Em Dám Quên Tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em Dám Quên Tôi

Tác giả: Cuồng Càng Thêm Cuồng

Editor : Ngân Nhi , Hồng Kiêu Sa

Lời tựa

Ai cũng có một mối tình nồng thắm của thuở ngây thơ, nhưng mối tình đó liệu có bền vững theo thời gian, vượt qua mọi thử thách hay sẽ lụi tàn dần bởi những đắng cay toan tính đời thường.

Một cô gái hiện đại, không có hậu thuẫn vững chắc lại có thể đạt được thành công, đạt được vị trí cao trong xã hội, và có cả bạn trai vừa đẹp trai vừa giàu có thì đương nhiên trong mắt mọi người bạn sẽ là cái gai, cái đích nhắm cho người ta chỉ trích.

Và càng chứng tỏ hơn khi đột nhiên bạn lại quay ngoắt sang người đàn ông khác đẹp trai giàu có hơn nhiều và lại là chú ruột của bạn trai.

Nhưng những khúc mắc bên trong chỉ có người trong cuộc mới có thể hiểu, để đổi đươc thành công cô đã cố gắng đến mức nào, để được mọi người hâm mộ vì bạn trai giàu có tuấn tú, cô đã phải chịu đựng ra sao, và để đẩy lên cao trào của câu chuyện mà cô là nhân vật chính thì những trải qua trong đó đã chứa bao nhiêu đắng cay tủi nhục mà cô phải nhận.

Câu chuyện này các bạn cảm nhận như thế nào thì tôi không biết, nhưng với tôi, nó ngọt, ngọt trong vị đắng giống như bạn thưởng thức một tách cà phê buổi sáng. Có trải qua mới nếm trải được cái ngọt đó.

Anh yêu cô nâng niu cô, hận cô cũng có nhưng vẫn không thể quên cô.
Với cô, anh giống như một vị quốc vương và anh sẵn sàng bỏ cả nửa giang san chỉ để đổi lấy một nụ cười của cô. Nếu cô muốn làm nữ doanh nhân thành công, anh sẵn sàng trải đường lót thảm, chỉ để cô vui.

Nghe ngọt ngào quá phải không, nhưng tôi cần nói rõ với bạn đó chính là bạn đừng mong anh ta nói ra những lời nói đó, hay ngọt ngào nhé, mà bạn phải tự cảm nhận trong quá trình đọc truyện thôi.

Bởi vì… Anh ta là một tên lưu manh, là một tên xã hội đen phải lăn lộn trong nắm đấm mới đạt được thành công như hôm nay. Nên bạn trông mong gì chứ?

Có thể bạn sẽ phản cảm ở 1,2 chương đầu vì cách nói chuyện của anh ta, nhưng khi đọc về sau. Bạn mới hiểu sự hy sinh của anh, mối hận của anh, và chút phát tiết đó chẳng đáng là gì so với những gì mà anh phải nhận.
Kịch tính, ngọt ngào xen lẫn vào nhau nhưng cũng đủ khắc họa lên hình ảnh chàng trai cố gắng phấn đấu từ con số 0 trở thành người có quyền lực để có thể nắm lấy những gì mình muốn.

Và đây, là một trong những tính cách của anh, để bạn có thể hiểu thêm về đại ca xã hội đen khi khoác lên mình chiếc áo doanh nhân thành đạt.nhưng dù anh mặc áo nào, vẫn ko thể che giấu được bản chất của mình:
“Cuộc hôn nhân này em có đồng ý hay không nó cũng sẽ diễn ra. Kì thật em nghĩ nhiều như thế làm gì chứ, cứ coi như chúng ta đang làm tình, em không cần suy nghĩ, không cần dùng sức , chỉ cần nằm im hưởng thụ, làm chuyện mà em sảng khoái, còn quá trình và ra sức bên ngoài thì cứ để Anh lo"

Trích:

Một lát sau, cô lại từ từ đi ra, cầm một ly sữa nóng đặt lên bàn của Đồng Nhiên.

Đồng Nhiên dừng bút, trào phúng nhìn cô : “Sao, biết lấy lòng tôi rồi hả?” Hắn cúi xuống nói : “Sáng nay cô ở phòng bếp ăn cái gì vậy? Làm cho tôi một phần y như thế đi.”

Cảnh Giai Tuệ nghe xong, lại đi vào phòng bếp, đổ dầu vào chảo, rán một quả trứng ốp la trông thật đẹp mắt rồi kẹp thịt xông khói vào, cũng không tốn bao nhiêu công sức, chỉ chốc lát đã làm xong một cái bánh sandwich.

Cô lại khập khiễng bưng tới đặt lên bàn của Đồng Nhiên, đĩa còn chưa kịp đặt xuống, đã bị người đàn ông kia kéo lại, bắt cô ngồi lên đùi hắn.
“Đút cho tôi!”

Cảnh Giai Tuệ cầm bánh đưa lên miệng hắn, nhìn hắn dùng răng cắn một miếng thật to, làm lòng đỏ trứng bên trong trào ra ngoài, chảy xuống các ngón tay thon dài của cô.

Đồng Nhiên cầm lấy tay cô, cũng không bận tâm đến cái sandwich kia, trực tiếp đưa lưỡi ra mút sạch sẽ.

Cảnh Giai Tuệ không biết thì ra ngón tay cũng có thể mẫn cảm như vậy, dưới ánh mắt xấu xa của người đàn ông kia, cô lại có thể cảm nhận được rõ ràng xúc cảm trên các ngón tay khi bị hắn chầm chậm mút vào…

Cảm thấy không được tự nhiên, Cảnh Giai Tuệ vội vàng rút tay ra, cầm lấy ly sữa rồi đưa tới miệng hắn.

Người phụ nữ này luôn lộ ra khuôn mặt ửng hồng, giống như một cô gái mới lớn thẹn thùng yếu ớt.

Biết rõ cô là loại người gì, nhưng vẫn cảm thấy cô so với những người phụ nữ phóng đãng thân mềm như nước kia còn ngon miệng hơn, tức thì khiến cho toàn thân hắn muốn bốc lửa.Trong làn hơi nóng, hắn liền uống một ngụm lớn, nuốt xuống, lại thêm một ngụm nữa, lần này hắn lập tức giữ chặt gáy Cảnh Giai Tuệ, cưỡng chế mớm sữa cho cô.

Chất lỏng kia ào ạt chảy vào miệng, môi lưỡi quấn quýt giao nhau, người đàn ông kia giống như một con thú dữ đang đói bụng, nóng lòng muốn ăn tươi nuốt sống mọi thứ.

Cảnh Giai Tuệ không kịp nuốt, chỉ có thể chật vật để mặc cho dòng sữa theo khóe miệng chảy dọc xuống rãnh ngực, người kia sau khi đã tàn sát đủ môi cô, lại men theo dòng sữa chảy, thăm dò tới vùng đầy đặn đang lấp ló trong chiếc áo lót đắt tiền kia…

“A…” Cảnh Giai Tuệ bất ngờ giật nảy người, đau đớn kêu lên, nhìn xuống nhũ hoa đã bị in lên một vòng dấu răng trông rất dữ tợn.Người kia đưa mắt lên nhìn cô, lười biếng mỉm cười giống như một con sói hoang đã được ăn no thỏa mãn.

Hôm đó, bọn họ đi ngủ từ rất sớm, bởi vì sáng sớm hôm sau sẽ phải đi ra sân bay rồi.

Cảnh Giai Tuệ nhu thuận để cho người đàn ông trần truồng kia ôm vào trong ngực, mặc cho hắn cọ xát, một lúc sau, cánh tay rắn chắc kia chậm rãi dừng lại, đặt ngang người cô rồi nặng nề ngủ thiếp đi.

Cảnh Giai Tuệ nằm im không nhúc nhích, một tiếng sau, cô mới nhẹ nhàng đẩy hắn ra, khẽ bước xuống giường, đi tới tủ quần áo tìm túi xách.
Chuẩn bị mọi thứ xong, cô lại đi tới thư phòng cầm lấy di động đang sạc pin của người kia, tìm lại mấy tấm ảnh bị hắn chụp lần trước rồi xóa sạch, sau đó lại thẳng tay ném vào trong bồn cầu, bấm nút xả, vừa lòng nhìn chiếc điện thoại xa xỉ đang ủy khuất bị dòng nước xoay tròn, mang theo âm thanh kẽo kẹt, cuối cùng biến mất hoàn toàn.

Thu thập xong, cô mặc váy vào, vì quá hở hang nên đành khoác thêm một chiếc áo sơ mi bên ngoài rồi buộc vạt áo lại ngang hông, tuy rằng trông chả ra sao, nhưng ít ra cũng rất kín đáo.

Mặc quần áo xong, cô liền mở túi xách ra, trong đó có mấy lọ thuốc màu trắng, thuốc giảm đau cũng chỉ còn lại vài viên, vì hầu hết đã bị cô nghiền nát rồi bỏ vào ly sữa kia rồi.

Cô lại thong thả bước đến giường, đưa tay kiểm tra hơi thở của hắn, cảm thấy hô hấp vẫn rất đều đặn, lần đầu tiên ra tay“hạ độc” thật sự khiến cho cô cảm thấy hơi run, sợ nếu không cẩn thận sẽ nguy hiểm đến tính mạng.

Lúc ngồi dậy, cô còn cảm thấy đầu của mình hơi choáng váng, vừa rồi tuy rằng bị hắn đút sữa, hơn phân nửa đều bị cô cố ý nhổ ra, nhưng rốt cục vẫn nuốt vào một ít, Cảnh Giai Tuệ mang theo đồ đạc của mình, chống gậy, lén lút rời khỏi căn nhà này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro