Chap 17: Đến cái chớp mắt cũng không thể chớp nổi.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap17: Đến cái chớp mắt cũng không thể chớp nổi.




10 giờ 30 phút sáng, có một chiếc ô tô màu đỏ chói loá phóng ra từ cổng Magic Land,trên xe có 2 người 1 tóc hồng một tóc 7 màu. Tầm 2 giờ đồng hồ sau,cũng là chiếc xe đỏ đấy nhưng phóng ra từ gara của một công ty mĩ phẩm và trên xe là 2 cậu con trai tóc hồng y hệt nhau....

Oh Sehun,cậu có nhất thiết phải làm thế không vậy? Lại còn tóc đôi ==!


Lúc nãy ở công ty của ba mẹ Sehun, cậu đã thử dụ dỗ Luhan nhuộm lại tóc giống mình nhưng nai nhỏ một mực không nghe bảo là không thích chơi trội!

Này cái cậu gì ơi~ màu hồng thì "chơi chìm" lắm hả?

Thuyết phục không nổi nên Sehun quyết định mình nhuộm giống Luhan. Ngờ đâu nhuộm xong cả 2 vốn trông đã hao hao giông giống nhau nay lại càng giống đến kì cục. Nhân viên trong công ty mỹ phẩm lúc thấy 2 người nọ đi với nhau định mở miệng chào "cậu Oh" lại bị ngơ mất một lúc,nếu không có sự khác biệt chiều cao thì sẽ có nhiều cú lừa mắt ngoạn mục. Rồi thấy họ thân thiết mà cười đùa đầy gian tình trong lòng không khỏi xót xa: "đàn ông đẹp trai đã ít đã thế lại còn yêu nhau".



Đang trong tâm trạng vui vẻ và phấn kích quá đà nên cả 2 quyết định một điều vô cùng to lớn và không kém quan trọng: ĐI MUA QUẦN ÁO ĐÔI!!



Sehun nhất quyết không đến cái Trung tâm mua sắm lần trước mà Luhan "bị" đánh mà đến một khu phố cả dãy toàn cửa hàng thời trang từ giầy dép tới mũ hay khẩu trang cũng có !

Gửi xe bên ngoài và đi bộ dọc theo con phố dài,các cửa hàng thời trang lấp la lấp lánh mời gọi. Cả 2 sánh bước bên nhau cười nói làm sáng bừng cả một góc phố buổi ban trưa thu hút bao nhiêu ánh mắt. Có mỗi một điều không được hay ho cho lắm là thế này: Sehun cứ đưa tay ra định nắm lấy tay Luhan thì lại bị nai nhỏ phũ phàng cự tuyệt.



-Ngại lắm~ Chả hiểu sao tầm này mà phố rõ đông người.



Tạm thông cảm, Sehun bỏ qua và tiếp tục đi xem đồ. Đang đứng trước một cửa hàng ngắm nghía chợt có một người chạy qua va phải vai Sehun. Người ngẩng lên nhìn cậu con trai chuyên tâm đang hút trà sữa một lúc rồi vội vàng xin lỗi và chạy đi mất.



-Cô bé ấy cũng dễ thương đấy! - Luhan trêu chọc nhưng xong lại rụt lưỡi lại cảm thấy hơi hối hận vì những gì mình vừa nói.Oh Sehun trực tiếp bắn lửa ra từ mắt lườm nguýt Luhan một cái xong lại bỏ qua đi mua đồ tiếp.



Đi được một đoạn nữa thì trên tay cả hai đã đầy những túi lớn túi nhỏ,sung sướng vì đã mua được một đống đồ hay ho, quyết định đi về nhưng chợt từ xa có bóng người chạy tới.

Là cô gái lúc nãy đâm phải Sehun đây mà.

Đứng trước Sehun ,cô bé thở gấp một chút vì vừa phải chạy nhanh,hai gò mà ửng hồng,đôi môi nhỏ nhỏ đang kiểm soát hơi thở và đặc biệt là đôi mắt sáng nhìn thẳng vào mắt Sehun kèm theo chút ngượng ngùng.


-Cô...? - Sehun nhướn mày hỏi.



-Anh đẹp trai...*cườicười*...lúc nãy em xin lỗi *cười* anh có thể cho em xin số điện thoại được không? - cô gái này có vẻ như rất biết lợi thế vẻ đẹp của mình là gì, bản thân cười đẹp nên cứ cười suốt.



Sehun bất ngờ định nói gì đấy nhưng lại dừng lại quay sang nhìn Luhan đang cau mày cong môi. Huých Luhan một cái, nai nhỏ đưa ánh mắt long lanh hơn mấy chục tỉ lần cô gái kia lên nhìn cậu. Luhan dồn hết đồ về một tay rồi vội kéo Sehun đi thẳng một mạch quẳng lại một câu phũ phàng:



-0-9-1-2-ngày-mai-mới-có!!!!!!!


Không ngờ là nai nhỏ ghen lên lại đáng yêu như thế này nha >.< cái mặt phụng phịu như trẻ em mới bị cướp mất đồ chơi. Sehun vô cùng thích!! Đi được một đoạn Sehun dừng lại cười lớn. Lần đầu thấy nai nhỏ ghen thật là cute quá sức tưởng tượng mà.



-Cô bé ấy thật sự cũng dễ thương mà! - Tóc hồng số 1 trêu Tóc hồng số 2 đang hậm hực.



-Còn cười? Dễ thương thì chạy lại đằng đó đi! - Luhan dỗi rồi đấy nhé. Hừm. Dám khen người khác trước mặt đại mỹ nhân này?



-Ai bảo không nắm tay để đánh dấu chủ quyền cơ chứ? - Tóc hồng số 1 tiếp tục trêu chọc.



-..... - tức mình nên Tóc hồng số 2 không làm được gì chỉ biết vùng vằng cổ tay người kia mà nắm lấy.



-Nhưng làm sao mà cô bé ấy dễ thương được như nai nhỏ của Oh Sehun! - Sehun nói xong tay thả nhanh túi đồ xuống đất rồi kéo Luhan vào lòng hôn lên mái tóc hồng hồng cùng màu với mình, mùi tóc cũng giống nhau nữa, lúc nãy ở công ty có cùng thử dầu gội mới của công ty. Thơm chết đi được a~ Chỉ muốn cắn một cái xem thịt nai có ngon ngọt như bề ngoài không? :"3 Sau này chắc chắn sẽ có một món mới mà Oh Sehun còn thích hơn trà sữa! Chính là : THỊT NAI NHỎ!!! Nghe thôi đã muốn thèm~~ hức hức.

Hôn xong thì thả bé con kia ra cười cười như kiểu trêu ngươi. Oh Sehun lúc này vừa đáng yêu vừa đáng ghét!

-Dám hôn giữa đường! Dỗi 15 phút! - Nai nhỏ nói xong ngoáy mông đi trước. Oh Sehun đi theo sau cứ "Hanhan ơi~~ Hanhan à~~ hẳn 15 phút sao chồng sống nổi huhu"

-Lại còn dám làm "chồng" ? >.< Dỗi thêm 5 phút!! Bắt đầu bấm giờ! - Nai nhỏ ngượng chín! Nhưng đã đi chậm chậm lại để "chồng" theo kịp.

-Hihii lúc Luhanie ghen đáng yêu chết đi được!

-Ai thèm ghen!

-Có mà!

-Không có!

-Rõ ràng là có!

-Không mà!

-Hay mình quay lại chỗ lúc nãy?

-Không không không không! ĐI VỀ! Đáng ghét >.<



Hai người cứ thế trêu chọc nhau suốt cả quãng đường. Có ai mù dở mới không biết 2 bạn nhỏ này yêu nhau!!!!!



Cách đó không xa tầm vài đoạn đường vài dãy phố gì đấy có một vài đôi cũng đang chìm trong biển tình nha~ Chìm thật ấy! Chìm theo nghĩa đen à nha! ... Thì là người ta đi bơi ý mà. Bơi vào cái thời tiết này =.=! Toàn người không bình thường~

Bể bơi lớn ở trong nhà không một bóng người ngoài những chàng trai của chúng ta. Nước bể xanh xanh trong trong lóng la lóng lánh sóng sa sóng sánh vô cùng thích mắt (tả cái này làm gì?...thôi vậy!!).


Trên bờ là một dãy các ghế nằm nghỉ như ở bãi biển trải khăn xanh biển nhã nhặn cuối góc khăn có hàng chữ màu đỏ khâu cẩn thận hàng chữ "KIM'S" .

-Suho! Rốt cuộc có cái gì mà nhà cậu không có không? - giọng lanh lảnh của một người vừa đặt lưng xuống ghế nghỉ đã luôn mồm bắn tỉa hỏi hết cái này đến cái kia.

-Baby à~ Em thích hồ bơi trong nhà sao? Anh tặng em một cái nhé? Hẳn hình trái tim luôn~ nha nha nhaaa~ - lại ai đấy giọng ồm ồm vừa ngồi ké lên ghế của cậu bạn phát biểu lúc nãy lên tiếng.

-Park Chanyeol! Lấy đâu là quyền gọi tớ là "em" ngọt như vậy?? Hừm! *bĩu môi*

-Người yêu em cao hơn em màa~~~ *chu mỏ*

-Vớ vẩn! Chiều cao tính từ đỉnh đầu lên trời nhé!

...

........

....................... Thật vậy sao??

........

...

-Này Byun Baekhyun! Cậu nói vớ vẩn cái gì đấy?? Ý cậu là tôi lùn nhất ở đây? - một anh đẹp trai bo đỳ chuẩn khoác hờ hững chiếc áo choàng tắm ghế bên cạnh gằn giọng đe doạ.

-Ây yo Kris không được bắt nạt Smurf nhỏ của tớ! Grrrrừ~~~ - Chanyeol lườm lườm xong cúi xuống xoa xoa tóc Baekhyun xinh đẹp còn tranh thủ hôn chụt con người ta một cái rồi tinh nghịch chạy đi nhảy ùm xuống nước!

Đúng là lưu manh! Chúa tranh thủ! Hư hỏng! Đúng là...đúng là.....người yêu Baekhyun! Xí!


-Nước ấm lắm xuống đi. Baby nhỏ xuống đi anh đỡ~ - Chanyeol vừa nhảy xuống nước ướt nhẹp hết. Lấy tay vuốt tóc ra sau cho gọn gàng, nước chảy từ trên tóc và mặt xuống cổ rồi xuống ....,liếm môi một chút chút (tưởng tượng-ing~) rồi hướng về Baekhyun mà "mời gọi".


-Nước có sâu không? - Trời! Dê ngây thơ nghe lời kìa, đang đi gần gần lại miệng sói.

-Không.Không.Không. Có anh đẹp trai cao to thế này đỡ rồi việc gì phải sợ~ - lại dở giọng dụ dỗ.


Baekie rất ngoan ngoãn nghe lời, nhúng nhúng ngón chân xuống nước một tẹo xem có ấm thật như lời "sói đói" nói không , thấy rất dễ chịu liền nhẹ nhàng nhảy xuống bám lấy vai Chanyeol rồi vũng vẫy chơi đùa với nhau. Trong mắt Chanyeol thì Baekhyun như vừa nhảy vào nồi nước sôi ùng ục đợi một tẹo là thịt dê Baekie tươi ngon bổ dưỡng mềm mềm thơm thơm sẽ tự động rớt và miệng mình,rồi Chanyeol đây sẽ suốt chửng luôn!! Hahaahaahaa~~~ Ai bảo hôm nay Baekie ăn mặc đáng yêu quá làm chi. Cái quần bơi nhỏ xíu màu đỏ bó chặt vào người xong còn chấm bi,để ý sẽ còn thấy hình con bò cười đằng sau mông xinh nữa,mỗi khi Baek cử động con bò sẽ cười ngoác miệng thêm một chút >.< Da thì trắng muốt từ đầu tới từng ngón chân,môi hồng cư tê chúm cha chúm chím~ ~ Chung quy là Chanyeol chịu không có nổi mà!



==


Ở một góc khác:



-Bé Táo không hổ danh là con nhà võ nha~ bơi siêu thật đó ! ( liên quan nhau sao?) - Chenchen tựa lưng vào thành bể nghỉ ngơi sau khi bơi thi một vòng với Tao và nhận kết quả thua với sự chậm chễ hẳn 1 vòng của mình


-Cậu ấy có chút kì lạ. Rất khó nắm bắt tính cách. - Suho ở gần đấy cũng lên tiếng.

-Phải nha! Lúc thấy mạnh mẽ quyến rũ chết người lúc lại...uỷ mị sao đó - Xiumin nhận xét,quàng tay qua vai Chen.

-Cậu ấy cực kì "hot" khi lắc lư và nhảy nhót. Đảm bảo. - Jong In nói và kéo người đứng bên cạnh vào lòng.

-Ờ ha nhưng lúc xem phim ma cứ kì kì sao á...cả lúc đứng cạnh Đại Ca! - Kyung Soo vui vẻ chui vào vòng tay ai đấy. Ôm nhau dưới nước đúng là hay chết đi được >.<

-Lúc múa võ oách đừng hỏi luôn đi! Khối em lẽo đẽo theo mọi lúc mọi nơi~~ - Yixing nói rồi bơi bơi về phía Suho.

Tao chỉ cười cười đón nhận những lời nhận xét trái chiều,chả biết nên vui hay nên buồn? Chỉ đáp lại đơn giản là thế này:

-Nếu tâm tư dễ đoán thì còn gì thú vị nữa~ - nói xong liền nhảy lên bờ. Ngoe nguẩy mông đang mặc quần bơi da báo rồi đi về hướng ghế nằm nghỉ, thấy ai đấy đi bơi mà 1 sợi tóc 1 cọng lông trên người cũng không ướt liền hỏi:

-Không xuống bơi à?

-.... -không có tiếng đáp,người kia vẫn nhắm hờ mắt tận hưởng cái gì ý.

-À...

-...sao? - anh ấy đã chịu hé mắt và cử động lông mày.

-Không biết bơi thì thôi! Tạm thông cảm~ - Nói xong còn cười khinh bỉ 1 cái rồi Tao khoác áo choàng tắm vào nằm xuống ghế bên cạnh.

Nghe đâu đây có tiếng tàu hoả tu còi về ga!! Khói xám mù mịt~~

-Ai bảo cậu là tôi không biết bơi???!!! - Kris bật dậy, tỏ thái độ oan uổng.

-Hửm? Vậy là biết sao?? - Tao hé mắt, vẫn giữ nụ cười trên môi. Nhìn châm chọc muốn ghét a~

-Bơi thi 1 vòng đi!

-Đừng cố mà~ Không ai ép đâu.

-Đứng dậy! Mau! - có người cáu rồi nha! ~.~

Tao vừa cười vừa đứng dậy,cởi cái áo choàng vừa mặc chưa được nổi 2 phút ra vặn mình khởi động. Kris cũng đang đứng làm nóng cơ thể ở gần đấy. Người đâu mà mặc mỗi cái quần bơi đen sì đơn giản cũng đẹp nữa , chả hiểu sao mà cứ khư khư khoác áo choàng nằm im trên bờ. Không định chia sẻ "của ngon vật lạ" cho bàn dân thiên hạ sao? Tao liếc nhìn rồi cười thầm. Giống kiểu "Kế hoạch thành công! Đại thành công!!" Gấu trúc nhỏ thế mà gian khủng khiếp!!

-Khi không tự nhiên bị bắt đua với cậu. Tôi được gì đây? - Tao đứng tay chống hông hỏi.

-Nếu cậu thắng. Bất cứ gì cậu muốn! - Kris cũng có chút "vênh váo" điềm tĩnh đáp lại. Không hề run sợ trước gấu trúc "hung dữ".

-Được thôi! Bơi 1 vòng từ đầu đến cuối bể xong vòng về!

-OK!!

Cả hai hướng đến bục nhảy của bể bơi. Mọi người bắt sóng và hiểu được chuyện gì đang xảy ra liền tụ tập lại một góc hò hét cổ vũ. Yixing nhảy lên bờ tự cho mình quyền làm trọng tài.

-CHUẨN BỊ! - Yixing bắt đầu hét.

-SẴN SÀNG!!

-TUÝTTTTTTTTTT!! - Chả hiểu kiếm được đâu cái còi,tiện ghê~~


"ÙMMMMMM!!!!!!!!!!!!!!!"


Cả hai cùng nhảy xuống,nước bắn tung toé cả lên. Tiếng hò hét hoà lẫn tiếng đạp nước,không khí như kiểu tham gia thế vận động thể thao quốc tế. Dưới hồ có hai người một tóc xanh một tóc vàng bơi song song sát nút.Trông cả hai bơi rất chuyên nghiệp. Vậy là Kris Đại Ca có biết bơi nha~~~~.



Tình thế càng ngày càng gay go khi vòng 1 đã kết thúc và chỉ còn một vòng bơi ngược trở về. Đến quá nửa bể Tao đã dẫn trước một đoạn,càng bơi cả hai cùng hăng, tốc độ không hề thuyên giảm mà cứ thế tiến gần đến đích.

Khi khoảng cách chỉ còn tầm 3 mét chợt có một cảnh tượng mà khiến toàn-bộ-người-xem choáng đến khó thở! Đến cái chớp mắt cũng không thể chớp nổi. Cằm ai nấy đều gần như rớt xuống bể bơi. Từ đâu cặp đôi HunHan đi vào cũng không khỏi choáng váng buông túi đồ ăn trên tay vừa được Jong In gọi điện nhờ mua để "hồi sức" sau khi bơi. Mấy lon nước lăn lông lốc bụp bụp bụp xuống dưới sàn. Luhan cả Sehun giật mình nhìn đống đồ uống cứ lăn lăn với tốc độ cực đại,cứ thế thì sẽ rơi xuống bể bơi mất. Thế là tự nhiên lại thêm một cảnh tượng nữa của ai đấy khiến mọi người sốc đến gần truỵ tim!

Cả lũ nghĩ thầm trong "Má ơi~ nếu cuộc đời là liên tiếp một chuỗi hành động đầy ngạc nhiên thì trái tim bé bỏng của con không đập được quá 5 phút..."

Lúc Tao vừa ngẩng đầu lên khỏi mặt nước khi vừa hoàn thành đường bơi đã thấy mọi người đang ở trạng thái JPG. Cậu căn bản là mải bơi không biết gì~~. Nhưng mà....nhưng mà....ức chế quá đi thôi..... Khi Tao ngước lên đã thấy Kris ung dung ngồi trên thành bể từ lúc nào rồi....

Vậy là.....

........Vậy là....

....................cậu thua sao??????????????? Nhưng rõ ràng lúc nãy là cậu dẫn trước một đoạn rất xa làm sao có thể đuổi kịp nhanh như vậy được??


CÁI QUÁI GÌ VẬY??????? SAO LẠI CÓ THỂ NHƯ THẾ? Mà còn nữa! Tại sao Kris cứ nhìn Luhan không rời mắt?


(TBC)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro