[LONGFIC] Partner , TaeNySic | PG-15 |

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author : Genkingami ( Một vài nơi khác còn có tên là Genking hay Ami_Rei[2111] )

Pairings : TaeNySic ^^

Rating : PG-15

** Do mình muốn đọc lại fic này nhưng toàn bị del hết nên post lại để tiện đọc trên đt,có gì k phải xin tác giả bỏ qa nha :)

-----------------------------------------------------------

[ Prologue ]

_ Kim Taeyeon !! Rốt cuộc thì cậu yêu ai hả ?

_ Tớ không biết…thật sự không biết…

_ Tôi sẽ không tha cho cậu…cậu không xứng với cô ấy, cô ấy là của tôi !!

…………………

_ Tae Tae, sao cậu lại nói dối ?

_ Taengoo…em xin lỗi.

_ Không !! Làm ơn đừng đi, sao em có thể làm thế với Tae ? Tae…yêu em.

…………………

_ Đã đến ngày đó rồi sao…thời gian quả thật trôi qua nhanh quá.

_ Em đi cùng Tae nhé ?

_ Tae vẫn còn nhớ người đó sao ?

_... Tae xin lỗi, em có buồn và trách Tae không ?

_ Không, ngàn lần không.

Tôi ngắm nhìn hình ảnh Tae đứng trước ngôi mộ nay đã xanh cỏ, vẫn dáng người nhỏ bé, đôi mắt buồn đến tha thiết, mái tóc khẽ bay theo chiều cơn gió lộng. Năm nào cũng thế, dù trời mưa hay nắng, hình ảnh này đã trở nên quen thuộc với tôi như một phần không thể thiếu trong cuộc sống. Chỉ có đúng vào khoảnh khắc này, tôi lại thấy Tae vô cùng đơn độc, dẫu cho tôi vẫn đang đứng sát cạnh bên Tae…

Người bạn của tôi ạ, tôi đã từng nghĩ không biết có nên ghen tỵ với cậu khi dẫu thời gian có trôi đi bao lâu chăng nữa, trái tim Tae vẫn dành riêng một vị trí nhất định cho cậu… ?

Trời đã chập choạng tối, Tae lướt đôi bàn tay một cách nhẹ nhàng lên phiến đá ngôi mộ lạnh lẽo và nói bằng chất giọng đầy dịu dàng.

_ Tạm biệt em, lần sau Tae lại ghé.

Tae quay sang phần mộ bên cạnh, nở một nụ cười buồn, rồi nhìn về phía tôi.

_ Chúng ta về thôi, Tae đói rồi ! - Tae cười với tôi , nụ cười ấm áp và pha chút tinh nghịch.

_ Em biết rồi, đừng nhõng nhẽo như thế. – Tôi cười, nựng yêu hai bên má phúng phính trắng như sữa của Tae.

Nhưng rồi cậu biết không…sự ngưỡng mộ của tôi dành cho cậu chẳng mấy chốc lại át đi phần ghen tỵ bé tẹo đó một cách chóng vánh. Tình yêu của tôi và cậu dành cho Tae đều là không thể chối cãi…chẳng qua…thứ tôi hơn cậu, chỉ là một chút may mắn.

Vào ngày hôm đó, khi tôi và cậu lựa chọn quyết định của riêng mình, cả hai chúng ta đều đã lường trước mọi kết cục, đúng không ? 

Nếu lần đó người may mắn là cậu, biết đâu bây giờ cậu mới là người đứng cạnh Tae và thầm ghen tỵ với tôi ?

_ Em đang cười gì thế ? – Tae nhìn tôi khó hiểu. – Không sốt đấy chứ ? 

_ Tất nhiên là không rồi – Tôi đánh nhẹ vào bàn tay đang đưa lên định áp vào trán mình. – Em chỉ đang nhớ họ thôi.

Tae nhìn tôi, rồi lại nhìn lên bầu trời ngắm ánh chiều dương đang dần tắt, hít nhẹ một hơi, Tae mỉm cười.

_ Tae cũng vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro