Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAP 2

Yuri's POV

Tôi ngồi bên cửa sổ, nghĩ xem mình có thể làm gì. Rồi suy nghĩ của tôi bị cuốn về ngày hôm đó, ngày mà tôi càng chìm đắm hơn vào tình yêu với cậu ấy.

~FLASHBACK~

“Yuri à, thêm một tí năng lượng nữa nào! Trông uể oải quá!” Huấn luyện viên dạy nhảy của tôi nói, tôi để tất cả năng lượng vào từng bước nhảy cho đến khi đầu gối khuỵu xuống.

“Tsk. Chúng ta sẽ kết thúc ở đây.” Huấn luyện viên nói khi cô ấy đi ra khỏi phòng tập.

“Cố lên, Yuri! Mày có thể làm tốt hơn thế!” Tự mắng mình, rồi lại đứng dậy, trút hết năng lượng còn lại vào việc nhảy. “thêm một chút nữa thôi”  Tôi nghĩ, rồi xoay người kết thúc động tác cuối cùng một cách hoàn hảo.

“Có thế chứ!!!” Nói rồi tôi ngã xuống sàn thở hổn hển. “Mình làm được rồi! Mình thực sự đã làm được!” Tôi nghĩ. Tôi nằm trên sàn,nhìn trần nhà với một nụ cười rộng trên môi. Có tiếng bước chân đang đến gần. Tôi ngồi dậy, nhìn thấy người đang đi đến. Là Sica yêu quý của mình. Đúng, cậu ấy là người yêu dấu của tôi. Tôi yêu cậu ấy từ cái nhìn đầu tiên. Cậu ấy bước đến chỗ tôi với một cái khăn trên tay. Cậu ấy quỳ gối xuống và bắt đầu lau mồ hôi cho tôi. Tim tôi đang đập một ngàn nhịp một giây đây, óa cảm giác này thật là tuyệt.

“Cậu thật sự không nên cố gắng quá sức như vậy.” Cậu ấy nói. “Cậu nhảy rất phong cách và hoàn hảo mà cần không luyện tập.” cậu ấy nói tiếp, lại còn mỉm cười nữa chứ. Ai bảo cậu ấy là công chúa băng giá hả, sai lầm nhé. Cậu ấy là một tảng băng thanh khiết ấm áp đã tan chảy.

“Cậu đã xem t-tớ nhảy à?” Tôi hỏi hay đúng hơn là nói lắp.

“Tớ luôn xem cậu nhảy mà.” Thậm chí cậu ấy còn mỉm cười nhiều hơn. *thình thịch thình thịch* Tim tôi đập nhanh quá, nó sẽ nhảy ra ngoài mất thôi.

“Này! Sica à, Yuri chúng ta đ-… ối.” Khuôn mặt Sooyoung đầy vẻ kinh sợ rồi bỗng trở nên tái nhợt. Sica đang trừng mắt nhìn cậu ấy với ánh mắt băng giá có thể giết chết bất cứ ai. Tôi xin rút lại những gì đã nói về việc tan băng của cậu ấy nha. Nếu cái lườm kia dành cho tôi thì tôi chắc đã đi ra quần rồi, Sooyoung nuốt ực một cái.

“Được rồi! Chúng ta về thôi” Tôi nói với Sooyoung, cậu ấy gật đầu rồi chạy bán sống bán chết. Tôi đứng dậy, đưa tay mình về phía Sica. Cậu ấy vui vẻ nắm lấy nó, rồi chúng tôi đi bộ về cùng với nhau, chưa khi nào tôi lại thấy tay cô ấy mềm mại đến thế.

--Ở NHÀ--

Tôi thở dài nằm trên giường, nhìn chằm chằm cái trần nhà. Thở dài nhắm mắt lại. Mở mắt ra lại thở dài.

“Unnie à, việc chị thở dài bắt đầu làm phiền em rồi.” Seohyun nói. Tôi lại thở dài. “Unnnieee!” em ấy rên rỉ. Tôi nhìn em ấy.

“Xin lỗi em, Seobaby. Chị không ngăn được.” Tôi nói.

“Chị lại nghĩ về Sica unnie à.” Em ấy thật tình hỏi. Tôi lại thở dài. Em ấy quá hiểu tôi. Em ấy là người đầu tiên nhận ra tình cảm của tôi đối với Sica.

“Chị thích cậu ấy Seobaby à.” Tôi nói.

“Thế thì nói cho chị ấy biết đi. Em chắc là chị ấy cũng thích chị.” em ấy nói.

“Hmmm.” tôi ngồi dậy. “Được rồi. Kế hoạch A. Ra tín hiệu với cậu ấy. Và nếu cậu ấy nhận ra và hỏi thì mình sẽ nói cho cậu ấy biết.” Tôi tự nói với mình rồi gật đầu đồng ý.

“Chị không nói cho chị ấy biết tình cảm của mình sao?” Seobaby hỏi.

“Không.” tôi trả lời ngay.

“Sao vậy?” em ấy lại hỏi.

“Bởi vì. Nếu cậu ấy không thích chị thì sao? Điều đó sẽ khiến cả hai khó xử.” tôi giải thích. Trông em ấy như đang suy nghĩ về những gì tôi nói, một lát sau em ấy gật đầu. “Kế hoạch A, bắt đầu.” Tôi nói.

“Vậy, chị sẽ tiến hành kế hoạch A như thế nào?” Seobaby lại hỏi.

“Hmmm… chị không biết nữa.” tôi trả lời.

“Ehhh?? Vậy làm sao chị có thể-” tôi ngắt lời em ấy.

“Chị sẽ sớm nghĩ ra thôi. Suy cho cùng thì chị là thiên tài mà.” tôi cười tự mãn. Seobaby chỉ có thể mở to mắt kinh ngạc.

--NGÀY HÔM SAU—

Tôi đang chuẩn bị bữa sáng cho mình và Sica. Taeyeon và Sunny thì làm DJ cho chương trình radio cả ngày hôm nay. Tiffany có một buổi chụp ảnh quảng cáo. Sooyoung và Hyoyeon thì đi mua sắm. Yoona đi quay phim cho một drama mà em ấy đang đóng.  Còn Seobaby của tôi thì có một buổi phỏng vấn vào sáng sớm và tạp chí ảnh vào buổi chiều. Cảm ơn Chúa vì tối qua tôi đã điện cho anh quản lí để xin phép. Nên hôm nay chỉ có tôi và Sica ở nhà thôi.

Đến lúc tiến hành Kế hoạch A rồi – hành động thôi. Tôi nghe thấy tiếng mở cửa. Tốt lắm! Nàng công chúa của tôi tỉnh giấc rồi. Tôi mỉm cười nhìn cậu ấy. Cậu ấy kéo thẳng người rồi ngáp. Kyaaa~ dễ thương quá đi!

“Chào buối sáng.” Cậu ấy chào tôi với với giọng ngái ngủ.

“Chào buổi sáng Sica!” tôi hào hứng chào lại. “Tớ đã làm bữa sáng rồi.” tôi nói, tự hào cho cậu ấy xem thành quả của mình, tức là bữa sáng ấy mà. Cậu ấy mỉm cười rồi ngồi vào bàn. Tôi đưa cho cậu ấy bữa sáng được-làm-từ-tất-cả-tấm-lòng của tôi rồi nở một nụ cười quyến rũ. Cậu ấy mỉm cười nhiều hơn khi nhìn vào những gì mà tôi đã làm.

“Tớ đã luôn muốn ăn sandwich mứt Chocolate hình trái tim đấy.” Cậu ấy mỉm cười rồi cắn một miếng.

“Ồ.  Còn đây là sô-cô-la nóng của cậu. Tớ đã làm với tất cả tình yêu của mình đó.” Tôi nói, mỉm cười như một tên ngốc.

“Awwww. Cậu thật là ngọt ngào.” Cậu ấy nhấp một ngụm. “Nó thật sự rất ngon.” Cậu ấy nói.

“Đúng vậy, trên bao bì nói là nó sẽ ngon mà.” Tôi nói nửa thật nửa đùa. Cậu ấy cười khúc khích khiến con tim tôi lại tan chảy. “Hôm nay, cậu có kế hoạch gì không?” tôi hỏi mặc dù đã biết câu trả lời. Bên ngoài tôi tươi cười vậy thôi chứ bên trong thì đang mở tiệc ăn mừng đây nè.

“Có.” Cậu ấy trả lời. Không phải là câu trả lời mà tôi mong đợi. Nụ cười của tôi hơi héo đi, tim tôi thì đã ngừng nhảy nhót.

“Thế à? Cậu không phiền nếu tớ hỏi cậu đi đâu chứ?” tôi hỏi.

“Tối qua Donghae gọi cho tớ. Anh ấy muốn tớ giúp mua một món quà.” Câu trả lời của cậu ấy khiến tôi nhướng mày lên.

“Gì chứ? Sao anh ta không nhờ ai khác đi?” tôi hỏi, cố gắng giấu sự khó chịu của mình.

“Ý cậu là tớ không giúp đỡ được người khác hả?” cậu ấy nhướng mày hỏi, giọng nói bắt đầu trở nên lạnh lùng. “Ừ-ồ” tôi nghĩ.

“Không đâu. Ý mình không phải vậy. Cậu biết đó, hôm nay là ngày nghỉ của cậu nên tớ nghĩ có thể cậu muốn nghỉ ngơi và cậu biết đấy chỉ ở nhà để làm vài thứ…” tôi lắp bắp như một tên ngốc.

“Thế à, cậu nhầm rồi!” cậu ấy tức giận đứng dậy. “Cảm ơn cậu về bữa sáng. Xin lỗi nhưng giờ tớ phải chuẩn bị để ra ngoài với Donghae.” Cậu ấy lạnh lùng nói rồi quay đi.

“Nhưng tớ tính mời cậu đi xem phim với tớ mà.” Giọng của tôi nhỏ dần theo từng từ cho đến khi chỉ còn là tiếng thì thầm. Cửa phòng cậu ấy đóng sầm lại. Tôi thở dài, đập đầu mình lên bàn. “Mày ngốc quá Kwon Yuri.” tôi tự nói với mình. Vài phút sau, đầu tôi vẫn ở trên bàn. Cửa phòng Sica mở ra.

Tôi nhấc đầu lên và gần như chết ngất với những gì mình nhìn thấy. Sica đang mặc một chiếc váy spaghetti strap màu trắng, nó ôm lấy ngực và eo một cách hoàn hảo, rồi rộng dần rũ xuống tới đùi. Cậu ấy đi một đôi giày búp bê màu đỏ sáng chói. Tôi cảm thấy miệng mình đang chảy nước dãi. Ế, tôi lập tức khép miệng rồi chùi mép, tự nhủ rằng Sica của tôi không phải thức ăn hay miếng kimbab ngon lành tôi vẫn ăn mỗi ngày.

“Tớ đi đây.” Sica nói rồi đi ra khỏi cửa mà không thèm nhìn tôi một cái.

“Cái QUÁI gì vậy!!! Cậu ấy đang mặc nó đó! Nếu tên đó gạ gẫm cậu ấy hay gì đó thì sao?! Tức thật!” tôi hét. “Thật là quá đáng!” tôi lại hét lên. “Phải theo dõi cậu ấy.” tôi chạy vào phòng và mặc “đồ trinh sát” vào. Nhưng đi đến cửa thì chợt nhận ra không biết Sica sẽ đi trung tâm mua sắm nào. Tôi lấy điện thoại và gọi cho Seobaby ngay.

“Annyeong haseyo!” Em ấy chào.

“Seobaby à! Chị cần em giúp!”

“Chuyện gì vậy unnie?” em ấy lo lắng hỏi.

“Gọi cho Sica rồi hỏi cậu ấy đang ở đâu nhưng đừng nói là chị bảo em hỏi nha.” tôi nói một hơi mà không bận tâm là em ấy có hiểu hay không.

“Vâng ạ. Em sẽ gọi lại cho chị sau khi nói chuyện với chị ấy.” nói rồi em ấy cúp máy. Tôi nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, chờ nó rung.

*Rin-* Tôi lập tức bấm nút nghe.

“Alo.”

“Chị ấy đang đi taxi đến trung tâm mua sắm COEX. Em nghĩ là chị ấy sẽ gặp ai đó ở Starbucks trước.”

“Cảm ơn em, Seobaby! Chị nợ em lần này!” Tôi nói khi bước ra cửa.

“Không, không có chi. Hứa với em là chị sẽ cẩn thận.” Aww Seobaby của tôi đang lo lắng, maknae cứ làm như unnie của mình đi đâu nguy hiểm lắm ấy quả là lo xa.

“Dĩ nhiên rồi. Chị là Kwon Yuri mà, nhớ không?” tôi nói.

“Sao cũng được unnie. Em phải đi rồi.”

“Ừ. Cảm ơn em lần nữa. Gặp em sau nhé.” Tôi nói khi bắt một chiếc taxi rồi nói nơi cần đến.

“Vâng, unnie. Tạm biệt chị” em ấy nói rồi cúp máy.

--TRUNG TÂM MUA SẮM STARBUCKS COEX--

Tôi đội nón lưỡi trai màu đen, đeo kính mát lớn, mặc áo sơ mi trắng kèm áo da khoát đen, quần jeans đơn giản và mang giày búp bê. Tôi đang săn tìm Sica đây. Gọi một sô-cô-la java chip rồi lướt mắt nhìn xung quanh. Mắt tôi dừng lại ở chỗ Donghae đang chảy nước dãi trước Sica yêu quý của tôi. Ế!

“Đã xác định được mục tiêu.” Tôi tự nói với mình, cái cảnh này sao giống trong phim hành động quá đi mất nếu như sau này SM có quay MV thể loại này cho ai thì tôi là ứng cử viên sáng giá nhất chứ chẳng đùa. Họ đột ngột đứng dậy, ra khỏi quán. “Bực quá.” Tôi lập tức lấy java chip của mình rồi từ từ đi theo họ.

Họ vào một cửa hàng bán quần áo và phụ tùng cho con gái. Tên Donghae đó đang cố cưa cẩm Sica CỦA TÔI, cứ miễn cưỡng xem là của tôi đi dù rằng chưa phải! Tôi sẽ đấm vào mặt hắn, không tôi sẽ giết hắn nhưng nghĩ lại nếu làm vậy thì tôi sẽ ở tù mà ở tù thì không được gần cậu ấy nữa, nên phải tĩnh tâm đi theo làm vệ sĩ như thế này đây.

Tôi bắt đầu đi đến chỗ họ nhưng rồi chợt nhớ rằng mình đang thực hiện “Kế hoạch B: Nhiệm vụ theo dõi Sica.” Tôi dừng lại giữa chừng rồi nấp vào đằng sau một giá quần áo song tôi nhanh chóng nhận ra rằng đây không phải là một ý kiến hay vì Sica và tên Donghae kia đang đi đến chỗ này.

“Tiêu rồi.” tôi thầm mắng mình, nếu mà lộ ra thì Kwon Yuri có nước đào hố mà nhảy xuống dưới luôn không dám lên.

END CHAP 2

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro