Baby [Chap 24->27]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

24

Bà Jung bước ra cũng là lúc ông Jung bước vào, bà hơi bất ngờ định ngăn ông lại nhưng ông lại nhẹ gật đầu ra hiệu cho bà. Khẽ nhìn lại đứa con gái lớn lần nữa trước khi mĩm cười rời khỏi, có lẽ đã đến lúc………

“Sica” ông khẽ gọi từ phía sau lưng, Jessica liền bối rối bật dậy, môi mấp máy nhưng không nên lời cô chỉ cúi đầu chào ông

Hít một hơi thật sâu ông đưa tay chạm nhẹ trên đỉnh đầu đứa con gái nhỏ

“ta xin lỗi” ông nói

‘bố” Jessica có phần hơi ngỡ ngàng

“cô ấy vẫn chưa tỉnh sao?” ông lờ đi phản ứng của Jessica, hướng ánh nhìn về Yuri

“chưa ạh”

“con dự định gì về tương lai sau này” ông hỏi tiếp

“c-con…”

“đừng úp mở như vậy. một lần chọn sai đường đã quá đủ rồi. hãy trân trọng cô ấy” ông nhìn cô, riêng cô chỉ biết cúi đầu

“liệu mà chăm sóc cho nó. Ta ra ngoài đây” vỗ vai đứa con gái nhỏ ông thất vọng rời đi, rốt cuộc rồi cái tôi của ông vẫn khiến ông không biết bắt đầu thế nào

“bố” tiếng gọi Jessica níu ông lại, điều ông nhận thức đc tiếp theo là đứa con gái của mình xà vào lòng nức nỡ, ông khẽ vỗ nhẹ đầu cô

“con cảm ơn bố” Jessica nói khi vẫn đang ôm chặt ông

“về điều gì? Về việc ta vì cái danh dự gia đình mà hất hũi con sao”

“con biết mọi việc bố làm điều có nguyên do của nó” cô khẳng định với ông, nhận đc cái nhướng mài của ông cô tiếp

“vì con rời xa gia đình mình thì cái tên Jessica Jung mới mãi mãi biến mất trong ánh mắt tò mò của mọi người. con biết bố muốn mang đến sự bình yên cho

con”

“con quá tự tin đấy” ông giễu cợt

“con biết những gì con có đc ngày hôm nay, những vận may đến với con đều có nguyên do của nó”

“ý con nói là ta sao?” ông bật cười

“con cũng giống bố. cái tôi của bố luôn luôn mạnh mẽ trong con nhưng những nghiệt ngã lại biến nó dần mất đi. Dù bố không thừa nhận nhưng con vẫn cảm

nhận đc” ông bật cười to, tay vỗ đầu con gái mình

“Jessica Jung…. Đúng là dù có xảy ra chuyện gì con vẫn là con cháu nhà họ Jung. Bây giờ thì lo chăm sóc cho người bệnh trên giường đi. Nhớ hãy trân trọng

những gì mình đang có”

“e hèm” ông đứng thẳng dậy, hắn giọng “cô Kwon, giờ mọi việc đã như cô mong muốn, tôi chịu thua rồi. cô mở mắt đc rồi đấy” ông nói trước khi bỏ đi

Yuri tự mình ngồi dậy sau lời nói của ông, môi nở nụ cười gượng gạo vì bị phát hiện

“Yul cảm thấy khoẻ hơn chưa?” Jessica có chút lo lắng

“không sao, chuyện nhỏ thôi mà” Yuri vô thức đưa tay lau đi những giọt nước còn đọng trên má Jessica thật dịu dàng, ánh mắt nhìn Jessica tràn ngập yêu

thương

“Yul ah em.. em” Jessica thấy sự ấm áp bao bọc, cô đã quyết tâm đối mặt với tình cảm mình nhưng sao đến lúc muốn thốt nên lại khó khăn đến thế

“em sao” nụ cười dần hình thành trên môi Yuri khi mặt Jessica bắt đầu đỏ ửng, cô đã tỉnh từ lúc ngón tay khẽ động đậy nên cô biết rõ những gì sẽ diễn ra tiếp

theo

“em..” Jessica vẫn lúng túng

“Yul yêu em” Yuri mở lời mong Jessica sẽ dễ dàng hơn

“em… y..”

“appa, Yoong nhớ appa lắm đó. Appa đi đâu hông dẫn Yoong theo” đột ngột Yoongie chạy vào phòng nhảy nhanh lên giường mà nũng nịu với appa nó

“appa xin lỗi, chẳng phải appa về rồi sao” Yul đưa tay ôm Yoongie, nhìn Jessica giật mình im bặt mà bật cười

“em xuống lấy cháo cho Yul” Jessica kiếm cớ rời đi, cứ nhìn thấy nụ cười Yuri là cô cảm giác khó chịu, hoặc lẽ do cô đang nhột chính bản thân

“Yoongie nè” Yul véo mũi con bé

“đau appa” nó trề môi “appa ăn hiếp Yoong” mếu máu

“con ăn hiếp appa thì có. Con biết là con đang phá giây phút quan trọng hông?” Yul phùng má với con bé

“phút quan trọng gì chứ, appa ăn hiếp Yoong” nó trề môi nhưng dường như ngộ ra gì đó mặt nó bỗng trở nên gian

“ơ… appa hôn umma hả?” miệng nó mở rộng ngoác

“con chỉ hư là giỏi thôi. Umma chuẩn bị nói 3 từ quan trọng với appa thì con xông cửa vào”

“hihi, Yoong sẽ giúp appa mà” nó chắc

“giúp thế nào hả?”

“Yoong sẽ qua ngủ với bà luôn, không ngủ với umma nữa. Yoong nhường umma cho appa, appa phải bảo vệ umma của Yoong đó” nó lém lĩnh

“ok con yêu” hai cha con cứ thế trò chuyện hoặc nói chính xác hơn là bàn mưu kế ríu rít với nhau

Chiếc xe chầm chậm lăn bánh rồi ngừng hẳn trước một ngôi nhà khá đồ sộ, TaeYeon khẽ liếc sang nhìn Tiffany từ lúc chuyện ấy xảy ra đến giờ vẫn gục mặt, cô cảm giác nặng trĩu trong lòng, cảm nhận như có gì đó đè nặng nơi lồng ngực, cái cảm giác không thể biết chúng là gì cứ dâng lên trong cô ngày một lớn dần lên.

“cậu về cẩn thận” trong khi TaeYeon vẫn lang man đâu đó trong cái cảm giác ấy thì Tiffany đã bước ra xe, hơi cúi đầu dặn dò TaeYeon qua cửa sổ xe

“mình..” TaeYeon chợt định thốt nên gì đó nhưng rồi lại im bật “cậu ngủ ngon”

Lúc TaeYeon cho xe lăn bánh dần cũng là lúc Fany quay đầu không nhìn lại, TaeYeon bỗng thấy không khí dường như cạn kiệt, cô không tài nào thở nổi với cái

cảm giác đang ngự trị trong lòng, qua gương chiếu hậu phản chiếu hình ảnh Tiffany TaeYeon không thể điều khiển đc lý trí…….

“Fany ah’ trong phút chốc giọng nói TaeYeon vang lên thật rõ ràng đằng sau, Tiffany hơi bất ngờ quay lại thì nhanh chóng bị TaeYeon ôm chặt

“Tae..” môi Tiffany mấp máy

“mình xin lỗi” cảm giác tội lỗi dâng đầy, cái cảm giác làm tổn thương Tiffany khiến TaeYeon không chịu nổi, dường như cô đang cảm nhận dần sự tổn thương

đang đè nặng người con gái ấy

“không sao mà” Tiffany cười gượng đẩy TaeYeon ra khỏi người mình, cái cảm giác hụt hẫng ấy lại hiện hữu

“tối rồi, cậu nên về sớm đi. Chuyện lúc nảy hãy xem tớ chưa từng nói nhé” Tiffany nói nhanh và cũng quay nhanh, TaeYeon chỉ biết nhìn theo sau……

Tiffany nhắm hít mắt để ngăn đi những tia nắng sáng đang soi gọi vào phòng, lờ mờ với đôi mắt không rõ vào buổi sớm, hình ảnh gương mặt TaeYeon dần

hiện lên ngày càng rõ trước mắt……..

“Tae..” TaeYeon khẽ mĩm cười đưa tay kéo người cô dậy

“sao Tae ở đây” Tiffany tiếp tục với những thắc mắc của bản thân

“dậy nào. Chúng ta đi thôi”

25-1

TaeYeon’s Pov

Tôi đã không tài nào chợp mắt đc cả đêm qua, trong tim có như có gì đó ấm ức không chịu đc. Tôi không hiểu tại sao mình đến đc nơi đây và với mục đích gì nữa. chỉ đơn giản tôi bay xe đến đây khi bầu trời là những vì sao lấp lánh, qua khung cửa kính tôi mường tượt gương mặt với nụ cười cậu lấp lánh như những vì sao. Đến khi bình mình lên thì tôi chợt giật mình khi biết mình đã ngủ quên cả đêm qua trước nhà cậu….

“này, cháu ơi” tôi nghe tiếng gọi và theo cách nào đó tôi đã theo vị quản gia già vào bên trong

“cháu đợi Fany cả đêm thì chắc có việc gì quan trọng lắm?” bà hỏi tôi khi đặt xuống trước mặt tôi ly nước

“àh vâng” tôi lúng túng đáp, thật lòng tôi chẳng biết nên giải thích ra sao hành động của mình

“gấp lắm không? Hay để ta lên gọi Fany dậy” bà toan bước lên thì tôi liền bật dậy

“để cháu” tôi nói không suy nghĩ và chẳng thể biết mình đã nói gì, đầu óc tôi giờ trống rỗng không gì là rõ ràng cả

Ánh mặt trời khiến cậu khẽ nhăn mặt, tôi chợt cười khi trông chúng thật đáng yêu, vẻ mặt ngáy ngủ của cậu vẫn cứ ngơ ngơ như lần đầu tiên tôi mãi trêu cậu, như thả hồn lạc về đâu đó những kí ức, lần đầu tôi gặp cậu thật sự tôi đã rất ghét, tôi ghét ai làm tổn thương Sica, những lời nói đâm toạt của cậu khiến tôi ghét cay ghét đắng con người cậu. và rồi là những giọt nước mắt mặn đắng, nó làm trôi đi tất cả mọi ác cảm dành cho cậu, khi hiểu đc cậu tôi lại có một sự đồng cảm lạ thường, để rồi chúng ta là bạn, tôi bắt đầu gắn bó với cậu hơn Sica vì có lẽ tôi đã hết nhiệm vụ của mình khi giờ đây Yuri có thể chăm sóc cậu ấy. để rồi tôi như kẻ loạn trí tìm mọi cách để giúp cậu thoát ra khỏi cuộc tình này lại vừa muốn giúp Sica trọn vẹn đc hạnh phúc. Đến giờ đây tôi cũng không thể xác định đc tôi vì ai mà làm thế, thật ra là cậu hay Sica???

“Tae..” tôi chợt giật nảy mình, nở nụ cười gượng

“sao Tae lại ở đây” cậu vẫn tiếp tục với mớ thắc mắc của mình, chợt một ý nghĩ loé lên trong đầu tôi kéo tay cậu dậy

“dậy nào, chúng ta đi thôi”

“Tae ah, cậu đưa tớ đi đâu vậy?” cậu vẫn tiếp tục lãi nhãi nhức cả tai khi tôi giữ bí mật nơi mình muốn đến

“cậu thật đáng ghét” đột nhiên tôi lại thích cái cách cậu bảo ghét tôi

Nơi tôi đưa cậu đến cách Seoul khoảng vài giờ đồng hồ, cơn gió nhẹ làm cho con người cảm giác thư thái hơn, gió biển căn phồng buồng phổi, tôi hướng ánh mắt theo dáng cậu phía trước đại dương rộng mênh mông………

“Tiffany Hwang, mình xin lỗi” tôi hít thật sâu, đưa hai tay lên miệng cố hét thật lớn, muốn đem cảm giác khó chịu trong lòng mình thổi bay theo cơn gió……

“hey, Fany” cậu vẫn không nhìn lại tôi, hụt hẫng lắm… cảm giác như cậu rất ghét tôi vậy, tôi chạy đến cạnh cậu

“mình..”

“cậu không có lỗi” cậu ngăn tôi lại bằng cách nhìn lại tôi với nụ cười trên môi

“chuyện hôm qua là do mình mà. Trong phút nhất thời thôi, mình cũng không muốn làm cậu khó xử”

“đố cậu biết nơi đây là đâu?” tôi lờ đi mọi việc, dang rộng đôi tay đón những ngọn gió

“huh? Nơi nào?” vẻ mặt ngô nghê cậu hỏi

“lại đây” tôi gọi, cậu bước lại nhanh chóng tôi tôi tạt nước vào người cậu cười thật to

“biển chứ đâu đồ ngốc”

Có ai nói rằng con người luôn luôn tồn tại hai khía cạnh song song nhau, có thể bạn bản lĩnh, chính chắn trong dòng đời nhưng khi đối mặt với người quan trọng của cuộc đời mình bạn sẽ biến thành một con người khác, trẻ con, ngô nghê chỉ để trông thấy nụ cười ấy. có lẽ tôi quá ngốc để nhận ra đc điều đó – em là người duy nhất chiếm giữ linh hồn tôi………

Mọi việc đang trở nên suông sẻ với cuộc sống của cô khi giờ đây cô có cả gia đình lẫn người quan trọng của cuộc đời. Yuri đã bắt đầu nắm giữ lại chức vị to nhất ở tập đoàn nhờ bộ não trời phú, Yoongie cũng dường như trở nên hạnh phúc hơn khi hằng ngày cứ quấn lấy ông Jung, thời gian Yoongie bên cạnh Jessica cũng chẳng còn nhiều, con bé dường như lơ đi umma nó…

“Yul chưa đón con sao?” Jessica lên tiếng khi Yuri mở cửa xe cho mình, hôm nay cô có cuộc họp đột xuất nên tan trể hơn bình thường

“à Yul đón rồi và Yoong đòi về nhà chơi với ông bà ngoại” Yuri đáp khi cho xe lui ra khỏi bãi đổ

“em ghen với bố mẹ ah?” Yuri phì cười đưa tay nắm nhẹ tay Jessica đặt lên môi mình

“chỉ là em không quen, gần đây không gần con đc nhiều em hơi nhớ”

“em ghen rồi còn gì nữa chứ” Yuri nhìn sang Jessica như đang bận suy nghĩ gì đó

“Yul lái đi đâu vậy?” Jessica lờ sang chuyện khác”

“uhm, đưa em đi chọn bộ váy. Tối mai khánh thành chi nhánh mới. Yul muốn em cùng đi”

“nhưng em.. em không biết gì về việc kinh doanh của Yul cả” Jessica lúng túng

“em chỉ cần đến cùng Yul. Yul muốn giới thiệu em với mọi người” Yuri ngừng hẵn xe vào bãi đổ

“rằng em là người Yul yêu” hôn nhẹ lên trán Jessica Yuri cười nồng ấm

TBC

25-2

Tiffany khá bất ngờ khi đây chính là quê nhà của TaeYeon. Sau khi đùa giỡn thoãi mái xua tan mọi tâm trạng TaeYeon quyết định sẽ về thăm nhà và cô buộc phải đi cùng.

“Tae ah, bố mẹ cậu có khó không?” Tiffany cứ níu níu hỏi

“yah, mình bảo rồi họ rất thân thiện y như cậu vậy”

“nhưng.. cậu biết đó… tớ… tớ sợ” Tiffany chần chừ hơi lâu và giọng nhỏ dần, TaeYeon bật một tràng cười ngất ngưỡng

“yah” Tiffany đánh vào tay TaeYeon

“cậu cứ làm như đi gặp mặt nhà chồng vậy?” TaeYeon nói

“cậu…” Tiffany có vẻ ấm ức

“Ok thôi đc rồi, cậu không cần sợ sệt vậy. bố mẹ mình rất hiền và họ sẽ thích cậu cho xem”

“HaYeon” TaeYeon gọi, một cô bé chạy thật nhanh xà vào lòng cô

“unnie, lâu rồi unnie không về thăm HaYeon” cô bé bĩu môi làm nũng với cô

“unnie xin lỗi HaYeon nhé, tại unnie bận mà” TaeYeon véo vào đôi má phúng phính của nó

“unnie lúc nào cũng nói thế” cô bé nói với giọng trách móc, cô bé chợt nhận ra có một unnie khác đi cùng unnie mình nên hỏi nhỏ “bạn unnie hả?”

“em chào unnie, em là HaYeon em gái TaeYeon unnie” cô bé rời khỏi TaeYeon cúi đầu lễ phép chào Tiffany

“à ờ unnie là Tiffany, chào em” Tiffany có vẻ lúng túng bỡi vẻ ngoài cô bé trông rất giống TaeYeon

“mắt unnie mất tiu rồi kìa” cô bé reo lên thích thú

“chuyện gì mà con reo um hết vậy HaYeon?” giọng người phụ nữ vang lên

“umma, unnie về và dắt theo unnie kia không có mắt” cô bé nói nhanh nên có vẻ nuốt mất từ

“àh không, ý HaYeon là unnie ấy cười mắt unnie ấy mất tiêu rất đẹp” cô bé vội sửa

“umma” TaeYeon tiến đến ôm lấy bà

“đây là Tiffany, bạn con” TaeYeon giới thiệu

“chào bác, cháu là Tiffany” Fany cúi chào

Có vẻ gia đình TaeYeon rất thích người bạn mới này của cô và đúng như TaeYeon nói bố mẹ cô ấy rất thân thiện làm Fany có cảm giác thoãi mái hơn rất nhiều. nhất là cô bé HaYeon cứ ríu ríu bên Tiffany nằn nặc đòi coi “đôi mắt biết biến” của cô….

“unnie, đôi mắt biết biến của chị đâu rồi” Tiffany còn rất trẻ con nên mỗi lần nghe thấy thế cô lại bật cười và đôi mắt cong lên y hệt như vầng trăng khuyết

tuyệt đẹp

“unnie chị sẽ ở đây bao lâu” mọi vấn đề HaYeon quan tâm hoàn toàn là Tiffany

“ohm khi nào unnie em về thì unnie cũng phải đi”

“unnie ở lại đây với em đi” cô bé nài nĩ

“HaYeon nè, Fany unnie còn có gia đình mà. Người nhà unnie ấy rất mong unnie ấy về đó” bà Kim lên tiếng giải thích cho cô bé

“umma, HaYeon muốn làm người nhà của Fany unnie” cô bé quay sang làm nũng với mẹ mình khiến cả nhà bật cười vì câu nói

“sao đc chứ, cô nhóc” TaeYeon véo chiếc mũi xinh xinh

“HaYeon muốn Fany unnie là chị dâu HaYeon. Đc không unnie” câu nói HaYeon khiến TaeYeon mém sặc

“Er… unnie”

“Ji Oong oppa sẽ thích unnie ấy cho xem” HaYeon tươi cười, TaeYeon thay đổi hẵn sắc mặt

“đc không umma” cô bé quay sang umma mình

“tất nhiên umma không phản đối nhưng phải chờ anh về xem anh thích Fany unnie của HaYeon không đã?” bà cười, thật ra bà khá thích Fany và nếu đc bà

cũng sẽ rất vui

“HaYeon cá là Ji Oong oppa sẽ thích cho xem” con bé tự tin khiến cả nhà bật cười, Tiffany cũng cười vui vì nghĩ chỉ là lời nói đùa riêng TaeYeon có thái độ khác

hẵn…

TaeYeon và Tiffany đc sắp xếp vào phòng TaeYeon, cô bé HaYeon rất mến Tiffany và cứ nằn nặc đòi ngủ cùng unnie ấy. dỗ mãi cô bé mới chịu về phòng ngủ…

Nhìn chiếc kim đồng hồ cứ từng phút trôi qua, thoắt cái đã gần sáng mà TaeYeon chẳng thể chợp mắt. dạo gần đây cô luôn trở nên khó ngủ và suy nghĩ vài

chuyện vớ vẫn, chiếc giường có vẻ lún xuống khi Tiffany trở mình, TaeYeon khẽ quay mình đối diện với cô ấy….

“HaYeon nói đúng, cậu có đôi mắt rất đẹp” cô thì thầm, đưa tay chạm nhẹ đôi mắt Fany

“oppa mình sẽ rất thích cậu và thật tốt khi cậu làm chị dâu mình”

“nhưng Fany ah, khi nghe HaYeon nói mình đã nghĩ là mính đấy, tức cười thật phải không?”

“trời gần sáng rồi, mình không hiểu sao mình lại sợ ánh bình minh của ngày hôm nay như vậy. oppa mình không hiền lành để dành cho cậu đâu, anh ấy là một

kẻ sát gái chính hiệu đấy. nhưng mình tin một ai đó sẽ làm thay đổi anh ấy, có thể người đó là cậu nhưng mình không dám lấy cậu ra làm vật thử nghiệm. sẽ làm cậu tổn thương thêm lần nữa. thật sự mình không muốn cậu gặp anh mình tí nào”

Chiếc kim đã điểm đúng 5h sáng, ánh dương đã lên và TaeYeon càng cảm thấy lo lắng…

“Fany… Fany ah” cô lay

“huh? TaeTae” vẫn chưa tỉnh ngủ Fany lè nhè hỏi

“mình bận việc đột xuất chúng ta phải về Seoul ngay” TaeYeon nói dối

“TaeTae, như thế ổn không? Mình nghĩ nên chào mẹ cậu một tiếng”

“không sao, mình đã để lại giấy. mình sẽ gọi về sau”

Yuri cùng Jessica bước ra khỏi xe để tiến vào buổi tiệc, Yuri cong tay mình lên ý định bảo Jessica khoác vào, có vẻ Jessica không thoải mái lắm, cô đang rất hồi hợp và Yuri nhận thấy rõ đc điều đó.

“chỉ cần đi bên Yul, không ai dám làm gì em đâu” Yuri trêu mĩm cười dịu dàng sẵng đưa tay sửa mái tóc Jessica

Họ bước vào buổi tiệc Yuri luôn bên cạnh Jessica, mọi người đều bận rộn giao tiếp với các ông to bà lớn trong nền kinh tế quốc dân không riêng gì Yuri nhưng

cô lại đc chú ý nhất trong buổi tiệc.

“chúc mừng cháu Yuri, lại nắm vững đc tâm huyết của anh Kwon” một người đàn ông lớn tuổi vỗ vai cô

“cảm ơn chú” Yuri cúi đầu

“thôi chú đi đây tí, các đối tác nơi đây rất tốt cho việc sau này đấy. gắng mà thiết lập quan hệ với họ” ông vỗ vai Yuri bỏ đi

“em ổn chứ?” Yuri quay sang khi ông vừa rời khỏi, lo lắng quan tâm Jessica

“em ổn. Yul cứ tiếp mọi người đi. Em ra góc đó đợi” Jessica ngõ ý

“nhưng…” Yuri hơi chần chừ

“em sẽ đứng đó đợi Yul mà, em không muốn vì em mà Yul…”

“Yul không sao, Yul sẽ đi cùng em” Yuri xen ngay vào

“đừng làm em thấy mình là gánh nặng cho Yul”

“thôi đc rồi. em ra đó nghĩ đi, Yul đến gặp họ tí sẽ tìm em”

Yuri đc bao quanh bỡi hàng chục người, nam có nữ có. Nhiều đến nổi họ choáng mất tầm nhìn của cả hai với nhau. Yuri tỏ ra lịch sự phải nhấp môi vài ly rượu

với mọi người nhưng mắt cô vẫn luôn hướng về Jessica, những cái nhìn thoáng qua dường như ánh mắt Jessica cho chút buồn hướng về cô rồi lại quay đi với

ánh đèn ngoài thành phố. Yuri muốn bước đến nhưng mọi người đang cản bước chân cô…..

“hi, giám đốc Kwon” một người ngoại quốc chào cô, theo cô biết thì đó là cô gái bản lĩnh đứng đầu nền kinh tế mỹ

“chào cô”

“tôi có thể tiếp chuyện với giám đốc chứ?” cô ta hỏi

“vâng” khi Yuri vừa dứt lời ánh mắt liền bắt gặp một dáng người khiến cô khó chịu

“chúng ta uống ly nhé” cô ấy bảo rồi đưa Yuri ly rượu

“vâng” Yuri đáp cho có, mắt đang hướng về Sica

“Sica, Yul tin em.” Yuri tự nhủ với lòng rồi quay sang tiếp chuyện với cô nàng lúc nảy để dành khoảng không gian riêng cho người mình yêu…

“Sica” Jessica hơi bất ngờ khi thấy DongHae đứng phía sau mình

TBC

26-1

“chào anh” Sica tỏ ra lịch sự đối với DongHae như một người bạn

“anh không nghĩ sẽ gặp em ở đây?” DongHae mĩm cười

“vâng, em đi cùng Yuri” ánh mắt Jessica hướng về Yuri như minh chứng cho DongHae biết những gì mình nói

“àh anh quên mất” DongHae cười buồn, Jessica cũng im lặng không biết nói gì

“em hạnh phúc không?” anh hỏi

“àh ý anh hỏi em thấy hạnh phúc không khi ở bên giám đốc Kwon luôn để tâm công việc?” DongHae nhìn về phía Yuri đang bận rộn tiếp chuyện với cô gái khác

“khi ở bên người anh yêu không gì là không thể” lời nói Jessica khiến DongHae thoáng buồn, anh cố nỡ nụ cười gượng

Tiếng nhạc du dương trong buổi tiệc, tất cả mọi người đều có cặp để để cùng nhau hoà mình vào điệu nhạc. đại sãnh bỗng trở nên mờ ảo, Jessica đưa mắt tìm

kiếm bóng hình quen thuộc thì hành động thân mật Yuri một tay đang nắm nhẹ tay cô gái vô cùng nâng niu, một tay choàng qua eo nhẹ nhàng tựa hồ chỉ mạnh

tay thêm chút sẽ làm đau cô gái. Có gì đó khó chịu khiến Jessica quay phắt đi, cô thở mạnh để làm dịu mình và tất nhiên cô không đời nào nhìn về phía sau

thêm nữa…

“em muốn nhảy một bài không?” DongHae ngỏ lời

“em hơi mệt. anh cứ tự nhiên” Jessica từ chối

“đó chỉ là phép giao tiếp hàng ngày của giới kinh doanh nên việc lăng nhăng của các ông lớn cũng tăng dần. nếu là anh anh sẽ không để mặc em nơi này”

DongHae nhìn vào mắt Jessica chân thành

“đó là do em tự mình muốn một mình oppa” Jessica giải thích

“nhưng là anh anh sẽ không bao giờ để em một mình” anh khẳng định, mặc dù lòng hiểu nhưng sự khó chịu khiến Jessica chần chừ, rốt cuộc rồi cảm giác ghen

tuông trong cô cũng trỗi dậy, ánh mắt có gì đó xa xăm không nên lời…

“anh vẫn luôn yêu em rất nhiều Sica” DongHae tiến đến một bước, đôi bàn tay mạnh dạn muốn nắm lấy tay một cô gái đang hoang mang….. điểm yếu nhất

của phụ nữ là sự cô đơn và anh đã thành công trong việc xác định rõ thời cơ

Một vòng tay choàng nhanh qua eo Jessica, đặt tay mình lên tay Sica đang đặt hờ phía trước kéo lùi về vài bước ôm gọn vào lòng.

“xin lỗi em vì bắt em đợi Yul quá lâu” Yuri như khẳng định chủ quyền trước DongHae

“em không sao. Yul cứ tiếp tục việc của mình đi”

“việc của Yul hiện giờ là đưa em về nghĩ ngơi” Yuri tinh nghịch nói lờ luôn DongHae

“chào anh” Yuri nở nụ cười chào DongHae như thách thức rồi nhẹ nắm tay Jessica bước ra khỏi sãnh

“Sica, sao em không nói gì hết vậy?” vừa vào đến phòng Yuri đã nắm lấy tay Jessica

“tại em không biết phải nói gì nên…” Jessica còn chưa hoàn thành xong câu nói của mình thì Yuri đã nhanh chóng ép chặt Sica vào tường bỡi cơ thể mình phía

ngoài

“em mệt sao?” Yuri ân cần hỏi

“không đâu”

“em ghen?” Yuri nhìn thẵng mắt Jessica như muốn đọc hết mọi suy nghĩ của cô ấy

“ùm” thoáng chần chừ đôi lúc Jessica cũng thừa nhận, cái nét mặt khẽ cúi xuống càng khiến Yuri yêu hơn..

Yuri cười toe toét…

“cuối cùng rồi Yul cũng biết mình có vị trí nào trong tim em” Yuri vừa nói vừa đưa tay vén vài loạn tóc xoã trên gương mặt cô ánh mắt vô cùng dịu dàng

“Yul yêu em”

Lời nói của Yuri dường như tác động mạnh đến Jessica khiến cô ấy cúi đầu lý nhí…

“em yêu Yul”

Lòng Yuri ngập tràn hạnh phúc tựa hồ cơ thể cô đang lâng lâng trên bầu trời toàn màu hồng, nhẹ nhàng Yuri cuối xuống tìm môi Jessica giải toả nổi lòng. Nụ

hôn nhẹ nhàng y như tình yêu riêng của họ, không mạnh mẽ, không quyết liệt nhưng nhẹ nhàng đủ để bền chặt, để tồn tại vĩnh hằng, Yuri trân trọng Jessica trong từng nụ hôn…. Khẽ rời nhau ra Yuri tựa trán mình vào trán Sica, mắt nhìn sâu vào mắt cô ấy, môi luôn luôn cong lên hình thành nên nụ cười hạnh phúc…

“mình kết hôn nhé” Yuri đề nghị

“nhưng Yoong…” Yuri đưa môi chạm vào môi Sica ngăn lại lời nói trước khi tiếp tục

“Yoong đã lớn rồi. Yul yêu em, Yul muốn em chính thức là vợ Yul”

“nhưng Fany” Sica e dè, thật ra bấy lâu nay cái tên Tiffany Hwang luôn tồn tại trong cô ấy

“Yul biết, đã lâu lắm rồi Yul không gặp Fany. Có lẽ cậu ấy đã tìm đc người khác tốt hơn Yul rất nhiều” Yuri ôm Jessica vào lòng để làm dịu chính mình

“hãy làm theo con tim mình, tình yêu sẽ giúp chúng ta vượt qua tất cả” Yuri hôn khẽ lên mái tóc Jessica ánh mắt có chút buồn xa xăm… nhưng điều đó không đủ để ảnh hướng đến quyết tâm mong muốn yêu và đc yêu của cô…

TaeYeon cứ cảm giác lòng thấp thõm không yên mặc dù Fany đã ngủ từ lúc lên xe đến giờ. Mắt cô liên tục đão đến chiếc đt nằm trên xe sợ rằng nó sẽ reo lên bất cứ lúc nào.

Sau vài tiếng đồng hồ lái xe trong lo sợ rốt cuộc cô cụng về đến Seoul, tiếng ồn thành phố khẽ đánh thức Fany…

“đến rồi ah” Fany dụi dụi mắt

“uhm, mình đưa cậu về nhà nhé” TaeYeon đề nghị

“cậu bảo có việc gấp thì làm trước đi” Fany nói

“ờ ùm, nhưng đưa cậu về rồi làm cũng đc” TaeYeon lấp liếm

“tớ chờ đc mà. Cậu cứ làm tớ sẽ ngồi ngoài xe đợi” Fany đề nghị, TaeYeon đành gật đầu chấp thuận…

“uhm, cậu đợi đc chứ?” TaeYeon cúi đầu xuống hỏi khi ra khỏi xe

“đc mà” Fany cười gật đầu

Vì cái kế sách đường đột của mình mà giờ TaeYeon cứ vào vào ra ra phòng giáo viên chẳng biết làm gì. Thật ra chẳng có gì gấp cả chỉ tại cô tìm cớ để Fany

khỏi đc gặp anh trai cô, là do cô lo Fany sẽ bị tổn thương nếu lỡ yêu anh cô hoặc là một điều gì đó…

Sau chừng nữa giờ đầu óc rối bù cuối cùng cô cũng bước trở ra với nụ cười trên môi nhưng trong xe không một bóng người…

“Fany, cậu ở đâu vậy?” TaeYeon hỏi gấp khi có người bắt máy

“àh tớ đi ăn kem cùng HaYeon, cậu xong việc rồi ah?” Fany hỏi ngược lại

“HaYeon?” TaeYeon lẫm bẫm “sao con bé lại có mặt ở đây”

“Ji Oong oppa, mua cái đó cho HaYeon đi” TaeYeon nghe tiếng nói vọng lại từ đt

“cậu đi với anh tớ?” cô hỏi

“HaYeon đã theo anh cậu lên đây. Tớ sợ cậu bận nên không gọi cho cậu”

“giờ cậu đang ở đâu?” TaeYeon hỏi có phần gấp gáp

“Sweet cake nằm trên đường xx”

“ok, mình đến liền”

TBC

26-2

“để mình lấy xe đưa cậu về” TaeYEon đề nghị

“Fany, em không đi xe ah?” Ji Oong hỏi

“vâng, em đi cùng TaeYeon, oppa” Fany đáp

“Ji Oong oppa ah, chúng ta đưa Fany unnie về nhà nha” HaYeon đề nghị

“unnie sẽ đưa Fany về HaYeon” TaeYeon lập tức nói

“ nhưng xe unnie còn ở trường bắt Fany unnie đợi unnie đi lấy thì Ji Oong oppa đã đưa Fany unnie về lâu rồi” con bé lập luận

“lên đi Fany unnie” HaYeon mở cửa, đẩy Fany vào ghế trước trong khi cô bé tự thả mình ngồi ở băng sau, TaeYEon liền lập tức lên cùng HaYeon

“oppa, em sẽ về cùng anh. Em lười phải lội đến trường quá” TaeYeon giả vờ

“thế oppa sẽ đưa em về trường lấy xe” anh nói

“không cần đâu oppa, er… em…” TaeYeon phản ứng ngay lập tức nhưng sau đó lại lưỡng lự

“đc rồi, oppa sẽ đưa cô em gái khó chiều như em về”

Sau khi đưa Fany về nhà Ji Oong cho xe tiếp tục lăn bánh, anh nhìn qua gương chiếu hậu trong xe mà nói chuyện với HaYeon…

“đôi mắt biết biến của HaYeon làm oppa phải nghĩ lại rồi đó”

“Yoong này, trời bắt đầu trở lạnh rồi đó. Yoong tuyệt đối không đc cỡi áo ấm nghe chưa” Jessica vừa dặn dò vừa đưa tay sửa quần áo cho con bé

“vâng umma, thưa appa umma Yoong vào lớp” Yoongie ngoan ngoãn chào appa umma mình rồi hoà vào những đưa trẻ khác chạy vào lớp

“Yoong đã lớn rồi tự biết lo cho bản thân mà. Em tự lo cho mình thì đúng hơn” vừa nói Yuri vừa bước đến sau lưng Jessica choàng tay qua eo thắt lại sợi dây áo

khoác đông đang buông lỏng phía trước

“mũi đỏ ửng hết rồi này” Yuri đưa tay khều nhẹ chiếc mũi đang đỏ lên vì lạnh của Sica

“mình vào xe thôi” nhẹ mở cửa cho Sica, Yuri vòng qua phía bên kia ghế lái của mình…

Yuri đưa Jessica đến trường rồi quay xe về lại công ty sau khi dặn dò đủ điều về thời tiết và áo ấm. cảm tưởng như rằng Yuri lo lắng cho Jessica y như Yoongie nhưng điều đó càng làm Sica thấy hạnh phúc với tình yêu của cô ấy…

Hai cha con đang lo sốt gió khi tuyến đường đến đón Jessica kẹt xe liên tục, đã nữa tiếng đồng hồ trôi qua mà chiếc xe chỉ nhích nhích đc vài quãng. Yuri nhìn trời bắt đầu để rơi những hạt tuyết lạnh thấu da thịt mà xót lòng. Liên tục bấm còi nhưng kết quả không khã quan cho lắm….

“Jessica, em vẫn chưa về sao?” Jinki vừa bấm còi thu hút sự chú ý của Jessica vừa hỏi

“vâng, em đang đợi người nhà đến đón. Hôm nay em không đi xe”

“em lên xe đi, tôi đưa em về”

“không cần đâu ạh” Jessica cúi đầu, dẫu sao Jinki cũng là tiền bối của cô

“trời bắt đầu lạnh thêm rồi đấy. vào xe đi” anh đi ra cố thuyết phục Jessica

“em….”

“theo tôi nào, cơ thể em đang rung lên quá mức rồi kìa” Jinkin đẩy gọng kính lên một tí vẫn tiếp tục thuyết phục

“không cần….” bất ngờ Jikin cỡi vội áo mình ra khoác lên người Jessica trong sự bất ngờ của cô ấy…….

“em không lạnh, anh khoác vào đi” Jessica vội từ chối nhưng Jikin đã giữ nó trên người Jessica và tiếp tục “em giữ đi, em trông lạnh lắm còn gì”

“cô ấy đã bảo là không cần rồi mà” bất ngờ DongHae tiến đến, gương mặt bừng giận dữ gạt áo Jikin xuống, nhẹ cầm tay Jessica hà hơi vào đó ân cần “em lạnh

không? Lên xe anh đi, anh đưa em về”

“buông bàn tay bẫn thĩu của anh ra khỏi người vợ tôi, Lee DongHae” Yuri gằn từng tiếng một, Jessica giật mình rụt tay lại và đi về phía Yuri

“em xin phép về trước thưa tiến sĩ”

“đó là vợ của tôi” DongHae sấn tới

*bốp*

Một cú đấm yên vị trên má hắn bỡi đôi tay Yuri

“đừng dùng bạo lực mà che đậy. sự thật cô và Sica chẳng là gì của nhau cả. cô lấy quyền gì bảo cô ấy là vợ cô khi hai người còn chưa cùng nhau bước vào lễ

đường” DongHae to tiếng

Yuri bừng cơn giận định ban tặng cho hắn thêm đấm nữa thì JinKi đã đừng ra trước mặt ngăn lại….

“cô Kwon, tôi nghĩ cô không nên lạm dụng bạo lực vào vấn đề này. Tình yêu là mù quáng và khi yêu con người ta sẽ đánh mất lý trí. Cô không có quyền cấm người khác yêu và trong khi Sica và cô không là gì của nhau cả. chúng ta ngừng lại ở đây thôi”

“cô Kwon, tôi không phải kẻ ngoại lệ thoát khỏi tình trường. tôi thú nhận với cô rằng tôi yêu cô gái đứng cạnh cô, và như lời anh ta nói hai người vẫn chưa có gì với nhau thì tôi sẽ còn cơ hội” anh nở nụ cười nhẹ, điều đó càng làm Yuri siết chặt tay Jessica hơn…

Yoongie ngồi im thinh thích, đôi mắt láu lĩnh con bé cứ liếc nhìn appa nó rồi đảo đến umma nó. Thật sự hôm nay nó đã đc chứng kiến mặt khác của appa nó, lạnh lùng đến đáng sợ… nhưng nó biết những điều như thế sẽ chỉ làm appa và umma nó đến gần nhau hơn mà thôi…..

“appa, hôm nay Yoong muốn đến nhà ông bà ngoại”

“appa ah, fighting nhé!” khẽ nghĩ thầm khi nhìn theo chiếc xe đưa bố mẹ mình rời khỏi Yoongie âm thầm ủng hộ Yuri

“vào thôi nhóc con láo lĩnh, hôm nay con muốn chơi trò gì với ông đây” Mr. Jung luôn thích thú với đứa cháu nhỏ nghịch ngợm lắm trò của mình……

TBC

27-1

Suốt đoạn đường về nhà Yuri vẫn giữ vẻ mặt lạnh băng như thế dù Jessica có tìm cách nào để tiếp tục cuộc nói chuyện nhưng có lẽ là vô ích.

“Yul.. nghe em nói đc không” Jessica giữ tay Yuri lại khi cả hai vừa vào phòng, họ không muốn mọi người biết giữa cả hai đang xảy ra chuyện

“em muốn nói gì với tôi?” Yuri quay lại, ánh nhìn xoáy sâu vào Jessica khẽ làm cô e sợ, một trái tim lạnh băng không cảm xúc của cô cũng có ngày rung động và biết lo sợ

“mọi chuyện… không như Yul nghĩ đâu, JinKi là đồng nghiệp cũng như một người bạn tốt, anh ấy đã giúp đỡ em rất nhiều khi em mới vào dạy, chỉ là anh ấy có

ý tốt muốn đưa em về…” Jessica còn đang tiếp tục câu chuyện thì bất ngờ Yuri nạt lên.

“thôi đủ rồi” Jessica có vẻ hơi bàng hoàng trước phản ứng của Yuri rốt cuộc thì cô đã làm gì sai chứ…

“tôi cần đi tắm, tôi không muốn nói chuyện vào lúc này” Yuri quay lưng

“Yul đừng quá đáng, đừng chỉ nghĩ cho cảm xúc riêng mình chứ. Em đã làm gì sai, anh ấy chỉ có ý tốt muốn giúp đỡ thôi mà, Yul không thể cấm em thiết lập

quan hệ với mọi người đc, như thế là chiếm hữu Yul không có cái quyền đó” Jessica cũng hơi to tiếng

“đúng, tôi không có cái quyền đó. Bao lâu nay không có và mãi mãi cũng không. Tôi không bao giờ là gì với em cả”

“ý… em không phải vậy” Jessica cảm giác trong lời nói mình đã có phần quá đáng

“đó không phải ý em, đó là sự thật. tôi và em chẳng là gì cả” Yuri chua xót nói

“tôi yêu em, yêu em đến mức không còn là mình nữa. yêu đến nổi phải dùng nắm đấm để làm câm miệng hắn ta. Tôi trông chờ tiếng yêu từ em, em có biết tôi

đã hạnh phúc thế nào khi ba từ ấy thoát ra từ môi em dành cho tôi hay không?” Yuri cười chua xót “tôi muốn cùng em xây dựng một gia đình mới, muốn em

hạnh phúc với tình yêu của mình rốt cuộc thì sự thật vẫn là từ chối và chính miệng em đã phũ phàng tôi chỉ là người dưng xa lạ, thậm chí ghen tuông tôi còn không có đc cái quyền đó.”

“em yêu Yul” Jessica ôm lấy Yuri từ phía sau ngăn bước chân của cô ấy…

Yuri bật cười chua xót…

“em không yêu tôi” Yuri quay lại, gằn từng tiếng trước mặt Jessica

Jessica quyết định sẽ dùng hành động chứng minh cho tình cảm bản thân, cô nhón lên hôn vào môi Yuri và nhanh chóng cả hai chìm vào một không gian riêng

của họ, ép sát Jessica vào tường một cách mạnh bạo Yuri để tay mình vuốt dọc theo cơ thể cô ấy không kiểm soát, điểm đến tiếp theo của họ là giường và giờ

Jessica đang bị Yuri đẩy xuống giường và môi cô ấy đang bắt đầu tấn công cổ cô. Jessica cắn răng nước mắt lăn dài…

Không phải thế…

Không phải như vậy…

Đó không phải là cái cách Yuri đối xử với cô…

Nó trở nên mạnh bạo chiếm hữu không còn dịu dàng đầy trân trọng…

Môi Yuri hoang dại như chạy đua với thời gian, thoáng chốc 3 chiếc cút áo sơ mi của Jessica đã bị mở bung và con người bên trên đang bắt đầu chiếm hữu chúng.

Đó không phải là những gì Jessica muốn…

Yuri đã đánh mất lý trí chỉ vì ghen tuông…

Tình yêu thật sự rất lợi hại…

Và cô cũng bắt đầu có những ý nghĩ ghen tuông trong đầu…

Liệu Yuri đã từng làm những điều như thế với Tiffany…

“b.u.ô.n.g.r.a” trong hơi thở đứt quãng Jessica cố đẩy đầu Yuri ra khỏi mình nhưng càng như thế Yuri càng mạnh bạo hơn

“Yu..l.. Yu..l đ..ã.. t…..ừng.. n..h..ư.. t..h…ế… v..ới.. Tifpany?” Jessica không thể thốt nên rõ ràng đc

Đột ngột Yuri ngưng lại…

Sica đã hiểu…

“nó có mạnh bạo như Yul đang làm với em không?” nước mắt Jessica khẽ rơi, cô nghe tim mình nhói lên từng đợt

Yuri chần chừ hôn nhẹ đi những giọt nước mắt ấy rồi ngồi dậy khỏi người Jessica, đưa tay cài lại những cút áo mình đã mở tung…

“tôi xin lỗi, em ngủ đi” Yuri đứng dậy rời khỏi giường nhưng Jessica đã ngăn cô lại bỡi đôi tay mình

“Yul chưa trả lời em” Jessica nghe con tim mình vội vã

“em muốn biết gì?” Yuri lãnh đạm hỏi

“Tiffany”

“tôi đã từng” Yuri hít thật sâu cho câu trả lời, Jessica khẽ để những giọt lệ tuôn rơi

Rốt cuộc rồi giữa họ vẫn có khoảng cách, tình yêu có thể mang con người đến với nhau nhưng sự ích kỉ của chúng cũng có thể đẩy họ xa rời nhau hơn…

“oppa, em không quan tâm đến cuộc sống của anh nhưng Tiffany là bạn em. Anh hãy tránh xa cậu ấy ra” TaeYeon không thể chịu nổi nên quyết định nói thẳng, tách anh trai mình ra khỏi Tiffany

“em gái, vì đó là bạn em nên anh sẽ trân trọng cô ấy” anh vỗ nhẹ vai TaeYeon

“em không muốn giữa chúng ta trở nên *** gắt, tốt nhất anh nên tôn trọng ý kiến của em. Rời xa Fany ra, cậu ấy không phải người mà anh có thể đùa vui”

TaeYeon cau mày bước đi, Ji Oong khẽ cười với chính bản thân mình

Ji Oong bắt đầu săn đón Tiffany như để chứng minh sự chân thành của mình. Tất cả mọi người ai cũng biết thì tất nhiên Tiffany cũng không ngoại lệ, đối với anh

Fany chỉ xem như một người anh trai, giành sự kính trọng cho anh vì anh là anh trai của TaeYeon nhưng những lời dèm pha thật sự khiến cô không chịu nổi…

“oppa, em nghĩ chúng ta không nên thế này nữa” Tiffany đề nghị cả hai đi dạo ở một công viên gần nhà, cốt lõi cô chỉ muốn nói thẳng với anh và mong anh hiểu mình

“hm~? Em đang nói chuyện gì?” anh quay lại nhìn cô khẽ cười

“e… em, em chỉ xem anh như anh trai của mình và em biết anh cũng xem em là một người em gái nhỏ mà dành sự chăm sóc cho em thôi. Nhưng… mọi người

không nghĩ vậy?”

“không phải thế Tiffany, anh…” Ji Oong nắm lấy tay cô buộc cô phải đối mặt với mình

“anh đừng nói gì cả. em chỉ muốn nói thế thôi. Em về trước đây” Tiffany vội vã quay đi thì bị Ji Oong giữ lại

“em nghe anh nói chứ? Anh chưa nói gì cả mà” giọng Ji Oong như van xin

“oppa, em muốn về. anh buông em ra đi, anh đang làm em đau” Tiffany cố thoát ra khỏi cái siết chặt của Ji Oong

Cả hai bắt đầu tranh luận và có cả hành động níu kéo khiến người ngoài nhìn vào cứ y như cặp đôi đang cải nhau. Ji Oong khẽ nhếch mép cười giật mạnh Fany kiềm trong vòng tay …

TBC

27-2

Một bàn tay kéo cô về phía mình và tiếp sau đó cô thấy Ji Oong loạng choạng lùi về đằng sau vài bước, gắng sức để không bị ngã. Môi Tiffany mấp máy cái tên quen thuộc mà cả trong mơ cô luôn gọi với những giọt lệ ướt đẫm má…

“Yul”

“mày định làm gì hả tên khốn” cô nghe thấy Yuri gằn giọng và bay đến tóm lấy cổ áo Ji Oong

“Yul, buông anh ấy ra. Cậu hiểu lầm rồi. mọi chuyện không như cậu nghĩ đâu” Fany cố kéo tay Yuri đang siết chặt cổ áo Ji Oong đến hằn lên những đường gân

xanh

Yuri quay lại nhìn Fany thì bất ngờ một lực đẩy mạnh cô ra khỏi Ji Oong nhưng nó không đủ mạnh làm cô ngã.

“đó là anh trai tôi, cậu hãy thận trọng cách cư xử” TaeYeon lên tiếng đứng choáng trước mặt Yuri

Yuri cười nhếch trước khi đáp lại “xem anh trai cậu làm gì với Fany rồi…”

“tôi xin lỗi” TaeYeon chen ngang

“anh trai tôi làm vậy là không phải, tớ thay mặt anh ấy xin lỗi cậu Fany”

“không phải đâu Ta…”

“tớ sẽ nói chuyện với anh ấy, khuya rồi cậu nên về nhà đi. Tạm biệt” TaeYeon không hiểu vì sao mình lại có những lời nói cụt ngũng, lạnh lùng đến thế. Chỉ biết

rằng trong cô đang thề rằng sẽ giết chết anh trai mình nếu anh ấy không có lời giải đáp hợp lý, và hơn thế nữa cô không muốn đứng thêm giây phút nào nữa ở

nơi đây để làm phiền họ…

“anh đang làm gì vậy hả?” TaeYeon dường như đang hét lên với anh trai mình và yêu cầu một lời giải thích

“uhm, chỉ là tai nạn. anh chỉ muốn nói cho em ấy biết tình cảm của anh thôi” anh nhún vai đáp

“đừng nguỵ miêng, Ji Oong. Em đã nói rồi, hãy tránh xa Fany ra. Cô ấy không phải là đối tượng để anh đùa giỡn” TaeYeo dứt khoát

“anh thích em ấy thật lòng mà, em gái. Em không nên làm quá vấn đề lên như thế. Anh…”

“thôi đủ rồi em không muốn nghe nữa. xem như em tin anh lần này. Nếu anh làm tổn thương cậu ấy em thề em sẽ không để anh yên đâu” TaeYeon bỏ đi ra xe

mình, cô không hiểu sao đầu mình lúc này nặng chịt và không muốn nghe bất cứ lời yêu thương thật lòng gì của anh trai mình thêm nữa

“em nỡ sao. Anh là anh ruột em đấy.em ấy có là gì với em đâu chứ” anh bĩu môi

“cậu ấy là bạn em, em không muốn thấy ai làm tổn thương bạn mình và anh thì càng không Ji Oong” TaeYeon nói trước khi bỏ đi

“cậu làm gì ở đây vào giờ này?” Fany mở lời khi cả hai thả bộ dọc trên con đường về nhà cô

“chỉ là đi và vô tình bước đến nơi đây thôi” Yuri đáp, qua giọng nói ấy Fany có thể nhận thấy có gì đó đang phiền muộn cô ấy

“có chuyện gì hả Yul”

Yuri khẽ cười “không gì đâu. Đến nhà rồi cậu vào đi”

Fany bước đến cổng cũng là lúc Yuri quay đầu về, khẽ chần chừ một hồi lâu Fany quay nhanh lại

“Yuri này, mình đã quên đc cậu rồi.” Fany cố gắng cười thật tươi như rằng vết cắt trong tim đã lành hẵn. Yuri quay đầu lại nhìn…

“thật đấy” quay đi sau khi giả tạo đưa ra nụ cười gượng ấy, đằng sau bức màn là những giọt nước mắt, không gặp ngỡ đã quên, bộn bề với cuộc sống ngỡ hình ảnh cậu đã tan biến… nào ngờ, chỉ một cái khẽ chạm, một chút hụt hẫng khi nhìn cậu buồn bã vì người đó cũng đủ để vết thương lên da non lại rách một đường rãnh

“cảm ơn em” Yuri khẽ thì thầm với chính mình, có lẽ …

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro