Chương 54 : Gia đình đoàn tụ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sakura đưa tay áp lên gương mặt anh tuấn của Syaoran mỉm cười, những lời anh nói khiến lòng cô cảm thấy vô cùng ấm áp và hạnh phúc, khi cả 2 đang mãi nhìn nhau thì mọi người lần lượt kéo vào, Tomoyo chạy đến bên cạnh Sakura nước mắt tuôn trào nghẹn ngào nói.

" Sakura, cuối cùng thì cậu cũng chịu tỉnh lại rồi, cậu có biết lúc cậu mất tích tớ đã lo lắng thế nào không ? tớ xin lỗi nếu như hôm đó tớ cẩn thận 1 chút thì cậu đã không bị bắt cóc rồi gặp nạn, cậu đừng giận tớ nhé "

" Tớ không có giận đâu, chuyện xui rủi thôi đâu ai muốn thế, cậu đừng tự trách nữa, chẳng phải bây giờ tớ bình an trở về rồi sao "

" Sakura nói đúng, chuyện xảy ra không phải lỗi của em, em đừng khóc nữa, chẳng phải bác sỹ đã dặn không được để cô ấy xúc động sao, em khóc sẽ gây ảnh hưởng đến Sakura đấy, cô ấy vừa tỉnh lại cần phải nghỉ ngơi mà "

" Vâng em biết rồi "

" Mọi người thật là, chị dâu tỉnh lại là chuyện vui vậy mà mọi người lại ủ rũ khóc lóc mãi à, chị dâu chị mau khỏe đi còn về nhà nữa, Syaoron cứ nhắc chị suốt, thằng bé nhớ chị lắm "

" Chị cũng nhớ thằng bé, chị sẽ cố gắng khỏe thật nhanh "

Và mọi người cùng trò chuyện rất vui vẻ, suốt 6 tháng  qua là khoảng thời gian ảm đạm đen tối với tất cả, giờ đây thì mây đen đã tan và ánh bình minh đang trở lại, bác sỹ Hanyo đứng bên ngoài nhìn cảnh gia đình Sakura đoàn tụ, anh khẽ mỉm cười sau đó lặng lẽ rời đi, anh thầm chúc cô sẽ luôn được hạnh phúc, do quá vui mừng khi Sakura tỉnh dậy sau thời gian hôn mê nên mọi người không để ý bác sỹ Hanyo đã rời đi, mọi người ở lại thêm 1 lúc nữa mới kéo nhau về để Sakura nghỉ ngơi, tối hôm đó Syaoran ngủ tại bệnh viện vì muốn tiện chăm sóc cho cô.

Buổi tối cô đã có thể ngồi dậy ăn uống bình thường, anh ân cần bón cho cô từng thìa cháo, có điều do lưng anh bị thương nên tay có chút rung, cô nhìn ra liền lên tiếng nói.

" Syaoran, anh để bát cháo lên bàn đi, em có thể tự ăn được mà, tay anh run thế kia chắc vết thương không nhẹ đâu, hay anh đi gặp bác sỹ khám xem sao "

" Anh ổn, mấy vết thương cỏn con này không đánh gục anh được đâu "

" Không, em muốn anh đi khám cho đàng hoàng, anh đừng có cố nữa, anh không đi là em giận đấy, em sẽ không ăn cháo nữa "

" Được được, anh nghe lời, lời vợ nói luôn đúng cả, nhưng chút anh đi anh chờ em ăn hết bát cháo đã có được không bà xã "

Sakura bật cười vì giọng điệu của Syaoran, cô gật đầu đồng ý ăn hết bát cháo, chờ cô ăn xong anh lấy sữa cho cô uống rồi đỡ cô nằm xuống, anh kéo chăn đắp cho cô và ôn nhu nói.

" Giờ anh đi gặp bác sỹ kiểm tra vết thương, em ngủ trước đi khám xong anh quay lại ngay '

" Vâng "

Sakura ngoan ngoãn nhắm mắt lại, Syaoran đợi thêm 1 lúc mới rời khỏi phòng, anh xuống đại sảnh bệnh viện đến quầy tiếp tân đăng ký khám bệnh theo lời cô, làm xong các thủ tục anh được đưa đến phòng chụp X-quang , chụp hình xong anh lại phải làm thêm các kiểm tra khác trước khi gặp bác sỹ lấy kết quả, bác sỹ nhìn qua các giấy khám của anh rồi ôn tồn nói.

" Vết thương bị phỏng nhẹ, có chấn thương cấp độ 2 ở phần khớp vai, anh nên hạn chế cử động mạnh trong 2 tuần, còn đây là toa thuốc anh cứ uống theo là được, tầm 1 tháng sẽ khỏi "

" Cảm ơn bác sỹ, tôi sẽ chú ý, vậy tôi xin phép "

Syaoran cúi chào bác sỹ và đi lấy thuốc trước khi về phòng bệnh, anh đẩy nhẹ cửa bước vào tránh làm Sakura thức giấc, anh bước đến ngồi xuống cạnh cô đưa tay vuốt nhẹ mái tóc cô mỉm cười khẽ giọng.

" Bảo bối à, cuối cùng thì em cũng trở về với anh rồi, 6 tháng qua không có em bên cạnh anh thực sự sống như người mất hồn vậy, từ bây giờ anh nhất định phải giữ chặt lấy em để em không có cơ hội rời khỏi anh lần nào nữa "

Sakura tuy đã say giấc nhưng cô vẫn có cảm giác ai đó đang nói chuyện với mình, cô liền xoay người vòng tay ôm lấy Syaoran, anh mỉm cười xoa nhẹ bờ vai cô, ngồi trông cô thêm 1 lúc rồi anh cũng sang giường dành cho thân nhân nằm ngủ.

Sáng hôm sau Sakura thức sớm khi Syaoran vẫn còn ngủ, cô muốn đi vệ sinh nên định gọi anh giúp nhưng thấy anh ngủ mê mệt nên cô không gọi nữa mà tự mình xuống giường, cô cẩn thận bước từng bước chậm rãi đi đến phòng vệ sinh, do bụng to cô di chuyển có chút khó khăn, mất gần 10 phút cô mới vào được bên trong phòng, vài phút sau cô đi ra thì giật mình khi thấy anh đang đứng ngay trước cửa.

" Ủa anh dậy khi nào vậy ? "

" Sao em không gọi anh mà lại tự đi như thế ? "

" Tại em thấy anh ngủ ngon nên không nỡ gọi với lại em cũng khỏe rồi em có thể tự làm những chuyện nhỏ này được mà "

" Sakura, anh lệnh cho em không được tự ý làm bất cứ việc gì mà không có sự giúp đỡ của anh, em còn chưa khỏe hẳn và cũng sắp sinh rồi, anh không muốn cả em với con gái chúng ta xảy ra bất cứ chuyện gì không hay, em hiểu chứ "

" Anh hơi nghiêm trọng hóa vấn đề rồi, em mang thai lần thứ 2 chứ đâu phải lần đầu, anh đừng lo quá thế chứ "

" Không được cãi, cho dù là mang thai lần thứ 2 em cũng phải cẩn thận, em chỉ mới tỉnh lại bác sỹ bảo em phải nghỉ ngơi thật nhiều em quên sao ? "

" Nhưng mà em đâu có yếu đuối đến nổi làm cái gì cũng cần có anh giúp "

" Anh không muốn tranh luận với em nữa, em tuyệt đối phải nghe lời anh, em không nghe lời là anh sẽ nhốt em lại không cho đi đâu hết đấy "

" Được rồi, em chịu thua "

" Có thế chứ "

Syaoran nghiêm giọng ra lệnh cho Sakura vì lo lắng cho sức khỏe 2 mẹ con cô, còn cô lại thấy anh hơi quá, cả 2 tranh cãi 1 lúc nhưng cô cãi thế nào vẫn không cãi lại nổi lý lẽ của anh, cuối cùng cô đành chịu thua ngoan ngoãn nghe theo anh, anh nhìn gương mặt phụng phịu của cô khẽ mỉm cười đưa tay xoa đầu cô rồi dìu cô về giường nằm, khi đã yên vị cô chợt nhớ đến vết thương ở lưng anh liền hỏi.

" Syaoran  tối qua anh đi kiểm tra vết thương bác sỹ nói thế nào vậy ? vết thương có nặng lắm không ? "

" À bác sỹ chỉ bảo anh bị chấn thương khớp vai nhẹ, chỉ cần đừng hoạt động mạnh và uống thuốc đúng giờ thì sau 2 tuần sẽ khỏi thôi "

" Vậy em yên tâm rồi "

" Em đó việc em cần làm lúc này là nghỉ ngơi cho tốt để còn lấy sức sinh công chúa nhỏ nữa "

" Công chúa, ý anh là chúng ta sẽ có con gái đúng không ? "

" Ừm, tại em hôn mê thời gian quá lâu nên không biết thôi, sắp tới chúng ta đón 1 công chúa nhỏ đấy, anh hi vọng công chúa nhỏ sẽ xinh đẹp giống em "

" Em có đẹp đâu "

" Ai chê bảo bối của anh không đẹp hả, trong mắt anh em là đẹp nhất không có bất cứ cô gái nào sánh bằng đâu "

" Anh dẻo miệng ghê, anh đang nịnh em đấy à "

" Anh không nịnh vợ thì nịnh ai, hay em muốn anh đi nịnh cô gái khác "

" Anh dám, anh có tin em xé xác anh không ? "

" Anh tin, tất nhiên tin, mà anh cũng không dám làm bà xã giận vì lúc trước anh đã từng nếm mùi 1 lần anh biết sợ rồi "

" Hứ, nói vậy còn nghe được "

Syaoran bày trò trên Sakura làm cô biến thành 1 con mèo xù lông, anh cũng phối hợp bày ra gương mặt sợ vợ, cả 2 vợ chồng người tung người hứng 1 cách nhịp nhàng làm cho 3 cái bóng đang đứng rình mò ngoài cửa phòng rất ghen tị, cả 3 áp tai nghe lén thêm 1 lúc sau đó bất ngờ  ập vào phòng khi Syaoran định cúi xuống hôn Sakura, cô giật mình đẩy anh ra quay đi che gương mặt đỏ lên do ngượng, riêng Syaoran thì sắc mặt đen xì vì bị phá đám, anh liền quát lớn hỏi tội.

" Mấy người có biết phép lịch sự không vậy ? tại sao vào phòng mà không gõ cửa hả ? "

" Sorry nha sếp Li tại chúng tôi nóng lòng muốn ăn cẩu lương của 2 người nên không kiềm chế được ấy mà "

" Eriol cậu to gan thật đấy, còn dám chọc tớ cậu có tin tớ lập biên bản cậu tội giỡn mặt với cấp trên không ? "

" Ok ok, tớ không dám giỡn nữa, cậu đừng giận nha "

" Cậu liệu hồn đừng tưởng tớ xem như anh em thì được nước lấn tới "

" Biết rồi, đùa tí làm gì căng vậy "

" Anh hai thôi mà, bọn em đùa chút cho vui thôi, à em quên mất em có đem đến 1 ngạc nhiên cho chị dâu nè, chị xem đây là ai ? "

Meiling thấy Syaoran có vẻ không vui nên lên tiếng can ngăn Eriol và anh trai, khi cả 2 thôi đôi co cô mới đứng dạt sang 1 bên để Sakura nhìn thấy Syaoron, cô rất vui vì 2 mẹ con đã lâu chưa gặp nhau, cô dang hai tay để con trai chạy đến xà vào lòng ôm lấy mình, Syaoron ôm chầm mẹ khóc thút thít cất giọng giận dỗi.

" Mami con nhớ mami lắm , sao mami đi đâu mà lâu vậy, mami hết thương con rồi sao ? "

" Mami xin lỗi bé cưng, mami làm sao mà hết thương bé cưng được, tại mami có việc bận thôi, nhưng từ bây giờ mami hứa không đi đâu nữa, mami sẽ luôn bên cạnh bé cưng có chịu không ? "

" Mami nói thật chứ ? "

" Là thật, ai nói dối làm chó con được không ? "

" Vậy mami móc tay đi con mới tin "

" Được móc tay thì móc tay "

Syaoron giơ ngón tay bé xíu về phía Sakura, cô cũng làm giống vậy rồi 2 ngón tay cùng móc vào nhau thể hiện lời hứa của cô với con trai, Syaoron rất vui nên cười tít cả mắt, cậu còn lôi cả 1 cuốn tập ra khoe rằng trong suốt thời gian mẹ đi vắng cậu đã học được rất nhiều chữ hán tự, Sakura xoa đầu con khen lấy khen để làm cậu được phen nở mũi, Syaoran ở bên cạnh nhìn vợ con lòng tràn ngập hạnh phúc, rồi mọi người cùng nhau trò chuyện cho đến hết giờ thăm bệnh mới chịu kéo nhau về.












Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro