiểm tra, cậu hứng thú muốn biết không?" - đầu tiên Eunjung tung một miếng mồi lớn, thông minh như Irene chắc chắn biết Eunjung đang dụ cô, nhưng hiện giờ Irene chỉ cần là chuyện có liên quan Chaeyoung, liền sẽ biến thành đứa bé gái có chỉ số thông minh cơ hồ bằng không.

Lỗ tai Irene như được gắn ra đa vậy, vừa nghe liên quan đến Chaeyoung, ngay và luôn phản ứng - "Chuyện gì dzạ?" - cô khoanh tay, nhướng hai chân mày lá liễu, dáng vẻ rất có hứng thú.

"Không hứng thú thế thì thôi." - Jiyeon không ưa bộ dáng này của Irene, cùng với bộ phong nhã tuyệt thế năm đó ở Paris, tiểu công chúa thông minh thuần khiết có khác biệt quá lớn, bây giờ hễ nghe có liên quan Chaeyoung liền trở nên chẳng khác gì đứa ngốc nghếch. Hớn hở như vậy rõ ràng yêu Chaeyoung rồi...

Eunjung phủi cái dáng vẻ 'không liên quan' của Jiyeon, rõ ràng hôm qua còn thương lượng với cô làm sao để tác hợp Sunyoung với Irene, bữa nay thấy bộ dạng Irene hơi 'tâm không yên tĩnh', là lại thành thật mâu thuẫn...

"Chính là cái lúc bọn tớ cùng làm kiểm tra đồng tính ở Pháp ý, cậu đoán xem cô Sunyoung được bao nhiêu điểm?" - Eunjung nhìn Irene một cái, khoan thai lấy xấp giấy ra trong túi xách, cô phải thật khéo gợi mở cho Irene, Irene quá mức kiêu ngạo, trong mối quan hệ lại một mực thuộc loại bị động, mà lần này thì không giống, đối tượng là phụ nữ, mà Sunyoung lại thuộc dạng lạnh lùng, hơn nữa Sunyoung dường như không thích Irene, muốn Sunyoung chủ động, trừ phi sao chổi đâm Trái Đất, cho nên hãy để người sư phụ này 'hướng dẫn từng bước' thật tốt cho học trò Irene mở ra then chốt không dễ gì mở được này.

Irene vui vẻ nhận xấp giấy, lật vài tờ, tưởng của Chaeyoung, không ngờ toàn bộ đều trống trơn, có ý gì đây? - "Sao bên trên không ghi gì hết?" - Irene hơi nghi ngờ, dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn thẳng Eunjung, hy vọng cô mau chóng cho mình câu trả lời, không muốn đoán mò.

"Này là của cậu, gần đây mới ra, không giống lúc trước, nhưng cũng từ một người, hôm qua cô Sunyoung cũng làm bộ này, làm cái này đi tớ cho cậu xem của cô Sunyoung được không?" - Eunjung tiếp tục thả mồi, quả nhiên Irene cầm ngay lấy cây bút mực trên bàn trà bên cạnh, ngồi lên sô pha chuẩn bị làm.

Jiyeon càng nhìn càng tức giận Irene bộ dạng không thua kém ai, quả nhiên trong lòng cô vẫn chưa buông được Irene, coi như ép mình thành bạn thân cô ấy, nhưng trong tâm vẫn một phần duy trì vị trí của cô. Lúc trước cô ấy qua lại với con trai thì còn có thể xem cô ấy là thẳng để an ủi, bây giờ cô lại thích phụ nữ, mà không phải mình, trong lòng không nhiều cũng ít thấy mất mác.

"Hở?" - Jiyeon cảm giác bàn tay bị nắm rất chặt, ngay sau đó mười ngón tay đan vào nhau.

"Tớ biết cậu chưa buông được cậu ấy, nhưng nếu Irene lựa chọn cô Sunyoung, vậy hãy để hai chúng ta giúp đỡ cậu ấy có được hạnh phúc không hay sao?" - ánh mắt Eunjung ôn nhu như nước nhìn Jiyeon, giọng mang tha thứ.

Cũng phải, trên thế giới này người có thể xứng với Irene cũng không nhiều, mấy tên con trai kia vốn cũng không xứng, Sunyoung cũng là mỹ nữ đứng hàng số một, chỉ thanh nhã thoát tục, khí chất phiêu dạt như tiên đã để cô không thể dùng lời nào để tả, có lẽ là một người bạn đời hợp với Irene.

Jiyeon sau khi hoàn toàn nghĩ thông suốt, bất bình trong lòng cùng kiềm chế cũng theo đó hầu như biến mất không còn - "Vợ à, tớ về sau sẽ một lòng một dạ với cậu, tớ yêu cậu ~" - Jiyeon quay đầu, hôn một cái lên khóe miệng Eunjung.

"Cậu có cần thỉnh thoảng phải ân ân ái ái trước mặt tớ vậy không?" - Irene vừa làm đề xong, vừa ngẩng đầu thì thấy một màn Jiyeon hôn Eunjung, xem từ góc độ của cô, hoàn toàn chính là hôn sâu.

"Coi chừng bị đau mắt hột ha!" - Jiyeon trêu ghẹo nói, nghĩ thông suốt rồi, cô cũng tận lực xem Irene như bạn bình thường, như thế có lẽ hay hơn.

Irene dứt khoát không để ý Jiyeon, đưa đề cho Eunjung - "Đây, xong rồi, phần Sunyoung đâu?" - Irene lúc này cấp bách muốn xem của Chaeyoung. Trước kia cô làm ra câu trả lời, tỷ lệ đồng tính là tám phần trăm! Nhưng bây giờ nhanh như vậy liền bị bẻ cong, thế giới thật kỳ diệu hớ!

"Chẳng phải chữ của Yeonie đây sao?" - Irene hưng phấn cầm lấy phần đề Eunjung đưa, kết quả liếc mắt một cái liền nhận ra chữ bên trên, nhất thời liền có chút quen, nét chữ rõ ràng là chữ của Jiyeon.

"Ừ, hôm qua bọn tớ không để cô Sunyoung làm, mà dùng phương thức hỏi đáp, Yeonie ghi chép!" - Eunjung nhìn bộ dạng phát tiết của Irene bật cười, bộ dạng cậu ấy sao cứ như bị người lừa gạt thế.

Phải không? Irene nửa tin nửa ngờ tiếp tục cẩn thận quan sát trên đề, cuối cùng tính ra điểm, so với đáp án. Lại đến chín mươi phần trăm, như thế nghĩa là, mình có cơ hội rồi?

"Thật đúng là không nhìn ra chị ấy là đồng tính, khó mà đoán được! Trước kia còn nói mình không thích phụ nữ." - Irene giả vờ vô tình nói, nhưng nội tâm đang lớn tiếng reo hò, cô thật muốn trực tiếp ca hát... Nhưng giáo dục từ nhỏ không cho phép cô làm vậy, dĩ nhiên cô chỉ có thể dâng trào kích động trong lòng.

Lúc này, điện thoại Jiyeon reo lên dồn dập - "Cô Sunyoung? Được, vậy chị nghỉ cho khỏe đi... Không sao đâu... nếu thấy khó chịu nhất định đến bệnh viện nhé..." - Jiyeon quan tâm nói, nhưng hai chữ bệnh viện nhanh chóng truyền vào tai Irene.

"Sunyoung chị ấy thế nào?" - Irene bắt hai cánh tay Jiyeon, gấp gáp hỏi. Nắm lấy Jiyeon hơi đau, sức lực Irene lúc nào lại mạnh như vậy?

Chaeyoung lúc này đã ngắt máy, Jiyeon phải dùng một chút sức mạnh mới gỡ được hai tay Irene đang xé bả vai đáng thương của mình - "Không có gì, Sunyoung của cậu bị cảm, hơi phát sốt, cho nên xin nghỉ bệnh ở nhà... hai ngày..." - Jiyeon nhìn dáng vẻ Irene hoảng hốt, cũng không trêu ghẹo cô, nghiêm túc nói.

"Vậy tớ đến tìm chị ấy..." - nói xong, Irene cấp tốc lao ra cửa, nhưng mà cô hình như...

Jiyeon với Eunjung mặt đầy hắc tuyến nhìn bóng dáng cô đã mờ nhạt - "Túi, di động, thứ gì cũng không cầm, hơn nữa chỉ mặc mỗi cái váy trắng túi cũng không mang theo, đi làm sao đây?" - đây cũng chưa là trọng điểm, điểm chính là ngay cả địa chỉ nhà Sunyoung cũng không có, cậu ấy đi đâu tìm Sunyoung chứ? Jiyeon hoàn toàn không nói, quan tâm tắc loạn, quan tâm tắc loạn* a!!!

Quả nhiên, chưa đầy năm phút, Irene đã hổn hển quay trở lại, không nói hai lời, cầm túi với di động tức tốc xông ra ngoài, nhưng liền bị Eunjung ngăn lại - "Đây là địa chỉ nhà cô Sunyoung, lúc làm đề đã viết lại, bên trên còn có số điện thoại." - Eunjung nhét một tờ giấy vào tay cô, chẳng lẽ định quay lại lần hai sao?





_________________

*Quan tâm tắc loạn: quá lo lắng mà không thể bình tĩnh tự suy xét.











.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro