Anh sẽ phải yêu em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả : Hân Hướng Vinh Vinh 

Thể loại : Hiện đại , quân nhân , nữ truy , nhẹ nhàng , ngọt sủng , ấm áp , duyên trời tác hợp , 1v1 , HE . 

Độ dài : 58 chương + 6 NT

🍑🍑🍑🍑🍑🍑

Cô nhỏ tuổi hơn anh nhưng lại muốn mang anh về nhà và Anh Sẽ Phải Yêu Em. Lúc cô năm sáu tuổi cô đã bắt đầu thích anh cho đến khi cô mười sáu tuổi thì tình cảm ngày một lớn dần lên.

Nhưng anh lúc đó đã hai mươi sáu tuổi và anh lúc nào cũng xem cô như trẻ con, như một đứa con nít mà anh không biết rằng cô đã đem lòng thương nhớ anh bấy lâu nay. Cô quyết định chinh phục anh trước tuổi ba mươi là thích hợp!
...


Vào năm cô 6 tuổi, anh mười sáu, lúc cô mười sáu , thì anh đã 26 tuổi, toàn bộ thế giới đều biết , cô thích anh, chỉ có anh cứ mãi xem cô là cô nhóc chưa trưởng thành, hiện tại cô mười chín tuổi, kế hoạch của cô là ở anh trước ba mươi tuổi , đem anh lừa gạt về nhà bất kể âm mưu hay dương mưu.....

Trích đoạn:

Ánh mắt Sài Tử Hiên lướt qua Phùng Ki dừng ở trên người Manh Manh, cô hôm nay mặc một cái quần jean lửng, trên áo thun trắng đơn giản là hai dây đai quần, tóc cột kiểu đuôi ngựa sơ sài, tóc mái hôm nay chải sang một bên, dùng cái kẹp màu xanh ngọc giữ lại, lộ ra cái trán trơn bóng, càng lộ ra một đôi mắt ướt màu đồng chớp động, vầng sáng lưu chuyển, giống như trong trời đêm điểm đầy sao, làm người ta cơ hồ không rời được ánh mắt.

Phùng Ki khẽ nhíu mày, Manh Manh cũng nhìn thấy biểu tình biến hóa của Phùng Ki, ánh mắt chợt lóe, hướng Sài Tử Hiên nở một nụ cười tươi: "Đàn anh, thì ra anh cũng tới nơi này ăn, thật là trùng hợp!"

Sài Tử Hiên nói: "Tuy rằng hoạt động lần này của chúng ta xảy ra chút việc ngoài ý muốn, nhưng căn bản mà nói, cũng coi như kết thúc tốt đẹp, mấy người bọn họ đều nói muốn chúc mừng, nếu sớm biết em không có việc gì, đã trực tiếp gọi em đến đây, mọi người ở cùng một chỗ càng thêm náo nhiệt."

Phùng Ki lúc này nghiêm mặt mở miệng: "Làm nhóm trưởng Câu lạc bộ, là người tổ chức hoạt động, đối với địa hình cùng thời tiết biến hóa phải hiểu biết đầy đủ, trước hết phải chuẩn bị tốt tình huống có thể phát sinh, đây là điều cơ bản nhất."

Phùng Ki mặc dù nói có đạo lý, nhưng nói thẳng như vậy, thực có chút không đúng lúc, khiến Sài Tử Hiên có chút sượng mặt, nhưng mà xấu hổ cũng chỉ trong một cái chớp mắt, Sài Tử Hiên liền khiêm tốn nói: "Lần này đúng là sai lầm của tôi, về sau tôi sẽ chú ý."

Phùng Ki có chút phát hiện, cậu trai này tuy rằng trẻ tuổi, nhưng cũng không lỗ mãng, kiềm chế tính tình, nếu đổi là anh lúc hai mươi tuổi, chỉ sợ cũng không hàm dưỡng(nội tâm sâu sắc, có rèn luyện) như vậy, cúi đầu, lại đối diện khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nhóc kề bên, mắt to xinh đẹp cong lên một cái, nhìn anh, vẻ mặt giảo hoạt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro