Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tuyết lại rơi……

Tôi nặng nề vén bức màn màu trắng lên, hiện ra trước mắt chính là tấm kính dính đầy hơi nước. Lặng nhìn khung cảnh ngoài kia… trắng xóa, thật thuần túy và … thật đẹp.

Vào đêm khuya, tôi có sở thích đứng ngắm khung cảnh ngoài cửa sổ. Bởi vì tôi sẽ thấy được những cảnh đẹp mà người khác thường bỏ qua. Thật sự là có chút đắc ý nha.

Dọn đến ở nơi này đã được hơn một năm, nhưng bản thân vẫn là chưa thích ứng được với phòng trọ này. Thực ra mà nói, chính là không thể thích ứng với chiếc giường đôi dành cho hai người nằm này. Chỗ này vốn là không gian dành cho hai người, nhưng giờ đây lại chỉ có một mình tôi sử dụng. Trước kia một nửa của nó còn có một chủ nhân khác, chỉ là người ta không muốn sử dụng quyền lợi này mà thôi.

Có lẽ là không cần thì đúng hơn. Suy nghĩ lại, kỳ thật việc này cũng rất tốt.

Thôi thì đành lên giường đi ngủ vậy, ngày mai còn phải làm việc. Tôi tự nhủ với chính mình, thả bức màn xuống, xoay người đi trở về giường lớn. Nhưng trước cửa đột nhiên lại xuất hiện một người, làm cho tôi thực sự hoảng sợ.

“Yoong làm em sợ.” Tôi dừng kinh ngạc, thấp giọng nói với anh.

“Còn chưa ngủ sao?” Yoong liếc mắt nhìn tôi một cái rồi đi đến. Bắt đầu cởi quần áo trên người ra.

“Phải.” Tôi bước qua, cầm lấy âu phục anh cởi ra cùng với chiếc cặp táp.

Người đàn ông này thực đúng là không biết ngại chút nào mà…… Nhưng cũng đúng, dáng người tốt như vậy thì phải tự tin thôi.

Tôi ngoan ngoãn bò lại trên giường, chui vào ổ chăn ấm áp, nằm nghe tiếng nước chảy ào ào trong phòng tắm, chuẩn bị tiến vào giấc ngủ. Sau một lát, tiếng nước chấm dứt. Yoong đi ra, sau đó liền chui ổ chăn đã được tôi ủ ấm.

“Ưm…… Thật ấm áp!” Yoona phát ra tiếng thoải mái, rồi ôm lưng tôi. Hơi thở cực nóng từ phía sau thổi đến, bờ ngực to lớn gắt gao dán chặt vào người tôi.

“Yoong……” Cảm giác được dục vọng của anh đang dần tăng lên, tôi có chút cứng ngắc. Anh xoay người tôi lại, thân thể cao lớn đè lên trên. Tôi nhìn thẳng vào con mắt nai lonh lanh tuyệt mĩ của anh, trong lòng tim đập gia tốc. Yoong cười xấu xa, đáy mắt bùng lên một ngọn lửa. Cúi đầu nồng nhiệt hôn tôi làm tôi gần như không thể hô hấp.

Tôi thích sự cuồng dã của Yoong, thích cùng Yoong triền miên, thích Yoong luôn làm tôi đạt tới cao trào, rồi sau đó trên mặt sẽ hiện lên sự thõa mãn khi đã chinh phục được một điều gì đó. Tôi kìm lòng không được đáp lại, Yoong nở nụ cười tà ác. Chỉ là một giây ngắn ngủi nhưng cũng đã bắt mất thần hồn của tôi.

Tiếp theo, toàn bộ phòng trở nên ái muội vô cùng, hương vị tình dục kích thích những giác quan của hai người. Nữ rên rỉ, nam gầm nhẹ, lửa nóng khiến tôi dường như quên hết tất cả……

Kích tình qua đi, cơ thể Yoong đầy mồ hôi đè nặng trên người tôi, bộ phận kia vẫn còn chôn sâu trong cơ thể tôi, giống như đang chờ tôi sưởi ấm nó. Bù đắp lại cho sự vất vả của Yoong. Tôi ôm chặt lấy anh, an ủi linh hồn dường như phóng đãng của Yoong. Cho dù thân thể cường tráng của Yoong làm tôi có chút không chịu nổi, nhưng tôi vẫn tùy ý Yoong làm những gì mà anh thích.

Sau một lúc lâu, anh mới chuyển động thân thể, nằm sang bên cạnh. Cứ tưởng rằng Yoong sẽ thả tôi ra, nhưng bàn tay của Yoong lại duỗi ra, kéo tôi vào vòng tay ôm ấp của anh. Yoong luôn thích ôm tôi như vậy rồi đi vào giấc ngủ, mà tôi cũng dần dần bắt đầu lưu luyến sự ấm áp trong vòng tay Yoong

“Ngủ đi, ngày mai còn phải làm việc nữa.” Tôi than nhẹ một câu, rồi xoay người trong lòng Yoong, tìm cho mình một vị trí thích hợp nhất, chậm rãi đi vào giấc ngủ……

Anh, là chồng của tôi, Im Yoona.

Đã hơn một năm trước, chúng tôi quyết định kết hôn. Dường như dưới con mắt của mọi người, tôi đã gả cho một lãng tử có tiếng xấu đồn xa.

Lý do kỳ thật rất đơn giản, Yoong có tiền có thế, anh tuấn phóng khoáng. Lấy được anh sẽ rất tốt. Vào thời điểm đó, người tôi cần chính là một người chồng như vậy. Yoong xuất hiện, khiến tôi giống như một người mắc nạn trên biển thấy được phao cứu sinh, liền liều lĩnh bắt lấy nó.

Nếu không kể đến cuộc sống riêng thối nát của anh thì Yoona quả thật là một người đàn ông đáng quý. Tuy rằng anh có xuất thân hiển hách, nhưng kể từ khi anh tiếp nhận xí nghiệp của gia tộc, trong vòng ba năm ngắn ngủi, liền nhanh chóng phát triển sự nghiệp lớn gấp đôi, tổng tài sản cũng vì vậy mà tăng vút. Tại thời điểm kinh tế khủng hoảng như vậy thì Yoona quả thực đã tạo nên kì tích.

Có lẽ mọi người không thích phương pháp kinh doanh của Yoona, có lẽ mọi người rất ghét tính cách cuồng vọng kia của anh, nhưng họ đều phải thừa nhận, Im Yoona luôn luôn là người thắng.


Tôi thực coi trọng người đàn ông như vậy, dù cho Yoong có đổi phụ nữ không ngừng, chuyện xấu cũng bay đầy trời.

Cho nên, vì bản thân, cũng là vì sự nghiệp của cha mình, tôi gả cho Yoong, một người đàn ông tôi không hề yêu.

Công bằng mà nói, Yoona đối xử với tôi rất tốt. Tuy đây là một cuộc hôn nhân không có tình cảm nhưng Yoong vốn chưa từng tỏ ra lạnh lùng với tôi. Có lẽ là vì bản tính phong lưu của đàn ông, nếu Yoong nguyện ý chăm sóc cho tôi, nguyện ý khiến cho tôi đắm chìm trong mị lực của Yoong vậy thì tại sao tôi lại phải tự làm khó mình và Yoong chứ.

Yoona rất ít về nhà, đôi khi một tháng mới xuất hiện một lần. Nhưng bấy nhiêu đó cũng đủ khiến tôi bằng lòng rồi. Không phải vì tôi quá yêu Yoong mà cảm thấy như vậy, chỉ là nếu Yoong xuất hiện quá nhiều, ngược lại sẽ gây ra cho tôi một vài việc khó chịu. Bao nhiêu năm nay tôi chỉ sống một mình, cô độc cũng đã trở thành một thói quen rồi.

“Em đang ngẩn ra gì đó?” tiếng nói mạnh mẽ của Yoong truyền vào tôi.

Tôi lập tức phục hồi lại tinh thần, cười ôn nhu nhìn anh: “Không có gì.”

Yoona không nói gì, chỉ nhẹ nhàng đi đến bên cạnh, đặt một nụ hôn nồng nhiệt lên môi tôi rồi ngồi xuống vị trí đối diện, bắt đầu thưởng thức bữa sáng.

Tôi thẹn thùng cười với anh, không phải giả vờ, cũng không phải tôi thật sự thẹn thùng, chỉ là nó xuất phát từ một loại phản ứng tự nhiên mà tôi cũng không kiểm soát được.

Tôi nghĩ là tôi thích chiều chuộng Yoong, nhìn Yoong ăn hết những món ăn mà tôi đã dặn vú Kim làm riêng, tôi cảm thấy lòng thật vui vẻ. Anh không hề nhíu mày, lúc anh nhìn về phía tôi, ánh mắt còn mang theo ý cười.

Tôi muốn đối xử tốt với Yoong thật sự. cho dù trong mắt mọi người, anh là một người chồng không chung thủy, một người đàn ông không tốt.


Nhưng … Yoong đã đối xử với tôi rất tốt, như vậy là đủ rồi.

“Yoong đưa em đi làm được không?” Tôi hỏi.

Anh khẽ nhướng mày, cười đầy mị hoặc, “Được.”

Tôi mỉm cười ngọt ngào. Sau đó đi đến bên cạnh Yoong, nhẹ vuốt lên mái tóc đen dày của Yoong.

“Em đi chuẩn bị một chút, Yoong cứ từ từ ăn đi.” Tôi nói.

Yoong gật gật đầu, ôm lấy eo tôi, bàn tay trượt xuống chỗ mông, hung hăng nhéo một cái sau đó mới chịu thả tôi ra
Tôi đỏ mặt, lại nở nụ cười thẹn thùng vì Yoong, mà Yoong, cũng cười to vài tiếng sảng khoái.

“Nhớ Yoong sao?” Trên xe, Yoona hỏi tôi.

“Ừm.” Tôi nhìn Yoong. đây không phải là nói dối, mà tôi thực sự nhớ Yoong.

Anh nhìn thấy sự chân thành của tôi, vừa lòng nở nụ cười.

Người đàn ông này cũng quá tuấn tú đi, quả thực chính là thảm hỏa cho phái nữ mà. Mỗi lần nhìn Yoong, trong lòng tôi đều nổi lên những lời cảm thán như vậy. Mọi người đều thích những thứ xinh đẹp, tôi cũng không ngoại lệ. Có lẽ bề ngoài xinh đẹp của Yoong cũng chính là một trong những lý do tôi đồng ý gả cho anh.

“Sica! Em thật đẹp!” Lúc đèn đỏ,Yoong bỗng nhiên cởi bỏ dây an toàn trên người tôi rồi kéo tôi về phía anh. Chuẩn xác hôn lên môi tôi, thật nồng nhiệt. Tôi mơ hồ, chỉ có thể ngoan ngoãn nhắm mắt lại đón nhận Yoong.

Mãi cho đến khi tiếng còi chói tai vang lên từ những chiếc ôtô phía sau, Yoong mới chậm rãi buông tôi ra, tiếp tục điều khiển xe.

Vì sao người này luôn thích tấn công bất ngờ như vậy!

Tôi vừa định trách cứ Yoong, nhưng lại phát hiện bờ môi Yoong dính toàn son môi của tôi, chợt cười thành tiếng. Yoong thoạt nhìn thật giống như con nít! Một đứa nhỏ ăn vụng còn dính đầy mép!

Tôi lấy chiếc khăn tay ra, nghiêng người lau giúp Yoong.

Yoona quay đầu nhìn tôi, từ kinh ngạc chuyển sang mỉm cười.

Tôi thích sự thân mật giữa hai người, thích đối xử dịu dàng với Yoong. Còn lý do tại sao thì tôi không muốn biết.

Quan hệ vợ chồng, nếu như quá phức tạp thì sẽ khiến tôi điên mất.

Tôi chỉ muốn hưởng thụ sự tốt đẹp của nó chứ tuyệt đối không muốn chạm đến khía cạnh đau thương mà nó sẽ gây ra cho mình.

“Buổi tối, có cần Yoong đón em không?” Lúc xe đến nơi, anh nhẹ nhàng hỏi lại một câu.

“Không cần.” Tôi lắc đầu. Yoong cũng sẽ không đến đón tôi, cho dù tôi có yêu cầu anh. Cho tới bây giờ, Yoong đối xử ôn nhu với phụ nữ cũng không nhiều lắm.

Yoong nhìn tôi trong chốc lát, rồi cười nói: “Được.”

“Cám ơn Yoong, đừng làm việc mệt quá.” Tôi ôm Yoong.

“Tuân mệnh.” Yoong diễn kịch trả lời tôi rồi ôm lại.

Sau đó, tôi xuống xe, nhìn Yoong vội vã rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro