[LONGFIC] Babo Yoong! [Chap 26-2]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 26 part 2

-Yoong~~~ *chớp chớp mắt*

Yoona thoáng bất ngờ trước cái aegyo của con gái mình.

-C-có chuyện gì thế?

-Tiểu Yoong... đói.

-Vậy chúng ta đợi Hyunnie về rồi đi ăn nhé! Bây giờ uống sữa đỡ nha. - Yoona cười.

-Hứa đấy! Không biết sao hôm nay umma về trễ vậy? - Con bé xụ mặt.

-Chắc Hyunnie bận đó. - Yoona mở tủ lạnh lấy hộp sữa ra - Yoong cũng muốn giúp Hyunnie lắm nhưng mà ... - Cô chợt thở dài khi rót sữa vào ly và đưa cho con bé.

Con bé uống ực một hơi.

Yoona nhìn con gái mình cũng cảm thấy đói. Cầm hộp sữa lên. Cô nhăn mặt. Hết mất rồi còn đâu.

Rồi con bé cười ranh mãnh:

- Yoong đừng giành umma với tiểu Yoong nữa là giúp umma rồi đấy.

-Ờ... Ý Yoong là... CÁI GÌ!!? - Cô hét lên - Never đi!

***

Tại một quán cà phê sang trọng.

-Chúng ta nói ngắn gọn được chứ ạ? Tôi còn có việc bận.

-Vẫn là lời yêu cầu của tôi lúc trước - Hắn nhấp một ngụm cà phê - Em hãy đến bên tôi đi!

Joohyun nhíu mày. Hắn vẫn còn muốn theo đuổi cô, hắn không hiểu rằng mối quan hệ của cả hai cùng lắm chỉ là bạn bè thôi sao?

-Xin lỗi. Nhưng tôi vẫn không thể đồng ý được. Anh thừa biết điều đó mà. 

-Tại sao chứ? - Hắn tỏ vẻ bất mãn.

-Vì tôi đã có gia đình. Họ rất quan trọng với tôi. Tôi không thể đến với anh được, mong anh hiểu.

Joohyun đáp thật chậm rãi.

Hắn vội nắm lấy bàn tay cô, Joohyun liền rút tay lại khiến hắn hụt hẫng vô cùng. Chẳng lẽ hắn lại thua Im Yoona sao, cả tiền bạc, danh tiếng, gia thế hắn đều có đủ, Im Yoona chẳng có gì cả. Tại sao!!?

- Nhưng ít ra tôi là đàn ông, tôi có thể mang lại cho em hạnh phúc mà...

- Hiện giờ tôi cũng đang rất hạnh phúc rồi. - Joohyun trả lời. Trong đôi mắt cô lấp lánh lên niềm hạnh phúc và nó khiến Jung Yong Hwa càng điên tiết hơn nữa.

-Cô ta chẳng có gì cả. Cô ta là mafia, cô ta chỉ biết đánh nhau, chỉ biết gây rối. Cô ta không thể mang lại hạnh phúc cho em!!! - Hắn đập bàn, thét lên.

- Tôi mong anh đừng xúc phạm người tôi yêu thương! - Giọng cô gái bỗng trở nên trầm hơn, lạnh lùng hơn cái tông nhẹ nhàng bình thường.

Joohyun vội đứng dậy, nhanh chóng bước ra khỏi đó nhưng cô vẫn nghe thấy tiếng hắn rít từng chữ phía sau:

-Rồi em sẽ phải hối hận!!

***

Cô gái trẻ thẫn thờ đi giữa dòng người tập nập, trong đầu cô hiện có rất nhiều thắc mắc. Tại sao Jung Yong Hwa lại biết Yoong từng là mafia? Hắn đã điều tra Yoong của cô sao? Hắn muốn gì? Và quan trọng hơn hết, là câu nói ban nảy của hắn, cô sẽ phải hối hận, hắn sẽ gây bất lợi cho Yoong sao... Không được! Cô phải về ngay.

.

.

.

-Ahhh!! 

Từ phía cửa cô đã nghe tiếng Yoona hét lớn, có vẻ như bị làm đau. Liền sau đó là tiếng của con gái cô, rất lo lắng.

-Yoong! Yoong! Có làm sao không? Đau lắm à?

Cô tông cửa và chạy nhanh nhất có thể vào nơi phát ra tiếng hét.

Yoona đang ngồi bệt dưới đất cầm bàn tay mình. Máu. Cạnh bên là tiểu Yoong. Xung quanh chỉ có hai người họ. Hai người ngước lên nhìn cô, nửa ngạc nhiên, nửa vui mừng.

-Yoong bị làm sao thế này!?

-Yoong cắt khoai lang, không cẩn thận nên bị đứt tay đó umma. - Con bé nói rồi nhanh chóng đi lấy hộp sơ cứu lại.

-Im Yoona! Có cắt khoai lang thôi cũng không xong nữa à!!?

Cô bỗng chốc nổi giận. Cái kẻ ngốc này, ngay cả chăm sóc bản thân mình cũng không được, lỡ như không còn cô ở cạnh nữa thì phải làm sao.

-Hyunnie... - Yoona mắt ươn ướt nhìn cô gái đối diện. Chưa bao giờ cô thấy Joohyun nổi giận cả. Cả tiểu Yoong cũng rất bất ngờ.

Nhanh chóng nhận ra việc mình vừa làm. Cô ôm lấy thân hình mảnh khảnh kia.

-E-Em xin lỗi. 

-Không phải, tại Yoong vô dụng thôi...

Cả hai vẫn ôm nhau như thế cho đến khi...

-Yoong à...tay kìa - Con gái nói nhỏ, chỉ vào bàn tay của Yoong...

-Ah!! M-Máu nhiều thế này.... 

.

.

.

Lát sau, bàn tay bị thương của Yoona đã được băng bó cẩn thận, chu đáo.

-Nếu đói thì cứ mua đồ ăn đi, làm gì phải tự nấu chứ?

-Yoong muốn làm đợi Hyunnie cùng về ăn.

-Ngốc. Bị thương thế này lâu hết lắm đấy. - Joohyun đánh nhẹ lên tay Yoona.

-Ah~ Đau lắm đấy!! - Yoona nhăn mặt.

Joohyun vội xoa lấy bàn tay kia. Mặt hết sức lo lắng:

-Đau thật à? Xin lỗi...

-Nếu Hyunnie muốn chuộc lỗi thì... - Mặt Yoona bỗng trở nên gian xảo hơn bao giờ hết - Hôn Yoong đi *chu*

Lips on lips :">

***

-Yoong... Hứa với em một chuyện có được không? - Joohyun khẽ hỏi khi mặt đối mặt với Yoona. Cả hai đang ở trên giường.

-Chuyện gì? Hyunnie không cần lo đâu. Sau này Yoong sẽ cẩn thận mà.

-Không, không phải chuyện đó. - Cô lắc đầu nguầy nguậy.

-Vậy chứ chuyện gì? Hay Hyunnie không muốn hôn chúc ngủ ngon mỗi tối nữa mà là .... - Hớn hở.

-Yah! Chỉ nghĩ mấy cái hư hỏng thôi. - Cô cười rồi đánh lên vai Yoona nhưng giọng nhanh chóng trở lại nghiêm túc - Em muốn Yoong phải luôn mạnh mẽ, biết tự lo cho bản thân mình có được không?

-Đương nhiên rồi. - Yoona đáp, khuôn mặt hết sức ngây thơ - Yoong là seobang mà, phải mạnh mẽ mới bảo vệ được Hyunnie chứ.

-Kể cả... kể cả... khi không có em ở cạnh...nữa...

Yoona nhíu mày.

-Sao vậy? Hyunnie lại tính bỏ rơi Yoong nữa sao...

-Không, không phải... Em chỉ hỏi thế thôi...

-Thật không? - Yoona vẫn còn nghi ngờ.

-Thật mà. Ngủ đi. - Cô kéo chăn lên.

***

3 ngày sau.

Vào buổi sáng sớm, sau khi Yoona đưa Yoonhyun đến trường, cô tạt qua xe hàng bán khoai lang nướng gần đó để mua và mang đến cho Hyunnie nhưng hôm nay thì khác....

Cô vừa hí hửng xách túi khoai ra thì có hai viên cảnh sát nhìn chằm chằm vào cô.

-Xin lỗi, cô có phải là Im Yoona không? - Một trong số hai người hỏi.

-P-Phải...Có chuyện gì sao... - Cô gái lắp bắp. Có khi nào mua nhiều khoai quá cũng phạm pháp không.

-Cô Im, có người khởi kiện cô về hành vi cố ý mưu sát. Mời cô theo chúng tôi về để điều tra làm rõ. - Viên cảnh sát còn lại tra tay cô vào còng số 8. Túi khoai rơi xuống đất. Cô vội hét toáng lên:

-Hai người làm gì vậy!!? Mưu sát gì!!? Tôi không có!!!!!

-Cô Im, bây giờ cô có quyền im lặng nhưng những gì cô nói chúng tôi sẽ ghi lại và nó sẽ là bằng chứng trước tòa. 

Yoona đành im lặng để họ đưa đi. Cô cầu mong mọi thứ chỉ là hiểu lầm...

.

.

.

.

Từ phía xa, có hai bóng người. 1 nam, 1 nữ đã chứng kiến sự việc vừa rồi. Cô gái đang cố thoát khỏi vòng tay của anh chàng kia:

-Cậu làm trò gì vậy hả!? Tôi không thể để họ bắt em ấy đi được!! Bỏ ra ngay!!

-Noona, bình tĩnh đã, giờ mà chạy ra ngăn cản chỉ làm mọi việc rắc rối thêm thôi!! Nghe lời em đi.!!

Cô gái bất lực buông tay xuống.

"Yoong... unnie xin lỗi em..."

***

Joohyun nhận được một tin nhắn từ số máy lạ. Trong tin nhắn đề cập đến việc Yoona vừa bị bắt và yêu cầu cô đến đó. Ban đầu cô cứ nghĩ đây chỉ là một trò đùa nhưng sau một hồi phán xét, cô biết ai là kẻ gây ra chuyện này.

-Cô là người nhà của Im Yoona đúng không? Hiện giờ cô ấy đang ở phòng lấy khẩu cung. Mong cô đừng ngăn cản người thi hành công vụ. - Một nữ cảnh sát nói với Joohyun khi cô đang cố tìm kiếm Yoona.

-Tôi chỉ muốn biết người nào đã khởi tố chồng tôi thôi... Và hiện giờ chồng tôi thế nào rồi? Cô ấy vẫn ổn chứ!? - Cô lo lắng hỏi liên tiếp.

Theo luật, nữ cảnh sát kia không thể tiết lộ thông tin về người khởi tố nhưng với dáng vẻ thất thần kia của Joohyun khiến cô ấy phải mềm lòng và một điều nữa, vẻ ngoài của cô rất thánh thiện.

-Uhm.... - Nữ cảnh sát ngập ngừng - Người khởi tố là anh Jung Yong Hwa, giám đốc một công ty giải trí. - Cô ấy cười trấn an Joohyun - Chồng cô ổn, cô cứ yên tâm ngồi đợi.

Nhưng Joohyun làm sao có thể yên tâm được, cô đã lo lắng ngày này sẽ xảy ra nhưng nó lại đến quá nhanh làm cô cảm thấy bất lực, cô phải làm gì để bảo vệ đứa trẻ của cô đây. Lỡ như đơn khởi tố được gởi lên tòa thì sao....

.

.

.

.

30 phút sau, Yoona được hai viên cảnh sát giải ra. 

-Làm ơn tin tôi đi mà... Tôi không cố ý mưu sát... 

Yoona vẫn khó khăn giải thích.

-Cô Im, bây giờ cô có quyền im lặng nhưng những gì cô nói chúng tôi sẽ ghi lại và nó sẽ là bằng chứng trước tòa. 

-Trời ơi!! Câu này các người đã nói với tôi cả chục lần rồi!! Tôi hiểu. Tôi hiểu!! - Cô vùng vẫy hét lên nhưng khi thấy dáng người lo lắng quen thuộc ánh mắt cô dịu lại.

-Hyunnie....

-Yoong!!

Joohyun chạy đến nắm lấy đôi tay đang bị còng của cô. Mắt ướt đẫm.

-Đừng khóc mà... - Yoong dùng tay mình lau đi những giọt nước mắt trên khuôn mặt thiên thần kia. Những giọt nước mắt đó tựa thủy tinh bị vỡ gim sâu vào trái tim cô. Yoona không muốn Joohyun phải khóc, vì cô. Cô chỉ muốn những giọt nước mắt đó là nước mắt hạnh phúc. Không phải như thế này.

-Xin lỗi... Nhưng chúng tôi phải đưa cô Im đến phòng tạm giam... - Giọng viên cảnh sát lạnh lùng. Anh ta và người còn lại kéo Yoona đi.

Hai đôi tay đang nắm chặt lấy nhau, chậm chạp buông lỏng dần... Khoảnh khắc này đều khiến cả hai phải sợ. Sợ rằng sẽ không thể gặp lại người kia lần nữa...

.

.

.

.

-Cậu đã nghĩ ra cách giúp Yoong thoát tội chưa vậy!?? - Cô gái có mái tóc ngắn đi đi lại lại trong gian nhà.

-Noona... chị ngồi yên có được không? Em không tài nào nghĩ ra được gì hết!! - Chàng trai than vãn.

-Tôi xin cậu đấy... Làm ơn đi mà... Yoong không thể đi tù được... - Giọng cô gái van nài.

-Em biết...Em đang cố đây.

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro