[LONGFIC] Baby [Chap 7-2]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

part 2

Rốt cuộc rồi Jessica cũng xuất viện và dọn về sống chung với Yuri và bà cô ấy, một mối quan hệ không thể gọi thành lời, hai con người xa lạ tự dưng lại đc tạo hoá gắn kết bỡi sợi dây số phận, dù bảo rằng họ chỉ là người dưng nước lã nhưng liệu sau này nó có phải như thế?

Cô vẫn tiếp tục công việc làm giảng viên tại trường đại học của mình, cô vẫn luôn lo lắng chăm sóc cho Yoongie mọi lúc mọi nơi, không có gì là khác cả nếu không nói hiện giờ cô đang sống cùng nhà với một người con gái khác đc gọi là appa con cô và một người bà của cô ấy mà cô cũng buộc phải gọi là bà. Cuộc sống hằng ngày chẳng có gì đổi khác khi cô hoặc cô ấy chỉ trong hai người sẽ đưa Yoongie đến trường rồi trở lại vào cuộc sống tất bật vốn có của mình, thay phiên nhau mỗi người mỗi việc nếu cô đưa Yoongie đến trường thì cô ta sẽ chờ đón con bé và ngược lại. Đã đc một tuần kể từ khi chuyển về sống nơi đây nhưng mối quan hệ giữa cô và Yuri chẳng cải thiện đc tí nào, cô ấy đã gắng làm tròn bỗn phận làm cha với con bé và đồng thời cũng làm tròn bỗn phận làm người yêu của cô gái Tiffany kia. Cô ấy luôn lo lắng chăm sóc cho con bé đủ điều rồi tối đến lại bận dỗ dành cô người yêu bé nhỏ, dù chỉ là một khoảng thời gian ngắn nhưng dường như Yoongie rất mến cô ta, gương mặt nó hằn rõ niềm hạnh phúc khi đc sống cùng cả lẫn appa và umma như bao bạn trẻ khác, riêng cô cũng cảm thấy hạnh phúc dùm nó, vì nó chính là sinh mệnh, là cuộc sống của cô...........

"Yoong ngoan, sáng rồi dậy nào?" tiếng Yuri nhè nhẹ đánh thức giấc ngủ của nó hằng sớm khi ánh mặt trời vừa ló dạng

"ư...." cái ánh sáng choi chói kia làm mắt nó khẽ nhíu lại, chiếc mũi nhỏ xinh kéo theo đó cũng chun chun lại như một chú mèo lười

"dậy nào con" cô đưa tay véo nhẹ mũi nó và bế nó lên lưng mình

Bước vào phòng tắm cô vệ sinh cho nó rồi bế nó xuống nhà ăn sáng, ngồi nhìn chăm chút cho nó ăn từng muỗng một cô cảm thấy trong lòng dâng lên một nổi

niềm khó ta, là niềm hạnh phúc của người làm cha sao? khi thấy con mình đc trưởng thành từng ngày

"con thay đồ nhanh đi, appa đưa đến trường nào" cô đưa nó bộ độ để tự thay còn mình đi đến cạnh giường lấy chiếc cặp cá sấu xanh lè mà nó thích. Khẽ nhíu

mài lắc đầu khi thấy cái vật thể vẫn còn cuộn tròn trong chăn thế kia, gương mặt ấy khi ngủ thật bình yên thế nhưng tại sao khi nó tỉnh giấc cứ như một tảng băng lạnh lùng vô cảm

"Yoong này, umma con thường ngủ say đến thế àh?" cô hỏi khi đang đưa nó đến trường, dù biết là không cần thiết nhưng không biết tại sao cô lại cảm thấy tò mò mọi thứ

"vâng ạh!" nó đáp trả khi trong tay đang nghịch chú cá sấu của mình

"thế mà cũng làm umma, chăm sóc gì đc con đâu chứ!" cô lầm bầm trong miệng những ác cảm của mình đối với cô ấy

"umma rất thương Yoong, rất tốt với Yoong nữa appa đừng nói vậy Yoong chả thích" nó bắt đầu giận dỗi cái người ngồi bên cạnh mà đang nói không tốt umma nó đây

"đc rồi, appa xin lỗi umma con là nhất đc chưa" cô đành bó tay với tình yêu nó dành cho umma nó, chợt cô cảm thấy thật ghen tị với tình cảm đó, nếu nó đối

với cô cũng như thế thì ắc hẵn gia đình hạnh phúc ba người sẽ đc sống bên nhau rồi không phải đợi như thế này nữa.

Trường ĐH

"Sica, cậu sống tốt chứ?" Taeyoen hỏi khi đang đi bộ cùng cô ấy

"oh cũng tạm, chẳng khác gì cuộc sống lúc trước và Yoongie cũng rất vui tớ thấy mình quyết định như thế là đúng đắn" cô đáp mĩm cười nhẹ khi nhớ đến con bé

"tớ thật bất bình khi cậu quyết định chuyển về đó sống đây, tớ thấy cô ta không đáng để có con bé bên cạnh" thái độ hơi hằn hộc Taeyeon nói

"mọi chuyện đã qua rồi, tớ quyết định về đấy sống một phần cũng là do tớ sợ..... tớ sợ tớ không đủ năng lực bảo vệ con bé, sau chuyện của DH tớ không còn cảm thấy mình có thể bảo vệ tốt cho nó nữa" Jessica thú nhận những lo sợ trong lòng mình

"anh ta đã bị bắt giam rồi, tớ nghĩ cậu không nên quyết định thế vì bên cạnh cậu vẫn còn tớ, tớ sẽ bảo vệ cho mẹ con cậu" Taeyeon hàm ý trong câu nói để bộc lộ phần nào nỗi lòng của mình

"tớ biết, cảm ơn cậu Taeyeon àh. Tớ thật may mắn khi quen đc một người bạn tốt như cậu nhưng tớ nghĩ suy cho cùng cô ta cũng là appa Yoong, tớ cũng muốn con bé đc gẫn gũi cha mẹ như bao đứa trẻ khác" Jessica quay sang nhìn Taeyeon

"cũng tốt, thế thôi tuỳ cậu nhưng khi nào cảm thấy khó khăn hãy tìm tớ, tớ sẽ bên cậu" Taeyeon nói giọng hơi chùn xuống rồi bước đi bên cạnh người bạn của cô

Tan trường appa đến đón nó và chở nó về thẳng nhà, nó háo hức lắm vì hôm qua umma bảo sẽ về sớm để ăn tối cùng nó. Vừa về đến nhà nó đã chạy lon ton vào trong bếp, nó hối hả bảo cái dì người làm đừng bỏ dưa leo vào trong phần ăn của umma nó, dường như đã kịp thời khi cái thứ xanh lè umma nó sợ kia chưa yên vị trong phần của umma. Nó về phòng mình tắm rữa sạch sẽ và tự thay cho mình một bộ đồ thật thoãi mái rồi bước xuống.

"lại bà hôn cái nào" bà bà của nó ngoắc gọi khi nó vừa bước xuống đến dưới nhà

"...." bà hôn nó và nó hôn lại bà, bà rất thương và chiều nó, nó yêu cả bà lẫn appa nó và umma nó nữa

"hôm nay cháu đi học vui không? Kể bà nghe nào" bà cười véo má nó

"dạ." Nó bắt đầu câu chuyện trường lớp thì nó thấy appa nó ăn vận thật đẹp vừa bước ra ngoài nó liền hỏi "appa đi đâu thế ạh, hôm nay umma Yoong về sớm

mà appa ăn tối cùng Yoong và umma đi"

"appa có việc bận rồi, khi khác nhé con yêu...... appa yêu con" nói rồi vội hôn lên má nó cô gấp rút bước ra khỏi nhà vì đã trễ hẹn với ai đó

"appa xấu" nó trề môi giận dỗi

"appa có công việc mà, Yoong chơi với bà không đc sao? bà sẽ ăn cùng Yoong với umma có chịu không nào? Bây giờ thì kể bà nghe nhé" bà vội cười đùa với nó nhằm xoá tan đi sự mọi bực bội trong nó

Không lâu sau umma nó cũng về đến nhà, nó xà vào lòng umma nó nũng nịu, dù là đc gặp umma mỗi ngày nhưng sao nó vẫn thích thế, nó thích cái cảm giác đc umma ôm ấp che chỡ, nó thích nhìn nụ cười umma nó, nó biết umma sẽ luôn luôn cười khi nó vui vẽ nên nó đã trở thành một người vui vẽ, thân thiện để có đc nụ cười ấy.........

Nó ngồi dít từng miếng dưa leo xanh lè ra khỏi phần ăn umma nó trong khi umma đang thay đồ trên phòng, nó đã bảo với dì Park rồi nhưng dì ấy lại quên mất, nó không giận nhưng nó không biết làm thế nào với cái này cả. Đây là buổi ăn duy nhất trong tuần nó đc ăn cùng umma nó không thể để cái thứ xanh lè đó phá hỏng đc, nó ngồi hằn hộc dít từng miếng, từng miếng thật nhanh chóng để umma nó không trông thấy chúng.........

"bà bà, umma ăn cơm ạh!" nó lễ phép kính mời người lớn trong nhà

"cháu ngoan của bà ăn ngon miệng nhé" bà nó cười thật tươi với nó "àh, Jessica cháu không khoẻ sao? hay món ăn không hợp" bà bà nó quay sang hỏi umma

của nó khi thấy umma nó có vẻ hơi chần chừ, nó ngước lên nhìn

"dạ không..... chỉ là con ngửi thấy mùi dưa leo quanh đây thôi" umma nó đáp trong khi vẫn đang khịt khịt mũi

"vẫn còn sao? Yoongie đã bỏ hết rồi mà" nó chồm sang ngữi ngữi phần ăn của umma nó

"bà bà ơi" nó gọi " umma Yoong không ăn dưa leo đc, hay chúng ta ra ngoài ăn nhé" nó giương đôi mắt cún con lên nhìn bà bà của nó

"tất nhiên rồi, nếu cháu vui" bà xoa nhẹ đầu nó mĩm cười rồi cho người đến dọn dẹp phần ăn bắt đầu cùng nó và umma nó ra khỏi nhà

Quán ăn quen thuộc

"đây là chổ cháu với umma vẫn thường hay ăn đấy ạh! Ngon lắm" nó ríu rít giới thiệu với bà bà nó về cái quán ăn ven đường rất ngon là chổ ruột của nó với

umma

"cháu ăn ở đây không sao? không nấu nhà àh" bà hỏi nó thắc mắc

"umma không biết nấu đâu, cháu cũng không muốn umma sẽ bị thương khi nấu cái món gì đó đen đen của umma nên ra quán là thượng sách" nó trình tự

thuật lại những tật xấu của umma nó, làm umma khẽ đỏ mặt vì ngượng

"haha, giống bà quá cả Yoongie nữa...... bà biết cháu cũng chẳng biết làm gì đúng không?" bà vội cười xoa khi thấy vẻ mặt hơi đỏ của Jessica

"vâng! Cháu không giỏi bếp núc" umma nó nói nhẹ giọng

Buổi ăn kết thúc trong êm đẹp khi cả 3 người ríu rít trò chuyện, nó như vui hẵn lên....... như thường lệ ăn xong umma và nó sẽ đi ăn kem - món yêu thích của hai mẹ con. Nó lại ríu rít kể bà bà nó nghe là kem ngoan thế nào? Vị nào ra sao? và Yoongie thích mùi gì? Bất chợt nó im bật khi thấy cái dáng người cao cao với mái tóc đen lái của umma nó đang chiều chuộng một ai đó bên trong quán kem, appa nó tỏ ra rất dịu dàng với cái cô đó nữa, mọi thứ sao thật khác khi appa đối xử với umma nó, trong đầu nó xuất hiện hàng ngàn câu hỏi vì sao mà bộ não của một đứa bé chưa thể nào hiểu đc. Nó chỉ biết rằng umma và appa là hai người quan trọng của nó và hay người rất thương yêu nhau như bạn nó vẫn thường kể, nhưng nó lại khác...... nó thấy appa ít nói chuyện với umma lắm, appa luôn tỏ thái độ lạnh lùng khác hẵn khi bên cạnh umma nó..... trong khi đó, appa lại dịu dàng đầy thương yêu với cô đó..... nó khẽ nheo mắt để nhìn kĩ con người phía trước bên cạnh appa nó và nó nhận ra rằng đó là cô Tiffany mà lúc trước appa bảo nó phải gọi bằng umma, nó chợt cảm thấy thật khó chịu khi appa bảo với nó rằng appa bận công việc mà giờ appa lại đi bên cạnh cô Tiffany kia...........

"umma, appa kìa....... appa đi với cô Tiffany" nó quay sang umma nó nói tay chỉ về phía appa nó

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro