Chương 15+16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước cơn cao trào mãnh liệt của Lọ Lem, hoàng tử cảm thấy con cặc của mình như muốn gãy bên trong lỗ kia. Sự co giật điên cuồng từ bên trong khiến cho hắn ta phải gầm lên một tiếng, cuối cùng cũng bắn ra.

“A… Hoàng tử điện hạ, bắn hết vào em… Ưm…” Lọ Lem rên rỉ liên tục. Dòng tinh dịch mạnh mẽ của hoàng tử bắn thẳng vào trong tử cung của cậu ta, dịch thể nóng hổi kia khiến cho Lọ Lem run lên bần bật, một dòng nước dâm đãng lại phun trào ra ngoài. Cậu ta sướng đến mức mắt trợn trắng.

“A… Bắn rồi, bắn chết con đĩ dâm đãng này… Em giỏi thật đấy…” Hoàng tử cảm thấy tử cung của Lọ Lem hút rất chặt, hơn nữa dòng nước dâm đãng kia còn phun lên đầu cặc của hắn ta, khiến cho hắn ta phải rên rỉ thỏa mãn, bắn ra những dòng tinh dịch đặc quánh, khiến cho hắn ta sướng tột độ.

“Ưm… Sướng quá… A a a!! Bị cặc to của hoàng tử điện hạ bắn vào trong rồi… Ưm… Tuyệt quá hoàng tử điện hạ… A a a a… Sướng quá… Bị bắn vào bụng sướng quá… Ưm…” Lỗ lồn của Lọ Lem vẫn đang tự co bóp, ôm chặt lấy con cặc kia, Lọ Lem run rẩy toàn thân, cơ thể hồng hào, kết hợp với bộ váy cưới kia khiến cho cậu ta trông thật quyến rũ.

Ai ngờ được rằng, dưới lớp váy lộng lẫy kia, lỗ lồn của Lọ Lem đã bị chịch cho sưng tấy lên, con cặc của hoàng tử vẫn còn nằm trong đó, bắn tinh dịch vào trong tử cung của cậu ta.

Tình đến nồng chấm, Lọ Lem không nhịn được mà hỏi: “A… Hoàng tử điện hạ, anh… anh không làm vậy với Anastasia đúng không?… Ưm… Em… em không muốn chia sẻ anh với ai khác cả, dù cho người đó là chị gái em…” Lời nói kia chứa đựng tâm tình của Lọ Lem. Cậu ta không muốn khiến cho hoàng tử buồn, nhưng cũng không muốn chia sẻ hoàng tử với bất cứ ai. Sự độc chiếm, tình yêu mãnh liệt dành cho hoàng tử đã biến thành dòng nước dâm đãng từ trong lồn của cậu ta chảy ra, phun lên con cặc của hoàng tử, khiến cho hắn ta càng thêm phần sung sướng, bắn ra nhiều tinh dịch hơn.

Tiếng “xì xì” vang lên liên tục, Lọ Lem ngửa cổ ra sau, cậu ta cảm thấy vô cùng thỏa mãn, nhưng sự thỏa mãn này cậu ta muốn độc chiếm, không muốn chia sẻ với bất cứ ai.

Truyện đăng tại wordpress và wattpad U mê trôn có lài

Hoàng tử cố ý không nói gì, cho đến khi bắn hết tinh dịch vào trong tử cung của Lọ Lem, hắn ta mới cúi xuống, cắn tai Lọ Lem, vừa cười vừa nói: “Cục cưng, lỗ nhỏ của em đã kẹp chặt lấy của anh như vậy rồi, em nghĩ rằng anh còn sức để chịch người khác sao?” Vừa nói, hoàng tử vừa đâm con cặc vào sâu trong tử cung của Lọ Lem, khiến cho cậu ta rên rỉ một tiếng. Sau đó, hoàng tử nhìn đồng hồ, nói: “Cục cưng, được rồi, chúng ta phải đi làm lễ thôi.”

“Nhưng mà… mà em chưa trang điểm… Hơn nữa…” Lọ Lem chưa kịp nói xong thì hoàng tử đã thì thầm vào tai cậu ta: “Em nhìn xem trong gương đi, bây giờ em đẹp lắm.”

Lọ Lem ngẩn người, sau khi ân ái, mặt cậu ta đỏ bừng, đôi mắt long lanh như thể muốn hút hồn người khác. Vẻ đẹp tự nhiên kia khiến cho cậu ta trông thật xinh đẹp. Nụ cười trên môi hoàng tử càng thêm phần cưng chiều, con cặc kia lại giật giật trong lỗ lồn của Lọ Lem, hắn ta muốn chịch cậu ta thêm một lần nữa, nhưng thời gian không còn nhiều, phải đi làm lễ thôi.

Chiếc quần lót bị cởi ra kia không được mặc lại, mà lại được nhét vào trong lỗ lồn của Lọ Lem, tinh dịch đặc quánh kia vẫn còn nằm trong đó, thậm chí chiếc quần lót kia còn có thể rơi ra bất cứ lúc nào, nhưng hoàng tử lại muốn cậu ta đến địa điểm tổ chức lễ cưới trong bộ dạng này, thậm chí còn nói rằng như vậy mới thêm phần thú vị.

Lọ Lem không biết làm sao, hơn nữa cũng không còn thời gian, nên cậu ta đành nghe theo lời hoàng tử, đến địa điểm tổ chức lễ cưới trong tình trạng bị nhét quần lót vào lỗ lồn như vậy.

Độ hoành tráng của đám cưới khiến cho Lọ Lem phải kinh ngạc. Thậm chí rất nhiều quý tộc từ các nước láng giềng cũng đến tham dự. Trong đám cưới, Lọ Lem đã trở thành đối tượng được nhiều người ngưỡng mộ. Cậu ta không thể ngờ rằng, cách đây không lâu, cậu ta còn đang chìm đắm trong nỗi đau khổ vì tưởng rằng đã mất đi hoàng tử.

Vì đám cưới này, hoàng tử đã chuẩn bị rất nhiều. Những ý tưởng độc đáo, những bất ngờ nhỏ, khiến cho Lọ Lem cảm nhận được tình yêu chân thành và sự cưng chiều mà hắn ta dành cho mình.

Lúc này, Anastasia vẫn đang bị giam giữ trong nhà ngục hoàng gia, Tremaine và Drizella cũng không thể rời khỏi đó. Cho đến khi đám cưới kết thúc, họ mới được phép về nhà, nhưng lại phải lén lút đi ra từ cửa sau của cung điện.

Trên đường về, khắp nơi đều đang bàn tán về đám cưới hoành tráng trong cung điện, những lời khen ngợi vẻ đẹp của Lọ Lem vang lên không ngớt, khiến cho Tremaine và Drizella phải cắn răng tức tưởi.

Tremaine thầm hận trong lòng, hắn ta đang nghĩ cách để trả thù hoàng tử. Cuối cùng, chưa về đến nhà, hắn ta đã vội vàng quay trở lại cung điện.

10 giờ tối hôm đó, hoàng tử dẫn cha mình đến thư phòng, định để cha mình thưởng thức trà do Lọ Lem pha, nhưng ai ngờ rằng, người xuất hiện ở đây lại là mẹ của hoàng tử.

“Mẹ?…” Hoàng tử ngạc nhiên, hắn ta không thể tin nổi là mẹ mình đã chết từ lâu lại bỗng nhiên xuất hiện.

“Hoàng tử…”

Tiếng gọi ấy, cùng với tiếng khóc nức nở kia, khiến cho hoàng tử chìm vào tuyệt vọng.

Nhưng hôm nay là ngày cưới của hắn ta mà.

Hoàng tử định bước đến ôm Lọ Lem vào lòng, nhưng quốc vương đã nhanh hơn một bước.

“Vợ yêu, anh nhớ em nhiều lắm…” Quốc vương òa khóc, ông ta ôm chầm lấy Lọ Lem.

Quốc vương thực sự rất nhớ vợ mình, nhớ đến phát điên. Lúc này, bỗng nhiên nhìn thấy người có khuôn mặt giống hệt vợ mình, ông ta không thể kiềm chế nỗi nhớ thương kia.

Cảnh tượng này khiến cho hoàng tử sững sờ. Hắn ta nhớ đến việc Anastasia đã từng biến thành hình dáng của Lọ Lem, trong đầu hắn ta liền hiện lên hình ảnh của Tremaine.

Thật là đáng ghét, không giết hết thì hậu hoạn vô cùng.

Hắn ta cảm thấy hơi hối hận, cũng càng thêm phần căm hận. Hoàng tử vừa nhìn cha mình ôm vợ mình, vừa suy nghĩ xem phải xử lý Tremaine như thế nào.

Lần này, hoàng tử quyết tâm sẽ không nương tay nữa.

“Phụ vương, đây là Lọ Lem, không phải mẫu hậu.” Khoảng ba phút sau, hoàng tử cuối cùng cũng không nhịn được mà lên tiếng nhắc nhở.

Lúc này, Lọ Lem đã khóc như mưa, cậu ta nhìn quốc vương, gật đầu liên tục. “Vâng ạ, con là Lọ Lem mà, con chỉ… chỉ…”

Quốc vương vẫn còn đang ngạc nhiên thì hoàng tử đã giải thích: “Chắc chắn là Lọ Lem bị ai đó dùng phép thuật biến thành hình dáng của mẫu hậu, nhưng mà mẫu hậu đã qua đời rồi, phụ vương hãy tiếp tục sống tốt ạ…”

“Vâng ạ phụ vương, con là Lọ Lem, không phải mẫu hậu… Phụ vương… Ưm…” Lọ Lem khóc lóc thảm thiết. Hơn nữa, lúc này cậu ta lại mang khuôn mặt của hoàng hậu đã khuất, khiến cho quốc vương càng thêm phần đau lòng.

Cuối cùng cũng buông Lọ Lem ra, quốc vương hít sâu một hơi, bình tĩnh lại, nói: “Ừ, hoàng hậu đã qua đời rồi, là ta quá vô lễ…”

Nói xong, quốc vương liền quay người bỏ đi, tâm trạng uống trà của ông ta đã biến mất từ lúc nào.

Hoàng tử đã đưa tay ôm eo Lọ Lem, nhìn bóng lưng cô đơn kia của cha mình, hắn ta càng thêm phần căm ghét Tremaine.

Thật là đáng ghét, mình đã quá nhân từ với hắn ta, khiến cho hắn ta có cơ hội lừa gạt những người quan trọng của mình nhiều lần như vậy.

“Ưm… Hoàng tử điện hạ, em… em… chắc là em không thể làm vợ anh được rồi… Ưm… Em như thế này, dù cho có ở bên cạnh anh thì cũng sẽ bị người khác bàn tán…” Lọ Lem buồn bã nói. Nhớ đến việc mẹ kế bỗng nhiên tìm đến, dùng phép thuật biến cậu ta thành bộ dạng này, cậu ta cảm thấy lạnh sống lưng.

Hoàng tử nhìn Lọ Lem, hỏi: “Cục cưng, em chỉ cần nói cho anh biết, chuyện này có phải là do mẹ kế em làm hay không?”

Lọ Lem ngẩn người, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của hoàng tử, cậu ta cảm thấy nhiệt độ xung quanh như giảm xuống mấy độ.

Lọ Lem lại khóc thêm hai tiếng, sau đó gật đầu. “Vâng… là do mẹ kế em làm, nhưng mà anh…”

“Yên tâm, anh biết phải làm gì.” Hoàng tử ôm Lọ Lem vào lòng, vuốt ve tóc cậu ta, như thể đang an ủi. Hoàng tử nhắm mắt lại, nói: “Lọ Lem, có lẽ phải để em chịu thiệt thòi vài ngày. Bây giờ em đang mang khuôn mặt của mẫu hậu, không thể ra ngoài được. Nếu như cần gì thì cứ nói cho anh biết, anh sẽ cho người mang đến, anh sẽ giúp em trở lại bình thường.”

Giọng nói của hoàng tử tràn đầy kiên định, khiến cho Lọ Lem phải ngước mắt nhìn hắn ta.

Bốn mắt nhìn nhau, hai người liền hôn lấy nhau.

Dù cho người đẹp trước mặt đang mang khuôn mặt của mẹ mình, nhưng trong mắt hoàng tử, cậu ta vẫn là Lọ Lem mà hắn ta yêu thương nhất. Nhất là khi hoàng tử nhắm mắt lại, mùi hương đặc trưng của Lọ Lem xộc vào mũi hắn ta, khiến cho hắn ta muốn chìm đắm trong vòng tay mềm mại kia.

Nụ hôn ban đầu nhẹ nhàng kia, chỉ trong chốc lát đã trở nên nồng nàn.

Lọ Lem cảm nhận được sự nhiệt tình của hoàng tử, mặt cậu ta đỏ bừng, nhất là khi cảm nhận được hoàng tử đang cởi quần áo của mình.

Áo bị vén lên, để lộ ra bộ ngực bị áo ngực ôm lấy. Khe ngực sâu hoắm kia thật quyến rũ, thậm chí còn quyến rũ hơn cả lúc trần truồng.

Hoàng tử vẫn đang hôn say đắm, nhanh chóng cởi váy của Lọ Lem, để lộ ra chiếc quần lót ren mà cậu ta vừa mặc sau khi tắm xong.

Chiếc quần lót ren màu trắng toát lên vẻ trong sáng, nhưng chất liệu mỏng manh kia lại khiến cho cậu ta trông thật dâm đãng, nhất là phần bụng dưới kia còn hơi lộ ra, thỉnh thoảng lại có vài sợi lông mu và con cặc nhỏ lòi ra khỏi quần lót, trông thật dễ thương và quyến rũ.

“Cục cưng, em đẹp quá…” Hoàng tử nói, nhưng lại nhìn thấy khuôn mặt của mẹ mình, nên lại bổ sung: “Dù cho em đã biến thành hình dáng của mẹ, nhưng em vẫn là Lọ Lem mà anh yêu thương nhất.”

“Ưm… Hoàng tử điện hạ, bây giờ em như thế này, anh có thấy kỳ lạ không?… A… Nhất là… nhất là…” Lọ Lem vừa nói vừa khóc lóc thảm thiết. Cậu ta cảm thấy mẹ kế cố tình làm vậy để nhục mạ mình và hoàng tử. Cậu ta biến thành hình dáng của mẹ hoàng tử, khiến cho mọi chuyện trông giống như loạn luân.

Nhưng Lọ Lem càng khóc lóc thảm thiết, hoàng tử càng thấy xót xa, càng quyết tâm phải trừ khử mẹ kế. Hắn ta cúi xuống hôn lên môi Lọ Lem, sau đó thì thầm vào tai cậu ta: “Cục cưng yên tâm, sau này anh sẽ bảo vệ em, không để em bị ai bắt nạt nữa.”

Sự cảm động kia khiến cho Lọ Lem thở hổn hển, nước mắt vẫn còn đang lăn dài trên má, dưới thân cũng không ngừng chảy nước, thậm chí còn chảy xuống đùi. Chiếc quần lót mà cậu ta đang mặc chỉ có một miếng vải nhỏ che lấy lỗ lồn, lúc này miếng vải kia đã ướt sũng, nước dâm đãng chảy ra không ngừng.

Cảm giác ướt át kia khiến cho Lọ Lem nhớ đến cảnh tượng mình bị con cặc to lớn của hoàng tử chịch trước khi làm lễ cưới, cậu ta tự hỏi rằng liệu mình có thể tiếp tục được “thưởng thức” nó hay không…

Càng nghĩ, Lọ Lem càng không chịu nổi, cái lồn kia càng thêm phần ngứa ngáy, môi lồn co giật, gần như muốn nuốt chửng cả miếng vải kia vào trong, khiến cho hoàng tử nheo mắt lại.

“Cục cưng, em nhiệt tình quá… Lồn em ướt hết rồi…” Hoàng tử vừa nói vừa dùng ngón tay vuốt ve đường cong của cái lỗ lồn kia qua lớp quần lót, trêu chọc Lọ Lem. Sau vài động tác, hắn ta cố ý nói: “Xem ra lúc nãy anh chưa khiến cho em thỏa mãn rồi.”

Lọ Lem đỏ mặt, cảm thấy xấu hổ tột độ. “Em… em chỉ…” Giọng nói của cậu ta đầy sự oan ức quyến rũ, bởi vì lúc này cậu ta đang mang khuôn mặt của mẹ hoàng tử.

“Hoàng tử điện hạ, hay là chúng ta tắt đèn đi rồi làm, như vậy thì anh sẽ không nhìn thấy em, cũng sẽ không cảm thấy kỳ lạ nữa…”

“Tại sao phải tắt đèn, anh muốn nhìn em.” Hoàng tử vừa nói vừa bóp lấy núm vú của Lọ Lem qua lớp áo ngực, cảm nhận được hai bên núm vú kia đang cứng dần lên, dục vọng của hắn ta càng thêm phần bùng cháy. Sau khi bóp thêm vài cái, hoàng tử liền đè Lọ Lem xuống bàn làm việc, muốn chơi đùa cậu ta trên đó.

Lọ Lem rên rỉ liên hồi, bị hoàng tử bóp vú cho đến mức thoải mái tột độ, dục vọng càng lúc càng mãnh liệt, tiếng rên rỉ thoát ra khỏi cổ họng cậu ta không ngừng. “Ưm ưm… Ừm… Hoàng tử điện hạ bóp vú giỏi quá… Sướng quá… A a a a… Nhưng mà em vẫn nghĩ là nên tắt đèn đi, nếu không anh… anh sẽ cảm thấy loạn luân đấy?…” Lọ Lem vừa nói vừa thở dốc, trên mặt hồng hào, trông càng thêm phần quyến rũ, mặc dù cho đây là khuôn mặt của mẹ hoàng tử.

Quả thực cảm giác loạn luân rất rõ ràng, nhưng chính cảm giác đó lại khiến cho hoàng tử càng thêm phần hưng phấn. Hắn ta cúi xuống hôn Lọ Lem, nhưng Lọ Lem đã chủ động há miệng ra, đón nhận nụ hôn của hắn ta.

“Ưm ưm…” Hai người vừa chạm vào nhau đã hôn ngấu nghiến, như thể người khát nước giữa sa mạc bỗng nhiên tìm thấy ốc đảo. Hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau, liên tục chơi đùa trong không trung, nước bọt chảy ra khỏi khóe miệng, chảy dọc xuống cổ, thậm chí còn chảy xuống cả ngực Lọ Lem, khiến cho bộ ngực kia càng thêm phần quyến rũ.

Hoàng tử rất thỏa mãn với phản ứng của Lọ Lem, hắn ta hôn say đắm, vừa nhìn khuôn mặt của mẹ mình, vừa ngậm lấy lưỡi Lọ Lem, dùng lưỡi khuấy đảo khoang miệng cậu ta, phát ra tiếng nước “chẹp chẹp”.

“A…” Lọ Lem bị nụ hôn nồng nàn kia khiến cho toàn thân mềm nhũn, nước dưới thân càng chảy ra nhiều hơn, thậm chí cả lỗ đít cũng bắt đầu chảy nước dâm

Bởi vì, người trước mặt này là người cậu ta yêu thương, cũng là người sẽ ở bên cạnh cậu ta cả đời. Được ở bên hắn ta như vậy, thật sự là niềm hạnh phúc vô bờ bến.

Nhưng nhớ đến việc mình bị mẹ kế hại, biến thành hình dáng của mẹ hoàng tử, trong lòng cậu ta lại cảm thấy oan ức, nước mắt lại tuôn trào.

Hoàng tử rút lưỡi ra, trong mắt hắn ta đầy dục vọng. Nhìn khuôn mặt của mẹ mình, hoàng tử liền an ủi: “Thôi đừng khóc nữa, anh sẽ đòi lại công bằng cho em…”

“Ưm… Hoàng tử điện hạ, nhỡ như em mãi mãi như thế này thì phải làm sao?… Ưm… Đến lúc đó mọi người sẽ nói anh loạn luân mất… Ưm…” Lời nói của Lọ Lem khiến cho hoàng tử giật mình. Hắn ta chau mày, kiên định nói: “Dù cho mọi người có nói anh loạn luân, anh vẫn sẽ ở bên em. Em là của anh… Lọ Lem, em là của anh…”

Lọ Lem còn chưa kịp nói gì thì đã bị hoàng tử đè xuống bàn làm việc, sau đó hoàng tử vươn tay ra, kéo quần lót của Lọ Lem xuống.

“Ưm… Hoàng tử điện hạ…” Lọ Lem rên rỉ một tiếng, cảm giác hai chân mình bị tách ra, lộ ra cái lỗ lồn ướt át kia, còn có cả cái lỗ đít đang co bóp chặt.

“Cục cưng, vì chúng ta đã kết hôn rồi, nên tất cả của em đều là của anh, bao gồm cả chỗ này…” Hoàng tử vừa nói vừa dùng ngón tay chạm vào lỗ đít của Lọ Lem.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#abc