18: cấu trúc lại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bài nhạc trên bài Reformer - DarkStar cùng với Empress Of. Một bài rất hay các cậu nên nghe cùng với thời gian đọc phần 18. Đấy cũng bài Minh nhảy cùng.

- Đó là gì?

Tôi đòi J mang cho tôi sữa đựng trong cái cốc to nhất mà anh ta có thể tìm thấy trong phòng giam bằng đá đầy mùi thuốc sát trùng. Tôi nhìn anh ta bằng ánh mắt mà tôi cho là, anh ta có thể cháy trong đó.

Tôi kéo lại cổ áo phông bị lệch hẳn sang một bên, không khó khăn để phát hiện ra vết ửng đỏ ở gần ngực trái, và vài vết xước da sắp túa máu. Tôi thấy rời rạc, khô. Tôi thèm được về nhà. Về đâu đó. Chỗ nào trú ẩn. Chỗ nào không phải là nơi tôi phải phòng thủ.

Tôi ghét mùi thuốc sát trùng dù tôi thích dùng nó. Đấy là cái mùi quá khô khan. Tôi thích mùi gì đó dịu dàng, như mùi bột giặt hay mùi giấy, hay gốc gác hơn là mùi gỗ.

- Tôi sẽ hỏi lại đấy.

- Và anh sẽ cho em biết, Minh ạ, rằng đó là bắt đầu.

J không cho tôi cầm cốc. Anh ta làm tôi cảm thấy mình là một con bé ba tuổi cần được chùi mũi mỗi năm phút. Anh ta đổ cái thứ chất lỏng đặc vào cổ họng tôi. Tôi nuốt chúng. Tôi đã bị lừa.

Đó hẳn là một trò lừa thế kỉ.

Nếu tôi không cảnh giác.

- Và, - Tôi kéo gấu quần đùi xuống gần đầu gối hơn - Cô gái với cái rìu?

Không Tên nhìn tôi.

Một vài liên kết thần kinh được hình thành ngăn tôi tiếp tục tò mò nhìn lâu hơn vào mắt anh ta. Tôi sợ anh ta. Không hẳn. Tôi sợ anh ta lại như thế một lần nữa.

Có thể đấy là J, có thể là Cái Đuôi đã làm thế. Nhưng tôi sợ. Tôi vẫn sợ.

Tôi nhìn xuống đầu gối và tận hưởng sự bình yên an toàn của những nếp gấp đệm và đường kẻ sọc hồng. Có lẽ nếu anh ta tiếp tục im lặng, tôi sẽ nói chuyện với chúng.

- Cô ấy chưa chết, Minh. Cô ấy chỉ bị bắt thôi.

- Đó là ai? Tại sao cô ta muốn giết tôi?

- Đó là một công chúa của em.

- Giống như
Adélaïde, Anne, Charlotte, Zénaïde, Louise-Adélaïde, Catherine, Công nương xứ Turenne, Élisa, Infanta - Nữ Công tước xứ Montpensier, Isabella, Louise, Marguerite của nữ hoàng Sophie?

- Xuất sắc đấy, Minh. Em đã thuộc hết một danh sách tên mà em nên hối hận khi nhồi chúng vào đầu.

Có lẽ tôi nên ném cái cốc vào J.

Nhưng tôi không làm thế. Tôi đặt nó lên bàn, và bắt đầu nhảy nhót theo bài nhạc trong điện thoại. Đó là một bài tôi vẫn nghe vào những tối ngồi một mình trong phòng tắt điện.

J đứng đấy, trân trối. Những đường nét vừa khít nhau trên mặt anh ta hòa vào nhau khi tôi xoay vòng. Tôi xoay đến vòng thứ hai, anh ta thậm chí đã đánh mất cả những nét tối đánh dấu những phần khác nhau của mắt, mũi hay môi. Anh ta vẫn đứng đó, hay đang di chuyển, tôi không biết.

Tôi chỉ biết rằng, khi đếm đến vòng xoay người thứ tư, tôi đã chạm được vào tóc sau gáy và cổ áo anh ta. Và tay kia, là lưng dưới và một phần thắt lưng có hai cái bao da đựng dao.

- Anh sẽ chết vì em chứ, J?

Đừng phả hơi vào tai tôi.

Nhưng anh ta đã làm thế. Ngực anh ta run lên để tạo ra ngôn ngữ thoát ra từ cổ họng, và tôi còn mong chờ gì ngoài cử động đó.

- Có, Minh, có.

Đó phải là một động tác rất nhanh: trượt, trượt và trượt, nhanh, đến khi tôi kề dao vào cổ.

Tôi không giết tôi.

Lần đầu tiên dùng dao, tôi có ý định như vậy.

Tôi ngửi được mùi gỗ rõ ràng nhưng nhạt từ cái hõm xương gần cổ J. Tôi không khó chịu nếu nó trộn với mùi máu và mùi kim loại. Tôi cũng không khó chịu nếu anh ta chết. Và tôi không khó chịu nếu đánh mất một khuôn mặt đẹp hay làm xáo trộn sự vừa khít của khuôn mặt ấy.

- Đưa tôi ra ngoài, ngay-lập-tức.

- Như em yêu cầu, Nữ Hoàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro