Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại một căn biệt thự xa hoa, tiếng khóc đứa bé chào đời, khuôn mặt mũm mĩm, xinh xắn, đặc biệt là má lúm dễ thương, họ gọi đứa bé này là tiểu Vân. Vì muốn đứa bé gặp nhiều may mắn hạnh phúc nên hai vợ chồng  đã đi xem bói cúng. Nhưng không may rằng lời thầy bói nói lại làm cho hai vợ chồng sợ hãi,  nét mặt xanh:
- đứa bé này sinh ra là nỗi xui của gia đình, nó chính là hậu quả sau này của tiền làm sập nghiệp, phá sản.  Từ đó,  họ luôn hắt hủi đứa bé, không những thế còn kêu đó là con hoang.
_------_------_------_---------_-------_--------_------

Năm cô 12 tuổi
"Tiểu Vân,  mày mau ra đây"- Tiếng bà mẹ kêu cô từ phòng khách.

"dạ sao vậy thưa mẹ? "- cô chạy ra hỏi.


"có phải mày làm bể bình bông này không hả? "- tiếng bà mẹ giận dữ,  nét mặt bực mình

Cô giật mình, sợ hãi,  lắp bắp nói:"dạ... thưa mẹ...con không biết gì hết...con.. con không có làm bể".

"mày không làm thì ai làm chứ"- bà mẹ     tức giận nói tiếp :"đúng là đồ xui xẻo,  làm hại danh cả dòng họ, tao phạt mày nhịn đói 2 ngày".

"mẹ..mẹ hức hức con không có làm. "- từng giọt nước mắt rơi xuống nền,  cô đau khổ.

Thế là 2 ngày liền tiếp cô bị phạt nhịn ăn, không những thế còn bị người làm trong nhà hành hạ mỗi khi 2 vợ chồng đi vắng.  Cơ thể cô suy yếu dần, khuôn mặt xanh xao,  nước mắt còn đọng lại. Và thế từng ngày cô đều phải chịu đựng sự đánh đập cửa cha mẹ,  chịu sự sỉ nhục của người làm trong nhà đến nỗi thương tích đầy mình., chỉ cần lướt nhẹ qua là đã thấy vết đỏ hằng rồi.
-----_-------_------_-------_------__-------_-------_--

Năm cô 18 tuổi
Hôm nay là thứ sinh nhật mà cô chính thức bước sang tuổi 18 , nhưng có biết bao nhiêu người nhớ tới ngày của cô.
Cứ tới ngày hôm nay cô lại cô đơn trong căn phòng tối tăm,  lạnh lẽo chỉ vỏn vẹn chiếc giường cũ,  tủ đồ và bàn học nhỏ.

Bỗng có tiếng dì Lưu vang lên :"Vân ơi,  con mau ra đây. "
Dì Lưu được xem như là một phần của gia đình từ lúc cô sinh ra,dì đã về làm được hơn 20 năm rồi nên dì rất hiểu tính cách họ,  kể cả cô.

"dạ,  dì gọi con có... " - cô chưa nói xong thì một tiếng hô to

"HAPPY BIRTHDAY
Chúc cô chủ sinh nhật vui vẻ và đừng bao giờ khóc nữa".
Đó là tiếng hô của người làm trong nhà: Kim,  Hương và Linh.
Ba người này khác vớ những người làm trong nhà,  họ rất hiểu cảm giác của cô,  ngay cả họ cũng vậy...

Mik mới viết lần đầu nên mọi người cho mik ý kiến nhé. 😀😊😉

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#vnphm6249