Vọng tưởng cuồng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vọng tưởng cuồng

Tác giả: Úy Không

Dịch: nhóm Greenhouse

thể loại: cường thủ hào đoạt

Nguồn: greenhousenovels.com


Giới thiệu:

Truyện Vọng Tưởng Cuồng là một truyện mới được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện online, đọc truyện bạn sẽ được đồng hành cùng câu chuyện tình yêu bi thương có, hạnh phúc, nhiều cảm xúc đa sắc màu.

Dưới ngòi bút của tác giả Úy Không chuyện tình yêu nghe tưởng như rất lắng lòng nhưng có đôi lúc ta phải bật cười, một truyện mà khi đọc bạn có cả những vui những buồn lẫn lộn.

Khác với câu chuyện buồn Không Thể Buông Tay, những nỗi niềm da diết thì trong truyện ngôn tình này bạn sẽ được thưởng thực điều đặc sắc hơn.

Trịnh Thiên Dã cứ đinh ninh rằng La Phi vẫn một mực thầm thương trộm mến mình. Anh sống trong ảo tưởng cô chính là cô gái sẽ quẩn quanh bên anh, làm mọi việc anh muốn, đáp ứng mọi thứ anh cần. Theo như lời miêu tả của cô thì anh chính là một con ngựa đực giống, một đại boss thật sung mãn, chỉ chờ người đến giải quyết.

La Phi là nữ thư kí đơn giản, làm việc dưới trướng của đại boss bá đạo, cô có nét thu hút quyến rũ mà chính bản thân mình không biết được. Cô có sức chịu đựng thật bền bỉ với những gì tai nghe mắt thấy khi ngày ngày ngồi bên chiếc bàn có thể hiểu biết mọi độngt ĩnh bên người cấp trên. Cô luôn cảm thấy ghê rợn trước những gì mà tổng giám đốc hành xử giữa ban ngày nơi làm việc nhưng chẳng thể biến đổi được gì.

Liệu Trịnh Thiên Dã có thực sự chinh phục được La Phi hay lại nằm ôm mộng tưởng, những vọng tưởng hoang đường về tình yêu cô dành cho mình. Liệu cô có thực tâm để ý đến anh hay chỉ là công việc cô luôn quẩn quanh bên mình anh, mời bạn đón đọc truyện để giải đáp những khúc mắc này. Theo dõi câu chuyện bức ép tình yêu của một gã mắc chứng vọng tưởng trầm trọng...


Trích:

La Phi chưa bao giờ gặp qua nụ hôn nào khủng bố như vậy, trực tiếp và thô bạo. Hàm dưới bị bóp đến sinh đau, cơ miệng căn bản không thể khép lại, chỉ có thể trơ mắt nhìn anh ngậm lấy môi cô, đầu lưỡi nóng bỏng ướt át chui tọt vào miệng cô, khuấy đảo lên xuống. Cuối cùng dứt khoát quấn lấy đầu lưỡi cô, ra sức ngậm kéo, tiếng mút chùn chụt.

Nụ hôn hệt như dã thú, nhanh chóng hút hết oxy của La Phi. Trịnh Thiên Dã cảm thấy cô nhũn ra, lúc này mới buông tay đang bóp hai má cô ra, hài lòng bao lấy môi cô hết lần này đến lần khác, trêu đùa quấn lấy đầu lưỡi non mềm của cô.

Hiển nhiên, Trịnh Thiên Dã cực kỳ thỏa mãn với nụ hôn siêu dài này, so với mùi vị anh từng tưởng tượng vô số lần ở trong đầu còn đã hơn, ngọt hơn.

Đợi đến khi anh hôn đủ rồi, buông La Phi ra, cơ thể thoáng lui về phía sau một chút.

La Phi mơ mơ hồ hồ, nghĩ rằng ác mộng đến đây đã chấm dứt, cho đến khi cô nghe thấy tiếng động tháo dây lưng, mới có lại phản ứng, ác mộng thật sự chỉ vừa mới bắt đầu.

Đầu óc đờ đẫn bỗng giật mình, thoáng tỉnh táo, sau đó cuối cùng cô cũng bất chấp tất cả, nắm cửa, dùng hết sức lực kéo ra.

Nhưng khi mở ra được một chút, toàn thân đã bị sức ép nặng nề từ phía sau ngăn lại. Động tác của Trịnh Thiên Dã thật sự quá nhanh.

Người đàn ông đột nhiên đội lốt sói này hình như rất vui vẻ, khẽ nói bên tai cô: “Trò lạt mềm buộc chặt chơi hoài không vui đâu.”

Nói xong, tay đã luồn vào vạt dưới áo của cô. Cảm giác bàn tay tiếp xúc với da thịt thật sự rất sướng. Một tay anh nắm lấy nơi mềm mại ở trước ngực cô, không to không nhỏ, thích hợp vừa đủ bàn tay anh, giống hệt như trong tưởng tượng của anh.

La Phi không vùng ra được, bàn tay kia quấy rối trước ngực cô, khiến cô vừa xấu hổ vừa giận dữ, ước gì có thể giết chết tên này, cô hét lên, nhịn không được văng tục: “Anh là đồ thần kinh! Mẹ nó anh nghĩ anh là thần à, ai cũng phải thích anh! Anh buông ra! Đây là anh đang cưỡng hiếp đó!”

“Cưỡng hiếp?” Hình như Trịnh Thiên Dã rất nghiêm túc suy nghĩ từ này, nghĩ xong lại càng ra vẻ vô tội mà nói, “Nhưng… là cô dụ dỗ tôi trước mà.”

La Phi rốt cuộc đã hiểu cô hoàn toàn không ở cùng một tinh cầu với tên biến thái này. Không còn cách nào, đành phải xuống nước, khóc nỉ non xin anh: “Tổng giám đốc Trịnh, anh thật sự hiểu lầm rồi, xin anh đừng đối xử với tôi như vậy, tôi sắp kết hôn rồi. Tôi không thể làm chuyện có lỗi với bạn trai được.”

Một tay Trịnh Thiên Dã giữ hai tay cô, một tay xoay đầu cô lại, liếm láp nước mắt trên mặt cô, hình như có chút mất kiên nhẫn: “Khóc gì mà khóc, tôi để em dụ dỗ được tôi rồi, em còn kết hôn gì nữa!”

Nói xong, lại đưa tay lần mò từ trước ngực cô xuống dưới, mãi cho đến vùng cấm thần bí ấm áp kia.

Khi La Phi cảm giác được ngón tay đó đã xâm nhập vào trong cơ thể mình, rốt cuộc cô cũng bùng nổ, há miệng ngoặm lấy vai anh. Cô ra sức cắn, nhưng hình như tên này không có cảm giác, cho đến khi cách lớp áo sơ mi, mùi máu tươi xộc ra, Trịnh Thiên Dã cũng không có phản ứng gì, chỉ là dừng động tác tay lại một chút, giống như đang đợi cô kết thúc.

La Phi thở hổn hển nhả ra, ngẩng đầu nhìn thấy hai mắt sáng quắc của anh đang nhìn chằm chằm mình, khóe miệng mang theo ý cười quỷ dị. Lát sau, kéo mạnh váy cô xuống, âm trầm nói: “Hóa ra em thích dữ dội hơn.”

La Phi chỉ cảm thấy mình bị quay mạnh người lại, mặt đối mặt bị anh đè mạnh lên cửa, một chân dễ dàng bị anh nâng lên, tiếp đó là một trận đau đớn thấu tim.

Anh lại có thể trực tiếp tiến vào...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro