2.1 Alone

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi Draco từ sảnh bước vào, anh nghe thấy một vài tiếng nói ra báo hiệu sự xuất hiện của một số người qua Apparition và tiếng ồn ào cho thấy Floo đã được sử dụng. Anh dừng lại bên ngoài cánh cửa, nơi anh nghe thấy tiếng nói phát ra và do dự trước khi từ từ đẩy nó ra. Đó là khoảng khắc anh nhận thấy có người đang ở trong phòng, đó là nhà bếp, Draco ước gì mình đã không đi vào. Căn bếp tràn ngập Weasley và một cô bé tóc xù, biết nói.

Draco nhìn mọi thứ đỏ bừng và xốn xang trong phòng rồi quay người rời đi ngay lập tức, nhưng chưa kịp cất bước thì một tiếng hét đã vang lên.

"Stupefy!!"

Cảm kích với kỹ năng Quidditch Seeker của mình, Draco đã né được lời nguyền bằng phản xạ cực nhanh và cúi xuống cạnh bàn.

"Ronald Weasley! Bọn mày nghĩ bọn mày đang làm điều quái qủy gì vậy?"

"Đó là Malfoy, Mẹ! Mẹ biết nó là gì mà, con nguyền rủa trước và đặt câu hỏi sau. Nó ở đây để theo dõi chúng ta."

"Thành thật mà nói, Ronald! Bồ thực sự nghĩ rằng ai đó có thể vào đây nếu họ không được Dumbledore mời?" Hermione nói.

"Đúng vậy, con yêu," Molly Weasley nói, gật đầu với Hermione, và sau đó cô quay sang các con trai và con gái của mình. "cách mà các con cư xử, các ngươi có nghe ta nói không? Không được chửi bới! Cha của con và ta có một cuộc gặp mặt với Albus. Đi cùng, Arthur." Ông Weasley gật đầu và dẫn vợ ra khỏi bếp.

Ron, Fred, George và Ginny đều đang nhìn Draco nhưng biểu cảm của họ đều khác nhau. Ron nhìn chằm chằm vào anh chàng tóc vàng với vẻ nghi ngờ và hận thù đen tối, trong khi cặp song sinh đang nhìn anh ta với vẻ tò mò và vẻ mặt hơi kinh ngạc. Và Ginny, cô ấy chỉ đang nhìn cảnh đó với sự thích thú. Draco quan sát tất cả bọn họ trong giây lát, với chiếc mặt nạ lạnh lùng cố định, nhếch mép trên môi.

"Mày đang làm cái quái gì ở đây vậy, Malfoy?" Ron gầm gừ. Anh nắm chặt đũa phép đến nỗi các khớp ngón tay của anh bắt đầu trắng bệch.

"Tao không hiểu điều đó liên quan đến mày như thế nào, Weasel." Và rồi anh ta nhếch mép cười với những người còn lại khi mặt Ron càng đỏ hơn. "Nhưng tao cá là tao có thể đoán tại sao tất cả bọn mày ở đây. Bọn mày luôn ở bên cạnh Cậu bé vàng và gọi," Draco bắt đầu biết rõ rằng Harry không có cơ hội để liên lạc với bạn bè của mình. "Bọn mày đến để đảm bảo rằng cậu ta sẽ không chết; mặc dù tao khá chắc rằng có khả năng cậu ta sẽ không bao giờ tỉnh lại." Ngay cả khi nói những lời đó, anh cảm thấy thế giới của mình nghiêng ngả và một cơn đau nhói đâm vào lồng ngực.

"Chuyện gì đã xảy ra?" Ron hỏi.

"Harry?" một trong những cặp song sinh hỏi, và mắt Ginny cuối cùng cũng tập trung rõ ràng vào chủ đề được nói.

"Còn Harry? Chuyện gì đã xảy ra với anh ấy?" cô hỏi, và Draco cau mày trước cảm giác đằng sau những lời cô dành cho Harry, nhưng trước khi cậu có thể đưa ra nhận xét một cách gắt gỏn, Ron một lần nữa nói, và lần đầu tiên, chàng trai tóc vàng nhà Slytherin hoàn toàn ngạc nhiên.

"Ai quan tâm điều gì đã xảy ra với cậu ấy! Có điều gì đó luôn xảy ra với cậu ấy! Cậu ấy có lẽ xứng đáng với bất cứ điều gì cậu ấy nhận được! Tất cả chúng ta đều biết cách cậu ta thu hút sự chú ý."

"Ron! Anh biết điều đó không đúng. Harry ghét trở thành trung tâm của sự chú ý!" Ginny gầm gừ.

"Từ những gì tao đã thấy trong nhiều năm qua, mày mới là người khao khát sự chú ý," Draco chỉ ra. Ron lườm Draco.

"Dù sao đi nữa, chúng ta tốt hơn hết là không có cậu ấy ở bên!"

"Whoa, anh bạn nhỏ! Làm sao em có thể nói như vậy về người bạn đời tốt nhất của mình?"

Ron quay sang những người anh em của mình. "Cậu ấy không phải là người bạn thân tốt nhất của tôi, không còn nữa. Thôi nào, Mione. Anh không thể chịu được ở cùng một chỗ với Potter và Malfoy!"

Ron nắm lấy tay bạn gái và bắt đầu kéo cô ấy về phía lò sưởi. Draco theo dõi tất cả những điều này, cố không bỏ cuộc một cách tuyệt vọng. Anh ấy đã hiểu, đúng chưa? Bộ ba Vàng không còn nữa? Anh sững sờ nhìn và với một sự tức giận dâng trào nhất định khi Granger cố gắng rút ra khỏi vòng tay của anh chàng tóc đỏ nhưng không thành công và bị đưa vào lò sưởi để bị ngọn lửa màu xanh lá cây rực cháy thiêu rụi, theo sát là tên bạn trai khốn khiếp của cô.

"Đó là cái quái gì vậy? Tai mắt của tôi đang lừa dối tôi hay là Weasel vừa từ bỏ Potter?" anh hỏi một cách hoài nghi khi cơn thịnh nộ của anh tiếp tục tăng lên.

Vì một lý do kỳ quặc nào đó, anh ấy đã tức giận vì Potter, thay vì chỉ tức giận với Potter, như mọi khi. Chẳng phải bạn bè của Potter phải trung thành, sát cánh bên cậu ấy trong mọi chuyện sao? Đó không phải là điều mà nhà Gryffindors luôn nói về điều đó sao. Và họ đã ở đâu khi Potter luôn bị đánh đập bởi người chú béo của mình? Và tại sao bây giờ họ không ở bên Harry khi cậu ấy cần họ nhất?

"Draco, làm ơn cho chúng tôi biết có chuyện gì với Harry." Draco ngạc nhiên ra khỏi những suy nghĩ mông lung khi Weaslette nhẹ nhàng gọi tên cậu. Cặp song sinh cũng đang nhìn anh cầu xin.

"Trả lời câu hỏi của tôi trước," anh yêu cầu và khoanh tay trước ngực. Ginny thở dài và đảo mắt, nhưng sau đó chuyển sang ngồi ở bàn bếp gần chỗ Draco đang đứng. Những người khác cũng làm như vậy với Draco là người ngồi cuối cùng.

"Đây thực sự không phải là nơi tích hợ để chúng tôi nói với bạn những gì đã xảy ra. Harry mới là người nên làm điều đó nhất."

"Đúng vậy, hoặc tên khốn đó là em trai của chúng ta, Ronniekins," George nói.

"Nhưng thằng sẽ không bao giờ nói một lời 'vì git biết anh ấy đã sai!" Fred đưa vào.

"Vâng, thật dễ hiểu, cảm ơn," Draco chế nhạo, sự thiếu kiên nhẫn hiện rõ trong đôi mắt bạc.

"Cố lên, tóc vàng. Đừng để kiểu tóc đuôi ngựa của cậu bị xoắn," một trong những cặp song sinh, Fred hoặc George nói và họ đang cười toe toét. Draco cau mày và nhìn sang Weasley trẻ nhất khi cô ấy bắt đầu cười khẩy.

"Ba người đang làm cái gì vậy? Mau nói cho tôi biết mọi chuyện!"

Sau một vài tràng cười sảng khoái, ba cái đầu đỏ nghiêm túc trở lại sau khi họ nghe thấy tiếng bước chân vội vã trên đầu và tiếng khóc nhẹ của mẹ họ.

"Như cậu đã biết Thế giới phù thủy có đầy những người khác nhau với những phép thuật khác nhau. Và cậu cũng biết rằng hầu hết các pháp sư và phù thủy đều có tư duy rất cởi mở khi nói đến những người kết nối, bị thu hút hoặc yêu một người cùng giới tính. Chỉ khoảng mười phần trăm dân số của chúng ta có nghĩ xấu về các mối quan hệ đồng giới, "Ginny giải thích, mặc dù cô ấy khá chắc chắn về chàng trai xinh đẹp trước khi cô ấy biết điều này, và gần như chắc chắn rằng Draco đã thực sự nhìn vào mắt của mình. bên cánh đồng khi nói đến những người yêu nhau.

"Có vẻ như đứa em trai thân yêu của chúng tôi là một phần của phần trăm nhỏ đó," một trong những cặp song sinh nói.

"Em trai anh là một người kỳ thị đồng tính ," Draco gật đầu nói. "Tôi đã thấy một con đang đến cách đó một dặm. Nhưng điều này có liên quan gì đến Harry?" (I saw that one coming a mile away. But what does this have to do with Harry?")

Ba người nhà Weasley chớp mắt nhìn anh đầy ngạc nhiên khi chàng trai tóc vàng nói tên Harry một cách bình thường. Và sau đó toàn bộ mọi chuyện như sang tỏ. Ở đây, tất cả họ đều ở Số 12, ngồi trong bếp và trò chuyện rất bình thường với Draco Malfoy, và git không phải là một cái gì cả. Anh ta dường như thực sự muốn biết những gì đã xảy ra trong cuộc sống của Harry, và có vẻ như anh ta không muốn thông tin này bị ảnh hưởng bởi bất kỳ ai. Không ai trong số những đứa trẻ nhà Weasley từng nhìn thấy khuôn mặt của Malfoy thoáng như vậy trước đây và một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu của cặp song sinh cùng một lúc. Họ quay lại, gật đầu, và sau đó mỉm cười với nhau trước khi đối mặt với Draco một lần nữa.

"Chuyện gì?" Draco yêu cầu hai tên ngốc đang cười toe toét giống hệt nhau.

"Ồ, không có gì, không có gì. Chúng tôi chỉ ..."

"Nhận ra một cái gì đó là tất cả ..."

"Không cần lo lắng. Chúng ta chỉ đi xem ..."

"Mọi chuyện diễn biến ra sao!"

"Ừ, được, sao cũng được." Draco quay lại nhìn Ginny, người có vẻ là Weasley hiền lành nhất, và nhìn cô ấy đầy mong đợi.

"Chà Ron đã phát hiện ra Harry là người đồng tính và cậu ấy đã rất bối rối."

"Gin! Em không nên nói với cậu ta phần đó."

Ginny nhìn những người anh của mình một cái nhìn khô héo đến nỗi Draco cảm thấy mình đang nhìn Weaslette nhỏ bé chỉ với một chút tôn trọng.

"Tôi biết hai người cũng đang nghĩ như tôi. Điều này sẽ khiến mọi thứ trở nên dễ dàng hơn, cậu có nghĩ vậy không."

Vì Draco không quan tâm lắm đến việc nghe những người Weasley đang cãi nhau vô cớ, anh điều chỉnh suy nghĩ của bản thân về tin tức mà anh vừa phát hiện ra. Weasley, Granger và Harry không còn nói chuyện nữa vì Ron kỳ thị đồng tính. Nhưng còn nhiều thứ hơn thế nữa. Không thể chỉ vì thế mà khiến anh quay lưng lại với người bạn thân nhất của mình. Nhưng một lần nữa, đây là Ronald Weasley, và mọi người đều biết anh ta ngu ngốc như thế nào. Ngoài tất cả những điều đó, anh ấy vừa phát hiện ra rằng Harry là người đồng tính! Harry thích đàn ông! Đây... đây là một tin tuyệt vời!

"Malfoy, cậu cười như vậy thật đáng sợ," Fred nói.



Mình dịch có thể khôngmượt lắm, có gì các bạn cứ góp ý nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro