Sổ tay nuôi dưỡng công công - Hồ Thập Tam

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sổ tay nuôi dưỡng công công – Hồ Thập Tam

Tác giả: Hồ Thập Tam

Editor: mèomỡ 

Bìa: mèomỡ

Số chương: 66 chương + ngoại truyện

Thể loại: Cổ đại, hài, nữ xuyên không, nam thái giám + biến thái, đồng nhân phim Long Môn Phi Giáp, hệ thống, HE


Mọi người nhớ ủng hộ bạn edit nhé :3

nguồn: https://bjchjpxjnh.wordpress.com/


Văn án

Vũ Hóa Điền: Ta tới mong có được ‘Ngọc hành trùng sinh thuật’.

Thần y: Vũ công công thật biết nói đùa, thứ ấy lúc ngài không cần thì cắt nó đi, giờ muốn mọc là mọc được sao?

Vũ Hóa Điền: Nếu không mọc được thì giữ ngươi lại cũng vô dụng.

Thần y: Để ta bắt mạch lại cho ngài, nói không chừng còn có hy vọng.

***

Ai từng xem phim thì sẽ biết Vũ Hóa Điền là Đại thái giám Tây xưởng.

Cho nên nam chính của chúng ta không thể giao hợp, thế là hắn SM



Cảm nhận:

Đây không hẳn là CTHĐ, nhưng mình thấy nó hoàn toàn phù hợp ở list này.
Giọng văn bi hài càng khiến truyện hấp dẫn thêm.
Tuy nói là SM nhưng khá ít và có thể chấp nhận được.
Hơn nữa nếu chưa từng đọc truyện về  hệ thống, SM, đồng nhân thì có thể thử.
Tóm lại, đọc không hối tiếc :v


TRÍCH

Vũ Hóa Điền đứng dậy , thản nhiên nói: “Giường của thần y ở đây còn muốn đi đâu nữa? Không phải ta đã nói rồi sao, đứa bé kia cũng không còn nhỏ nữa, nên ngủ một mình rồi.”

“Phải, phải, phải.” Dưới ánh mắt của Vũ Hóa Điền cô cứng ngắc lê bước lên giường. Thật ra cô cũng không lo, hắn mất ‘gậy nhỏ’ rồi, có thể làm gì được cô? Mặc dù không lo lắng, nhưng cảm giác này vẫn rất quái dị. Cô nhìn Vũ Hóa Điền bên giá treo quần áo, cô cho rằng hắn mặc quần áo chuẩn bị đi, nào biết hắn chỉ cầm quần áo lên, lấy ra một đôi găng tay tơ vàng, rồi lại cầm một chiếc khăn lụa màu trắng quấn lên găng tay bên phải.

Cô khó hiểu nhìn hắn đến gần, chỉ nghe hắn hừ lạnh một tiếng, cơ thể cô chợt lạnh, quần áo cô biến thành một đống vải vụn bay tứ tung. Cô giật mình trợn trừng mắt, quên cả hét lên. Vũ Hóa Điền cách găng tay túm lấy cổ chân cô, muốn tách hai chân cô ra. Cô nhận ra tình huống không ổn, lập tức liều mạng phản kháng, nhưng sức hắn rất lớn, dù cô cố gắng thế nào, hai chân vẫn bị hắn dễ dàng tách ra. Hắn nheo mắt, vẻ mặt vô cảm đâm ngón tay quấn khăn lụa vào chỗ kín của cô.

“Đau quá! Dừng lại!” Đau đớn không tưởng tượng nổi do bị xé rách không chút thương tiếc, nhưng ngón tay hắn vẫn vô tình quấy đảo trong cơ thể cô. Nước mắt lặng lẽ chảy xuống theo gò má, giây phút này sự chua xót trong lòng cô đã không thể diễn tả bằng lời. Đã không biết bao nhiêu lần cô từng tưởng tượng mình sẽ trao lần đầu tiên như thế nào, nhưng dù thế nào cũng không nghĩ tới chuyện bị một gã thái giám cướp đi trinh tiết.

Bụng dưới của cô giống như bị xé nứt, sau khi Vũ Hóa Điền rút tay ra bụng vẫn co giật đau đớn. Sau khi hắn buông cô ra, cô lập tức co người lại, không ngừng nức nở. Vũ Hóa Điền gỡ chiếc khăn dính máu ra, rồi mới bắt đầu mặc quần áo. Mặc chỉnh tề xong, hắn nhét khăn lụa vào trong tay áo, lạnh lùng nói: “Đã biết sai ở đâu chưa?”

Vì mạng sống, cô theo bản năng muốn trả lời “Biết rồi.”, nhưng mở miệng lại không phát ra được thành tiếng, chỉ càng nức nở to hơn. Vũ Hóa Điền dường như cũng không thèm để ý tới câu trả lời của cô, nói tiếp: “Đừng tưởng rằng chút chiêu trò của cô ta không biết, không giữ mồm giữ miệng thì đến lúc bị cắt lưỡi sẽ còn đau hơn bây giờ nhiều.” Nói xong, hắn phẩy tay áo bỏ đi.

Nghe được tiếng đóng cửa, cô không chịu nổi bắt đầu bật khóc. Mặc dù một thân một mình đột nhiên tới thế giới xa lạ này, nhưng cô chưa bao giờ tuyệt vọng như bây giờ. Sự sợ hãi của cô đối với Vũ Hóa Điền từ cảm thụ trên phim biến thành thực tế. Cô kéo chăn trùm kín người, nhưng vẫn không thấy ấm chút nào. Cô khóc rất lâu, đến khi nước mắt không chảy ra được nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro