Huyền huyễn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại vì ta hứng thú với huyền huyễn cổ đại,tu tiên hơn nên sẽ không có hiện đại nhé :')
1. Cuộc sống trêu chó chọc mèo của Nhị Nữu - Tử Ngưng Yêu

- Truyện huyền huyễn đầu tiên mà ta đọc :))) thề là trước ta không thích huyền huyễn đâu nhưng truyện này đã " khai sáng " ta trong tình cảnh đói ngôn tình ( thực ra là cái tên nó ấn tượng thôi :'>) và sau khi đọc thì ta nghiện luôn huyền huyễn và săn huyền huyễn khắp nơi :))) hmmm truyện hay tuyệt vời lại còn hài nữa các nàng ạ.Ta đã lọt hố rồi nên ta thả trap cho các nàng nào chưa đọc lọt cùng ta luôn :')

Bản giới thiệu vắn tắt của Thiên Lôi
Lôi thần: "Làm đại tỷ có sảng khoái lắm không?"
Sói ta: "Sảng khoái"
Lôi thần: "Trêu chọc trai đẹp có thích không?"
Sói ta: "Thích ~"
Lôi thần: "Trêu chọc con ta có thích không?"
Sói ta: "Đương nhiên thích ~~"
Lôi thần: "......... Ta đánh chết ngươi!!!!!!!!"
Sói ta hấp hối: "Ngươi... Cho dù ngươi có đánh ta thành ngốc, lão nương cũng sẽ không buông tha con của ngươi!"
Lôi thần cười gằn: "Ta đây sẽ thỏa nguyện cho ngươi!"
Đoạn này giải thích nguyên nhân vì sao nhân vật nữ bất hạnh biến thành kẻ ngốc nên mới phải chịu áp bức. Sau khi chết đi sống lại, cô khôi phục trí nhớ, cảm thấy vô cùng xấu hổ và đau đớn. Đấm ngực dậm chân - - Làm một nữ nhân xuyên không - - lại bị biến thành như vậy - - cũng quá dọa người!!!
Do đó cô bắt đầu hăng hái tiến lên phía trước, tuyệt địa phản công trả thù!
Bản giới thiệu vắn tắt của Động vật:
Lúc trước, ta là một con sói uy phong lẫm lẫm! Có một ngày, bất hạnh ... mất trí nhớ!
Sau đó, có người nói cho ta biết .... Ngươi chỉ là một con cún con #
Vì thế, ta cũng rất happy trải qua cuộc sống của một con chó nhỏ = =
Mãi cho đến một ngày kia! Ta đột nhiên nhớ lại tất cả mọi chuyện!!!!!!!
Ta vô cùng phẫn nộ, nhiệt huyết cứ tuôn trào trong thân thể, chạy rần rần đến mức không thể ức chế nổi. Ta ngửa đầu rống giận: "Ta là sói!!! Sói!!! Sói!!!"
Lại phát hiện....
Mẹ ơi
~~ Chung quanh vì sao lại xuất hiện áp khí của dã thú mạnh mẽ cỡ đó a.
Được rồi, ta là cún, ta là cún, ta là cún....... T=T

2.Tiểu hoàng không phải tiên - Thục Khách
- Ban đầu đọc truyện ta tưởng là sẽ ngược lắm nhưng thực ra rất là ngọt nha. Chị nữ9 là người xuyên thành phượng hoàng ( may là sau này vẫn biến thành người được ), còn anh nam9 là... bí mật vì nếu đọc mấy chương đầu các nàng sẽ không biết nam9 là ai đâu < ta nghĩ vậy > truyện làm ta rớt nước mắt ở mấy chương cuối vì tình yêu của nữ9 dành cho nam9 . Túm quần lại, truyện đáng đọc nên các nàng cứ nhảy hố đi↖(^ω^)↗ ↖(^ω^)↗

Từ thủa khai thiên lập địa cho đến nay, làm sao chỉ có phượng hoàng nàng là không hay ho?
Lúc đầu là phượng lạc giữa bầy gà, may mà gặp được Phượng vương cao thượng, độ lượng, rộng rãi, chăm lo cho chúng sinh mà được tiến vào Thần giới, chỉ việc há mồm chờ cơm, chờ tới ngày thân thể khá hơn, sau đó trong lúc vô ý cứu thái tử Tiên giới Thủ Nguyệt Vi, rồi gặp may ăn được nội đan Phượng thần, hóa thành hình người, nảy sinh tình cảm với Phượng vương, ai ngờ lại phát sinh chuyện xấu.
Sát thần chuyển thế Ma đế, thần uy thượng cổ, nổi tiếng sáu giới không biết thua ai, trên thiên giới lưu truyền một lời tiên đoán rằng hắn lại bị phong ấn một lần nữa...
Chính mắt thấy Triều Hoa Quân gặp lại người yêu cũ, tiểu hoàng Điền Chân giận dỗi bỏ đi, vừa vặn gặp phải người nổi tiếng là không có đối thủ ở sáu giới: Ma đế, nàng nên ẩn nhẫn chờ cơ hội hay là kiên cường bất khuất đây?
Vận mệnh của ba giới, nhưng chỉ vì tiểu hoàng nàng mà đảo điên, lẫn bên trong đó hình như đều là duyên mệnh...

3. Nhất thời xúc động, bảy kiếp không may - Cửu Lộ Phi Hương
- Thông thường là yêu nhau lắm cắn nhau đau, còn với cặp đôi trong truyện này thì cắn nhau lắm, yêu nhau luôn :))) gặp nhau là choảng nhau tơi bời hoa lá nên bị phạt chịu 7 kiếp ở trần gian. Phải nói đôi này dễ thương lắm cơ ~~~ nhất là mấy kiếp ở trần gian ý. Thôi, thả trap vậy thôi :)))

Xúc động là ma quỷ,
Sau khi Tiểu Tường Tử nhận biết được nam nhân như cơn ác mộng kia, nàng càng hiểu sâu sắc câu ngạn ngữ cổ này.
Nhưng là,
Cho dù có hiểu sâu sắc đến đâu cũng khó có thể ngăn chặn được ngọn lửa xúc động đang thiêu đốt tâm hồn...Cái nam nhân kia...Cái nam nhân kia khiến cho người ta vừa nhìn thấy đã muốn đâm vào từng lỗ, từng lỗ chân lông trên người hắn!
Phật Tổ nhân từ, Ngọc Đế vạn năng, khí tiết của ta đã nát, một đi không bao giờ trở lại nữa, tác giả cùng các bạn độc giả a!
Mời nói cho nàng, ai có thể nói cho nàng!
Làm sao có thể ức chế xúc động...
PS: Cửu gia xinh đẹp ôn nhu nhắc nhở, xúc động là cái ma quỷ nga

4.Tam sinh vong xuyên bất tử - Cửu Lộ Phi Hương
- Huyền huyễn má Cửu viết thì tuyệt vời rồi :))) hay lại còn hài, nam nữ 9 có tính cách rất thú vị. Ta là ta thích mấy kiểu lịch kiếp mà má Cửu viết lắm lắm :)))

Nàng là linh hồn của hòn đá bên bờ sông Vong Xuyên, không hoan lạc cũng chẳng bi ai. Chàng là một chiến thần cửu thiên, trong lòng chỉ có người dân thiên hạ, làm gì có chỗ cho tình cảm nhi nữ. "Em có thể đến nhân gian để quyến rũ chàng không?". "Nếu có thể tìm thấy thì quyến rũ đi".
Chàng hứa cho nàng được tự do ba kiếp. Nàng có ba kiếp để quyến rũ chàng. Rốt cuộc nàng đến nhân gian để quyến rũ chàng hay chuyên đi phá rối chàng đây...

5.Ma tôn - Cửu Lộ Phi Hương
- Tại nhớ đến má Cửu nên lại lục lọi lại mấy bộ huyền huyễn luôn. Bộ này quá dễ thương đi, mỗi tội nam9 quá cứng đầu đi làm ta thương " Hoa Lan Nhỏ " quá đi T^T

Truyện xoay quanh trăm cay ngàn đắng tính kế, người của Ma giới cuối cùng cũng thả được Đông Phương Thanh Thương ra khỏi phong ấn thượng cổ. Bọn họ mong rằng hắn sẽ dẫn dắt quần ma đánh lên Thiên giới, trở mình làm chủ, thống lĩnh ngũ hành tam giới.
Nhưng bọn họ dần dần phát hiện, thì ra họ nghĩ sai rồi.
Ma Tôn ngày xưa này đây đúng là không giận mà uy, đúng là có thần lực vô biên, nhưng mà hắn ta...
Hình như là một tên dở người...
Không những lắm lúc sáng nắng chiều mưa, thỉnh thoảng thay đổi xoành xoạch mà còn suốt ngày suốt đêm lảm nhảm lải nhải thì thì thầm thầm, một mình lầm bầm như vậy là bệnh quái gì đây!
Tiểu Lan: "Hắn đâu có bệnh, hắn chỉ đê tiện... không thích nhìn thấy người khác sống yên lành mà thôi."
Đông Phương: "Ta chỉ không thích nhìn thấy mỗi cô yên lành thôi."
Tiểu Lan: "..."

6.Tam thiên nha sát - Thập Tứ Lang
- Mấy lần đụng phải cái truyện cười nghiêng ngả rồi dần dần thành khóc một dòng sông lớn :((( thế mà ta vẫn cam tâm tình nguyện lọt hố có chết không chứ ╯﹏╰ ╯﹏╰ ╯﹏╰ bộ này cũng vậy, tí nữa ta bị đa nhân cách

Trên đài Triêu Dương, một khúc "Đông Phong Đào Hoa" của công chúa Đế Cơ, thiên hạ vô song.
Nhưng rồi sau một màn lửa Lưu Ly, nước Đại Yến hoàn toàn biến mất, chuyện cũ trước kia chỉ như một giấc chiêm bao.
Công chúa Đế Cơ mai danh ẩn tích tại chốn tu tiên núi Hương Thủ, trở thành tiểu tạp dịch Đàm Xuyên, nào ngờ cố nhân thi nhau hóa trang lên sân khấu, người nàng yêu trước đây - Tả Tử Thần - đã mất trí nhớ, nay gắn bó thân mật với Huyền Châu, rồi giữa đường lại nhảy ra một Phó Cửu Vân phong lưu phóng khoáng, ngọc thụ lâm phong, tìm mọi cách trêu ghẹo khiêu khích nàng, thực giả khó phân, ân sủng khó nhận. Thừa dịp Bạch Hà Long Vương tới núi Hương Thủ làm loạn, Đàm Xuyên đánh cắp bảo vật của sơn chủ, nghênh ngang rời đi. Lúc này mới hiểu mình đã bị lừa dối, Phó Cửu Vân giận dữ vô cùng, không quản ngàn dặm đuổi theo nàng. Biết được sứ mệnh của nàng, lại không cách nào ngăn cản, chỉ có thể dùng sinh mệnh của chính hắn để thành toàn. Mà nàng không biết rằng, để gặp được nàng, hắn đã một mình chờ đợi ngàn năm.
Tâm nguyện, ràng buộc, tình duyên mười đời mười kiếp, trải qua bao hoạn nạn, đổi lấy trọn đời trọn kiếp mãi mãi không chia lìa, hay chỉ để một lần gặp lại trên cầu Nại Hà bên bờ Vong Xuyên?
Một đoạn tình duyên cấm kỵ ngàn năm, một chuyện tình yêu trải qua mười đời mười kiếp.

7.Tam sinh tam thế thập lý đào hoa - Đường Thất Công Tử
- Mấy chương đầu ngược tâm lắm .-. nên buổi tối đọc,ta thút thít y như con điên trong chăn. Sáng hôm sau đến lớp mắt sưng to làm mấy đứa mứt dại lớp ta đè ra trêu. À ngược mấy chương đầu thôi, bộ này vẫn gọi là sủng nhiều hơn và ta lại y như con điên lên lớp tung hoa :') mà bộ này cũng quá nổi tiếng rồi còn gì

Chúng thần thời viễn cổ hôi phi yên diệt gần hết, hiện nay chỉ còn có Long Tộc, Phượng Tộc và bộ tộc Cửu Vỹ Bạch Hồ Ly là còn lại chút hậu nhân. Bạch Đế Hồ Quân dưới gối chỉ có bốn người con trai và một nữ nhân.
Nữ nhân duy nhất này xinh đẹp vô cùng, nhưng rốt cuộc cũng chỉ là một trò đùa của sinh mệnh, sống tới mười bốn vạn tuổi bất quá cũng chỉ gặp được năm đóa hoa đào.
Một đóa do khác tộc không thể thông hôn, lại cố tình nhớ thương quyến luyến, nên đóa hoa đào kia bị cha mẹ bày kế, không còn mặt mũi nào gặp nàng.
Một đóa nghĩ nhầm rằng nàng là thân nam nhi, đầu óc lúc nào cũng luẩn quẩn trong việc phải đối xử nào với mối quan hệ đoạn tụ, khi gặp một nữ tử có bộ dáng tương tự nàng, lập tức tự mình theo đuổi, bỏ rơi nàng.
Một đóa là cha mẹ nàng tự mình làm chủ, cấp nàng định thân, đợi lúc tới nhà bọn họ một chuyến, lại vừa mắt tỳ nữ của nàng, hai người rủ nhau bỏ trốn, từ hôn với nàng.
Một đóa đơn phương yêu thầm nàng suốt một vạn năm không dám thổ lộ, lúc cố lấy dũng khí tới thổ lộ với nàng, thì bên cạnh nàng đã xuất hiện một vị hôn phu mới, do cha mẹ của vị hôn phu cũ mang tới bồi thường nàng.
Bốn đóa đào hoa trước đều chưa nở đã tàn, chỉ duy nhất được một đóa, lại chỉ là một kẻ qua đường.
Cuối cùng, trong năm đóa đó, lại chỉ còn một đóa, là vị phu quân đúng ý nàng nhất, là vị thái tử Dạ Hoa ở nơi Cửu Trùng Thiên. Ân oán gút mắt như mây bay qua, nàng thầm tiếc nuối không gặp được hắn giữa những giây phút thanh xuân tốt đẹp nhất trong đời mình.
Di truyền học đã từng nói cho chúng ta biết, cái hạt giống ái tình kia, trót gieo trồng cũng không thể mang lại kết quả tốt đẹp gì cho cam.
Này ân oán, này tình thù, là ai thương ai, là ai thiếu nợ ai, cho đến cuối cùng, cũng không còn quan trọng nữa. Chỉ cần biết là, cuối cùng, hai người có thể nắm tay nhau hạnh phúc trọn đời.

8.Ta muốn đến Cửu Châu - Cửu Lộ Phi Hương
- Lại ngược rồi sủng .-. trái tim tan vỡ lại được nối lành. Không liên quan mấy nhưng trong truyện thích nhất bà chị phù thủy :)

Cửu Châu...
Ở đó, có hai mặt trăng, có yêu ma, có tiên nhân, có loài chim như cá mập và bọ chét giống hổ, tất cả đều quái dị tới mức khiến người ta dựng tóc gáy.
Ở đó, Nhan Nhược Nhất một cô gái loài người bình thường bỗng trở nên đặc biệt, được thần minh thượng cổ chọn lựa để gửi gắm thần lực.
Lần đầu tiên Nhan Nhược Nhất bị đưa tới Cửu Châu là do cô say xỉn, nôn lên người phù thủy Mạc Mặc. Nhược Nhất kịch liệt phản kháng, đòi trở về. Phù thủy chỉ nói: "Quay về? Được thôi, đi chết đi".
Lần thứ hai, thần minh thượng cổ tới tận thế giới của Nhược Nhất để đưa cô trở về Cửu Châu, bởi ở đó cô vẫn còn nghiệt duyên chưa dứt...

9.Bổn vương ở đây - Cửu Lộ Phi Hương
- Trích lời má Cửu : " Cửu gia xinh đẹp đáng yêu trên thông thiên văn dưới biết địa lý trân trọng nhắc nhở: Nữ chính hơi thô lỗ, nam chính hơi khác người, nhảy hố có nguy hiểm, khi đọc hãy cẩn thận." (^3^)

Thân là Bích Thương vương ngậm châu mà sinh ra của Ma giới, cuộc đời của Thẩm Ly vốn vô cùng xán lạn. Nhưng trong lúc sắp đến sinh thần ngàn tuổi của nàng, ma trảo của liên hôn chính trị đã chụp xuống. Đế quân ở Cửu thập cửu trùng thiên hạ một tờ Thiên thư, định thân cho Bích Thương vương và tôn nhi thứ ba mươi ba của Đế quân là Phất Dung quân. Phất Dung quân từ lâu đã nổi danh lăng nhăng khắp thiên hạ. Nàng đường đường là nhất bá của Ma giới, một cây ngân thương bình bốn bể tám cõi, làm sao có thể lấy loại lăng nhăng ngu ngốc như vậy!

Phải đào hôn thôi!

Thẩm Ly không ngờ, lần trốn chạy này đã khiến nàng gặp được nam nhân không thuộc về Tam giới Ngũ hành kia.

Nam nhân đó, thật là... khác người.

10.Bỉ ngạn hữu yêu - Tiểu Ngư Đại Tâm
- Như NP ấy ><, nữ9 quá " cường đại " đi đâu cũng hốt được trai đẹp. Theo ta thì nên đi theo anh Diêm vương, anh vừa cute lại vừa thương chị. Truyện hài, đôi chỗ còn bựa bựa :v mấy lần ta suýt cười lộn cổ xuống giường ;v;

Ngón tay hắn mơn trớn bờ môi cô, thì thào nói: "Người đời đều có luân hồi, thế nào rồi cũng sẽ nhìn thấy hoa bỉ ngạn. Hoa này là điểm kết thúc, cũng là điểm khởi đầu. Nếu có một ngày, nàng và ta xa cách, ta nguyện hóa thành một đóa hoa bỉ ngạn đợi nàng ở "Minh Thành", nàng có nguyện hiến xương cốt chôn cùng một nơi với ta chăng?"
Liệu hai người có vượt qua được mọi cánh cửa định mệnh đã an bại sẵn và có thể sống với nhau đến cuối đời hay không?

11.Bách quỷ tập - Cửu Lộ Phi Hương
- Nhiều lúc muốn hét lên " Má Cửu ăn gì con cúng !!". Má viết tốt thật, truyện gì cũng có nét lôi cuốn riêng, không cùng 1 mô - típ. " Bách quỷ tập " là tổng hợp nhiều đoản văn có vui, có buồn, có HE mà cũng có SE,OE và liên quan đến " quỷ ". Quỷ trong ngoặc kép vì chẳng hề đáng sợ tí nào nhé.Truyện hay, để lại cho ta rất nhiều cảm xúc ≧﹏≦

Trong lòng mỗi người đều tồn tại một con ác quỷ. Nàng có một cây bút, mang theo một nguyện vọng mơ hồ, tới lui những không gian khác nhau ghi chép những chuyện phong hoa tuyết nguyệt của Quỷ... Nữ chính độc thoại: "Bạch Quỷ là tên ta, mà cũng là tên cây bút của ta. Sau khi thu thập đủ 100 con quỷ, cây bút này sẽ thay ta hoàn thành giấc mộng ngàn năm. Thế gian chìm nổi, thời gian thấm thoắt thoi đưa, ta không biết đã xuyên qua bao nhiêu không gian, nhìn thấy bao nhiêu chuyện bi hoan ly hợp, dần dần quên đi cố nhân, quên đi tình cảm, chỉ là ước nguyện vĩnh cửu trong lòng vẫn chưa từng thay đổi..."

12.Thất dạ đàm - Thập Tứ Khuyết
- Y như cái tên,nói chuyện bảy đêm và bảy câu chuyện đều liên quan tới nhau.Đọc bộ này thì ta khóc thôi rồi, ơ không phải ngược quá đâu mà ta xúc động quá thôi :'(

"Có lẽ, hạnh phúc cuối cùng mà chúng ta mong đợi nhất, chỉ là cùng với người mình yêu sớm sớm chiều chiều bên nhau, mãi mãi, trọn đời."

13.Trường kiếm cười đuổi nấm - Niếp Kiển Tù Đoàn

Truyện chưa full nhưng ta thấy hay quá nên cho vô list :'> Nàng nào không hóng được chịu khó đọc convert vậy =))

Thế gian chia làm lục giới, lần lượt là thần, ma, tiên, nhân, âm.
Tại nhân giới có một ngọn núi tên Thiên Diễn sơn, trên núi tồn tại một Vực Đoạn hồn, bên bờ có một nắm đât nhỏ, trên nắm đất có một cây xanh, dưới tàng cây xanh là một.. Linh chi.
Chỉ mới có chút thần thức, thân hình lại khô ran gầy đét, linh chi này cực kỳ nhút nhát. Mỗi khi nhìn thấy người đến gần liền nhắm nghiền mắm mặc niệm: "Đừng lấy ta về hầm canh" "Đừng lấy ta về hầm canh"
"Cũng chỉ là một cây nấm mà thôi." Người nhíu mày, rời đi.
...
Một lần đó tiểu linh chi đã trở thành trò cười cho các linh vật khác ở Vực Đoạn hồn, mãi cho đến một ngày, một luồng ánh sáng trắng từ trên trời giáng xuống, trực tiếp giúp nàng lược bớt năm trăm năm đạo hạnh mà trưởng thành ngay lập tức, hoá thành một đứa trẻ sơ sinh trắng nõn nà, bị người ôm lấy.
"Sao Vực Đoạn Hồn lại có trẻ con nhỉ?" Người cảm thấy rất kỳ quái, không rõ nguyên do, thoáng nhìn xuống phía dưới thì lại không thấy gốc nấm xấu xí kia đâu, cười nói: "Đã như vậy... Tiện thể gọi ngươi là Cổ Tiểu Ma đi."
Cổ Tiểu Ma? Tiểu Ma Cô? (tiểu ma cô: cây nấm nhỏ)
Con bà nó, thì ra vòng vo một vòng, nàng vẫn là một gốc nấm khô quắt.
~ Cầu truyện và ý kiến ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngontinh