Chương 11+12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Nhưng bây giờ…”

“Vẫn còn kịp, bây giờ em đi thay quần áo đi, mọi thứ anh đã chuẩn bị xong hết rồi.” Hoàng tử nói với vẻ mặt hạnh phúc. Trên mặt hắn ta không hề có chút khó chịu nào vì Lọ Lem ăn mặc tuềnh toàng, ngược lại còn toát lên vẻ mong chờ đám cưới.

Lọ Lem thậm chí còn không kịp hỏi chuyện gì đã xảy ra, tại sao Anastasia lại biến mất? Tại sao mẹ kế lại đồng ý dẫn cậu ta vào cung?

Mọi thắc mắc đều tan biến trước đám cưới. Lọ Lem nhanh chóng bị người hầu dẫn đến phòng cưới để thay quần áo.

Còn Tremaine và Drizella thì bị đưa đến nhà ngục hoàng gia, nói là cho họ gặp Anastasia, nhưng thực ra hoàng tử không muốn họ tham dự đám cưới của mình và Lọ Lem.

Trong phòng cưới, Lọ Lem nhanh chóng được người hầu tắm rửa, sau đó thay váy cưới và trang điểm.

Nhưng chưa đợi thợ trang điểm trang điểm xong cho Lọ Lem, hoàng tử đã háo hức xông vào, ra hiệu cho thợ trang điểm tránh ra.

Lọ Lem ngạc nhiên, không biết hoàng tử đang nghĩ gì.

“Cục cưng… Em đẹp quá, dù cho không trang điểm cũng vẫn là người đẹp nhất…” Hoàng tử nhanh chóng bước đến bên cạnh Lọ Lem, nhìn khuôn mặt khiến hắn ta say đắm kia, đưa tay lên vuốt ve gò má cậu ta. “Em có biết anh nhớ em đến mức nào không? Anh…”

Hoàng tử muốn nói tiếp, nhưng nhớ đến những hành động độc ác của Tremaine và Drizella, nhớ đến cách mà hắn ta đối xử với Anastasia, hắn ta liền nuốt lời định nói vào trong, chỉ muốn nói những chuyện tốt đẹp giữa hắn ta và Lọ Lem.

“Hoàng tử điện hạ, anh muốn nói gì?” Lọ Lem ngạc nhiên hỏi, vẻ mặt ngây thơ kia khiến cho hoàng tử càng thêm phần say đắm.

“Cục cưng, bây giờ còn sớm mà, chúng ta vẫn còn thời gian để ân ái với nhau…” Hoàng tử vừa nói vừa cúi xuống, liếm nhẹ vào tai Lọ Lem, thật quyến rũ.

Lọ Lem bị kích thích đến mức run lên một cái, mặt cậu ta đỏ bừng. “Nhưng mà…”

“Yên tâm đi, có anh ở đây rồi, anh sẽ bảo vệ em.” Hoàng tử nói với vẻ mặt cưng chiều. Nhân lúc Lọ Lem đang ngẩn người, hắn ta đã nâng váy cậu ta lên, để lộ phần bụng dưới trắng nõn.

“Hoàng tử điện hạ, như vậy sẽ bị người khác phát hiện đấy… Thôi bỏ đi…” Lọ Lem xấu hổ nói, cậu ta vặn vẹo người kháng cự, nhưng hai chân cậu ta đã bị hoàng tử giữ chặt lại, để lộ hoàn toàn chiếc quần lót bên trong.

Lúc này, Lọ Lem đang ngồi trước bàn trang điểm, hai chân bị dạng ra, cơ thể nghiêng sang một bên, đối diện với hoàng tử.

Chiếc quần lót nhỏ bé kia đang ôm sát lấy bụng dưới của Lọ Lem, để lộ rõ đường cong kia. Thậm chí còn có vài sợi lông mu lòi ra khỏi quần lót, trông thật đáng yêu.

“Hoàng tử điện hạ, đừng… đừng mà… Sẽ bị người khác phát hiện đấy… Ưm… Lỡ như trễ giờ làm lễ thì sao? Hơn nữa mẹ kế và…” Hình như đến lúc này Lọ Lem mới nhớ ra mẹ kế và chị gái cũng đi cùng, nhưng cậu ta không biết bây giờ hai người họ đang ở đâu.

Sự ngây thơ và đáng yêu của Lọ Lem khiến cho hoàng tử say mê tột độ. Hắn ta mỉm cười cưng chiều, nói: “Yên tâm đi, mọi chuyện anh đã sắp xếp xong hết rồi, giao cho anh đi, anh sẽ chịu trách nhiệm với em… Cục cưng…”

Tiếng “cục cưng” ôn nhu kia khiến cho toàn thân Lọ Lem mềm nhũn. Cậu ta rên rỉ hai tiếng, không nói được lời nào kháng cự nữa.

Nhìn thấy thế, nụ cười trên môi hoàng tử càng thêm phần thoải mái. Hắn ta nheo mắt, dùng ngón tay thô ráp của mình xoa nắn cái lồn nhỏ bé kia qua lớp quần lót, cố ý chạm vào hột le của Lọ Lem, khiến cho cậu ta không kiềm chế nổi mà phải rên rỉ một tiếng.

Khi nhận ra mình vừa phát ra âm thanh gì, Lọ Lem trợn trắng mắt. “A… Hoàng tử điện hạ, anh… anh đừng sờ chỗ đó mà… Ưm… Ngứa lắm…”

Nghe vậy, hoàng tử lại cố ý dùng tay xoa nắn hột le kia, cảm nhận được hột le nhỏ bé kia đang cứng dần lên, tâm trạng hắn ta càng thêm phần tốt đẹp. Hoàng tử cười nói: “Cục cưng, em thích bị anh sờ lỗ nhỏ lắm phải không?… Hột le của em cứng lên rồi kìa…” Dừng lại một chút, hắn ta lại hỏi: “Mấy hôm nay em có nhớ anh không?”

Truyện đăng tại wordpress và wattpad U mê trôn có lài

Nghe vậy, Lọ Lem bĩu môi, vẻ mặt oan ức tột độ. Cơ thể cậu ta run rẩy, giọng nói cũng run rẩy theo: “Còn nói nữa, tại anh không đến tìm em sớm hơn… Ưm… Anh có biết em nhớ anh đến mức nào không? Hơn nữa, trước đó, em còn tưởng… tưởng… Ưm…”

“Tưởng gì?” Hoàng tử cười cưng chiều hỏi, vừa nói vừa vươn tay kéo quần lót của Lọ Lem xuống, hành động bá đạo không cho cậu ta cơ hội kháng cự. Lọ Lem ngượng ngùng hai tiếng, cuối cùng cũng đành mặc cho hắn ta làm bậy.

“Ưm… Em còn tưởng rằng anh đã kết hôn với Anastasia, thậm chí còn đi trăng mật rồi… Ưm… Em tưởng rằng anh không cần em nữa… Ưm… Hoàng tử điện hạ, anh xấu quá, cướp mất trái tim em rồi còn dọa em…” Lọ Lem vừa nói vừa vặn vẹo người, trên mặt đầy vẻ oan ức, nhưng tim cậu ta lại đập rất nhanh, không biết lát nữa hoàng tử sẽ làm gì mình.

Lọ Lem còn chưa kịp nói thêm gì thì chiếc quần lót của cậu ta đã bị kéo xuống. Cậu ta không nhận ra rằng lỗ nhỏ của mình đã ướt át, dòng nước dâm đãng kéo thành sợi, bị chiếc quần lót kia kéo ra, đứt đoạn, rơi trở lại bụng dưới của Lọ Lem.

Cảnh tượng dâm đãng kia khiến cho hoàng tử nheo mắt, nụ cười cưng chiều trên môi hắn ta càng thêm phần rõ ràng. “Cục cưng, lồn em ướt hết rồi… Chắc là nhớ anh lắm phải không?… A… Lồn em vẫn non nớt như vậy, màu hồng nhạt đẹp quá.” Dừng lại một chút, hắn ta lại hỏi: “Mấy hôm nay ngoài việc nhớ anh, cái lỗ nhỏ này có nhớ anh không?”

Nghe thấy những câu hỏi kia, Lọ Lem xấu hổ đến mức toàn thân run lên. Khi nhận ra quần lót của mình đã bị cởi ra, cậu ta liền vặn vẹo người, cố gắng khép hai chân lại.

“A… Hoàng tử điện hạ, xấu hổ quá… Ưm… Hoàng tử điện hạ…”

Nhưng làm sao mà hoàng tử chịu nghe lời cậu ta chứ. Hắn ta dùng sức tách hai chân Lọ Lem ra to hơn, vì dùng sức quá mạnh nên đã để lại dấu tay trên đùi cậu ta.

“Hoàng tử điện hạ… Ưm… Anh… anh thực sự muốn ở đây…” Lọ Lem hoảng sợ kêu lên. Cái lồn nhỏ bé kia đã bị lộ ra hoàn toàn. Đáng sợ hơn là, ngay sau đó, hoàng tử đã quỳ xuống trước mặt cậu ta, ngay dưới háng cậu ta, thậm chí còn há miệng ngậm lấy cái lỗ nhỏ kia.

“Ưm… Hoàng tử điện hạ đừng mà…”

Lọ Lem hoảng sợ kêu lên, nhưng hoàng tử đã dùng lưỡi liếm lấy khe hở đang ướt nước dâm kia.

“Ưm… Ngứa quá, ngứa quá… Đừng liếm nữa… Không…” Lọ Lem hét lên một tiếng, bị hoàng tử liếm lấy cái lỗ nhỏ kia khiến cho cậu ta rùng mình một cái. Vì quá sợ hãi, Lọ Lem vặn vẹo mông kháng cự, nhưng cái lỗ kia lại bị miệng hoàng tử ngậm lấy, thậm chí còn phát ra tiếng “chụt chụt” dâm mĩ.

“Ưm… Hoàng tử điện hạ, ngứa quá… Đừng… đừng liếm chỗ đó… Ưm… Chỗ đó cũng không được… A a a a a a a… Đừng, đừng mà, thật sự không được… Không chịu nổi nữa rồi… Ưm… Hoàng tử điện hạ đừng liếm nữa… A… Cái lỗ nhỏ này không chịu nổi nữa rồi… Ưm…”

Những lời kháng cự kia của Lọ Lem không khiến cho hoàng tử dừng lại, ngược lại còn khiến cho hắn ta thêm phần muốn chiếm đoạt. Chiếc lưỡi linh hoạt kia liên tục chơi đùa với hột le của Lọ Lem, như thể đang gảy đàn, khiến cho nước mắt cậu ta tuôn trào. “A a a a… Đừng… đừng liếm chỗ đó nữa… Ưm… Chỗ đó không được… Ưm… Hoàng tử điện hạ, anh hư quá… Ưm… Ngứa quá… Ưm…”

Cơn sung sướng liên tục dâng lên từ chỗ bị liếm, như thể dòng điện chạy khắp cơ thể. Lọ Lem làm sao chịu nổi cảm giác này. Cậu ta gần như muốn lên đỉnh, cậu ta vẫn còn đang vặn vẹo mông, hai tay cố gắng đẩy đầu hoàng tử ra, nhưng khi tay chạm vào rồi thì lại không nỡ đẩy ra, ngược lại còn ưỡn cái lỗ nhỏ kia lên cho hoàng tử liếm.

“Dâm thật, cục cưng, lồn em ngon quá.” Hoàng tử vừa liếm láp cái lỗ kia, vừa dâm đãng nói, ngón tay không nhịn được mà vuốt ve lấy đường cong kia, khiến cho Lọ Lem càng thêm phần khó chịu.

“Ưm… Hoàng tử điện hạ hư quá… Vừa gặp em đã chơi bậy rồi… A a a a… Lát nữa còn phải làm lễ cưới mà, không thể đợi đến lúc đó hay sao?… Ưm… Dâm đãng quá… Ưm… Lưỡi… lưỡi liếm nhanh quá… A… Có cái gì đó muốn phun ra rồi… Ưm…”

Lọ Lem bị hoàng tử liếm hột le với tốc độ rất nhanh, nước dâm càng chảy ra nhiều hơn, bắn tung toé lên cằm hắn ta. Dưới ánh đèn mờ ảo trong phòng, cảnh tượng này trông thật dâm đãng.

“Anh chờ không nổi nữa, cục cưng, em có biết anh nhớ em đến mức nào không?… Không chỉ nhớ em, mà anh còn nhớ cái lỗ nhỏ này nữa…” Hoàng tử nói với giọng nói nồng nàn, hơi thở nóng bỏng phả vào cái lỗ nhỏ kia. Nhìn thấy lỗ kia lại phun nước, hắn ta liền há miệng ngậm lấy, mút mạnh.

“Ưm… Hoàng tử điện hạ, đừng… đừng mút lồn em nữa… Ưm… Không được, thực sự không được mà… Ưm…” Mặt Lọ Lem đỏ bừng, cậu ta không thể tưởng tượng nổi mình đã bị hoàng tử liếm cho sướng đến mức nào. Sự căng thẳng, hưng phấn và hạnh phúc khiến cho cậu ta cảm thấy một cảm giác lạ lùng dâng lên từ sâu thẳm bên trong cái lỗ kia.

Lọ Lem run rẩy dữ dội hơn, nước bắn ra nhiều hơn.

Hoàng tử liên tục nếm mùi vị nước dâm ngon lành của Lọ Lem, thậm chí mùi hương của cái lồn dâm đãng kia còn thoang thoảng ở đầu mũi hắn ta, khiến cho hắn ta phải say mê. Hắn ta càng thêm phần nhiệt tình liếm láp cái lỗ kia, ánh mắt chăm chú nhìn khuôn mặt đáng yêu của Lọ Lem, trên mặt hắn ta hiện lên vẻ khó hiểu.

“Ưm… Hoàng tử điện hạ, đừng… đừng tiếp tục nữa có được không?…” Lọ Lem hoảng hốt kêu lên, mắt mở to, căng thẳng nhìn hoàng tử đang dùng lưỡi liếm láp hai mảnh môi lồn của mình. Cơ thể cậu ta run lên bần bật, nước mắt lại tuôn trào. “Hoàng tử điện hạ, sao người lại làm chuyện này chứ… Ưm… Hơn nữa làm vậy dâm đãng lắm, đừng liếm nữa có được không?… Ưm… Hoàng tử điện hạ…”

“Em là của anh, cái lỗ này cũng là của anh, anh không chỉ muốn liếm, mà còn muốn liếm cả đời…” Hoàng tử nói với vẻ mặt chân thành, ánh mắt hắn ta bùng cháy dục vọng, không hề che giấu. Vừa nói xong, chiếc lưỡi nóng bỏng của hoàng tử liền liếm láp hai mảnh môi lồn của Lọ Lem ngay trước mặt cậu ta, thậm chí còn cố ý liếm cho phát ra tiếng “chụt chụt” khiêu gợi. Sau khi liếm cho hai mảnh môi lồn kia mở ra, khe hở kia càng thêm phần rõ ràng.

“A… Hoàng tử điện hạ, anh… anh…” Lọ Lem không nói nên lời. Cậu ta cũng rất thích hoàng tử, nhất là khi hắn ta không quan tâm đến thân phận mà liếm lỗ nhỏ cho mình. Đáng lẽ ra cậu ta mới là người phải hầu hạ hoàng tử.

Hoàng tử cảm thấy rất vui vẻ, hắn ta dùng lưỡi tách hai môi lồn của Lọ Lem ra, sau đó liếm thẳng vào bên trong. Vì bên trong càng nhiều nước nên âm thanh “chụt chụt” kia càng thêm phần rõ ràng.

“A… Hoàng tử điện hạ, dâm đãng quá, nước chảy ra hết rồi… Ưm… Không chịu nổi nữa… A a a a… Hoàng tử điện hạ, sao anh lại giỏi như vậy… Ưm… Không chịu nổi nữa, thực sự không chịu nổi nữa…” Lọ Lem bị kích thích đến mức phải rên rỉ thành tiếng, khóe mắt cậu ta cay xè, cậu ta không biết phải làm sao, tiếng rên rỉ của cậu ta càng lúc càng dâm đãng mà chính cậu ta cũng không nhận ra.

Hoàng tử càng thêm phần hưng phấn, nhất là khi cảm nhận được nước của Lọ Lem càng chảy ra nhiều hơn. Hắn ta hít một hơi sâu, không nhịn được mà liếm sâu hơn vào trong.

“Ưm… Hoàng tử điện hạ, lưỡi… lưỡi đừng liếm sâu như vậy… Không chịu nổi nữa, em thực sự không chịu nổi nữa…” Lọ Lem vừa kêu lên vừa nhận ra rằng trong tiếng kêu của mình có chứa sự sung sướng, cậu ta vội vàng bịt miệng lại, sợ rằng tiếng kêu của mình sẽ thu hút sự chú ý của người khác. Nhưng dù cho đã bịt miệng nhưng tiếng rên rỉ vẫn thoát ra từ kẽ ngón tay.

Sao… Sao lại sướng thế này? Hơn nữa kích thích quá! Chiếc lưỡi kia thật sự rất linh hoạt, khiến cho cậu ta cảm thấy ngứa ngáy tột độ.

Truyện đăng tại wordpress và wattpad U mê trôn có lài

“Hoàng tử điện hạ… A a a a… Chỗ đó đừng… Ưm…” Lọ Lem bị liếm đến mức ngực phập phồng liên hồi.

Hoàng tử quan sát phản ứng của Lọ Lem, chiếc lưỡi kia liên tục chơi đùa bên trong cái lỗ nhỏ kia, nhanh chóng bắt chước động tác giao hợp mà ra vào bên trong, trông thật dâm đãng.

“Ưm… Đừng mà… Thật sự không chịu nổi nữa… A a a a a a a… Dâm đãng quá… Ưm…” Lọ Lem bị liếm đến mức phải khóc nức nở. Nước của cậu ta chảy ra rất nhiều. Nghe thấy tiếng “ực ực” của hoàng tử, Lọ Lem cảm thấy xấu hổ đến mức muốn chết đi cho rồi. Không biết hoàng tử đã nuốt bao nhiêu nước của cậu ta vào bụng.

Dâm đãng quá.

Nhưng ngay lúc Lọ Lem không để ý, hắn ta bỗng nhiên liếm vào điểm G nhạy cảm kia, đồng thời dùng ngón tay xoa nắn hột le của cậu ta. Lọ Lem cố gắng chịu đựng một lúc nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được mà hét lên vì quá sung sướng.

“Ưm… Lên đỉnh rồi… A a a a… Nước chảy ra hết rồi… Ưm… Hoàng tử điện hạ, sướng quá… Thực sự sướng quá… Ưm… Thích quá… A a a a a a a…” Lọ Lem liên tục rên rỉ, nước dưới thân cậu ta không ngừng chảy ra, cái lỗ kia co bóp liên hồi, ôm chặt lấy lưỡi hoàng tử, cậu ta cảm thấy phấn khích tột độ.

Phải nói là, cơn sung sướng tột độ lúc này khiến cho Lọ Lem cảm thấy mình yêu hoàng tử đến phát điên. Những nếp gấp bên trong cái lỗ kia như thể không muốn buông lưỡi hoàng tử ra. Phản ứng này khiến cho hoàng tử vô cùng thích thú, cũng khiến cho dục vọng của hắn ta bùng cháy.

Hoàng tử nhanh chóng rút lưỡi ra, nhìn thấy Lọ Lem vẻ mặt thèm khát, trống rỗng, hắn ta cảm thấy hơi nóng ruột, liền vội vàng cởi quần áo của mình ra.

Chỉ trong chốc lát, quần của hoàng tử đã bị cởi ra. Hắn ta cởi quần lót, lộ ra con cặc to lớn kia.

Con cặc kia to đến mức đáng sợ. Nó đã cương cứng hoàn toàn, đầu cặc còn chảy ra dịch nhờn, rõ ràng là đã cứng từ lâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#abc